Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 627: Phiên ngoại: Cho cháu nó một vé isekai.

Chương 627: Phiên ngoại: Cho cháu nó một vé isekai.


Ngay sau khi biết được câu chuyện tình yêu của cha mẹ mình.

Giờ này, Bạch Dạ cảm thấy sốc trước những gì mình vừa nghe được.

Thiếu niên giờ không chỉ cảm thấy mình có thể sống được tới năm 18 tuổi là một kỳ tích nữa, mà kể cả việc mình có thể được sinh ra từ một tình yêu như vậy cũng là một kỳ tích không kém.

Đúng lúc này, những tiếng gõ cửa đột ngột xuất hiện, đánh thức thiếu niên còn đang mê man không biết hư thực gì.

Bạch Hồn đi ra và mở cửa, mời những vị khách của bữa tiệc này tiến vào.

Trong số những người có mặt tại nơi đây, Bạch Dạ chỉ có thể nhận ra được hai người quen là ông anh trai Xích Thiên và bà chị dâu Elucoal của mình.

Nhìn vào mái tóc đỏ của ông anh trai mình, hiện tại Bạch Dạ vô cùng xúc động, rất muốn hỏi xem anh trai mình có phải là con ruột của cha mẹ hay không.

Hay ông ấy là thành quả sau khi cha mình đi đêm với một cô nào đó.

Nhưng cái cảm giác thân thuộc ngay khi vừa mới chạm mặt này, khiến cho thiếu niên giờ không thể nói ra được những lời như vậy.

Và lại, cả cha mẹ cậu cũng từng khẳng định, ông anh trai này đúng là con ruột ngoài ý muốn của hai người, nên khi sinh ra đã phải lưu lạc một thời gian.

Sau khi trở lại gia đình thì đã có cá tính rất nặng, và sở thích là nhuộm tóc thành màu đỏ.

Vì trưởng thành sớm như vậy, nên anh trai cậu ta đã đi làm từ rất sớm, và cũng ít khi trở về nhà.

Nhưng không vì vậy mà tình cảm anh em xa cách, trái lại, Xích Thiên đúng là rất quan tâm tới em trai của mình.

Vì vậy, ngay từ khi gặp mặt trong buổi tiệc, quà sinh nhật hắn tặng cho cậu em trai của mình là một tờ giấy hôn ước với Adplina.

Nhìn vào tờ giấy hôn ước trong tay mình, giờ này Bạch Dạ chợt có cảm giác không ổn một chút nào.

Trong đầu thiếu niên bắt đầu hiện lên một vài hình ảnh về những bộ truyện đô thị, về những cảnh từ hôn kinh điển.

Thậm chí, trong đầu Bạch Dạ hiện tại cũng đã nổi lên hình ảnh, cậu ta mắt đeo kính râm, chân đi dép lào, mặc quần cộc áo ngắn tay tiến vào trong một buổi tiệc sang trọng của giới thượng lưu.

Nhưng khi thiếu niên nhìn vào những người đến dự buổi tiệc ngày hôm nay, Bạch Dạ cũng phải hoài nghi nhân sinh.

Khi mà không chỉ có riêng Xích Thiên ăn mặc giống y như trong tưởng tượng của Bạch Dạ.

Mà tất cả những thành viên nam tính còn lại trong đoàn khách tới chơi nhà này đều ăn mặc tương tự với bộ trang phục Bạch Dạ vừa nghĩ tới.

May mắn, những thành viên nữ tính có trong đoàn khách mời này vẫn ăn mặc nghiêm chỉnh, đầy đủ lịch sự.

Một buổi tiệc vô cùng vui vẻ cứ như vậy mà diễn ra.

Hiện tại, đã đến lúc mà nhân vật chính của buổi tiệc bóc quà mà mọi người đã chuẩn bị cho mình.

Món quà đầu tiên là một món quà tới từ ông anh trai Xích Thiên của Bạch Dạ, cái đó không tính.

Và giờ, thiếu niên vô cùng háo hức, muốn nhìn xem món quà mà cha mẹ tặng cho mình là gì.

Khi thấy thứ mà Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ tặng cho mình, sắc mặt của Bạch Dạ đã lập tức trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Vì cái thứ mà hai người họ đưa cho cậu cũng là hai tờ giấy được gấp lại vô cùng trang nhã.

Và về kiểu dáng của nó giống y hệt với tờ hôn ước mà Xích Thiên đã tặng cho cậu.

Nuốt nước bọt, Bạch Dạ giờ không thể tin nổi.

Chẳng lẽ, cha mẹ của cậu đã chuẩn bị sẵn hai tờ hôn ước nữa hay sao?

Sắp 18 tuổi mà đột nhiên có một giàn hậu cung từ trên trời rơi xuống, phải xử lý ra sao bây giờ? Cấp bách!

Nhưng ngay khi thiếu niên mở ra hai món quà ấy, sắc mặt cậu đã phải lập tức thay đổi.

Từ hào hứng chờ mong, cho tới xị mặt vì thất vọng.

Vì thứ mà Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ tặng cho Bạch Dạ chỉ có thể nói là hố, vô cùng hố.

Bên trong món quà mà Bạch Hồn đã tặng cho thằng con trai mình không phải là một tờ hôn ước gì ở đây cả.

Mà nội dung của tờ giấy ấy vô cùng đơn giản, đó là từ giờ trở đi, Bạch Dạ không cần thiết phải làm thêm bài tập về nhà nữa.

Nhìn thấy nội dung của tờ giấy này, nếu là người khác chắc chắn sẽ muốn vứt nó đi ngay.

Nhưng không hiểu sao, khi nhìn vào nội dung có trong tờ giấy ấy, Bạch Dạ lại cảm thấy vui tới phát khóc.

Mở ra tờ giấy mà Lâm Lục Dạ tặng cho mình, cảm xúc đang vỡ òa của thiếu niên lúc này giống như va phải một con đập chắn đường.

Vì nội dung có bên trong tờ giấy này đó chính là Bạch Dạ từ giờ trở đi có thể tự lập, tự làm tự ăn, ra khỏi nhà mà không cần phải lo lắng.

Hít sâu một hơi để có thể bình tĩnh lại cảm xúc đôi chút.

Giờ này, đến lượt những “đồng nghiệp” của cha mẹ Bạch Dạ tặng quà.

Họ đồng loạt gửi tặng cho thiếu niên một món quà nhân ngày sinh nhật.

Mở ra món quà ấy, Bạch Dạ hiện tại cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Khi mà thứ có bên trong hộp quà lần này lại là một tờ giấy khác.

Hiện tại, thiếu niên cảm thấy mình đã miễn nhiễm hoàn toàn với mấy cái hố này rồi.

Nên Bạch Dạ dự đoán, nội dung bên trong tờ giấy kia có lẽ là một tờ giấy hợp đồng lao động, đóng gói thiếu niên từ trường học ra công xưởng trong tích tắc.

Nhưng khi mở ra nội dung của món quà, Bạch Dạ lại một lần nữa phải bất ngờ.

Khi mà thứ bên trong là một tấm vé, với nội dung là có thể cho bất cứ ai chuyển sinh sang thế giới khác.

Nhìn vào tấm vé trong tay, rồi nhìn thẳng vào gương mặt của tất cả những vị khách đang có mặt ở nơi đây nữa.

Không hiểu sao, Bạch Dạ lại càng cảm thấy chắc chắn hơn về cái suy đoán của cậu, đó chính là cái thành phố mà mình sinh sống từ bé tới giờ thực chất là một cái bệnh viện tâm thần cỡ siêu lớn.

Thấy gương mặt khó có thể tin tới từ phía thiếu niên trước mặt.

Ghế Số 1 giờ vô cùng niềm nở đi lên hướng dẫn Bạch Dạ.

“Thế nào, thiếu niên, trong cái thời đại anime, văn học mạng xuyên không ầm ầm như thế này, thế mà còn không hiểu isekai là cái gì hay sao?”

Nói rồi, Ghế Số 1 từ từ chỉ vào từng ô cần được điền trên tấm vé.

“Đây, nếu như cháu điền vào trong những ô này, cháu sẽ được chuyển sinh theo những cách tương tự đã được ghi bên trên tờ giấy ấy.”

Bạch Dạ theo hướng mà tên Ghế Số 1 chỉ vào, thiếu niên thấy được nội dung của các ô đó bao gồm bị sét đánh, bị xe tải của công ty isekai tông, bị đ·iện g·iật khi đang chơi game…

Càng nhìn vào những phương thức chuyển sinh sang thế giới khác ấy, sắc mặt của Bạch Dạ càng lúc càng đen lại.

Dù hiện tại rất muốn xé tan tấm vé này, sau đó đuổi cổ cả đám đồng nghiệp của cha mẹ mình ra khỏi cửa.

Nhưng Bạch Dạ nhanh chóng bình tĩnh lại.

Dù sao đi nữa, là một người với tam quan bình thường mà sống trong một cái thế giới kỳ lạ, thế mà đến giờ vẫn chưa điên thì khả năng nhẫn nhịn của thiếu niên ấy đâu phải trò đùa.

Vả lại, nghĩ tới hiện tại đang là buổi tiệc sinh nhật của mình, Bạch Dạ cũng bình tĩnh lại, coi món quà này giống như một tiết mục nhỏ trong buổi tiệc mà thôi.

Vì vậy, sau vài lần nhìn qua ngắm lại, cuối cùng, Bạch Dạ cũng đã lựa chọn cách xuyên qua mà cậu cho rằng ít đau đớn nhất.

Đó chính là được một trận pháp triệu hoán anh hùng nào đó gọi mình tới dị giới.

Nhưng ngay khi vừa lựa chọn xong phương án chuyển sinh ấy.

Bỗng chợt, cả căn phòng hiện đại tự dưng ngập tràn trong ánh sáng xanh lam.

Một thứ ánh sáng chói lóa, lấn áp cả những bóng đèn điện công suất cao được lắp bên trong căn chung cư.

Ánh mắt Bạch Dạ nhìn xuống bên dưới, thiếu niên chứng kiến một trận pháp hình ngôi sao sáu cánh đã được vẽ trên mặt đất từ khi nào không hay.

“Khoan đã, chuyện này lại là thật sao?!”

Bạch Dạ nhìn qua ngó lại.

Thiếu niên chứng kiến mọi người ở nơi đây đang động viên mình, dù không nghe thấy âm thanh nào nhưng nhìn khẩu hình, cậu cũng có thể hiểu được đó là những từ như cố lên, trở nên mạnh mẽ hơn.

Ông anh trai Xích Thiên riêng một ngọn cờ, hắn nâng cao biểu ngữ thượng lộ bình an chào từ biệt cậu em trai mình.

Còn Bạch Hồn đang làm điểm tựa cho Lâm Lục Dạ sát bên tựa đầu, lau đi những giọt nước mắt hạnh phúc.

Đó là những gì cuối cùng mà Bạch Dạ chứng kiến trước khi xuyên không sang một thế giới mới.

Khi ánh sáng vụt tắt, khi tầm nhìn trở lại.

Bạch Dạ phát hiện ra, mình hiện đang ở một nơi nào đó giống như một ngôi đền đã bị bỏ hoang.

Một nơi đã sớm trở thành một đống hoang tàn đổ nát, với những tàn tích đã bị đủ loại thực vật quấn quanh giữa một khu rừng nguyên sinh giàu sức sống.

Bỗng chợt, Bạch Dạ cảm thấy trong lòng bàn tay của mình vẫn tồn tại thứ gì đó.

Thiếu niên cúi đầu xuống và phát hiện ra, đó chẳng phải chính là những món quà mà mọi người đã tặng cho cậu trong buổi tiệc sinh nhật hay sao?

Cầm tờ hôn ước trong tay, Bạch Dạ hiện tại không biết là mình xuyên không như vậy thì cái thứ này còn hiệu lực hay không.

Tiếp đó, ánh mắt của thiếu niên chợt phát hiện ra, những món quà còn lại cũng đang nhanh chóng thay đổi.

Tờ giấy Bạch Hồn đưa cho nay hóa thành một tấm ảnh chụp một nhà ba người, gồm Bạch Dạ, Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ.

Ngay bên cạnh, món quà Lâm Lục Dạ đưa cho cũng nhanh chóng biến đổi, hóa thành một bức ảnh về hai anh em Xích Thiên và Bạch Dạ đang chụp chung với nhau.

Còn tấm vé đã dẫn Bạch Dạ tới nơi đây cũng đã thay đổi, hóa thành bức ảnh chụp chung của thiếu niên với tất cả mọi người có trong buổi tiệc sinh nhật.

Nhưng nhìn kiểu gì đi nữa, những bức ảnh ấy đều có một điểm chung, đó chính là gương mặt, ngũ quan của tất cả những người trong ảnh đều đã biến mất một cách vô cùng quỷ dị.

Hiện tại, Bạch Dạ cũng cảm thấy một cảm giác kỳ lạ, khi cậu ta không nhớ nổi gương mặt của những người thân nhà mình như thế nào rồi.

“Ai, xem ra những gì mà cha mẹ ta nói không phải là hoang tưởng, mà đó là sự thật a.

Ai mà ngờ được, ông bà già nhà mình lại là những thực thể siêu thoát, những tà thần có số có má khắp chư thiên vạn giới như vậy chứ?”

Trong lúc Bạch Dạ giờ vẫn còn đang than ngắn thở dài.

Thiếu niên ấy không biết được rằng, từ phương xa, đang có một thiếu nữ tinh linh đang mỉm cười nhìn hắn.

“Đó là Bạch Dạ, là vị hôn phu của ta sao?”

Adplina trong bộ dạng trưởng thành mỉm cười, dõi theo người vừa được triệu hồi tới thế giới này.

Chương 627: Phiên ngoại: Cho cháu nó một vé isekai.