Ngày hôm sau tại sân nhỏ trong phủ.
Sáng sớm Đại Lực liền bị chị ba của hắn kéo ra nơi đây để luyện võ, bởi vì cậu đã bắt đầu Khai Mạch cho nên liền thuận lý thành chương thành bao cát.
‘’Hề! Hề! Chưa ăn sáng hả mày, ra tay yếu vậy!’’ San San cười hề hề rồi tung một đấm vào bụng cậu làm cho Đại Lực muốn nôn ra mọi thứ mình đã ăn sáng nay.
Chú Khương cùng chú Khang nguyên bản còn muốn chỉ dạy 2 chị em về võ thuật, nhưng nhìn động tác của San San hai người liền dập tắt tâm tư này. Bọn hắn dù sao cũng là người làm cái nghề này hơn chục năm, đôi mắt đã sớm thành hỏa nhãn kim tinh, ai là cao thủ ai là tay mơ liền đoán ra chỉ cần nhìn một chút liền biết.
Mà San San vừa ra tay, mắt của 2 người bọn hắn đều phải nhìn thẳng. Không ngờ tới đứa bé này chỉ mới lưu lạc bên ngoài 2 năm thôi mà đã thay đổi rõ rệt tới vậy, giống như biến thành một người khác hoàn toàn vậy. Nếu không phải nội lực còn chưa đạt tới hỏa hầu để 2 người bọn hắn còn đè ép được, thì lần gặp mặt này bọn hắn cũng liền không còn mặt mũi đi tới.
‘’Chậc! Cái nhà này bị điên à, đứa sau so với đứa trước càng kinh khủng hơn.’’ Chú Khang sờ vào cánh tay còn xưng tấy của mình, v·ết t·hương này là đến từ một cước của San San. Hắn cũng thật không ngờ đứa bé gái trước mặt còn đem ngạnh công luyện tới cảnh giới mình đồng da thép, làm hắn phải ăn quả đắng.
Trái ngược với đứa em của mình, chú Khương lại có suy nghĩ khác: ‘’Không thể nào! Đứa con cả vẫn là khủng kh·iếp nhất trong 4 chị em, thằng bé Long cũng chỉ mới bước một chân vào thôi còn chưa thể kết luận được gì.’’
Chú Khang nghe thế cũng nhúng vai không có ý kiến, dù sao 4 tên này tương lai khẳng định vượt mặt bọn hắn. Còn quan tâm đứa nào hơn đứa nào làm gì, cũng không phải con cháu bọn hắn.
‘’Huynh nghĩ thằng bé Long sẽ mở mệnh mạch nào đầu tiên?’’ Chú Khang nhìn Đại Lực bị San San đè đầu đánh không ngóc đầu lên được có chút buồn cười, thế là mở miệng hỏi.
Chú Khương nghe thế cũng liền suy tư một lúc, sau đó trả lời: ‘’Đứa bé này bề ngoài nhìn cà lơ phất phơ nhưng bên trong lại cực kỳ cẩn thận, tính toán chi li. Người như này đã số đều sẽ mở Túc tam âm kinh kinh trước đi.’’
Trong y dược Túc tam âm kinh là túc thái âm tỳ kinh, túc quyết âm can kinh, túc thiếu âm thận kinh. Cả ba kinh mạch này đều từ đầu ngón chân, ven theo mặt trước, mặt trong và mặt sau của cạnh trong chi dưới đi lên đến bụng.
Trong đó thủ thiếu âm tâm và túc thiếu âm thận hợp thành Trí Mạch. Khai thông khí huyết, trí tuệ giác ngộ, tăng nội tức cho người học võ.
Chú Khang nghe thế lại lắc đầu phản bác: ‘’Đệ lại thấy tiểu tử này phải mở thủ tam dương kinh trước để bồi bổ cơ thể nó đi! Nhìn xem cái thân mập mạp thế kia còn chưa đánh đã phải hết hơi rồi.’’
Thủ tam dương kinh là thủ dương minh đại trường kinh, thủ thiếu dương tam tiêu kinh, thủ thái dương tiểu trường kinh. Cả ba kinh mạch này đều từ đầu chót ngón tay đi ven theo mặt dương của chi trên lên đến đầu.
Thủ thiếu dương tam tiêu kinh là mạch chính của Thủ Tam Dương, cùng có tên là Liệt Phong Kinh với Túc Thiếu Dương Đảm Kinh. Kiểm soát sức lực toàn thân, mạch này nếu b·ị t·hương sẽ dẫn đến kiệt sức, cần bảo vệ cẩn thận. Còn thủ thái dương tiểu trường kinh nếu kết hợp với Tam Âm chủ mạch sẽ giúp thể phách của người tu luyện thêm kiên cố, tăng sức chống cự. Đối với một tên mê đao như mạng như Đại Lực, khả năng là sẽ mở cái mạch này đi.
Mặc dù mọi người hay nói tính Đại Lực rất cẩn thận với hay tính toán, nhưng chú Khang thấy cái thằng này vẫn là hảo sảng chán hay nói đúng hơn là Đại Lực sẽ tùy theo người mà đối xử khác nhau, nghĩ lại cũng tội những người mà đồn thằng bé hay tính toán, cẩn thận là lại là những tên cáo già nhất.
Nói ở đâu xa, người kế bên mình đây cũng là như thế, mặc dù luôn miệng nói là người nhà nhưng không cùng huyết thống ắt sẽ sinh ra tư tưởng khác. Chú Khương dù không nghĩ gây hại tới nhà Văn Ba nhưng cũng sẽ suy nghĩ cách kéo một chút lợi ích về cho nhà mình, mà vừa hay Đại Lực lại là cái điểm đột phá trong này.
Đơn giản là tên nhóc này là một tên mê đao như mạng nha, huynh đệ của hắn mặc dù không biết chơi đao nhưng người trong nhà lại có a, hơn nữa còn là có chút danh tiếng trên ở giang hồ Quảng Châu.
Lúc đầu cũng nghĩ chuyện này sẽ thành, mặc dù không thể nào trở thành sư phụ của cậu nhưng làm cái giáo tập giống như chú Khang thì dư sức, mặc dù không nhận ân sư nhưng cũng có công dạy võ. Quan hệ khẳng định sẽ gần gũi hơn một chút.
Nhưng bọn hắn lại không ngờ tới, nhà của Văn Ba không phải là phúc phận ba đời mà là mười mấy đời phúc phận. Trong nhà không chỉ sinh ra 3 đứa con gái là quái kiệt, mà ngay cả đứa con trai nối dõi cũng là một tiểu quái vật.
Còn chưa đến 10 tuổi liền đã đem đao pháp luyện tới có hình có dạng, đã thế suy nghĩ không khác gì người trưởng thành, đầu óc lại thông minh học 1 hiểu 10. Căn bản là không cần người tới dạy cũng liền có thể tự học được đao pháp, cho nên người quen của lão Khương liền nhìn một chút sau đó chắp tay rời đi hơn nữa còn không quên vỗ vai nhắc nhở huynh đệ của hắn đừng có suy nghĩ nhiều.
Nghĩ lại khi đó lão Khang không khỏi ôm bụng cười, thật không nghĩ tới người huynh đệ luôn cẩn thận tính toán chi ly lại có ngày bị lật xe. Cũng may quan hệ 2 nhà có thể nói là vững như bàn thạch, dù chuyện này có đổ vỡ cũng không có làm mất lòng.
Chẳng qua là người nhà lão Khương về sau chắc chắn sẽ bị tên tiểu tử kia nhìn chăm chú không ít, nói khổ cũng không nhưng là sẽ cảm thấy không dễ chịu. Cơ mà có thể trách ai được, cha bọn hắn chính là cược thua a.
Cũng may hắn là người cô đơn, có tiền liền sẽ đi uống rượu đi thanh lâu, cũng biết bản thân làm cái nghề treo đầu giữa thắt lưng là bấp bênh cỡ nào nên cũng không có lập gia đình. Vì thế mà mới được tên nhóc kia mở lòng đối đãi xem hắn như sư phụ đi.
Chậc nghĩ lại tâm tính như thế chẳng trách bị mẹ hắn chắn lại không cho ra ngoài, đây chính là quyết định đem bồi dưỡng từ bé để gánh vác cơ nghiệp đi.
Suy nghĩ có chút tung bay, chú Khang lại lắc đầu tỉnh táo lại đôi chút.
Lại nhìn 2 đứa bé kia liền đã thấy bọn nó không còn đánh nhau mà ngồi xổm dưới đất thì thầm vài câu.
‘’Chị Ba khai thật đi! Chị nói đây là cách luyện tập thường ngày của chị có phải thật không? Em nhớ trong nhà nói chị thường đi tới võ đường để học mà, mấy chỗ để làm sao cho đánh ác thế này được??’’
‘’Mày bị ngố à! Mấy chỗ đó ai lại dám cho đánh kiểu này không phải là đang đập đi chén cơm của mình sao. Chị mày ở đó cũng chỉ học để biết cách đấm cách chém cho đúng mà thôi, còn khi nào đấm lại khi nào chém thì cái này rõ ràng là đi liều mạng với người khác mới rõ sao?’’
‘’CMN! Đừng nói bà đi tiếp mấy cái nhiệm vụ thanh toán lẫn nhau nha!! Dm nhà mình làm gì thiếu tiền..’’ Còn chưa đợi Đại Lực nói hết San San liền đã một quyền đập lên đầu cậu.
‘’Mày nói nhăng nói cụi gì đấy! Chị mày là đi tiếp mấy cái nhiệm vụ điều tra từ quan phủ với người dân nha, mà mấy cái nhiệm vụ này thường là tìm kiếm t·ội p·hạm hoặc là yêu ma quấy phá. Đây không phải là trong sinh tử lịch luyện sao, chị ba mày không tốt số như chị cả với chị hai, có quý nhân phù hộ, chỉ có thể liều mạng làm cái này để tăng cường bản thân.’’
San San nói tới đây liền mặt cũng lộ ra vẻ tội nghiệp, nhưng cô nàng đâu có ngờ lời này mình vừa nói ra liền bị Đại Lực dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn tới:
‘’Bớt Xl lại bà già! Đừng nghĩ thằng này nhỏ tuổi mà dễ lừa, nói bà bên ngoài nguy hiểm hơn hai người kia tui tin, chứ nói bà không có quý nhân phù hộ. Hahaha, năm trước có người ta tới cửa kêu là cha mẹ nuôi của bà là nói láo à?’’
‘’Cái gì? Khi nào? Sao ta lại không nghe tin!!’’
‘’CMN! Khá lắm đúng là bà định lừa thằng này! Bà mọe nó chị cả với chị hai tốt xấu chỉ có 1 - 2 bảo trợ, bà thì hay rồi một lúc tận 7 người đi tới làm ba má phải vội vàng mời người mở tiệc chiêu đãi, may là đầu bếp nhà mình tay nghề cao mới không làm mất mặt đó..’’
‘’Hahaha! Ta thật sự không biết bọn họ thật là đi tới nhà mình, lúc trước cũng chỉ lưu lại địa chỉ định bụng khi nào trở về dẫn bọn hắn qua…’’
‘’Hừ! Nói cái này làm gì! Mau nói đi bà cần tui làm gì, cũng không thể nào không không lừa phỉnh tui thế được..’’ Đại Lực chửi vài câu cũng liền nghiêm túc hỏi thăm, San San nhìn thằng em với khuôn mặt bầm tím, máu mũi còn đang không ngừng chảy ra nhưng lại không ngừng ân cần hỏi thăm cô.
Cô nàng liền cảm thấy có chút tội lỗi, trong lòng tự dặn bản thân nên tập tiết chế lại, nếu không đem người đánh cho bầm dập xong người ta lại quan tâm đến mình thì thật có chút khó nói.
‘’Hì hì! Là thiếu tiền a! Mày cũng biết chi mày đấy, mặc dù ăn bờ ngủ bụi không tốn tiền nhà nhưng lại cần ăn uống nha, với lại còn tham gia đội nhóm, mặc dù tiền thưởng từ nhiệm vụ lại cao nhưng ăn chia đầu người ra lại không lãnh được bao nhiêu. Mà mỗi lần làm xong đều cần phải bảo dưỡng v·ũ k·hí, rồi lại..’’ San San đụng chúng chủ đề liền bắt đầu mở máy hát giảng cho Đại Lực 7749 kiếp nạn của một tên du hiệp gặp phải khiến đầu cậu có chút choáng váng cơ mà cũng coi như hiểu người này đang gặp phải cái gì.
Đơn giản là thiếu tiền nha! Còn tưởng chuyện gì to tát.
‘’Cái này không phải chỉ cần tới gặp chú Trương xin tiền liền xong sao? Chị còn tới đây nói nhiều với em làm gì?’’
‘’Haha! Mày có chỗ không biết, mẹ ngay khi vừa nhìn thấy chị mày về liền ra lệnh cho chú Trương không cho ta tiền tiêu vặt, ở trong phủ liền có ăn có mặt, muốn mua cái gì liền ra lệnh cho người hầu đi mua nhưng tuyệt đối không cho phép đưa tiền cho chị.’’
Đại Lực nghe thế cũng liền hiểu tại sao, cậu không ngần ngại nở nụ cười trên nổi đau người khác: ‘’Đây không phải là sợ bà vừa có tiền liền trốn khỏi nhà sao! Đáng đời ai bảo bà mỗi lần có tiền liền vượt tường trốn đi chứ, mẹ gặp mấy lần cũng liền sợ.’’
‘’Chậc! Mày cũng biết tính chị rồi, chân không thể đứng yên được, chỉ cần ngồi không một chút cả người liền trở nên khó chịu.’’
‘’Thôi được rồi! Đừng nói nữa, bà cần bao nhiêu?’’
‘’10,000 lượng! Chị mày nhìn trúng một món đồ của phái Nga Mi, đợi tới khi núi bọn hắn tổ chức tế tự liền sẽ đi qua mua. Món này rất quan trọng với chị, sở dĩ không cho mẹ biết là vì nó dính tới một số chuyện luyên quan đến huyền môn.’’
‘’Thế bà còn nói với tôi chuyện này làm gì?’’
‘’Mày không phải cũng đã đặt nữa bước chân rồi sao? Nghe hiểu tiếng động vật là tai thần thông đi, mày chỉ cần đi tồn thần xây lâu nữa là được thêm một cái thần thông. Chú mày sắp lợi hại giống chị cả rồi đó.’’
‘’.....’’
Đại Lực cuối cùng là đem chủ đề kéo lại
‘’Đủ sao? Khi nào cần?’’ Đối với con số này Đại Lực đều không thèm nhìn mà chỉ hỏi khi nào cần lấy. Nói đùa nhà hắn gia tài bạc triệu, lại có thuyền, có chợ, còn có cổ phần ở mấy cái thương hội, mấy trăm mẫu đất mặc dù là đất trên núi không thể làm ruộng được, nhưng 10,000 lượng này thật sự nhìn không lên.
Chỉ là cái nhà này không hiểu là dồn hết vận may vào làm ăn hay sao mà mấy đứa con sinh ra đều không nhìn lấy đống gia sản này, mà còn c·hết ở chỗ 3 đứa đầu đều là có một phen bản lĩnh có thể tự kiếm cơm được. Nếu không phải Đại Lực sinh ra thì cha mẹ của cậu có khi còn đang đau đầu làm sao xử lý đống tài sản này.
‘’Đù chú mày có tiền? Mẹ cho tiền tiêu vặt nhiều thế sao! Không phải chứ, chẳng lẽ do 3 chị em tụi tao không thèm nhìn cho nên đem tiền dồn qua mày.’’
‘’Bà nói cái gì vậy! Mẹ mà cho tôi hơn 10,000 lượng làm tiền tiêu vặt thì trời mọc ở đằng tây à! Cũng giống bà thôi, tiền tiêu vặt có nhưng không nhiều, muốn mua cái gì cũng phải kêu người hầu đi mua.’’
‘’Thế mày còn nói chị làm gì!’’
‘’Ấy đừng gấp! Cái này không hợp với bà do bà ở ngoài lâu năm, người hầu lại không biết tính nết của bà cho nên mới dám làm bậy nha. Đằng này thì khác, mấy năm ở nhà tui cũng không phải ngồi chơi, người hầu dưới trướng đều hiểu tính nết thằng này cho nên nói mua đồ liền mua a, bà chỉ cần đóng giả hoặc nhờ người đóng giả người bán là được.’’
‘’Đù! Chị mày quên mất cái này, trong nhà 4 đứa thì mày là đứa âm hiểm nhất. Nghĩ ra cái này cũng không bất ngờ a…’’
‘’Cái đíu gì thế! Nghĩ cách cho bà mà bà còn nói vậy.’’
‘’Haha! Lỡ mồm thôi đừng suy nghĩ nhiều, mau nói mày cần mua gì đi.’’
‘’Mua đao a! Bà quên người ta đồn tui là đứa mê đao như mạng hả, bà tìm cho tôi một thanh đao nhìn hào nhoáng một tí, lưỡi bén chút. Sau đó tôi kêu người đi mua bà cho cái giá là được.’’
‘’Cái này cũng được! Thế khi tới thành liền làm nhỉ, ở đó chị mày cũng quen biết vài người để bọn hắn tới đóng giả liền không có vấn đề.’’
‘’Làm thế đi, bà cũng lựa lời nói cho chú Khang với chú Khương. Hai người đó ở gần chắc cũng nghe mình nói 7 - 8 phần, lựa lời mà nói một chút.’’ Bàn bạc xong xuôi Đại Lực liền tới gần lỗ tai của chị mình thỏ thẻ một chút, kiếp trước tốt xấu cũng là một tên cao thủ cho nên cậu cũng biết thính lực của bọn hắn tốt đến mưc nào.
Cả 2 lại cách không quá xa cho nên nghe được là điều hiển nhiên, cơ mà chị Ba lại làm cho Đại Lực phải lau mắt mà xem xét thế giới này một lần nữa.
‘’Cái này mày đừng lo! Chị mày trên người mang bảo vật có thể chống lại dò xét, nghe trộm. Ban nãy khi nói liền dùng cho nên 2 người kia căn bản không nghe được cái gì.’’
‘’Lợi hại! Món này còn có không?’’
‘’Có! Nhưng mà không mang trên người, để bữa nào chị mày tới lấy rồi đưa cho mày.’’ Nói rồi San San liền từ trong người lấy ra cuốn sách ném cho cậu: ‘’Cầm lấy đi, đây là đồ chị cả đưa cho mày đấy, chị hai ở xa nên là không đưa đồ được, cơ mà tháng sau có khi bả lại đưa tới cho ta..’’
Đại Lực cầm lấy cuốn sách còn chưa kịp nhìn, nghe được ý chị Ba tháng sau liền muốn rời đi liền nhướng mày: ‘’Đi sớm như thế! Mẹ còn chưa nhìn mặt bà mấy lần đi, kiểu gì bà cũng bị nói tiếp cho mà coi.’’
‘’Chịu! Có việc quấn thân trước khi đi tao sẽ nói rõ cho ba với mẹ.’’
‘’Thế thì được..’’ Đại Lực nghe thế liền không nói gì nữa, vui vẻ mở cuốn sách ra xem xét một chút. San San cũng tò mò nhìn sang, lúc được chị cả dặn dò phải đưa tới tay Đại Lực không cho phép lật ra nàng cũng không dám trái theo.
Ngay khi mở ra, thứ đập vào mắt 2 người bọn hắn là một đống chữ Phạm cổ chi chít trên từng trang giấy, nếu không phải có mấy cái hình vẽ mô tả kinh mạch chị Ba còn tưởng chị cả đưa kinh về cho Đại Lực niệm
‘’Cho có cuốn sách mà còn làm khó nhau dữ vậy! Chữ này ai mà hiểu được, để đợi xuống thành ta đem tới Quốc học viện hoặc Tú Lâm Cục xem xét đi? Trong đó có người quen không sợ bị hố’’
Quốc học viện là trường học dành cho các nho sinh có xuất thân bần hàng hoặc không phải con của quan lại theo học, giáo viên của nơi này thường là nho sĩ chưa đổ hoặc là quan lại về hưu đảm nhiệm. Những người này đều là thầy đồ có tiếng nên mới được mời về giảng dạy.
Tú Lâm Cục lại là trường dành cho con em quan lại từ ngũ phẩm trở xuống, nơi này bao ăn ở không như Quốc học viện, thầy giáo còn là nhà nho danh tiếng hoặc tiến sĩ. Cơ mà quy cũ cũng nhiều lại bên trong dính dáng tới triều đình, nếu chọn lựa sai vậy thì đường làm quan liền không có.
‘’Không cần thiết! Ta đọc hiểu được thứ này, đây đơn giản là một môn nội công dùng để khai mạch nha. Ồ còn xuất xứ từ thiếu lâm…đù còn là độc môn..chị cả chơi lớn vậy..’’
‘’!#!%15! Mày cũng hiểu mấy từ này? ヽ(°〇°)ノ???’’
‘’Có nghiên cứu sơ qua a! Mấy năm trước cũng giúp chị cả dịch vài cuốn sách chắc chỉ còn nhớ mới gửi qua để kiểm tra xem em còn học thứ này không ấy mà!’’
‘’???Mấy năm trước, tao nhớ lần chị cả về nhà gần nhất cũng 3 năm trước, là mày 7 tuổi đã hiểu mấy thứ này. Chẳng trách mẹ lại đem mày giữ gần người, đây không phải cục vàng cục bạc của cả nhà sao.’’ Nói tới đây San Sang giống như nghĩ tới điều gì, mặt liền nở nụ cười bỉ ổi, 2 tay đan xen nói:
‘’Em trai! May nói rõ cho chị là em biết bao nhiêu chữ đi, có cần chị đi tới thư viện xin tài liệu không?..’’
Đại Lực nghe sao còn không hiểu người chị gái này tính nhờ mình cái gì, cậu đưa tay làm hiệu cho cô nàng ngưng lại: ‘’Thôi không cần trình bày! Có thì ói ra để em coi sao.’’
‘’Haha! Sách ở trong thành để đợi nhà dời tới liền đưa ra cho mày coi.’’
—------
Tại phòng họp của phủ,
Văn Ba đang cùng vợ mình và Trương quản gia bàn bạc chuyện nhà vào thành. Ông cầm lấy giấy tờ ghi chép mà Trương quản gia đưa tới coi một chút rồi nói:
‘’Lão Trương lần này trúng mánh, đất gần trung tâm gần chợ gần miếu, không cách quá xa nha môn hay thương hội thế mà giá lại rẻ bèo thế này..’’
‘’Còn không phải do chỗ kia bị quỷ ám đến nỗi miếu thành hoàng cũng thúc thủ vô sách sao mà cái này phải nói lại ta không nghĩ chị hai lại dấu sâu tới vậy ngay cả người nhà cũng không hé nửa lời. Lão Trương làm sao cậy được miệng bà ấy vậy.’’ Chị Trâm xì miệng một tiếng, dù sao ở đây đề là người nhà cho nên cô cũng không quan tâm lễ tiết mà tò mò hỏi.
Mặc dù luôn miệng nói Trương quản gia là anh em huynh đệ trong nhà nhưng để có thể thoải mái chia sẻ bí mật trong nhà cũng không phải chuyện đơn giản. Người này ngoại trừ là anh em cột chèo với Văn Ba ra thì còn có một tầng thân phận khác, mà cái thân phận này mới là chủ chốt khiến ông dung nhập được nội bộ bọn hắn là chồng của chị hai chị Trâm.
Mà địa vị người này trong lòng 2 vợ chồng bọn hắn lại không khác gì định hải thần châm, thắng qua nhiều người. Đối với Văn Ba chị hai của Trâm là người cưu mang dìu dắt ông trong những ngày đầu lập nghiệp, còn với Trâm chị hai là người đã giúp cô có ngày hôm nay một lời khó mà nói hết.
‘’Haha! 2 người biết ta người này như thế nào đi, luôn giữ vững lời hứa của bản thân, chịu người giờ vã liền liều mạng đi làm.’’
‘’Xùy! Bớt dát vàng trên mặt mình lại đi, chị hai là bắt ông không được phép hé mồm ra bên ngoài chứ gì.’’
( 〃▽〃) ‘’Vẫn là bà chủ hiểu ta nhất!’’
‘’Thế bên kia cuối cùng là xảy ra chuyện gì!’’
Nghe được câu hỏi của Văn Ba, Trương quản gia cũng liền trở nên nghiêm túc ông rót cho mình một chén trà sau đó nói:
‘’Các ngươi phải biết lần này trong thành cũng không dễ chịu đâu, đặc biệt là sau khi cái tin yêu quái muốn lập quốc đủ để tri phủ sợ đến tái cả mặt liền đem bô ỉa chụp lên đầu Miếu Thành Hoàng cùng Trấn Ma Ty kêu bọn hắn làm việc tất trách dẫn đến như này..’’
Chị Trâm đang uống nước phải nén cười dừng lại bảo: ‘’Khá lắm! Dám đem cái nồi này quăng lên 2 tên kia đây là sợ mình sống lâu sao?’’
‘’Không trách hắn được! Yêu quái muốn lập quốc đa số đều là bị dồn đến bước đường cùng mới làm thế, cái bô này một khi chụp lên ai thì cả dòng họ nhà hắn đều phải nối gót theo sau. Thà c·hết một mình còn hơn là tuyệt hậu.’’
‘’Đúng là như thế a! Cơ mà lần này yêu quốc có lẽ sẽ không bị dẹp dễ như mấy lần trước, vợ ta bảo lần này không chỉ có yêu quái bản địa mà còn có nhiều bên thế lực đi tới tiếp tay, châu của chúng ta chỉ là hiệu lệnh đi theo cùng xưng làm n·ạn n·hân mà thôi..’’
‘’Thế thì khó trách! Mấy tên kia lần này chơi ngu rồi đem sự tình làm tuyệt, con mẹ nó hậu duệ của yêu tôn cũng dám b·ắt c·óc đây là muốn tiền không muốn mạng sao.’’
‘’Hazz! Miếu Thành Hoàng lần này phải đau khổ chùi đít cho đám người kia đi, đánh là tránh không được cho nên 2 người chuẩn bị thế nào!’’
Nghe tới đây 2 vợ chồng mặt cũng liền có chút buồn, nếu được ai không muốn bình yên kiếm tiền chứ nhưng biết làm sao bây giờ có vài người liền không chỉ thích gây họa cho mình mà còn muốn kéo người khác xuống nước.
‘’Còn làm thế nào được nữa! Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn thôi. Vấn đề bên kia cũng đã bị chị hai xử lý xong thì cũng nên chuyển nhà tới thôi. Ta sợ nơi đây không thể ở lâu được nữa..’’
Nói tới đây mặt ông Ba liền có chút rầu, ai biết được việc cầu người tới giúp làng lại là đem đá đập lên chân mình chứ. Con hổ yêu kia trước khi c·hết vậy mà đi cáo tri hắn là kẻ cầm đầu vụ này hại hắn giờ đây cả nhà đều bị yêu quái dòm ngó nếu không phải trong nhà cũng có cao thủ thì đã không có sống yên bình tới giờ.
‘’Đã bắt đầu loạn rồi a..xem ra tiền sắp tới không dễ kiếm rồi..’’