Trong một căn nhà gỗ đơn sơ chỉ có một cái giường gỗ cùng một cái bàn. Một trên tráng hán mình trần đang luyện công, trên người hắn có rất nhiều vết sẹo. Đặc biệt trước ngực còn v·ết t·hương to lớn như là còn vật nào đó có móng vuốt cào lên, kéo dài từ trước ngực đến bụng dưới.
Theo thời gian hắn tu luyện chuyển dời, Vết thương trước ngực hắn đang không ngừng kết vảy lấy sau đó rơi ra để lộ ba đường sẹo dài như đã lành rất lâu rồi vậy.
Hắn chính là Tô Lâm.
Bành vũ nhìn vào v·ết t·hương đã thành sẹo của mình: “Xích linh chi dược lực thật cường đại, nếu không phải ta cố ý giữ lại thương thế để cho mọi người nhìn. Thì có thể dựa vào nó, ta đã lành hẳn ngày hôm trước rồi. Không cần dùng đến 3 ngày thương thế mới hồi phục như bây giờ”
Hắn nhớ lại lần trước giao thủ cùng con hổ kia, thật là đáng sợ.
“Nếu không phải tên đại đương gia kia gánh hết lực hấp dẫn nó. Ta cũng phải rất phí sức mới thoát được. Chí ít con hổ kia cũng phải có sức mạnh của một vị lục cảnh cáo thủ, nhưng hắn khó đối phó hơn nhiều”
“Lông tóc nhìn rất mượt mà, nhưng lại cứng như châm sắt. Tên đại đương gia kia toàn lực xuất thủ cũng chỉ làm nó rơi mấy cọng lông mà thôi” chỉ biểu hiện một chút như vậy thôi cũng đủ hắn kinh thán hồi lâu. Còn nếu để hắn giao thủ trực tiếp với con hổ kia.
Ha ha, nói đùa cái gì. Không nhìn thấy đại đương gia nhân gia ông ta không gây ra một vết thương cho nó, nhưng nó chỉ cần gặm trúng một cái là bay mất nửa thân thế đấy sao. Cho hắn lên lục cảnh, hắn cũng không dám cùng nó giao phong.
Hắn thu hồi tâm thần, ánh mắt thâm thúy nhìn xung quanh căn nhà trong lòng thầm nhủ: “Bây giờ ta chính là Bành Vũ, cái gì cẩu thí Lưu Xích, tên kia đã đi sâu vào rừng, rất có thể đã rơi vào miệng thú”
“Ta hiện tại chỉ cần cẩu lấy ở đây mạnh lên là được, chờ sau khi thần công đại thành lại quay lại báo thù Lương gia cùng Chu Thành Thiên cũng không muộn” Nhưng hắn trước cần cẩu đến khi mạnh lên đã, dù sao bây giờ hắn đã có thân phận mới. Chỉ cần không để lộ ra sơ hở gì nhiều là được.
Thế nào hắn cũng chiến đấu cùng với quái vật đến nỗi mất nửa cái mạng, thì mất một chút trí nhớ cũng không thể nào khả nghi đi. Cùng lắm bị phát hiện thì lại tiếp tục đổi một dạng rồi trốn tiếp thôi.
Nhưng hắn cũng không muốn lại trở lại trên con đường chạy trốn. Chạy trốn làm sao có một nơi tu luyện an ổn, như vậy thực lực làm sao tăng trưởng được đây.
Tô Lâm nhẹ nhàng lật trong đám áo quần để ở một bên, lấy ra một bản bí tịch. Bản bí tịch hiện ra ố vàng, có vẻ niên đại rất xa xưa. Nhưng nó cũng không có dấu hiệu rách nát chút nào, cho thấy được chất liệu chế tạo nó rất bất phàm.
Đây là thứ khiến hắn phản bội Lương gia, quyết định bỏ trốn. Bởi vì đây là một bản công pháp nối liền đến ngưng thần cảnh.
Thử nghĩ mà xem, vùng đất này được thống trị bởi Chu quốc. Mà mạnh nhất Chu quốc cũng chỉ có ngự khí cảnh mà thôi, đây là điều mà hắn biết được khi còn ở huyện thành.
Trên trang bìa đề: “Xích kim khổ luyện công”
Hắn kích động mở ra công pháp.
Trên đường đi hắn đã mở ra đọc không biết bao nhiêu lần, nhưng chưa có thời gian tu luyện. Sau khi tới đây hắn cũng vì dưỡng thương ba ngày nên đến bây giờ mới có thời gian.
Võ đạo bước đầu có 9 cảnh, theo thứ tự là cửu cảnh đến nhất cảnh. Cửu cảnh yếu nhất, nhất cảnh mạnh nhất.
từ cửu cảnh đến lục cảnh theo thứ tự là luyện da cảnh đối ứng cửu cảnh, tiếp là luyện cốt bát cảnh, luyện tạng thất cảnh, luyện huyết lục cảnh.
Đây cũng mới là cảnh giới cơ sở mà thôi. Sau khi luyện tạng hoàn thành tinh khí thần của võ giả sẽ được xem là đầy viên mãn, lúc này võ giả sẽ cả nhận được tinh khí thần của mình một cách rõ ràng hơn. Sau đó dựa vào từng loại công pháp khác nhau để ngưng luyện nội lực.
Khi có nội lực, võ giả được xem như là đã vào ngũ cảnh nội lực cảnh. Lúc này võ giả đã có một bay vọt về chất, khác với những cảnh giới trước đó chỉ rèn luyện thân thể đặt nền móng.
Bây giờ võ giả có thể dùng nội lực rèn luyện thân thể, cũng có thể dùng khí huyết chuyển đổi lớn mạnh nội lực. Hơn nữa khi bọn hắn dùng võ kỹ, công pháp uy lực cũng đại tăng so với trước đó rất nhiều.
Đệ ngũ cảnh khi rèn luyện nội lực tới một lúc nào đạt tới rào cản không thể tiến lên, đây chính là ngũ cảnh viên mãn. Sau khi đột phá rào cản hắn sẽ chính thức là tứ cảnh.
Sau khi nội lực tích tụ đầy đủ để có thể ly thể, bây giờ được gọi là đệ tam cảnh. Lúc này, thực lực của võ giả lại kéo xa trước những cảnh giới trước đó.
Nội lực ly thể, cách xa đả thương người, còn có thể dùng để phòng ngự. Đây chính là tiêu chí của đệ tam cảnh.
Đệ tam, đệ nhị, đệ nhất cảnh, ba cảnh này chính là lớn mạnh nội lực, áp súc nó thành chân khí. Nếu một người áp súc nội lực thành chân khí thành công, hắn sẽ trở thành một tôn ngự khí cảnh.
Đây là giới thiệu các cảnh giới có ở trong sách, phía trên còn có nữa nhưng nó cũng quá xa vời đối với hắn. Nên hắn cũng không nhìn nhiều.
Hắn đứng người lên, dựa theo miêu tả trên công pháp bắt đầu diễn luyện lên. Trong căn nhà gỗ nhỏ, bắt đầu có tiếng xê dịch không ngừng nghỉ.
Không biết qua bao lâu, hắn dừng lại nhìn tràn đầy nhễ nhại mồ hôi cơ thể. Hắn hiện tại là thất cảnh luyện tạng, cũng đã qua một lần luyện da viên mãn. Nhưng khi diễn luyện mấy lần môn công pháp này, hắn cũng cảm giác được da của mình cũng đã được cải thiện hơn một chút.
Chỉ cần hắn dựa theo công pháp miêu tả thì chỉ cần hắn viên mãn luyện da, thì là da của hắn sẽ dẻo dai cứng cỏi gấp ba lần so với trước kia không thôi.
Nhưng công pháp này yêu cầu người luyện cần phải điều động khí huyết theo mỗi động tác để phối hợp.
Đúng vậy là điều động khí huyết cơ thể.
Phải biết là hắn cũng được xem như thiên tài ở vùng đất này, nhưng trước kia khi đang còn là luyện da cảnh, hắn cũng chỉ mới cảm nhận được khí huyết của mình mà thôi. Chỉ khi bước vào luyện cốt hắn mới sơ bộ nắm giữ khí huyết của mình, thỉnh thoảng điều động khí huyết phụ trợ tu luyện.
Nhưng công pháp này yêu cầu người chưa bước vào luyện da, phải nắm giữ được khí huyết của mình, hơn nữa điều động nó phụ trợ cho việc tu luyện.
Nếu muốn tu luyện công pháp này, một người phải là thiên tài trong thiên tài ở vùng đất này, hoặc là ngươi phải tu luyện một môn công pháp khác dễ hơn sau đó đạt đến cấp độ có thể điều động khí huyết của mình. Sau đó quay lại với môn công pháp này.
Nhưng những người bình thường khác tu luyện không biết qua bao nhiêu năm mới có thể bước vào luyện cốt, hay luyện huyết, thậm chí là luyện tạng để nắm giữ được khí huyết. Lúc quay lại với môn công pháp này, bọn hăn đã già, lúc đó luyện cũng làm cho bọn hắn cứng hơn một chút ở cảnh giới thấp mà thôi. Muốn tiến lên là không thể nào.
Lưu Xích dừng lại, hắn quay người lại lục trong đống áo quần áo ra một bao khỏa nhỏ. Hắn cẩn thận mở ra, Phía trong là một cây nấm như linh chi hơn nữa nó còn đỏ rực như máu.
Đây là xích linh chi, món bảo vật mà hắn đạt được thứ 2, cũng chính nhờ vào nó mà hắn có thể tăng thực lực từ thất cảnh sơ kỳ lên thất cảnh viên mãn. Để có thể ngang hàng với đại đương gia lúc đó. Hắn biết tên của cây nấm cũng là vì trong quyển công pháp kia có miêu tả qua, khi luyện môn công pháp này mà phối hợp với xích linh chi thì sẽ tiến bộ rất nhanh.
Lúc đó hắn chỉ muốn mượn đại đương gia để rèn luyện cơ thể đột nhiên tăng mạnh của mình, nhưng không ngờ lại gặp phải con hung thú kia. Cuối cùng hắn đột phá ý tưởng, giết chết Tô Lâm mình thay vào đó, đây cũng là nhờ súc cốt công môn công pháp khác mà hắn đạt được trong động phủ.
Không như Xích kim khổ luyện công, môn công pháp này dễ luyện tập hơn nhiều. Trong lúc bị truy đuổi, hắn cũng đã sơ bộ tiểu thành. Giấu diếm một đám cảnh giới thấp hơn hắn rất dễ dàng.
Nhìn lại xích linh chi đã mất đi một góc nhỏ, như bị một con chuột gặm hắn hận không thể nuốt luôn nó. Nhưng lý trí nói cho hắn biết không thể làm như vậy, nếu không hắn sẽ chết vì quá no.
Hắn không biết cây này thuộc về cấp bậc nào, nhưng dược lực mà nó mang lại thật sự là khổng lồ. Mỗi lần hắn chỉ dám cắt một miếng nhỏ hơn đầu đũa một chút thôi.
Hắn đã làm như 5 lần từ khi lấy được nó, nhưng 5 miếng nhỏ đó đã làm một người thất cảnh sơ kỳ lên viên mãn chỉ trong vòng 3 tuần. Có thể thấy được nó nghịch thiên.
Hắn lấy ra một con dao nhỏ, cẩn thận rạch một miếng nhỏ sau đó bỏ vào miệng, nhẹ nhàng nuốt xuống. Một cỗ dược lực dần dần tràn lan tràn ra bên trong hắn.
Để không lãng phí hắn tiếp tục dựa theo công pháp bắt đầu diễn luyện.
Hắn bắt đầu chìm vào cảm giác mạnh mẽ lên từng phút này.
0