Liễu quân sư nghe đến tên mình, liền cung kính tiến thêm một bước, chắp tay nói “bẩm thiếu trại chủ, trong 10 ngày ngài bế quan, cũng không có sự kiện gì đặc biệt.Chỉ là mười ngày trước, sau khi ngài bắt đầu bế quan, trại chủ dẫn đầu mười tinh nhuệ huynh đệ đuổi bắt một tên t·ội p·hạm truy nã tên là Lưu Xích”
Lời này Vương Sở Tiêu nghe vào cứ thấy là lạ, ngươi một đám thổ phỉ đi bắt cường đạo? Chẳng lẽ ngươi là triều đình phái người gian tế?
Có thể ý thức được vấn đề này, Liễu quân sư tiếp tục “hắn là một tên đao khách phản bội gia tộc, chạy trốn xuống phía nam. Lúc đi qua địa giới của chúng ta đã t·ấn c·ông đoàn người Chu gia trong khi được chúng ta hộ tống, sau đó g·iết liên tiếp bảy huynh đệ trong chuyến bảo tiêu này, may mà có một người sống sót trở về báo cáo”
“Hắn cấp độ gì”
“Đệ thất cảnh”
“Ngươi nói cha ta đuổi hắn gần mười ngày, nhưng không có truyền về tin tức gì?” Cổ Nguyệt Sinh nhăn mày lại.
“Đại đương gia đúng là không truyền tin trở lại, trong lúc đó thuộc hạ đã phái người đi qua điều tra, nhưng vẫn chưa có manh mối”
Cổ Nguyệt Sinh rơi vào trầm ngâm, nhưng bởi vì đống râu che lấp, nên đám người cũng không thấy được hắn có biểu cảm gì. Cũng vậy, hắn đúng thật không có quá nhiều cảm xúc cho vấn đề này. Dù sao cha hắn đuổi theo cũng là một vị thất cảnh cùng đẳng cấp, nên lâu cũng là thường.
“Còn chuyện gì nữa?” Cuối cùng hắn mở miệng.
“Về phần Chu gia…”
Không đợi hắn nói xong Cổ Nguyệt Sinh đã cuớp lời “trả lại tiền phí bảo hộ lần này cho bọn hắn, nói với bọn hắn xem như chúng ta không bảo hộ chu toàn”
Lần này đám người thật sự ngạc nhiên, bọn hắn nguyên lai tưởng là Cổ Nguyệt Sinh sẽ mặc kệ Chu gia không quản, nhưng bây giờ lại nói là trả lại phí bảo hộ cho họ, thật không thể tin nổi.
Nhưng đây cũng đúng ý của bọn hắn, dù sao Chu gia cũng thế lớn, mặc dù đóng phí cho bọn hắn khi đi qua đây. Nhưng cũng không phải như những thương nhân đi qua đây khác, nhà hắn nhưng có lục cảnh tọa trấn.
Cũng bởi vì Chu gia chuyên buôn bán coi trọng hòa khí sinh tài. Hơn nữa còn có rất nhiều chi đội cần được bảo vệ nên không ra được mấy cao thủ, nên mỗi lần qua đây thường sẽ đóng phí bảo hộ cho bọn hắn. Dù sao bọn hắn cũng là địa đầu xà ở đây, muốn làm khó một chi vận hàng đi qua đây của Chu gia vẫn không khó.
Đúng lúc Liễu Cảnh chuẩn bị tiếp tục báo cáo chuyện khác thì bị Cổ Nguyệt Sinh đột nhiên giơ tay chặn lại.
Liễu Cảnh nhìn về phía Cổ Nguyệt Sinh, hắn thấy Cổ Nguyệt Sinh sững sờ một cái, sau đó hắn khôi phục lại như cũ “đã không còn gì nữa thì ta phải cần trở về để tu luyện” nói xong không chờ chúng nhân trả lời, hắn trực tiếp biến mắt trước mắt mọi người.
Đám người:”?”
Chúng ta còn chưa bắt đầu đâu, đây là suy nghĩ của đám người ở hiện trường.
Quả nhiên vẫn không thay đổi gì, đây là ý niệm đám người hiện tại. Vẫn ưu tiên hàng đầu là tu luyện, hai cha con đều là như vậy, không biết rồi tương lai trại này sẽ đi về đâu, đây là ý niệm thứ hai của bọn hắn. Đám người cũng chỉ biết ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
“Lần này ca của ta còn dùng đến khinh công trực tiếp biến mất, không nghĩ tới có chuyện gì làm huynh ấy đột xuất như vậy” thanh niên tuấn tú tứ đương gia lên tiếng. Hắn là Cổ Phương Nguyên, cũng là đệ đệ cùng cha khác mẹ của Cổ Nguyệt Sinh, giống như Cổ Nguyệt Sinh mẹ hắn cũng đ·ã c·hết sau khi sinh hắn.
Đây cũng là ý nghĩ của đám người.
Một bên Trần lão cũng cảm thán “Đúng là thất cảnh thêm kinh công, đúng là không thấy người, chỉ thấy bóng a”
Nhị đương gia, cùng tam đương gia cũng một mặt lửa nóng. ở đây chỉ có Liễu quân sư Liễu Cảnh là mới vào đệ cửu cảnh luyện da không lâu cùng với Trần lão đã già nhưng cũng chỉ bồi hồi ở đệ bát cảnh tráng cốt, không có hy vọng gì với võ đạo.
Khác với họ, Cao Kiến cùng tam đương gia còn có hy vọng. Nên khi nhìn thấy có người đột phá thất cảnh, làm cho bọn hắn nhiệt huyết sôi trào hận không phải là bọn đột phá.
“Liễu quân sư, ngươi nói xem ta và tam đương gia có nên thêm vào đội ngũ điều tra không” trung niên nhị đương gia lên tiếng. Bọn hắn không giống như Cổ Nguyệt Sinh lãnh đạm chuyện này, bọn hắn thật lo lắng cho đại đương sẽ xảy ra chuyện. Dù sao cũng lâu như vậy rồi, còn chưa có tin tức.
“Ta nghĩ sơn trại hiện tại cần cao thủ ở lại để trấn tràng, nên hai ngài nên ở đây thì hơn, dù sao chúng ta nơi này còn có rất nhiều việc phải lo, trong thành những nhà kia có thể biết chuyện này cũng không tốt ứng đối” Liễu Cảnh quay về phía Cao Kiến nói. Lời hắn nói là thật, trong thành có Lý, Giang, Hà ba nhà nhìn chằm chằm, còn có vị kia thành chủ nữa đâu.
“Liễu quân sư, ngài nói có khi nào đây là âm mưu của ba nhà muốn loại bỏ chúng ta?” Trần lão một mặt âm trầm nhìn tới Liễu Cảnh.
Liễu Cảnh đối mặt với Trần lão: “Ta lúc đầu cũng nghĩ giống vậy, nhưng như vậy thì cũng không cần 3 nhà phải đúng lúc này ra tay, dù sao đây cũng là chi vận hàng của Chu gia. Một khi Chu gia truy xuống, cũng không dễ xử lý.”
Nói hắn dừng lại một chút.
“Có thể đây cũng là trùng hợp, dù sao tên Lưu xích theo truyền ngôn thì cũng bởi vì phản bội gia tộc nên mới chạy xuống nam để trốn. Mới đi qua chúng ta nơi này, rất có thể chưa kịp có dính dáng gì với các thế lực ở đây.”
“Theo ta thấy, tên này đã nhìn trúng gì đó ở lần Chu gia vận hàng lần này, nên muốn thừa cơ theo tới đây rồi mới xuất thủ. Từ đường trốn chạy của hắn có thể thấy được, trước khi qua đây hắn đã đi qua Xích Kim Thành” nói tới đây Liễu Cảnh Chân mới dừng lại, nhẹ nhàng lắc lư quạt giấy trên tay chờ mọi người kịp xử lý thông tin này. Xích Kim thành chính là nơi chứa trụ sở của Chu gia, nên hắn có suy nghĩ như vậy cũng bình thường.
Một mặt hòa ái Cao Kiến gật gù xem như đồng ý, hung thần ác sát lão Tam nhăn mày như đang suy nghĩ, Cổ Phương Nguyên trầm mặc nhìn lên sàn nhà. Cuối cũng cũng là Trần lão lên tiếng: “Liễu quân sư lời nói rất có lý, nhưng cũng không thể không đề phòng 3 nhà có trá”
“Lời Trần lão nói chí phải, hiện tại trại chủ đang đuổi theo Lưu Xích cho nên nhị đương gia cùng tam đương gia nên ở lại trong trại, để còn ứng đối khi có chuyện xảy ra” Liễu Cảnh đáp lời.
“Ta nghe theo Liễu quân sư” Cao Kiến cười hòa ái vừa đáp lời.
“Ta không có ý kiến” giọng vang dội lão Tam lên tiếng. Cho hắn đi đánh nhau thì được, còn bàn về mưu kế thì hắn thật sự không đem ra được ý kiến hay ho gì.
Hắn cũng không hiểu tại sao một đám thổ phỉ lại suy nghĩ ra một đống đạo lý như vậy, nên cho bọn hắn vào triều làm quan thì hợp lý hơn nhiều. Nghe nói trong triều đấu đá nhau cũng rất nghiêm trọng, biết đâu ở trong đó bọn hắn có thể đại triển quyền cước. May thay đại đương gia cùng tiểu thiếu trại chủ bình thường hơn nhiều, tuy hở tý chém chém g·iết g·iết, nhưng như vậy mới đúng là điều mà một thổ phỉ nên làm.
“Ta cũng vậy” Cổ Phương Nguyên cuối cùng lên tiếng. Tuy cha hắn là đại đương gia, đại ca hắn là thiếu trại chủ, hắn cũng có thiên phú học võ cao hơn tất cả người ở đây rất nhiều. Nhưng hắn lại thiếu kinh nghiệm quá nhiều, cho nên hắn cũng không tốt nói quá nhiều, một bộ các ngươi làm gì ta sẽ làm đó dáng vẻ.
Đem tất cả xảy ra nhìn vào trong mắt, Liễu Cảnh lên tiếng: “Đã vậy nhị đương gia, ngài phái một vài huynh đệ ra vào thành thăm giò một chút động tĩnh của 3 nhà. Tam đương gia, lát nữa ta và ngài cùng qua chỗ Chu quản sự.” vừa nói hắn vừa lướt qua 2 người.
Cao Kiến dùng tay vuốt vuốt cặp ria mép gọn gàng của mình đáp: “Liễu quân sư yên tâm, ta sẽ phái người nhìn chằm 3 nhà.”
Còn lão Tam chỉ gật đầu ra hiệu.
Khi thấy được 2 người đồng ý, Liễu Cảnh mới nhìn về phía Cổ Phương Nguyên vào Trần lão: “tứ đương gia nhờ ngài cho người kiểm tra xung quanh sơn trại, còn Trần lão ngài xem hậu cần còn cần bổ sung gì thì báo cùng ta.”
Hai người gật đầu đáp lại.
Trong động phủ của mình, Cổ Nguyệt Sinh khoanh chân một mặt kích động nói thầm lấy: “Kim thủ chỉ của ta tới”
Hắn tập trung nhìn về phía một giao diện màu đen mà chỉ có hắn nhìn thấy, đây là thứ mà hắn phát hiện khi đang nói chuyện với đám người.
Mặt bảng bị một đám hắc vụ bao vây lấy, phía trên có thông tin cơ bản của hắn, được viết xiêu vẹo bằng văn tự màu đỏ như huyết.
Tính danh: Cổ Nguyệt Sinh
Tuổi: 35
Tu vi: thất cảnh
Công pháp: Nhiên huyết công, Xích kim khổ luyện công
Thế lực: không
Phía dưới có một thanh tiến độ màu đỏ có đánh số 38, phía sau là một giấu trừ nhỏ.
Bảng đem lại cho hắn cảm giác hơi tà một chút, ngoài thông tin cơ bản của hắn cũng không dư thêm bất cứ thứ gì.
0