0
Hắn nhìn vào bảng trầm mặc, sau đó thử trong lòng kêu gọi: “Bảng, hệ thống,...” nhưng cũng không có bất cứ đáp lại nào.
“Hay hệ thống này thuộc hệ thống thêm điểm, và cần g·iết sinh vật sống mới có thể thêm điểm” đây là điều mà hắn có thể nghĩ ra ngay lúc này. Dù sao kiếp trước hắn cũng có đọc qua tiểu thuyết, thấy được một số nhân vật xuyên qua đều có hệ thống kiểu này.
Hắn liếc xuống cuối cùng bảng, dù sao thanh tiến độ màu đỏ này nhìn cũng rất bắt mắt.
“Có một dấu trừ ở đằng sau, chẳng lẽ…” hắn thầm nghĩ lấy, sau đó dùng ý niệm trong đầu kích hoạt dấu trừ đằng sau.
Theo ý niệm của hắn, bảng bắt đầu thay đổi. thanh tiến độ màu đỏ lùi lại một chút, 38 cũng biến thành 37. Phía dưới thanh tiến độ màu đỏ có một vạch nhỏ, rất có thể đây cũng là một thanh tiến độ, nhưng do có thể quá ít nên không thấy được rõ ràng. Cuối thanh tiến độ mới này cũng có chữ số, nhưng chỉ là 1.
Cổ Nguyệt Sinh cảm giảm được cơ thể hắn dường như mất thứ gì đó, nhưng hắn cũng không rõ ràng.
Nhưng chưa kịp suy nghĩ rõ ràng hắn, mặt bảng đột nhiên biến đổi. Văn tự phía trên như lu mờ đi, thay vào đó có một có một rương kho báu màu bạc hiện lên giữa mặt bảng.
Hắn nhìn lên được bao phủ trong khói đen rương bạc trầm mặc. Rất có thể đây là phần thưởng của hắn, nhưng hắn cũng vui không nổi. Hắn rất muốn chửi người làm ra cái bảng này, khi tạo ra nó không nên cho nó một chút trí năng hoặc là đưa ra hướng dẫn sử dụng một chút.
Nhưng hiện tại hắn cũng chỉ có thể bình phục lại, dù sao hắn cũng cần có hệ thống hoặc là mặt bảng này. Hắn biết được không có trợ giúp muốn đi lên thực sự sẽ rất khó khăn.
“Sử dụng” hắn nhìn vào rương bạc mặc niệm.
Ngay khi hắn mặc niệm rương bạc lập tức biến mất, thay vào đó là một bản bí tịch màu vàng được bao phủ bởi đám khói đen, còn có một dòng chữ màu đỏ chạy song song với bí tịch (Có thể quán thâu).
Trên bản bí tịch có đề “Kim cương đồng tử công thượng”
“Một bản công pháp, nghe rất giống công pháp dành cho hòa thượng” nhưng chỉ do dự trong chốc lát hắn tiếp tục mặc niệm: “Sử dụng”
Đột nhiên, hắn cảm giác được tâm thần của mình đang bị lực lượng nào đó hút vào một không gian khác.
Ở đây, hắn nhìn thấy một tôn giống như mình đang cởi trần đứng dưới một gốc cây xấu xí già nua diễn luyện lấy một loại võ công nào đó. Xung quanh hắn giống như là một bãi chiến trường, có rất nhiều mảnh tàn thi ngổn ngang khắp nơi. Nhưng hắn không qua nhìn nhiều sao đó tập trung vào chính mình đang diễn luyện võ công ở dưới gốc cây.
Hiện tại hắn giống như đang lấy một góc nhìn thứ hai để quan sát bản thân mình vậy, rất là kỳ diệu.
Thời gian trôi qua, mặt trời lặn rồi mọc không biết bao nhiêu lần, có thể 10 năm, 20 năm, 30 năm, hắn không nhớ rõ. Hắn đang nhìn bản sao cơ thể đang không ngừng nghỉ diễn luyện lấy võ công.
Theo thị giác của hắn, bản sao hắn đang không ngừng biến hóa. Cơ bắp càng ngày càng to lớn, càng ngày càng chặt chẽ, cơ thể cũng đang dần biến cao, hắn cũng cảm giác được có gì đó không đúng, nhưng hắn lại nói không rõ nó là gì.
Trong đầu hắn cũng đang không ngừng tràn vào một đống tri thức của môn công pháp này. Đây đúng là một môn công pháp của phật giáo được truyền thừa qua các đời tăng chúng. Tu luyện này công không được phép phá thân, nếu không công lực sụt giảm, thậm chí thân tử đạo tiêu. Tuy bản này bị thiếu nhưng khi tu đến đại thành xương cốt làn da như ngọc thạch, sắt thép tầm thường không thể tổn thương mảy may.
Đến đây, hắn cũng rốt cục nhận thức được không đúng ở đâu. Theo như công pháp miêu tả thì tu đến đại thành làn da, xương cốt bóng loáng như ngọc thạch. Nhưng khi nhìn lại bản sao của mình, đúng là có bóng loáng nhưng không hề có một chút nào như ngọc thạch, mà là một tôn đen sì như mực không nhìn thấy được đặc điểm nào gọi là ngọc thạch cả.
Hơn nữa, cơ bắp trên cơ thể hắn cũng càng ngày càng khoa trương. Trên mặt, cổ, bàn tay xuống đến bàn chân, từng cục từng cục cơ bắp phồng lên một cách đáng sợ. Không dừng lại ở đó, theo thời gian trôi qua, đống cơ bắp đó đang không ngừng trồi lên như đang có một đống rễ cây đang bao phủ đống cơ bắp đó vậy. Muốn bao nhiêu quỷ dị, có bấy nhiêu quỷ dị.
Khi bản sao dừng lại động tác luyện công, thì đứng đấy không còn là một con người mà là một tôn cao đến 2,5 mét cái cây. Đúng vậy, giờ đây bản sao hắn nào giống một con người, so với cái cây bên cạnh hắn càng giống cái cây, chỉ thiếu mọc ra thân cây và cành lá nữa thôi. Đến cả lông tóc của hắn cũng trở nên thô cứng sần sùi bắt đầu.
“Gặp quỷ” đây là suy nghĩ cuối cùng của hắn khi ở trong không gian này.
Trở lại ngoại giới.
Hắn thở dài một hơi: “May nó cũng chỉ xảy ra trong không gian tinh thần”. Hắn cũng không phải là quá để ý ngoại hình của mình, nhưng hiện tại hắn thật sự nhỏ yếu. Nếu lấy ngoại hình đó ra ngoài, rất dể để những kẻ trong chính phái xem hắn như là một boss quái, sau đó tới đây để soát kinh nghiệm.
Nhưng khi hắn giơ bàn tay của mình lên, nào có bàn tay nào. Chỉ có một đống cuốn quanh bàn tay như rễ cây, vài chỗ hơi phồng lên nói cho hắn biết nó chính là cơ bắp.
“?”
Hắn thật sự muốn văng ra một đống chửi tục, nhưng hắn cưỡng ép trấn định lại. Dù sao hắn hai đời trải nghiệm cũng không phải chưng.
Nhưng mà,
“C·hết tiệt...” tỉnh lược ba ngàn chữ
Hắn thật sự chịu không được, nào có thể nào một môn công pháp phật môn lại có thể tu luyện ra một đống quái gở như vậy được. Trên miêu tả công pháp cũng không như thế miêu tả.
Sau khi dành gần 30 phút để phun hương thơm, hắn cũng trấn định lại. Hắn bắt đầu cảm giác cơ thể của mình, hắn cảm giác được bây giờ một quyền có thể nát núi. Hắn thật sự thích cảm giác mạnh lên nhanh chóng này, tui hơi có một chút tì vết nhưng không sao.
Hiện tại nếu có kẻ nào mù mắt đến đây để trừ ma, hắn có thể dùng một quyền để siêu độ bọn hắn.
“Có nên ra ngoài thử một chút sức mạnh của mình” nhưng suy nghĩ này mới xuất hiện liền bị hắn bài xuất, nếu bây giờ hắn ra ngoài thử nghiệm sức mạnh của mình. Rất có thể hắn phải lên đường tìm huynh đệ khác cùng chung chí hướng khác. Bởi vì giờ đây hắn cảm thấy một quyền có thể phá núi.
Nhưng hắn thật không muốn xuất xuất sơn quá sớm, một là hắn chưa hiểu thế giới này quá nhiều, hai là cơ thể này của hắn quá bắt mắt. Tuy hiện tại hắn ở đây là thổ hoàng đế, nhưng đến nơi khác đâu, hắn cũng không muốn bị cao nhân đang ẩn cư nơi nào đó đi ra trừ ma vệ đạo.
Còn nếu đi hơi xa nơi này để thử nghiệm, hắn lười vậy thôi. Hắn bây giờ cần là hiểu rõ hơn bảng cùng củng cố cảnh giới của mình, mà ở đây là có thể làm điều đó.
Thu hồi tâm thần, hắn tập trung nhìn lại bảng của mình.
Giờ đây bảng đã có một chút thay đổi, đầu tiên là thanh tiến độ đầu tiên giờ đây chiều dài vẫn như vậy, nhưng số liệu đã chuyển thành 999 thay vì 37. Cảnh giới cũng đã thành Ngự khí cảnh sơ thay vì thất cảnh. thanh tiến độ phía dưới cũng đã trở về 0.
“Đúng rồi, theo như Kim cương đồng tử công thượng miêu tả, ta bây giờ nên cũng là ngự khí cảnh, hơn nữa nên sinh chân khí.”
Nhưng khi nhìn lại cơ thể mình, ngoài một đống khí huyết như hồng lô ra, hắn không cảm nhận được chút gì gọi là chân khí cả.
“Chân khí của ta đâu” hắn thì thầm. Hắn cảm giác được cái bảng này rõ là quỷ dị đâu.
“Cũng có thể là do không gian kia đã lấy hết chân khí của mình. Ừm… chỉ có thể là vậy” hắn không biết vấn đề xảy ra ở đâu, nên chỉ có thể đẩy trách nhiệm cho không gian kia.
Dù sao giờ nghĩ lại có thể thấy được nơi đó đầy quỷ dị, xung quanh đều là xác c·hết. Ngoài ra còn cái cây già kia, rất có thể biến hóa của cơ thể mình là do nó gây ra, nếu như vậy thì tất mọi việc đều có thể lí giải.
“Nếu như vậy, lần sau khi ta rút ra được công pháp lại tiến vào đó để quán thông, sẽ không phải lại xảy ra biến dị như vậy nữa a. Nếu như vậy thì con đường trở thành boss của ta cũng không xa” hắn thầm nghĩ lấy.