Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Hắc Đạo Chi Linh
Unknown
Chương 75 kiếm khí
Vương Hiền Phong cảm thấy thằng con trai mình không có chút trí khí nam nhi nào, thấy cha mình cãi nhau thì ung dung đứng xem như người ngoài cuộc xem kịch, lúc xong việc thì vội vàng chuồn đi sợ vướng víu đến bản thân.
Vương Hiền phong phẩy tay đáp một chữ, “cút”
Vương Nhiên bày ra dáng vẻ ung dung nho nhã, cúi đầu nói, “vậy tiểu sinh xin cáo lui, tiên sinh bảo trọng thân thể”
Vương Hiền Phong tuy là đại nho nhưng tính tình với hai đứa con mình vẫn là không hề tốt, cầm lấy quyển sách trên bàn ném về phía đầu Vương Nhiên.
Vương Nhiên đưa tay bắt lấy cười nói, “tiên sinh xin đừng xúc phạm văn thư của các bậc trí giả, nếu không dùng nữa có thể cho tiểu sinh nghèo mà”.
Vương Nhiên nói xong, co giò bỏ chạy thục mạng ra phía cửa mất tăm trong đêm.
Vương Hiền Phong đang một bụng tức giận, thấy hai bóng n·gười đ·ã k·huất bòng, thì che đầu cười hiền vẻ mặt cưng chiều lẫn bất lực.
Bạch Vô Trần bước nhanh như gió, Vương Nhiên cố sức chạy đuổi theo khi đến bên cạnh thì tay chống đầu gối thở ra hồng hộc miệng nói, “ta nói ngươi làm gì chạy như ma đuổi vậy?”
Bạch Vô Trần kiêu ngạo nói, “ma ư, bổn thiếu gia đã g·iết cả trăm con rồi”.
Vương Nhiên biết tên này chuẩn bị khoe đưa lưng tựa vào gốc cây khoang tay trước ngực tạo ra tư thái nho nhã thư sinh, đổi chủ đề nói, “ta nói ngươi cần gì phải hùng hùng hổ hổ như vậy, cuối cùng thì chuyện gì đến cũng phải đền tùy duyên mà hành sự”.
Bạch Vô Trần không nể nang đáp, “nói tiếng người”.
Vương Nhiên không sợ ngược lại vỗ vỗ vai hắn, lại nói, “không nói không nói nữa, dù sao ta cũng sẽ bảo vệ muội ấy chu toàn huynh đệ ngươi yên tâm, chẳng lẽ ca ca hờ như ngươi còn yêu thương nó hơn người cùng dòng máu này sao”.
Vương Nhiên nói xong lại tiếp tục đổ chủ để, “vậy chuyện ta nhờ ngươi ngươi làm đến đâu rồi”.
Bạch Vô Trần không trả lời đáp lại, “là ý của thúc ấy?”
Vương Nhiên không giấu diếm mà gật đầu.
Bạch Vô Trần phẩy phẩy tay đáp, “xong hết rồi, tuy là có chút mạnh tay, như so về gân cốt vẫn sẽ hơn nhưng người luyện võ thông thường, nhưng ngươi yên tâm trước khi sang năm mới hắn sẽ dậy bay nhảy bình thường”.
Bạch Vô Trần chống cằm lên tay vẻ mặt đăm chiêu nói, “tên tiểu tử này nói là thiên tài cũng không phải, nói về ngộ tính cũng không cao, chỉ được cái tâm tính trưởng thành hơn thiếu niên bình thường, nhưng mà mới chỉ gần nhị phẩm lại có thể sản sinh ra kiếm khí, ta thực sự là chưa gặp lần nào”.
Kiếm Tu bình thường dưới tam phẩm chính là không khác gì với võ giả, chỉ có thể sản sinh ra nội lực dùng khí lực đánh chém vung tay loạn xạ, sau khi đạt đến tam phẩm mới có thể sản sinh ra cái gọi là kiếm khí, so với nội lực thì không khác gì nhau chỉ khác về tính sắc bén đồ sát, nếu một võ giả có thể đánh vài trăm người nhưng lại không phải chiêu thức gây chí mạng, còn kiếm tu lại chính là một chiêu đoạt mạng không cần nói đến nương tình.
Vương Nhiên là nho sinh đọc sách đối với thể hệ tu hành nào đều sẽ có hiểu biết rộng, hiển nhiều điều cơ bản này chắc chắn sẽ hiểu, tỏ vẻ ngạc nhiên nói, “nếu đã có thể vận dụng kiếm khí, vậy chứng tỏ đã có thể cùng giao thủ với nhị phẩm, nếu gặp phảm tam phẩm vẫn có thể thoát thân”.
Bạch Vô Trần cười lên sang sảng nói, “ngươi ngây thơ quá rồi, có được kiếm khí chưa chắc vận dụng được, nếu mà trực tiếp vận dụng dùng kiếm chém ra một nhát mạnh nhất, địch tổn thương một nghìn, mình tám trăm”.
Vương Nhiên hỏi lại, “tại sao?”
Bạch Vô Trần vỗ vỗ vai vẻ mặt bày ra điệu bộ ngươi là quá ngây thơ rồi, nói “ngươi nghĩ xem một tên chưa đến nhị cảnh, sử dụng cái loại chí công chí sát đó, kinh mạnh không chịu được, nhẹ thì tổn hại kinh mạch, nặng thì phế luôn, không cần bàn cãi gì nhiều”.
Vương Nhiên, đưa cái quạt xếp giấy trên tay, gạt tay Bạch Vô Trần ra nói, “vậy thì khác gì có tiền không tiêu có gạo không ăn, hữu danh vô thực”.
Bạch Vô Trần Lắc đầu giải thích tiếp, “không hẳn, nếu hắn ôn dưỡng thân thể cùng với dòng kiếm khí đó hiện giờ, sau này khi đạt đến tam phẩm luyện huyết kinh mạch đã cường đại, thì trong cùng cảnh giới hắn đã có thể gọi là vô địch”.
Vương Nhiên sửng sốt, “trâu bò vậy sao”
Bạch Vô Trần gật đầu đáp, “là vậy đấy, mạnh hơn đám nho sinh đọc sách các ngươi nhiều, nói không chừng đến khi đó hắn chỉ xuất một kiếm đã có thể chém ngang người ngươi rồi, thấy chưa ta bảo ngươi rồi đọc sách nhiều cái được duy nhất chính là hỏng não”.
Bạch Vô Trần chỉ trước mặt người ngoài với bày ra bộ mặt huynh đệ tình thâm cũng với Vương Nhiên, nhất là trước mặt Vương Tú vẫn luôn muốn tỏ ra bộ mặt thiếu nữ e thẹn, nhưng khi chỉ có hai người lại luôn muốn trâm chọc một chút, nói xấu một chút, hắn có cảm giác như vậy mới đích thị là huynh đệ tình thâm, vừa không mất mặt phụ thân lại vừa được thoải mái vẹn cả đôi đường.
Vương Nhiên đã quen với chuyện này xua tay đuổi hắn đi nói, “cút cút đầu tiểu nhân hai mặt, sáng bày ra bộ dạng nho sinh, tối chính là một tên thất phu lời nào cũng dám nói”.
Bạch Vô Trần, bước đi vẫy tay lại đằng sau, cười nói, “bổn thiếu gia đi đây, ngày mai ta sẽ dẫn cha ta tới lý luận với cha ngươi, còn không làm được về mách phụ thân là lẽ thường tình”.
Vương Nhiên che mặt không biết nói sao.
Trong khuê phòng Vương Tú, tiểu cô nương đi tới đi lui, sau đó ngồi tựa cái cằm thon dài lên tay, nhìn về phía Lý Thuần Tâm vẫn không biết trời trăng mây gió gì lẩm bẩm, “đúng là thất sách rồi, hắn nằm ở đây vậy đêm nay ta ngủ ở đâu, nếu để cha biết ta mang nam nhân vào phòng chắc chắn sẽ nằm trên giường nửa tháng, mấy tiểu nha hoàn giờ này cũng ngủ rồi không thể làm phiền”.
Vương Tú sầu muộn không biết rốt cuộc đêm nay lên ngủ thế nào.
Sau đó lại đứng dậy tiến tới bên giường Lý Thuần Tâm, tay chống lên cằm ngẩn ngơ nhìn gương mặt đẹp hơn nữ tử của thiếu niên.
Tiểu cô nương đưa tay chọc chọc, cảm thán, “sao tên tiểu tử này da vừa trắng vừa mịn, so với nữ tử còn hơn vài phần, hay là nữ cải nam trang”.
Vương Tú đột nhiên nảy ra suy đoán không đâu, nghĩ Lý Thuần Tâm chính là nữ cải nam trang.
Tiểu Cô Nương đi qua đi lại vẻ mặt trở nên tò mò vô cùng, thiếu nữ đấu tranh nội tâm không biết có nên thăm dò một chút không, càng nghĩ càng thấy cực kỳ tò mò.
Sau một lúc Vương Tú vả vả mặt dặn lòng, “hắn là tiểu gia đinh của ta, thân thể này cũng là của ta kiểm tra một chút cũng đâu phải tiếu phép tắc”. tiểu cô nương vừa trấn an nỗi tò mò của mình.
Nghĩ xong liền dứt khoát hành động, ngồi xuống bên cạnh giường, lưỡng lự đôi chút.