0
"Em đi học đây,mà hôm nay những người giúp việc đã tổ chức đi chơi rồi,chỉ còn mình anh ở nhà thôi nên đừng có làm gì khiến em lo nhớ chưa !".
"Anh nhớ rồi,em đi học vui vẻ nhé !".
Shimizu vẫn cảm thấy hơi có chút không đúng nên còn chần chừ,rốt cuộc sau khi sờ mó đủ kiểu vào Tatsuya thì cô mới chịu đi học.
Vẫy tay chào con bé,Tatsuya khi thấy chiếc xe rời đi hẳn mới bước vào trong nhà.
"Hệ thống — san ! Mấy người địa cầu ở Dị Giới đó vị trí là ở đâu vậy ?".
[ Hai người được triệu hồi đó đang ở Thánh Quốc Cel·estine chủ nhân muốn tới đó sao ? ]
"Eh — ! Tôi muốn làm Ma Vương đẹp trai ngầu lòi mà,sớm muộn cũng sẽ đối đầu với bọn họ nên đương nhiên phải tiếp xúc một chút cho bọn họ có động lực !".
[ Thì ra là vậy ! Em đã ghim thế giới đó vào mục dịch chuyển,ngài có thể tới đó bất cứ lúc nào ]
Tatsuya gật đầu hài lòng,hệ thống làm việc thực bớt cho cậu rất nhiều phiền phức luôn.Mà nhắc mới nhớ cô ấy là hầu nữ của cái người Nữ Thần Sáng Thế Astrielle đó nhỉ.
"Trước tiên cứ thành lập một tổ chức đã,để có thể trở thành Ma Vương đương nhiên không thể thiếu những thuộc hạ tuyệt vời rồi.Ừm,mình nhớ ở Eldoria cũng có bán nô lệ thì phải !".Tatsuya nghĩ thầm.
Hiện tại ở thế giới đó là hơn 6 giờ tối,tức là khi đêm xuống thì việc mua bán nô lệ nhất định sẽ diễn ra ở mấy khu vực chợ đen.
Cảm giác như đang làm một nhiệm vụ phi pháp,quá thích thú rồi.
Tatsuya quyết định sẽ tới chợ đen một chuyến,và để có thể mua được nô lệ làm thuộc hạ,cậu sẽ cần một khoản tiền vô cùng lớn.
Vậy câu hỏi được đặt ra ở đây là kiếm đâu ra tiền bây giờ.
[ Vật phẩm ngài đang có là răng của Pyrofiend và máu của nó những vật phẩm này có thể được tinh luyện ma thuật thành những ma cụ rất bá đạo,giá trị vượt xa tưởng tượng đặc biệt là máu của con chó đó ]
"Ồ ! Tuyệt vậy sao,vậy thì dư giả để mua rồi nô lệ rồi !".
Tatsuya mỉm cười,cậu muốn đến Dị Giới ngay lập tức.
Trước đó thì cậu đã ăn mặc bộ quần áo vest màu đen cùng chiếc mặt nạ khá đẹp che đi một nửa khuôn mặt trên của cậu,chỉ để lộ nửa còn lại là mũi và miệng bên dưới.
Điều này cũng là dễ hiểu thôi,dung mạo của cậu thực sự đẹp tới vô lý.
Đương nhiên cậu đã gỡ hết lớp băng bó xuống để tránh mất hình tượng khó tả khi đã mất công ăn mặc sang trọng như vậy.
"Hệ thống,Let Go !".Tatsuya hô lớn.
Cậu bước qua màn ánh sáng thần thánh,một lần nữa đặt chân đến Dị Giới.
Mở mắt ra,Tatsuya nhận ra bản thân đang đã được hệ thống đưa đến một con hẻm tối vắng vẻ,nơi này xung quanh chẳng có chút đèn hay thanh âm người qua lại nào cả.
"Chỗ này là ở đâu thế ?".
[ Đây là con hẻm nằm ngay gần chi nhánh mạo hiểm hội trước khi ngài trở về đó ạ ]
"Ra là vậy, được rồi,nhờ cô đánh dấu địa điểm giúp tôi nhé !".
[ Sẵn lòng nà ~ ]
Tatsuya vươn vai bước đi,tiếp theo đây cậu sẽ chính thức mở màn cho một công cuộc trở thành Ma Vương mạnh nhất.
Cậu cần những thuộc hạ đáng tin cậy trước.
Giữa con phố trong đêm được chiếu sáng bởi ánh trăng tròn khổng lồ, Tatsuya di chuyển rất nhanh trên những ngôi nhà,thách thức định luật trong lực trong không gian.
Thân thể nhẹ nhàng và uyển chuyển ấy dường như đã vượt qua mọi lý lẽ trên đời.
Cậu chỉ đơn giản là cường hoá thể lực bằng Mana liền có thể di chuyển nhanh cùng bật nhảy cao như vậy,có Mana đúng là rất tuyệt vời.
Cậu nhanh chóng di chuyển vào một khu rừng,mặc dù khu rừng rất rộng lớn nhưng đã được giao thông hoá toàn diện,có rất nhiều đường đi,thậm chí ngay cả trời đã tối vẫn có rất nhiều thương nhân trong những cỗ xe được kéo bởi những con ma thú được thuần hoá qua lại.
Bọn họ ai cũng ngơ ngác khi tự dưng thấy phía trước lướt qua một bóng hình mơ hồ mà quay đầu nhìn xung quanh, trước khi kịp nhìn thấy nó đã biến mất rồi.
Tatsuya hiện đang di chuyển khá nhanh,hoàn toàn mơ hồ đối với những người bình thường.
Con đường trong rừng tuy có nhiều người qua lại nhưng vẫn ẩn chứa những nguy hiểm rất lớn do khu rừng này rất rộng,chắc chắn sẽ có lũ c·ướp b·óc,thậm chí là những tên t·ội p·hạm ghê tởm ẩn nấp.
Cậu đã lướt qua khá nhiều đoàn xe hàng hoá dài của các thương nhân,đa phần trên mỗi chuyến xe kéo đều có những mạo hiểm giả làm nhiệm vụ tháp tùng,canh giữ.
Phải nói cái nghề mạo hiểm giả đúng là không bao giờ hết việc.
"Có mạo hiểm giả bảo hộ tháp tùng nên an toàn,không biết có vụ đánh c·ướp nào mà g·iết luôn mạo hiểm giả chưa nhỉ !?".Tatsuya khẽ nói.
Cậu đang chạy trên không trung một cách ảo lòi phi lý.
Mỗi bước chân đều có những luồng gió nâng Tatsuya lên, nhưng duy trì liên tục như vậy thì đúng là bất thường.
Càng tiến sâu vào con đường giao thông tăm tối sâu bên trong rừng,cậu càng cảm thấy có gì đó không đúng cho lắm với cái bầu không khí này.
Quả nhiên có rất nhiều đám c·ướp đang mai phục hai bên đường,rất khó để nhận ra.
Có lẽ vì những thương nhân đi qua đây đều có những mạo hiểm giả mạnh mẽ nên chúng mới không dám trực kích c·ướp b·óc như thường.
Mà nếu cứ để cái bọn này như vậy thì khả năng có người bị bọn nó g·iết là rất cao.
Cho nên,
——"Kyaaa —— ! Cứu tôi với !!".
Đúng lúc Tatsuya đang định đáp xuống mặt đất để giải quyết đám t·ội p·hạm,một thanh âm thất thanh kêu vang trời của một cô gái vọng đến từ phía con đường tăm tối phía trước.
Ngay cả đám đang mai phục cũng khá bất ngờ với tiếng kêu này.
Để rồi khi cô gái hình bóng dần hiện ra trong ánh trăng sáng rực trên trời,cô ấy cả người đầy rẫy những vệt máu lớn với ba mũi tên xuyên thủng đôi vai,máu chảy rất nhiều.
Bộ trang phục trên người có vẻ rất đắt đỏ,có vài chỗ đã bị rách do lãnh phải những v·ết t·hương từ đao kiếm sắc bén,nơi đó còn có máu chảy xuống, đương nhiên là thịt bị xẻ ra rồi.
Với cái thân thể đầy rẫy v·ết t·hương đó mà vẫn chạy được, thực là một nghị lực kinh người.
Đám đang mai phục khi thấy số đồ trang sức lấp lánh trên cơ thể của cô thì hai mắt nổi lên lòng tham vô tận,bọn chúng ngay lập tức xồ ra từ hai bên đường chặn đường cô gái đáng thương ấy.
"Cái gì !!".Cô gái tuyệt vọng hô khan.
Gương mặt xinh đẹp lấm lem bùn đất dơ bẩn khi thấy bản thân bị chặn đường,toàn thân cô trở nên tuyệt vọng đứng hình lại.
Phía sau có bọn c·ướp,đằng trước đã bị chặn,sao có thể xui xẻo như thế chứ.
Đám c·ướp chặn đường còn đang muốn lao đến thì lại tâm thần chấn động nhìn về phía đằng sau cô gái đó.
Một luồng sát khí dày đặc toả ta từ bên trong màn đêm,nó như một con thú dữ không lồ với tính cách tàn bạo đang tiến về chỗ này.Bọn chúng nhận ra ngay kẻ sắp đến là ai,tên sát thủ máu lạnh,lính đánh thuê tự do,Oscar Harper.
Chỉ có hắn mới có thể có sát khí khủng kh·iếp như vậy,sở dĩ nhận ra như vậy là bởi tên này gần đây đã xuất hiện ở khu rừng này làm gì đó,ai gặp rồi đều nhớ rõ.
Cô gái bị chặn đường lúc này khuôn mặt tái nhợt,cô không còn dám thở mạnh nhìn về phía đằng sau mình,kẻ được phái tới g·iết gia đình của cô.
Đó là kẻ thù,một kẻ thù mà cô đã bất lực.
"Kuhahaha — ! Đáng thương quá ta ơi,đám mạo hiểm giả đó cũng có chút phiền phức nhưng không bảo vệ được cho cô à nha ~ !".Oscar Harper cười khanh khách man rợ khi liếm những vệt máu nhuốm trên lưỡi kiếm trên tay.
Kẻ đáng sợ này có sức mạnh rất khủng bố,là một trong những tên sát thủ khét tiếng nhất trên Đế Quốc này.
Việc hắn xuất hiện ở đây đã gây ra sự hoang mang lớn cho người dân và q·uân đ·ội đã vào cuộc tìm kiếm,đáng tiếc hắn đã né tránh bằng một cách thần kỳ.
Để rồi đến hiện tại.
Oscar Harper dẫn đầu một đám c·ướp hung tợn với thể hình đô vật,bắt đầu đi về phía cô gái.
Đám c·ướp chặn đường sớm đã chạy mất dép.
Còn cô gái tuy b·ị t·hương nặng, bước chân lảo đảo cùng miệng không ngừng ho ra máu,thật đáng tiếc tốc độ của cô còn chậm hơn cả người đi bộ.
Kẻ kia,tên sát thủ kia, cười lạnh thân ảnh biến mất chớp mắt là đứng trước tầm nhìn của cô trong một cái nháy mắt mặc dù có vẻ hắn còn cách cô vị trí khá xa,một tên khốn mạnh đến điên rồ.
Cô gái ngước mắt lên nhìn,ánh mắt đỏ rực như máu muốn gào thét lên phẫn nộ trong khi cổ họng đã nén một đống máu tươi khiến cô không cách nào thét lên nổi.
"Thật đáng thương qua nha ~ ! Yên tâm,ta tốt bụng lắm,sẽ đưa ngươi đi gặp cha mẹ mình sớm thôi nè ~ Ha ha ha !". Tiếng cười quái ác của kẻ s·át n·hân vang lên.
Nụ cười tàn bạo và chế giễu chà đạp lên sự sống của một người nào đó đ·ã c·hết,bản chất khốn nạn của một t·ên s·át n·hân thực thụ được lộ ra trông thấy,nó đã khiến tâm trí của cô gái trở nên điên tiết tới cùng cực.
Chỉ vừa mới nãy thôi,chỉ vừa mới nãy thôi khi cả nhà còn đang cười nói trên xe, chớp mắt đã là một đống máu tươi thịt vụn bị chặt chém thảm khốc.
Mẹ bị chẻ làm hai,cha bị cắt ngang nửa đầu,bị ném đi tàn nhẫn xuống nền đất cùng chiếc xe bị cắt làm đôi.Các mạo hiểm giả tháp tùng chỉ sau một khoảnh khắc,tất cả đã thân thể chia năm xẻ bảy, c·hết ngay tại chỗ.
Cô đã phải chật vật chạy đi trong thú vui điên loạn muốn nhìn con mồi tuyệt vọng của đám c·ướp,để rồi,sẽ phải c·hết ở đây,c·hết một cách nhục nhã.
"Tạm biệt nhóc nha ~ !".
Bụp — !
"Hả !?".
Cánh tay phải dơ lên của Oscar Harper dơ lên chuẩn bị kết liễu cô gái một cách hào hứng chợt như bị kích nổ nó trực tiếp đứt đôi tàn bạo,máu tươi tuôn ra như thác chảy,xương tay gần vai lộ ra một cách rõ ràng như bị một con hung thú cào xé.
Hắn khuôn mặt từ phấn khích chuyển sang đại biến,vội vàng nhảy lui lại thật xa phía sau với cơn đau khủng kh·iếp bắt đầu ập tới khiến hắn ánh mắt trở nên đỏ ngầu.
Đám c·ướp phía sau vô cùng kinh hãi,bọn chúng tự nhiên thấy Harper bay mất một cánh tay và nó quay vòng vòng trên không sau đó đáp xuống trước mặt bọn chúng,ai nhìn thấy mà không sợ chứ.
Phải biết đó là cánh tay của Oscar Harper,một trong những sát thủ mạnh nhất Đế Quốc,lấy nó dễ như vậy thì sao có thể là không phải một nhân vật có sức mạnh quái quỷ chứ.
Cô gái tâm trí chấn động mạnh,cô nhìn lại phía sau tên Oscar Harper kia với vẻ khó mà tin nổi.
Và rồi, người đó bước tới ——
Tatsuya bước tới đứng bên cạnh cô.
Cậu muốn nhìn xem cái đám vừa rồi có mạnh hay không nhưng xem ra là đã đánh giá cao bọn này quá rồi.
Toàn bọn tạp nham,chỉ có tên kia là khiến cậu chú ý.
"Hửm ! Không tồi đâu,thằng kia ! Ngươi còn biết dùng ma pháp hồi phục cơ à ?".
"Mày là ai !?".
"Chậc,sao mấy thằng khủng bố cứ luôn hỏi thân phận của ta thế nhỉ ?".
Tatsuya gãi đầu khó chịu đáp.
"À nou ! Anh,anh là... !".
"Được rồi,đừng có hỏi thân phận của tôi nữa,ta là Ma Vương !".
.......!!!!????
Cả đám giật nảy mình khi nghe đến hai từ Ma Vương.
Oscar Harper mở to mắt chấn kinh,hắn không tin kẻ vừa đến là một Ma Vương,một Ma Vương cũng không thể xuất hiện ở đây.Bọn họ là những tồn tại khủng kh·iếp thế nào,tùy tiện xuất hiện mà không gây ra động tĩnh ư.
"Hừ... Ha ha ha ha ! Mày mà là Ma Vương ư,tao là chúa đây này !".Oscar Harper cười lớn quát lạnh.
Hắn cầm chắc thanh kiếm chuẩn bị lao vào t·ấn c·ông đối phương.
Tatsuya thấy kẻ kia có ý t·ấn c·ông nên sử dụng quyền năng hồi sinh của mình chữa lành các v·ết t·hương trên người cô gái một cách nhanh chóng.Cậu đã rút ra mấy mũi tên ở thời điểm ấy khiến cô càng thêm kinh ngạc.
Những v·ết t·hương khủng kh·iếp ấy cứ thế lành lại nhanh như chưa có gì xảy ra.
Lại một lần nữa,nó khiến đám c·ướp phải giật mình,một trị liệu sư có thủ thuật bá đạo như vậy sao lại ở một nơi khỉ ho này chứ.
"Tôi... Những v·ết t·hương của tôi —— !".
"Tạm thời cô cứ đứng ở đây,đừng đi đâu hết !".
Tatsuya vẽ một vòng tròn ma thuật xung quanh cô gái, những cơn gió xung quanh vòng tròn bắt đầu nổi lên bao phủ lấy cô.
Cậu đã truyền cho nó quyền năng AIB nên cô hiện đang bất khả x·âm p·hạm cho đến khi được Tatsuya giải trừ quyền năng.Vấn đề rắc rối đã xong,tiếp theo là đập kẻ trước mắt một trận.
Oscar nắm chặt chuôi kiếm,từ thanh kiếm bắt đầu phủ lên những loại phép thuật thần bí gì đó,nó lúc này sáng lên nhẹ nhàng với một sức mạnh không cách nào tưởng tượng ngôn từ diễn tả.
Mana từ đó toát ra càng là đáng sợ.
Tuy đã mất một cánh tay nhưng hắn đã cầm được máu,có lẽ hắn sẽ liều mạng.Không,không phải,hắn đang cười,hắn tự tin cho rằng vừa nãy là sơ ý.
Dù cho đáng lý với nguy hiểm tiềm cận như vậy hắn phải nhận ra ngay bằng vào trực giác nhiều năm nhạy bén của mình.
Hắn đã phủ nhận thất bại vừa nãy.
Những kẻ như vậy, thường c·hết rất nhanh.
Oscar thân thể vụt mất tại chỗ,hắn lao thẳng đến Tatsuya từ mọi hướng với dư ảnh tàn khốc.Thanh kiếm ma thuật ấy nhất định sẽ hủy diệt hoàn toàn cậu với sự ngạo mạn chiến thắng sau đó.
Thật đáng tiếc khi đó chỉ là lý thuyết ——
Uỳnh —— !
Một âm thanh v·a c·hạm chói tai vang lên.
Thanh kiếm phủ đầy ma thuật đáng sợ ấy,nó bị bật lại hoàn toàn đến mức gãy vụn thành những đốm sáng kỳ diệu trong sự ngỡ ngàng của Oscar Harper.
Hắn mở to con mắt đỏ ngầu của mình,vừa rồi còn chưa kịp chạm đến tên này mà sao thanh kiếm có thể vỡ chứ.
Cảm giác của hắn như vừa đánh vào một vùng không khí bất khả x·âm p·hạm vậy.
"Mới đó đã ngạc nhiên à ?".Tatsuya cười cười.
Cậu tung một cú đá mạnh mẽ với một chân được cường hoá cả đống Mana khủng kh·iếp toả ra cả những luồng hắc khí hủy diệt,sút thẳng vào bụng của tên sát thủ máu lạnh một cú chí mạng.
Lực của nó mạnh đến nỗi khiến lục phủ ngũ tạng của hắn muốn nổ tung nếu không kịp cường thể chất bằng Mana với lớp bảo hộ Mana quanh người,mặc dù đây là Tatsuya không hề truyền vào cuộc t·ấn c·ông quyền năng AIB.
Nó vô cùng đau đớn khiến Oscar Harper bị văng đi quá nhanh xuyên thẳng vào trong rừng với dư chấn khủng kh·iếp cùng những làn cây đổ rạp.
Sóng xung kích từ cú đá toả ra bất chợt với rất nhiều những tia hắc khí hủy diệt.
Chứng kiến cảnh tượng này,cả cô gái lẫn đám c·ướp toàn thân run lên bần bật vì hoảng sợ. Bọn họ đã đụng độ thứ quái vật gì thế này.
Đám c·ướp nhanh chóng xoay người bỏ chạy hoảng loạn.
Tatsuya nhìn qua cái đám đó,đương nhiên cậu sẽ không để bọn này chạy thoát rồi đi hại người tiếp.
Cậu dơ tay lên,bàn tay ngưng tụ Mana hình thành một ma pháp gió kỳ diệu,nó cuộn xoáy thành một khối cầu nhỏ, lực sát thương này quá yếu không đủ gãi ngứa cho những ma pháp sư.Nhưng đó là lý lẽ bình thường ——
Truyền vào quyền năng AIB, khối cầu lao đi toả ra những cơn gió cắt xé cả thế giới,khối cầu lướt đi trực tiếp hoá thành một làn sóng xung kích khổng lồ quét con đường phía trước dọc đi đến cuối chân trời không thấy điểm cuối đâu thành nguyên cái bình địa.
Núi vỡ, rừng tan,đại địa đứt gãy cùng không gian bị cắt thành từng mảnh,đó là tất cả những gì người chứng kiến là cô gái có thể thốt lên được trong cái tình trạng khủng bố ấy.
Đám c·ướp số lượng cả trăm tên tháo chạy đó như một con kiến chạy đi trong làn gió bão vậy,quá nhỏ bé và sớm đã tan thành hư vô,linh hồn không sót lại một thứ gì,bị xóa sổ hoàn toàn.
Cơn dư chấn cùng sức mạnh đó khi được thi triển ra,toàn bộ số người trong phạm vi ngàn dặm đổ về đây đều có thể cảm nhận được loại ma thuật đáng sợ ấy.
Rất nhiều những ma pháp sư nhanh chóng lũ lượt kéo về phía đó,các vệ binh cùng những kỵ sĩ mau chóng được điều động tới hiện trường.Bọn họ đang di chuyển.
"A... Cái... Cái gì vậy chứ ——. Anh là Ma Vương thật ư !?".Cô gái hoảng sợ ngồi bịch xuống nền đất thốt ra những lời run rẩy.
Một Ma Vương thật sự đã xuất hiện ở đây.
"À ! Đúng vậy,tôi đúng là một Ma Vương.Sau chuyện này tôi muốn nói với cô khá nhiều điều đấy !".Tatsuya vui vẻ đáp.
Cậu bước sâu vào cánh rừng vết tích văng đi của thằng sát thủ kia.