Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23: đãi ngộ của một thân truyền
Suy nghĩ một lúc, hắn vẫn không thể lý giải nổi chuyện gì đang xảy ra. "Yêu thú nào lại có thể lấy phiến lá mà ta không hay biết, lại còn ký khế ước với ta mà ta chẳng nhận ra?" Ngôn Vu tự hỏi, càng lúc càng rơi vào suy tư sâu sắc.
Ngôn Vu hiểu việc bế quan là quan trọng nên không tiện quấy rầy đại sư huynh. Hắn quyết định chờ, đến khi đại sư huynh xuất quan, hắn sẽ có thể gặp và chính thức chào hỏi với đại sư huynh.
Khi đến lượt Ngôn Vu, hắn bước lên bệ cao, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người. Trưởng lão Mạc Lâm nhìn vào ấn ký trên tay hắn, đôi mắt ông ánh lên một tia tò mò khó hiểu: "Ngôn Vu, ngươi đã ký khế ước với một yêu thú mà chưa ai từng thấy qua. Đây có thể là một yêu thú đặc biệt, nhưng nó cũng có thể là một thử thách lớn đối với ngươi. Hãy cẩn thận và không ngừng rèn luyện bản thân."
Nhưng dù không rõ hình dạng yêu thú đó là gì, quy tắc vẫn là quy tắc. Ngay khi ấn ký hiện lên trên mu bàn tay, Ngôn Vu biết rằng mình đã đủ điều kiện để thông quan.
Không khí trở nên tĩnh lặng, chỉ có tiếng thì thầm nhẹ nhàng giữa các đệ tử về những trải nghiệm kỳ lạ và những yêu thú mà họ đã ký khế ước. Ngôn Vu vẫn giữ vẻ mặt bình thản, nhưng sâu bên trong, hắn vẫn không ngừng suy nghĩ về ấn ký bí ẩn trên tay mình. Hắn tự hỏi rằng liệu yêu thú nào đã chọn hắn và nó sẽ ảnh hưởng đến con đường tu luyện của hắn như thế nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trưởng lão Mạc Lâm nâng tay lên, ra hiệu cho mọi người im lặng: "Các đệ tử đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ ký khế ước với yêu thú. Đây là một bước quan trọng trên con đường tu luyện, giúp các ngươi tăng cường sức mạnh và hiểu biết về thế giới xung quanh."
Ngôn Vu lặng lẽ lắc đầu, không nói một lời.
Nhưng bây giờ, hắn không còn sự lựa chọn nào khác. Đã ký khế ước Ngôn Vu chỉ có thể tự nhủ rằng sẽ không có vấn đề gì.
Sau khi tất cả mọi người đã hoàn thành việc ký khế ước với yêu thú của riêng mình, bầu không khí căng thẳng dường như dịu xuống. Mỗi đệ tử đều cảm nhận được sự thay đổi, không chỉ ở bản thân mà còn ở sự gắn kết mới mẻ với sinh vật đồng hành vừa được chọn. Với một chút do dự, mọi người lần lượt xé bùa truyền tống trên tay, ánh sáng từ bùa phát ra một luồng sáng chói lóa, và trong chớp mắt, họ đều biến mất khỏi cấm địa.
Tông chủ đã gặp hắn ngay sau buổi lễ, chào hỏi và trao đổi một vài lời khuyên quý báu. Vẻ ngoài của tông chủ là một người trầm tĩnh, uyên bác, và ánh mắt ông ẩn chứa sự thâm sâu mà khó ai có thể nhìn thấu. Nhưng đại sư huynh thì vẫn không thấy đâu. Ngôn Vu nghe các trưởng lão nói rằng đại sư huynh đang bế quan tu luyện, để đột phá cảnh giới mới nên không tiện gặp gỡ bất cứ ai.
Chẳng mấy chốc, Ngôn Vu cùng những đệ tử khác xuất hiện ở quảng trường rộng lớn trước cổng tông môn. Bầu trời xanh thẳm bao la trải dài, ánh nắng ấm áp chiếu rọi khắp nơi, làm tan biến mọi căng thẳng trong lòng. Tất cả các đệ tử nhanh chóng tập hợp lại, hàng ngũ chỉnh tề, chờ đợi sự xuất hiện của các trưởng lão.
Từng tên đệ tử được gọi lên, các trưởng lão lần lượt công bố kết quả và trao phần thưởng. Các đệ tử có thành tích xuất sắc nhất nhận được những vật phẩm quý giá, từ linh thạch đến pháp bảo, khiến cả quảng trường tràn ngập sự ngưỡng mộ và ganh tỵ.
Ngôn Vu sau khi bước vào phòng riêng của mình, không khỏi ngạc nhiên khi thấy sự xa hoa và chu đáo mà tông môn dành cho đệ tử thân truyền. Phòng của hắn không chỉ rộng rãi mà còn được bài trí tinh xảo với các loại đồ vật quý giá. Hắn còn được phục vụ bởi nhiều nha hoàn, tất cả đều dịu dàng và cẩn trọng, luôn sẵn sàng đáp ứng mọi yêu cầu của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngôn Vu chỉ khẽ cúi đầu, không nói gì, nhưng trong lòng đã quyết tâm sẽ tìm hiểu rõ về yêu thú bí ẩn này. Sau khi nhận phần thưởng, hắn quay về vị trí của mình.
Khí tức ẩn hiện từ ấn ký trên mu bàn tay hắn không giống với bất kỳ yêu thú nào mà hắn từng nghe qua.
Nhưng không hiểu vì sao yêu thú như vậy lại chấp nhận tự hành kí khế ước.
Ngôn Vu nhìn chằm chằm vào ấn ký trên mu bàn tay.
Như Ngôn Vu đã dự đoán, với tư chất xuất chúng và kết quả xuất sắc trong kỳ thi, hắn đã được phong làm đệ tử thân truyền của tông chủ. Tuy nhiên, hắn cũng biết rằng mình chỉ là đệ tử thân truyền thứ hai. Vị trí đệ tử thân truyền đầu tiên đã thuộc về một người khác, một đại sư huynh mà Ngôn Vu chưa từng gặp mặt.
Ông dừng lại một chút, ánh mắt rơi vào từng đệ tử, dường như đang đánh giá họ: "Kết quả của cuộc thử thách này sẽ được công bố ngay bây giờ. Những đệ tử xuất sắc nhất sẽ được nhận phần thưởng đặc biệt từ tông môn, đồng thời danh tiếng của họ sẽ lan truyền khắp nơi."
Cuối cùng, sau khi công bố hết kết quả, các trưởng lão kết thúc buổi lễ và giải tán các đệ tử. Mỗi người mang trong mình những cảm xúc khác nhau.
Ngôn Vu ánh mắt hắn vẫn không rời khỏi ấn ký trên tay. Hắn cảm nhận được rằng yêu thú này không đơn thuần như những con khác. Có lẽ, nó có tu vi cao hơn hắn.
Ngôn Vu nhìn quanh khu rừng, lòng ngổn ngang với những suy nghĩ. Hắn chẳng có hứng thú với bất kỳ con yêu thú nào cả. Mọi hình ảnh hiện lên trong đầu hắn đều là về nàng—một hình bóng mờ ảo nhưng lại rõ ràng trong tâm trí, khiến hắn không thể tập trung vào việc trước mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 23: đãi ngộ của một thân truyền (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau buổi lễ long trọng, Ngôn Vu được đưa đến nơi ở mới của mình, một trang viên rộng lớn và tráng lệ nằm sâu trong tông môn. Khung cảnh nơi đây tràn ngập linh khí đến mức tạo thành những lớp sương mù mờ ảo, làm cho trang viên trông như chốn bồng lai tiên cảnh, mỗi bước chân đi qua đều có cảm giác như đang dạo chơi trong một giấc mộng thần tiên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trang viên được thiết kế tinh tế, với những hàng cây cổ thụ tỏa bóng mát, những ao sen lấp lánh ánh nắng và những con đường nhỏ lát đá dẫn đến các khu vực khác nhau. Linh khí nơi này đậm đặc đến mức không khí dường như rung động, mang theo hương thơm ngát của hoa cỏ và tiếng rì rào của dòng suối nhỏ chảy qua.
Thạch Anh bước tới với ánh mắt đầy thắc mắc: "Ngôn Vu, ngươi đã ký khế ước với yêu thú nào rồi sao?" Thạch Anh hỏi, giọng nói không giấu nổi sự tò mò.
Ngôn Vu nhíu mày, trong lòng bỗng dấy lên cảm giác bất an lẫn tò mò. Hắn vội tìm trong túi trữ vật phiến lá thụ hưởng mà hắn đã cất kỹ trước đó, nhưng khi tìm đến, phiến lá đã biến mất không dấu vết. Sự việc này chưa từng có tiền lệ, khiến hắn không khỏi cảm thấy bất ngờ và bối rối.
Đặc biệt hơn, tông môn đã cử các trưởng lão luân phiên nhau làm hộ đạo giả cho Ngôn Vu, bảo vệ và hướng dẫn hắn mỗi khi ra ngoài. Điều này không chỉ thể hiện sự coi trọng mà còn là sự bảo hộ đặc biệt của tông môn dành cho đệ tử thân truyền.
Ngôn Vu cảm thấy không yên tâm. Hắn biết rằng điều này có thể ảnh hưởng đến con đường tu luyện sau này của mình, và hắn không thể lơ là. Hơn nữa, ký khế ước với một yêu thú mà mình không biết rõ danh tính hay năng lực, Ngôn Vu cảm thấy như đang bước vào một canh bạc nguy hiểm.
Thế nhưng, quy tắc của thử thách là: nếu không tìm được yêu thú để ký khế ước, Ngôn Vu sẽ không thể vượt qua vòng này và phải chấp nhận rời khỏi Bất Quy Kiếm Môn, tìm một tông môn khác. Điều này khiến hắn có chút do dự.
Bất ngờ một cơn đau nhói bùng lên trên mu bàn tay hắn. Ngôn Vu giật mình, cúi xuống nhìn và phát hiện một ấn ký lạ đang dần hiện lên. Ấn ký đó giống như một biểu tượng phức tạp, tựa hồ như có một luồng khí tức thần bí ẩn chứa bên trong.
Một hồi sau, các trưởng lão lần lượt xuất hiện trên bệ cao. Trưởng lão Mạc Lâm bước ra đầu tiên với dáng vẻ uy nghiêm. Ánh mắt sắc bén của ông quét qua toàn bộ đệ tử, như thể có thể nhìn thấu tâm can của mỗi người. Đi cùng ông là các trưởng lão khác, bao gồm Cao Hùng và Vương Hàn, mỗi người đều mang theo khí thế bất phàm.
Hắn không biết nó trông như thế nào, có sức mạnh ra sao, hay thậm chí nó có tồn tại thật sự hay không.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.