Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 24: tàng kinh cát và loli phong chủ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: tàng kinh cát và loli phong chủ


Ngôn Vu nhắm mắt lại, thở ra một hơi dài, để tâm trí lắng đọng. Hắn cố gắng nhớ lại những lời dạy của phu tử khi còn ở quê nhà: "Khi lòng ta yên bình, mọi thứ sẽ rõ ràng như mặt nước tĩnh lặng."

Nghe đến đây, Ngôn Vu lập tức hiểu rằng cô nương này không phải là người bình thường. Dù nàng chỉ là một tiểu cô nương nhưng lại là phong chủ của cả một phong. Hắn cảm nhận được một uy áp vô hình đang bao trùm lấy mình, một loại uy áp chỉ có ở những người đã đạt đến cảnh giới cao thâm trong tu luyện.

Đúng lúc đó, một luồng khí dịu nhẹ như đang dẫn lối hắn. Ngôn Vu mở mắt, nhận thấy một con đường nhỏ hẹp phía trước, bị che khuất bởi những cành cây và tán lá xanh tươi. Con đường ấy dường như không xuất hiện lúc trước, như thể nó vừa mới hiện ra.

Với sự tôn kính và lòng kiên nhẫn, Ngôn Vu bước đi, chờ đợi một sự kết nối đặc biệt sẽ đến với hắn và một cuốn bí tịch nào đó trong không gian vô tận này.

Không chần chừ, Ngôn Vu đứng dậy và bước đi theo con đường mới mở, cảm giác như có một lực dẫn dắt hắn tiến về phía trước. Cuối cùng, khi con đường mở rộng ra, hắn nhìn thấy một tòa kiến trúc cổ kính, cao lớn với những bức tường đá chạm khắc những hoa văn phức tạp. Đó chính là Tàng Kinh Các—nơi lưu giữ tri thức và sức mạnh của Bất Quy Kiếm Tông.

Câu đối lại biến mất, và cảm giác an tâm lại ùa về với hắn. Ngôn Vu tiếp tục tiến bước, trả lời từng câu đối một với tất cả sự chân thành và trí tuệ của mình. Mỗi câu đối là một thử thách khác nhau về lòng trung thực, kiên định, nhân từ, hay cả về sự hy sinh và lòng dũng cảm. Không có câu trả lời đúng hay sai, mà chỉ có sự chân thật trong lời nói và hành động.

Những cuốn sách và bí tịch không chỉ nằm gọn gàng trên giá, mà còn tự do bay lượn trong không gian, tạo nên một cảnh tượng vừa kỳ diệu vừa trật tự. Mặc dù số lượng sách trong Tàng Kinh Các là vô cùng lớn, nhưng mọi thứ dường như được sắp xếp rất ngăn nắp, như thể có một bàn tay vô hình nào đó liên tục duy trì trật tự này. Ngôn Vu cảm thấy bản thân như đang được chào đón vào một nơi linh thiêng, nơi mà tri thức và sự hiểu biết đã trở thành những thực thể sống động.

Ngôn Vu không khỏi cảm thấy rùng mình khi nhận ra rằng những cuốn sách kia dường như có linh hồn của riêng chúng. Hắn có cảm giác như chúng đang âm thầm quan sát mình, đánh giá từng động tác, từng suy nghĩ của hắn. Dù không có âm thanh hay cử động rõ ràng, nhưng sự hiện diện của chúng rất đỗi mạnh mẽ, như thể chúng đang chờ đợi một điều gì đó.

Những câu đối ấy không hề cố định mà bay lượn khắp nơi như có linh hồn riêng. Chúng không phải là những câu đối bình thường, mà là những bài kiểm tra về tâm tính, về bản chất sâu thẳm trong con người. Mỗi câu đối hiện lên trước mắt Ngôn Vu đều mang theo một câu hỏi hay một triết lý sâu sắc, đòi hỏi người đọc phải suy ngẫm cẩn thận trước khi đưa ra câu trả lời.

Không dám tỏ ra lỗ mãng, Ngôn Vu cẩn thận cúi đầu, chấp tay cung kính: "Đệ tử Ngôn Vu kính chào phong chủ."

Đến giữa trưa, Ngôn Vu dừng lại tại một khu vườn nhỏ để nghỉ ngơi. Hắn ngồi trên một tảng đá, cảm thấy hơi bối rối. Tàng Kinh Các vốn dĩ không phải là một nơi khó tìm, nhưng tại sao hắn lại không thể tìm thấy? Phải chăng nơi đó có một loại ảo thuật nào đó che giấu, hoặc chỉ những ai thật sự đủ duyên mới có thể bước vào? (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngôn Vu hít một hơi thật sâu, biết rằng mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bước vào và đối mặt với bất kỳ thử thách nào đang chờ đợi bên trong. Hắn khẽ gật đầu với Cổ Tích Phong trước khi chậm rãi tiến về phía cánh cửa lớn của Tàng Kinh Các, lòng không khỏi hồi hộp.

Đột nhiên, trước mặt Ngôn Vu, một dòng chữ bằng mực đen dần dần hiện ra trong không trung, từng nét chữ bay bổng và mạnh mẽ: "Hãy lấy bí tịch thích hợp với bản thân, không cần phân là thân truyền hay không. Nhưng điều kiện là bí tịch sẽ tự chọn lấy ngươi và ngươi cũng chọn lấy nó."

Sau khi vượt qua những câu đối tâm tính, Ngôn Vu tiếp tục tiến vào sâu bên trong Tàng Kinh Các. Cảnh tượng trước mắt khiến hắn kinh ngạc vô cùng. Những giá sách không còn đứng yên như hắn từng thấy ở những thư viện bình thường, mà thay vào đó, chúng lơ lửng khắp nơi, tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ. Nhìn từ bên ngoài, Tàng Kinh Các chỉ có ba tầng, nhưng khi bước vào đây, Ngôn Vu mới nhận ra rằng không gian bên trong dường như vô tận, như thể hắn đang lạc vào một thế giới thần tiên đầy bí ẩn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lòng hắn đầy bất ngờ. Hắn vốn nghĩ Tàng Kinh Các chỉ là nơi chứa đựng các bí tịch, nhưng không ngờ nơi này lại là cả một phong độc lập trong Bất Quy Kiếm Tông. Điều này cũng có nghĩa rằng những gì được lưu trữ ở đây quý giá đến mức cần một phong chủ trấn giữ.

Ngôn Vu vốn dĩ biết rõ, các phong chủ thường là những nhân vật cao cấp nhất trong tông môn, không chỉ tinh thông võ học mà còn là những người có quyền lực và trách nhiệm lớn lao. Hắn không thể ngờ rằng phong chủ của Tàng Kinh Các lại là một tiểu cô nương trông như chỉ mới bảy, tám tuổi. Nhưng hắn cũng không dám hỏi thêm điều gì, cảm thấy mọi lời nói lúc này đều có thể là thất lễ.

Ngôn Vu không để tâm quá nhiều, hắn tự mình đi tìm. Hắn bước qua các dãy nhà khác nhau, đi qua những khu vườn yên tĩnh và hồ nước trong xanh, thỉnh thoảng gặp gỡ một vài đệ tử khác đang tu luyện hoặc làm việc. Nhưng dù đã đi khá lâu, hắn vẫn không tìm thấy bất kỳ dấu hiệu nào chỉ dẫn đến Tàng Kinh Các.

Câu đối biến mất ngay sau khi hắn trả lời, để lại một cảm giác nhẹ nhàng trong tâm trí hắn, như thể một phần gánh nặng đã được giải tỏa. Nhưng ngay lập tức, một câu đối khác lại hiện ra, lần này nội dung càng thêm phức tạp: "Giữa sinh tử luân hồi, khi đối mặt với c·ái c·hết, người tu đạo có còn đủ can đảm để giữ vững đạo tâm?"

Ngôn Vu vừa chuẩn bị bước vào Tàng Kinh Các thì bất ngờ nghe thấy tiếng động nhẹ nhàng như tiếng chuông gió vang lên từ phía sau. Hắn quay đầu lại và thấy một tiểu cô nương chỉ chừng bảy, tám tuổi xuất hiện. Dáng người nhỏ nhắn, nhưng lại tỏa ra một khí chất mạnh mẽ và uy nghiêm. Cô nương có đôi mắt sắc sảo, như có thể nhìn thấu mọi bí mật, và trên khuôn mặt non nớt của nàng là nét bình thản, đầy tự tin.

Ngôn Vu càng đi sâu vào trong, hắn càng nhận ra rằng thử thách này không phải là về kiến thức hay kỹ năng, mà là về con người thật của hắn. Đây là nơi để kiểm tra xem hắn có đủ tư cách để tiếp cận với những bí tịch và kiến thức quý giá mà Tàng Kinh Các lưu giữ hay không. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lời nhắn này khiến Ngôn Vu hiểu ra một điều quan trọng. Hóa ra, thân phận thân truyền đệ tử chỉ đơn thuần là để chỉ định người có khả năng tiếp quản tông môn trong tương lai. Nhưng trong Tàng Kinh Các này, mọi đệ tử, dù là nội môn hay ngoại môn, đều có quyền tiếp cận với những bí tịch quý giá như nhau. Quyền lực không phải là điều quyết định tất cả, mà chính là sự phù hợp giữa người tu đạo và bí tịch mà họ chọn lựa.

Ngôn Vu bước ra khỏi phòng, đi qua những hành lang dài được chạm khắc tinh xảo, ánh sáng mặt trời buổi sớm xuyên qua những tấm rèm lụa mềm mại, tạo ra những vệt sáng lung linh trên sàn đá cẩm thạch. Hắn hỏi thăm một vài nha hoàn về vị trí của Tàng Kinh Các, nhưng câu trả lời lại khá mơ hồ. Một nha hoàn bảo rằng Tàng Kinh Các nằm ở phía đông của tông môn, nhưng một người khác lại nói rằng nó nằm sâu trong khu vực dành riêng cho đệ tử thân truyền.

Ngôn Vu cảm nhận được rằng hắn đã vượt qua thử thách này, không chỉ bằng trí tuệ mà còn bằng sự chân thành của mình. Hắn khẽ cúi đầu trước không gian trống trải trước mặt, như một lời cảm ơn đến những gì hắn đã trải qua.

Tàng Kinh Các luôn được nhắc đến như một kho báu vô giá, nơi mà các thế hệ đệ tử truyền thừa tri thức và sức mạnh qua các bí tịch. Những bí tịch này không chỉ là chìa khóa giúp tu luyện mà còn chứa đựng những kiến thức sâu xa về thế giới tu tiên, lịch sử, và các bí mật của tông môn.

Tiểu cô nương không nói nhiều, chỉ chăm chú nhìn Ngôn Vu, ánh mắt có phần nghiêm nghị nhưng không giấu được một chút tò mò. Cuối cùng, nàng lên tiếng, giọng nói thanh thoát nhưng ẩn chứa uy quyền: "Ta tên Cổ Tích Phong, là phong chủ của phong này. Nếu ngươi muốn vào trong, phải vượt qua thử thách của Tàng Kinh Các." (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngôn Vu nhắm mắt lại, nhớ đến những cuộc chiến sinh tử mà hắn từng trải qua. Hắn đã thấy nhiều người ngã xuống, đã trải qua những khoảnh khắc tưởng chừng như tuyệt vọng. Nhưng chính trong những giây phút đó, hắn càng hiểu rõ hơn về giá trị của sự sống và c·ái c·hết. Mở mắt ra, hắn đáp: "Cái c·hết không phải là kết thúc, mà là một phần của chu kỳ luân hồi. Người tu đạo phải chấp nhận c·ái c·hết như một điều tất yếu, nhưng không được để nó làm lung lay đạo tâm của mình."

Sáng hôm sau, Ngôn Vu tỉnh dậy trong gian phòng rộng lớn và tinh xảo của mình. Sau khi chuẩn bị và dùng một bữa sáng đơn giản nhưng thanh nhã, hắn quyết định sẽ bắt đầu tìm hiểu về tông môn bằng cách đến Tàng Kinh Các—nơi lưu giữ các bí tịch quý báu của Bất Quy Kiếm Tông.

Khi Ngôn Vu bước vào bên trong Tàng Kinh Các, hắn lập tức bị choáng ngợp bởi khung cảnh kỳ lạ và huyền ảo trước mắt. Không gian bên trong không giống bất kỳ nơi nào mà hắn từng thấy. Thay vì gặp phải những trận pháp hay yêu thú hung hãn mà hắn từng lo lắng, thứ duy nhất mà hắn đối diện là những câu đối lơ lửng giữa không trung, phát ra ánh sáng mờ ảo.

Càng đi, Ngôn Vu càng cảm thấy nơi này như một mê cung. Mỗi khi hắn nghĩ rằng mình đã gần đến đích, lại xuất hiện một ngã rẽ khác dẫn đến một con đường mới. Những tòa nhà cổ kính của tông môn được xây dựng với kiến trúc phức tạp, đường đi lối lại đan xen như một mạng lưới, khiến việc tìm kiếm càng thêm khó khăn.

Cuối cùng, sau khi trả lời hết tất cả các câu đối, Ngôn Vu cảm nhận được một luồng khí ấm áp bao trùm lấy mình. Những câu đối lơ lửng quanh hắn dần dần tan biến, để lại một không gian trống rỗng nhưng yên bình. Tâm trí hắn nhẹ nhàng và thanh thản hơn bao giờ hết, như thể đã vượt qua một cuộc kiểm tra không chỉ về đạo đức mà còn về bản chất sâu thẳm trong tâm hồn.

Ngôn Vu hít một hơi sâu, nhận thức được rằng đây là một bài kiểm tra không hề dễ dàng. Tuy không cần phải chiến đấu với những thế lực siêu nhiên, nhưng những câu đối này có thể đào sâu vào tâm hồn hắn, thử thách sự kiên định, chính trực và trí tuệ của hắn.

Ngôn Vu suy nghĩ một lúc, nhớ lại những bài học về tu luyện, về việc giữ vững tâm hồn trước những cám dỗ của thế gian. Hắn cung kính cúi đầu, khẽ đáp: "D·ụ·c vọng là ngọn lửa thiêu đốt tâm hồn, chỉ có người biết kiểm soát và chuyển hóa nó thành động lực tu luyện mới có thể tiến xa trên con đường đạo."

Ngôn Vu lặng lẽ bước đi giữa không gian đầy kỳ diệu này, ánh mắt hắn lướt qua vô số cuốn sách đang lơ lửng. Hắn biết rằng, đây không chỉ là một cuộc tìm kiếm đơn thuần, mà là một cuộc gặp gỡ giữa tri thức và bản ngã. Những cuốn sách này, với linh hồn riêng của chúng, sẽ không đơn giản để bất kỳ ai chọn lấy. Chúng sẽ tự tìm kiếm người phù hợp nhất, kẻ có thể khai mở toàn bộ tiềm năng mà chúng ẩn chứa.

Ngôn Vu bước lên những bậc thang bằng đá, cảm giác như mỗi bước chân đưa hắn tiến gần hơn đến những bí mật ẩn giấu bên trong.

Chương 24: tàng kinh cát và loli phong chủ

Ngôn Vu không khỏi giật mình, cảm thấy một luồng khí mạnh mẽ từ nàng phát ra. Đó không phải là uy áp bình thường mà như là của một cao nhân thực sự, điều này khiến hắn lập tức trở nên cảnh giác.

Cổ Tích Phong nhận thấy sự thận trọng và tôn kính trong ánh mắt của Ngôn Vu, nhưng nàng chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, không nói gì thêm. Nàng bước sang một bên, tạo ra lối đi để Ngôn Vu tiếp tục tiến vào Tàng Kinh Các. Không một lời giải thích thêm, nàng đứng đó, như thể muốn xem liệu Ngôn Vu có thể vượt qua thử thách mà nàng đã nhắc đến hay không.

Câu đối đầu tiên xuất hiện trước mặt hắn, với những nét chữ bay bổng và đầy uy nghiêm: "Người tu đạo, khi đối diện với d·ụ·c vọng, liệu có thể duy trì được sự trong sạch của tâm hồn?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: tàng kinh cát và loli phong chủ