Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: bí mật về tổ sư của bất quy kiếm tông

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: bí mật về tổ sư của bất quy kiếm tông


Ký ức ấy kết thúc một cách đột ngột, sương mù lại tan biến hoàn toàn, để lại Ngôn Vu đứng đó, lặng lẽ suy ngẫm. "Ký ức này... có liên quan gì đến ta sao?" Ngôn Vu tự hỏi, cảm thấy một sự kết nối mơ hồ nhưng sâu sắc với những gì vừa xảy ra.

Ngôn Vu đứng đó, tâm trí xoay vần với vô vàn câu hỏi.

Ngôn Vu vừa tiến thêm vài bước, một quyển bí tịch bỗng bay ra từ giữa không trung và đáp nhẹ nhàng vào tay hắn. Dù biết rằng đây là quyển quan trọng nhất trong tàng kinh các, Ngôn Vu vẫn ngạc nhiên bởi vẻ ngoài giản dị của nó. Không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy sự quý giá hay quyền lực mà nó chứa đựng. Nhưng hắn cảm nhận được, bên trong quyển bí tịch này đã tự sinh ra linh trí, một dấu hiệu cho thấy nó đã chọn Ngôn Vu làm người thừa kế tiếp theo của chức vị trưởng môn.

Những khung cảnh này như một lời nhắn nhủ, một thông điệp từ một người nào đó, nhưng là ai? Vì sao lại cho hắn thấy những hình ảnh này? Ngôn Vu tự hỏi trong lòng, cố gắng tìm hiểu ý nghĩa đằng sau. Hắn không biết rõ lý do, nhưng cảm nhận được rằng những hình ảnh này có một tầm quan trọng đặc biệt nào đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một đệ tử ngoại môn thấp giọng hỏi bạn mình: "Ngươi nghĩ sao? Có phải là tông môn đang gặp nguy hiểm không?"

Ngôn Vu cảm thấy một sự thay đổi khi sương mù dày đặc bất ngờ bao phủ khắp nơi. Mọi thứ xung quanh hắn trở nên mờ ảo, tầm nhìn bị che khuất. Hắn dừng lại, thầm nghĩ: "Sương mù này từ đâu đến? Tại sao lại xuất hiện trong Tàng Kinh Các?"

Nam nhân nhỏ bé cất giọng uy nghiêm nhưng ấm áp: "Từ nay về sau, ta sẽ dạy dỗ ngươi."

Ngôn Vu cúi đầu tỏ lòng kính trọng, thầm nghĩ: “Quả thật, tổ sư gia xứng đáng được kính phục. Không chỉ vì sức mạnh và trí tuệ của ngài, mà còn vì tình yêu và sự tận tụy với tông môn, với đạo lữ của mình. Một sự cống hiến không gì sánh bằng.”

Dù vậy, Huyền Nhai lại rất được lòng các đệ tử, đặc biệt là nữ đệ tử trong tông môn. Vẻ ngoài của Huyền Nhai có một sự lôi cuốn lạ kỳ, với đôi mắt lạnh lùng nhưng ẩn chứa sự quyến rũ khó cưỡng. Dù ít khi lộ diện, mỗi khi xuất hiện, hắn đều khiến mọi cô gái phải rung động, khiến không ít người ngầm ngưỡng mộ từ xa.

Một trưởng lão thở dài nặng nề, nhìn về phía tàng kinh các: "Huyền Nhai đã cống hiến nhiều năm cho tông môn, hắn đã đặt nền móng vững chắc cho tương lai của mình. Nhưng bây giờ, công sức đó lại bị một người mới như Ngôn Vu cướp mất. Thử hỏi, làm sao hắn không nổi giận cho được?"

Ngôn Vu tiếp tục tiến về phía trước, cố gắng giữ bình tĩnh và không để sương mù làm phân tâm. Hắn biết rằng trong một nơi như Tàng Kinh Các, sự cẩn trọng là điều cần thiết. Mặc dù không nhìn thấy rõ, hắn vẫn kiên quyết tiến bước, từng bước một, với tâm trí vững vàng.

Khi Ngôn Vu tiếp tục tiến bước, sương mù dần dần tan biến, để lộ ra một khung cảnh hoàn toàn khác. Trước mặt hắn là một hình ảnh mờ ảo, như một đoạn phim cũ kỹ đang tái hiện. Hắn nhận ra mình đang chứng kiến ký ức của ai đó.

Một trưởng lão khác thì thở dài: "Không chỉ là mâu thuẫn nội bộ. Nếu đệ tử thứ nhất phản ứng quá khích, chúng ta có thể phải chứng kiến một cuộc chiến giữa hai thế lực trong tông môn. Điều này sẽ gây tổn hại nghiêm trọng đến danh tiếng và sự đoàn kết của Bất Quy Kiếm Tông."

"Đây là... Trái Đất sao?" Ngôn Vu thầm nghĩ, cảm giác ngạc nhiên và tò mò tràn ngập trong lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sương mù lại dần dần tan đi, để lộ ra khung cảnh của một tinh cầu lạ lẫm. Ngôn Vu đứng bất động, mắt mở to nhìn vào những hình ảnh hiện ra trước mặt. Đây không phải là tu tiên đại lục, nơi hắn đã sinh ra và lớn lên.

Trưởng lão Vương Hàn, chắp tay đứng trước tàng kinh các, ánh mắt trầm tư: "Ngôn Vu... quả nhiên là người được chọn," ông nói với giọng đều đều nhưng không giấu được sự lo lắng.

Ngôn Vu định mở quyển sách ra, nhưng chưa kịp làm điều đó, bí tịch đã phát sáng và hóa thành một nam tử nhỏ bé đứng trên lòng bàn tay hắn. Hình dáng của nam tử này giống như một búp bê tinh xảo, có nét mặt và dáng vẻ của tổ sư gia khi còn ở độ tuổi hai mươi mấy. Đó không chỉ là một hình ảnh đơn thuần, mà là một sợi tàn hồn của tổ sư, trú ngụ trong bí tịch và đồng hóa với ý thức của quyển bí tịch.

Huyền Nhai, đệ tử thứ nhất của tông chủ, là một người mà ngay cả các trưởng lão cũng phải dè chừng. Người như tên, Huyền Nhai luôn bao phủ trong một màn sương bí ẩn, sâu không lường được. Hắn ở trong tông môn đã nhiều năm, nhưng rất ít người có thể thấy rõ nhan sắc thực sự của hắn. Sự bí ẩn ấy không chỉ làm cho hắn trở nên khác biệt mà còn tạo nên một khí chất uy nghiêm, khiến người khác vừa kính nể vừa sợ hãi.

Với suy nghĩ ấy, Ngôn Vu tiếp tục tiến vào sâu hơn trong tàng kinh các, cảm nhận rõ ràng hơn trách nhiệm và kỳ vọng đang đặt lên vai mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngôn Vu chợt nhận ra rằng tổ sư Bất Quy Kiếm Tông không chỉ đơn thuần là một tu sĩ mạnh mẽ. Khi còn ở Trái Đất, ông đã là một chính trị gia, một doanh nhân thành đạt và là một giáo sư giảng dạy trong các giảng đường lớn. Chính nhờ sự kết hợp giữa kiến thức sâu rộng và khả năng lãnh đạo, ông mới có thể xây dựng và duy trì một tông môn mạnh mẽ, không bị cuốn theo sự thay đổi của thời gian.

Ký ức của ai đó đã dần dần xâm nhập vào tâm trí hắn từ khi bước vào trong màn sương mù. Hình ảnh Trái Đất, với những thành phố hiện đại, những cỗ xe bốn bánh chạy trên các con đường nhựa, và những tòa nhà cao chọc trời, tất cả đều vô cùng lạ lẫm và xa xôi đối với Ngôn Vu. Nhưng với khả năng của tiên linh căn, hắn nhanh chóng tiếp thu và ghi nhớ mọi thứ, dù đó là kiến thức hoàn toàn xa lạ.

Bên cạnh đó, đạo lữ của ngài—người phụ nữ mà ông luôn yêu thương và tôn kính—cũng đóng một vai trò vô cùng quan trọng. Bà luôn ở phía sau, lặng lẽ bù đắp vào những thiếu sót và hỗ trợ ông trong mọi việc. Chính nhờ sự kết hợp hoàn hảo giữa hai người mà Bất Quy Kiếm Tông mới có thể phát triển mạnh mẽ đến như vậy.

Sau khi những hình ảnh về cặp vợ chồng tổ sư tan biến, sương mù dần tản ra, để lại một sự thật rõ ràng: cặp đôi vĩ đại ấy đã phi thăng lên thượng giới, rời khỏi tu tiên đại lục nhưng để lại một di sản vĩ đại. Trước khi rời đi, họ đã cẩn thận đặt một quyển bí tịch trong tàng kinh các của Bất Quy Kiếm Tông, chờ đợi người có duyên đến và tiếp nhận.

Trưởng lão Mạc Lâm khẽ gật đầu, khuôn mặt ông không chút biểu cảm nhưng đôi mắt sắc lạnh lóe lên một tia bất an: "Nhưng... đệ tử thứ nhất của tông chủ thì sao? Hắn sẽ phản ứng thế nào khi biết tin này?"

Người phụ nữ có vẻ đã cao tuổi, mái tóc bạc trắng được búi gọn gàng sau đầu, và từng nếp nhăn trên khuôn mặt như chứng minh cho những năm tháng dài đằng đẵng mà bà đã trải qua. Tuy nhiên, bất chấp tuổi tác, bà vẫn toát lên một vẻ đẹp quý phái, thanh tao. Từ đôi mắt sâu thẳm của bà, một sự điềm tĩnh và trí tuệ dường như đang tỏa sáng, làm cho người khác không thể rời mắt.

Không khí giữa các trưởng lão và phong chủ càng thêm nặng nề khi họ nghĩ đến tương lai bất ổn đang chờ đợi tông môn. Huyền Nhai có thể sẽ trở thành ngọn lửa thổi bùng lên cuộc xung đột, mà một khi nó bùng phát, không ai biết được hậu quả sẽ ra sao.

Trong ký ức này, một thanh niên trẻ tuổi, dáng vẻ kiên cường, đang đứng trước một đài cao, xung quanh là các trưởng lão của Bất Quy Kiếm Tông. Gương mặt anh ta biểu lộ sự quyết tâm mãnh liệt, đôi mắt sáng lên với ý chí sắt đá. Đây có lẽ là một khoảnh khắc quan trọng trong cuộc đời của người này.

Những linh hồn ấy không biến mất mà như bị cuốn vào một dòng xoáy bí ẩn, rồi từ từ biến mất khỏi không gian của Trái Đất. Cảnh vật xung quanh lại một lần nữa thay đổi, những hình ảnh trở nên mờ dần rồi biến mất, nhường chỗ cho một thế giới khác—thế giới của tu tiên đại lục.

Bên ngoài tàng kinh các, không khí đang căng thẳng đến nghẹt thở. Cả bầu trời bị phủ kín bởi những đám mây đen cuồn cuộn, gió thổi mạnh làm lá cây rơi rụng tả tơi. Các trưởng lão, phong chủ, và những cao tầng của Bất Quy Kiếm Tông đã tụ tập đông đủ, gương mặt ai nấy đều nghiêm trọng. Động tĩnh từ tàng kinh các lớn đến mức khiến các đệ tử trong tông môn đều lo lắng bàn tán, không biết liệu tông môn có đang bị tập kích hay không.

Trong khi các đệ tử lo lắng, những cao tầng của tông môn thì lại có một sự hiểu biết khác. Họ biết rõ rằng đây là một sự kiện cực kỳ quan trọng đối với tương lai của tông môn. Tông chủ mới đã được lựa chọn.

Tuy nhiên, chính vì được tông chủ kỳ vọng quá cao và được nuôi dưỡng trong bầu không khí luôn hướng đến quyền lực tối cao, tính cách của Huyền Nhai đã dần biến đổi. Hắn trở nên tham vọng, luôn khao khát đứng trên đỉnh cao của quyền lực trong tông môn. Đây cũng chính là điều khiến các trưởng lão và phong chủ lo lắng. Dù không được lựa chọn làm người thừa kế, nhưng với sự kỳ vọng và dạy dỗ của tông chủ, Huyền Nhai chắc chắn sẽ không dễ dàng chấp nhận thất bại.

Trưởng lão Cao Hùng nhìn vào khoảng không trước mặt, giọng nói thấp trầm: "Hắn chắc chắn sẽ nổi điên lên... Ngôn Vu còn trẻ, dù có tiềm năng lớn, nhưng ta lo rằng hắn chưa đủ sức để đối phó với người đó. Sự ghen ghét và thù địch từ đệ tử thứ nhất không phải là chuyện đơn giản."

Chương 25: bí mật về tổ sư của bất quy kiếm tông

Ngôn Vu chăm chú quan sát, cảm nhận rõ từng cảm xúc, từng rung động trong không khí. Ký ức này như một câu chuyện đang dần mở ra trước mắt hắn, một câu chuyện chứa đựng nhiều thăng trầm. Hắn cảm nhận được sự liên kết kỳ lạ giữa mình và ký ức này, như thể nó đang truyền tải một thông điệp quan trọng mà hắn cần phải hiểu.

Ngôn Vu kinh ngạc khi nhận ra điều này. Tòa cao ốc, đôi vợ chồng ấy... và cả ký ức của họ. Đó không phải chỉ là một cảnh tượng thoáng qua mà là một phần ký ức sâu đậm của người đàn ông trong tranh tổ sư sáng lập ra Bất Quy Kiếm Tông. Hắn chợt nhận ra sự thật đáng kinh ngạc: tổ sư của Bất Quy Kiếm Tông không phải là một người bản xứ của tu tiên đại lục mà là một cặp vợ chồng đã xuyên không từ Trái Đất đến đây.

Khoảnh khắc đó, Ngôn Vu cảm thấy như có một luồng sức mạnh kỳ lạ từ không gian đang bao bọc lấy hai người. Một liên kết vô hình nhưng mạnh mẽ kết nối linh hồn của họ lại với nhau. Đột nhiên, một ánh sáng dịu nhẹ lan tỏa khắp phòng, bao trùm lấy hai người, và trong chớp mắt, linh hồn của họ bắt đầu tách ra khỏi cơ thể. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngôn Vu đứng lặng, suy ngẫm về tất cả những gì mình vừa chứng kiến. Hắn không thể không cảm thán về sự hùng mạnh và bền vững của Bất Quy Kiếm Tông: “Hóa ra Bất Quy Kiếm Tông mạnh mẽ và trường tồn qua nhiều thế kỷ nhờ có sự dẫn dắt và bảo vệ của tổ sư gia. Các tông môn khác có thể đã lụi tàn qua thời gian, nhưng Bất Quy Kiếm Tông vẫn sừng sững với thiên địa. Không hổ là tông môn duy nhất trên đại lục có thể so sánh với thánh môn.”

Không khí trở nên nặng nề hơn bao giờ hết khi các cao tầng tiếp tục bàn bạc về tình hình, mỗi người đều mang trong mình những nỗi lo riêng.

Phong chủ Cổ Tích Phong giọng nói có phần thản nhiên hơn nhưng không kém phần sắc bén: "Chúng ta không thể ngăn cản quyết định của trời đất. Nhưng việc phải đối mặt với mâu thuẫn nội bộ như thế này... quả thật là một thử thách khó khăn cho tông môn." (đọc tại Qidian-VP.com)

Trưởng lão Vương Hàn nhíu mày: "Chúng ta cần tìm cách hòa giải trước khi mọi chuyện đi quá xa. Nhưng quan trọng nhất là phải bảo vệ Ngôn Vu. Hắn là hy vọng mới của tông môn, nếu để hắn gặp nguy hiểm, thì chúng ta không thể tha thứ cho chính mình."

Hắn bước đi chậm rãi, cẩn trọng quan sát xung quanh. Trong lòng Ngôn Vu tự nhắc nhở: "Mọi thứ ở đây đều có lý do. Có thể đây là một thử thách mà mình cần vượt qua."

Trưởng lão Vương Hàn nhìn về phía các đệ tử đang bàn tán không ngớt, trong lòng ông không khỏi cảm thấy lo lắng: "Huyền Nhai có thể sẽ không để yên chuyện này. Hắn có thể sẽ tìm mọi cách để khôi phục lại vị trí của mình, kể cả bằng những thủ đoạn không chính đáng."

Ngôn Vu kính cẩn cúi đầu trước nam nhân nhỏ bé này, tôn trọng và ngưỡng mộ vị tổ sư vĩ đại. Hắn nhẹ nhàng để nam nhân nhỏ bé đứng trên vai mình.

"Ta cũng không rõ," một đệ tử khác đáp lại, mắt ánh lên sự lo sợ. "Nhưng nhìn phản ứng của các trưởng lão, dường như có chuyện gì đó lớn lắm đang xảy ra..."

Phong chủ Cổ Tích Phong gật đầu đồng tình, giọng nói đầy lo lắng: "Huyền Nhai là một người tài năng, nhưng hắn cũng là người có lòng tự tôn rất cao. Bị đánh bại bởi một người mới vào tông môn... Sự việc này sẽ không chỉ ảnh hưởng đến Huyền Nhai mà còn có thể gây ra xung đột lớn trong nội bộ tông môn."

Bên cạnh bà là một người đàn ông đã qua đời, thân hình bất động, nhưng khuôn mặt vẫn giữ nguyên nét điềm tĩnh, thanh thản. Người đàn ông này, dù đã rời khỏi thế giới, vẫn ôm chặt lấy người vợ của mình, như thể không muốn rời xa. Sự kết nối giữa hai người sâu đậm đến mức dường như thời gian và cái c·h·ế·t không thể chia cắt họ.

Sự ngạc nhiên và kính phục hiện lên trong lòng Ngôn Vu. Đôi vợ chồng ấy đã trải qua bao biến cố, từ một thế giới hiện đại xa xôi, trải qua luân hồi và cuối cùng đã trở thành những nhân vật quan trọng của tu tiên giới. Ngôn Vu không thể không cảm thán trước số phận kỳ lạ và phi thường của họ. Từ lúc này, hình ảnh của tổ sư không còn đơn thuần chỉ là một bức tranh trên tường, mà là câu chuyện về tình yêu, sự kiên định và ý chí mạnh mẽ—một câu chuyện vượt qua cả không gian và thời gian.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: bí mật về tổ sư của bất quy kiếm tông