Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 26: Hệ thống ban phát nhiệm vụ mới.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Hệ thống ban phát nhiệm vụ mới.


Một câu của Ôn Lâm lập tức khiến cho bầu không khí nơi đây trở nên vô cùng gượng gạo, sắc mặt Diễm Nương trở nên vô cùng khó coi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ôn Lâm không trả lời mà lên tiếng trấn an: "Mục đích của tên Hận Cừu Thiên kia là ở trong Ôn phủ, b·ắt c·óc t·ống t·iền chỉ là kế nghi binh. Theo ca phán đoán gã đó vẫn còn đang luẩn quẩn trong phủ cũng nên. Chuyến đi này của muộn sẽ không quá mức hung hiểm đâu, muội cứ thả lỏng tâm lý, cứ coi như một chuyến ra ngoài dạo chơi là được."

Ôn Nguyệt Mai kinh nghi định hỏi lại, bỗng nhiên Ôn Lâm liếc mắt nhìn vào một chỗ khuất trong góc tường, cả người bất thình lình bùng phát ra chân khí mạnh mẽ, tay hóa ưng trảo, cách không hút lấy một mảnh gỗ vụn dưới đất, phóng tới góc khuất.

Mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, một tên người hầu đã hớt ha hớt hải chạy vào bẩm báo, "Ôn tam thiếu tử đã từ biên cương trở về."

Ôn Lâm, kẻ này không chỉ tài trí yêu nghiệt, nhìn ra hắn chân thật mục đích, mà thực lực cao thâm, dường như mơ hồ cảm ứng được Tiềm Long Thuật.

Ôn Nguyệt Mai đi ra ngoài, Phùng Nguyên cũng theo sát rời đi, tay thì ghì chặt giữ cho tim mình không nhảy ra khỏi lồng ngực.

Diễm Nương ở gần, nhất thời bị sự giận dữ của Ôn Lâm dọa lùi về sau, luồng cuống tay chân bất cẩn vấp ngã, nhưng may mà Nhất Chính đã kịp tiến tới đỡ cho Diễm Nương đứng thẳng.

Cũng không phải hắn không nghĩ đến việc thay vàng thành ngân phiếu để trao đổi con tin. Nhưng ngân phiếu có mệnh giá cao đều có đánh kí hiệu nhận biết, về sau muốn tới tiền trang quy đổi rất khó khăn, thậm chí còn có nguy cơ bị bại lộ.

Ôn Nguyệt Mai nghe thế không những không an tâm hơn mà trái lại càng thêm hốt hoảng, tên kia còn ở trong phủ sao?

Bên trong đại sảnh, Ôn Nguyệt Mai cùng mọi người đã bàn tính kỹ càng lại lần nữa kế hoạch mai phục, chuẩn bị đến khố phòng lấy vàng làm mồi nhử thì nghe bên ngoài có tiếng ầm ĩ.

Nghe thế, Diễm Nương vội lấy ra trong người một sâu chìa khóa đưa cho Ôn Lâm.

Sau đó, Ôn Lâm cũng đuổi luôn Ôn Nguyệt Mai ra ngoài để một mình hắn ở lại tĩnh tâm suy nghĩ.

Ôn Nhất Chính nhanh chân ra ngoài giao phó lệnh của Ôn Lâm cho hạ nhân thi hành.

Ôn Lâm thấy nét mặt hoảng loạn của Nguyệt Mai thì bảo: "Muội cứ yên tâm, cứ làm theo lời ca dặn, mọi chuyện còn lại để ca lo." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Là tên hận kia m·ưu đ·ồ khó lường, thủ đoạn rất quỷ dị, mà cao thủ trong phủ còn phải ở lại bảo vệ mọi người, chỉ có thể điều động một bộ phận nhỏ, nên..."

"Thế sự xoay chuyển không theo ý người, bây giờ tình hình trong ngoài Vũ quốc cực kỳ phức tạp nên ca quyết định về sớm hơn dự định." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyệt Mai một bên sinh lòng hảo tâm, tiến lên nói đỡ: "Di nương chỉ có ý hỏi vậy thôi, không có ý gì khác, ca đừng trách di nương."

"Ca nào dám!"

Ôn Nguyệt Mai không giấu diếm điều gì kể lại đầu đuôi sự việc. Ôn Lâm nắm được tình hình lông mày khẽ nhíu, tiến vào trong đại sảnh, ngồi vào ghế chủ tọa, hướng Ôn Nhất Chính hỏi: "Tờ giấy kia đâu?"

[Nhiệm vụ hệ thống: Lấy mật hàm Ôn gia cấu kết với đại hoàng tử Vũ quốc, Vũ Minh.]

Giữ trong tay chìa khóa Ôn Lâm hài lòng bảo: "Đêm nay sẽ rất loạn, di nương hãy ở yên trong phòng không nên ra ngoài." Sau đó Ôn Lâm hất cầm ý đuổi người.

Nhất Sát nhướng mày, tỏ vẻ không vui, lại thấy sắc mặt đằng đằng sát khí của Ôn Lâm liền nhận sợ, không dám ở lâu, dẫn theo người mình rời Ôn phủ, thầm nhủ trở về phải báo cáo biến cố cho Hoắc Cương biết.

Vì lẽ đó, Phùng Nguyên cứ thế ở lì trong phủ, chờ mấy người bọn họ đi bảo khố lấy vàng, sẽ thừa cơ ẩn thân trốn vào.

Nhìn Ôn Lâm vẫn một mặt chằm dằm, như người trong thiên hạ đều thiếu tiền của hắn kia, làm Nguyệt Mai buồn cười lại không dám cười, bèn đánh qua đề tài khác: "Không phải ca gửi thư về, bảo đầu năm sau mới hồi phủ, giờ mới đầu thu sao ca đã về rồi?"

Ôn Nguyệt Mai nghe thế mừng rỡ khôn xiết, một mạch chạy ra ngoài, liền nhìn thấy thân trọng giáp nam tử đang dang tay đứng ở ngoài chờ sẵn.

Ban đầu hắn định dùng kế giương đông kích tây, dụ mọi người chú ý tới ngoài thành, còn bản thân thì ở trong phủ tìm nơi cất tài sản của Ôn gia mà thu đồ.

Sau một lúc Ôn Lâm hạ lệnh: "Lôi nhị ca về, không cần đến đây trình diện, trực tiếp đưa đến từ đường, chịu phạt quỳ hai canh giờ."

Cảnh này lột vào mắt Ôn Lâm, làm Ôn Lâm càng thêm tức giận, nhưng rất nhanh gã đã bình tâm trở lại, tay xoa lên trán như có điều suy nghĩ.

Ôn Nhất Chính nghe lệnh, nhưng không có đi ngay lập tức đi mà đắn đo hỏi: "Vậy Nguyệt Mai, muội ấy đi sao? Tiền chuộc thì phải làm thế nào?"

Nghe Nhất Chính nói đến chữ 'Lệ Xuân Viện' Ôn Lâm hỏa khí trào dâng, tức giận vỗ mạnh xuống cái bàn bên cạnh, trực tiếp vỗ nát nó ra thành nhiều mảnh vụn.

Nhất Chính còn chưa kịp nói hết, lời còn nghẹn ở cuống họng, đã thấy Ôn Lâm đưa tay ngăn gã tiếp tục biện giải, không chút cảm xúc, nói: "Chuyện đã đến nước này không thể làm khác hơn. Ôn gia nhất ngôn cửu đỉnh, không thể thất hứa." Một hồi trầm ngâm lưỡng lự, Ôn Lâm hướng Nhất Chính hạ chỉ thị: "Huynh trưởng hãy ra ngoài nói chuyện với bọn họ, tiếp tục thực thi kế hoạch như ban đầu."

"Muội đó!" Ôn Lâm đối với cái tính ngang bướng của muội muội chỉ biết bất lực, không nỡ chửi mắng.

Nói đến đây, Ôn Lâm nhìn mọi người có mặt ở đây, thấy thiếu Nhất Tinh, sắc mặt càng trầm, hỏi: "Nhị ca sao còn không tới đại sảnh?"

Vừa có ý định đi chỗ khác chưa được bao lâu thì đột nhiên bên tai hắn vang lên một tiếng ting, trước mắt hiện lên màn hình thông báo nhiệm vụ, bên trên ghi:

Sau đó hắn nhìn về mấy người Nhất Sát mà bảo: "Ôn phủ tuy rộng nhưng không chứa nổi quý nhân, mong các vị rời đi cho."

Kế hoạch dụ địch, đối với sự an toàn của Nguyệt Mai có mức độ nguy hiểm nhất định, nên phải hỏi trước ý kiến của Ôn Lâm mới có thể quyết. Về phần tiền chuộc cũng không phải là khoản nhỏ, vẫn cần Ôn Lâm đến độc đoán càn khôn.

"Di nương can dự thật nhiều, nhi tử đi hay ở cần phải trình báo với di nương hay sao?" Ôn Lâm không chút nể mặt hỏi.

Khi này, Ôn Lâm mới nhìn về Diễm Nương, bảo: "Chìa khóa khố phòng phụ thân chắc đã đưa lại cho di nương. Mong di nương trao lại cho hài nhi."

Ôn Lâm cười, tay nhẹ đặt lên đầu Nguyệt Mai, yêu chiều bảo : "Muội lớn rồi! Đã cao gần bằng ca, thế mà còn giở thói nhõng nhẽo." (đọc tại Qidian-VP.com)

Ôn Nhất Chính lấy trong người tờ giấy đưa qua. Ôn Lâm đọc một lượt, mắt lộ sát khí, tay bóp lại vò nát tờ giấy, rồi ném qua một góc.

Diễm Nương như được giải thoát, đáp một tiếng rồi nhanh chân rời khỏi đại sảnh, để hai người Ôn Lâm với Ôn Nguyệt Mai ở lại.

Sau đó Ôn Lâm nói tiếp phần hồi nãy: "Ca phải ở lại canh giữ một món đồ, nên không thể đi theo muội được, muội phải đặt an toàn bản thân lên hàng đầu, không được ngang bướng làm điều dại dột."

"Nhị ca..." Ôn Nguyệt Mai ngập ngừng nhìn qua Nhất Chính, ý bảo gã tự mình nói đi.

Da thịt đôi bên tiếp xúc, Ôn Nhất Chính vội thả người ra, lùi về sau. Diễm Nương thì thẹn thùng cúi đầu xuống.

Xế chiều, một đoàn kỵ binh, dẫn đầu là một nam tử thân mang trọng giáp sáng bóng, tay cầm thương sắc nhọn, tiến vào Ung thành, trên đường không một lính giữ thành nào dám lại gần hỏi han.

Một phát t·ấn c·ông kia của Ôn Lâm quá nhanh, hắn chẳng kịp phản ứng, chỉ biết đứng như trời trồng, bất động ra đó. May mà thanh gỗ đánh tới lệch hướng, cách thân hắn hơn một phân, bằng không coi như hắn không m·ất m·ạng cũng trọng thương.

Nam tử vào Ung thành, cưỡi ngựa tới trước đại môn Ôn phủ thì ghì cương, nhảy xuống, trực tiếp xông vào phủ đệ Ôn gia không chút kiên kỵ.

Ai ngờ đâu, mấy người họ bàn qua tính lại, ba bốn câu không thoát khỏi chuyện tập kích, vây bắt. Còn chuyện đi tới khố phòng lấy tiền chuộc thì lập lờ không quyết. Mãi đến xế chiều mấy người họ mới chịu đi thì Ôn Lâm đã đến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi này, đám người Ôn Nhất Chính cùng Nhất Sát cũng đã đi ra, Ôn Lâm dời tầm mắt nhìn về bọn họ, nghi hoặc hỏi Nguyệt Mai: "Trong phủ đã xảy ra chuyện gì?"

Thanh gỗ bay nhanh, gâm thẳng vào bức tường, đâm sâu vào hơn ba tấc.

Ôn Nhất Chính thở dài, tiếp lời: "Nhị đệ đang ở Lệ Xuân Viện."

Khi đi vào lại thì nghe Ôn Lâm hướng tới mình hỏi tội: "Huynh trưởng cảm thấy Ôn gia ta không đủ nhân tài, hay cảm thấy không đủ cao thủ, lại vứt bỏ mặt mũi hướng tới Hoắc Cường cầu viện?"

Tìm mấy món vừa nhẹ lại vừa có giá trị liên thành thu lấy, chứ nghĩ làm sao hắn lại mang theo mười vạn lượng vàng chạy trốn cho được. Phải biết mười vạn lượng tương đương trên ba trăm kí đó, hắn một thân một mình mang đâu có nổi.

Nói xong, Ôn Lâm phất tay đuổi người, Nhất Chính có chút chần chừ liếc mắt nhìn về Diễm Nương, rồi cúi đầu rời khỏi.

Nguyệt Mai không nghĩ ngợi lập tức nhào vào lòng nam tử ôm thật chặt, không nhịn được vui mừng hô lớn: "Ca về rồi!"

Có gã ở đây, Phùng Nguyên tự thấy không thể làm ăn được gì nữa, nên quyết định rời Ôn phủ tìm nhà khác buôn bán.

"Món đồ gì?" Ôn Nguyệt Mai thắc mắc.

Phùng Nguyên muốn làm nhanh một vụ lớn rồi chuồn. Đương nhiên Ôn gia giàu nứt đố đổ vách chính là mục tiêu tốt nhất.

Mấy người Nhất Sát rời đi hết, khi này di nương Diễm Nương mới tiến lên hỏi han: "Sao con lại về mà không báo cho trước cho mọi người một tiếng, để mọi người chuẩn bị?"

Ôn Lâm nhìn qua Nguyệt Mai mà trù trừ, mất một lúc mới mở miệng căn dặn : "Cứ để Nguyệt Mai đi, chú ý an toàn cho muội ấy là được. Còn tiền chuộc thì để đá vào rương, làm giống một chút, dù sao cũng chẳng phải là đưa thật."

Ôn Lâm nhìn chăm chăm vào chỗ đó, thoáng chút nghi ngờ rồi lắc đầu, thở dài: "Mấy hôm nay không nghỉ ngơi đủ, chắc là sinh ra ảo giác."

Chương 26: Hệ thống ban phát nhiệm vụ mới.

Mọi người đi hết Ôn Nguyệt Mai mới dám mở miệng khẩn cầu: "Ca! Bản lĩnh ca thông thiên, Phùng lang an nguy đều phải nhờ ca trợ giúp."

Nguyệt Mai ý thức được cử chỉ của mình không thích hợp nên lùi về sau, nhưng vẫn cứng miệng nói lại: "Muội ôm ca ca của mình thì có gì sai chứ."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Hệ thống ban phát nhiệm vụ mới.