Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28: Ôn Lâm thâm độc.
Quan trọng hơn hết, trước khi bắt đầu Phùng Nguyên vì đề phòng có người dùng độc t·ấn c·ông nên đã uống trước một viên Tích Độc Đan. Hiệu quả đan dược giờ vẫn còn, mới dám bạo gan chơi liều một phen.
Phùng Nguyên cảnh giác, đặt hộp để lên đùi mình, từ từ mở ra, dù biết bên trong nguy hiểm vô cùng, nhưng hắn vẫn muốn mở. Vì hắn đây muốn tương kế tựu kế, muốn chơi một ván cờ hiểm.
"Tại hạ thật là không dám vào." Phùng Nguyên không chút xấu hổ tự nhận sợ.
Biểu hiện Ôn Lâm từ đầu tới cuối quá mức chân thực, từ việc vì an nguy em gái dẫn hắn vào khố phòng, đến những hành động đầy thâm ý, còn có nét mặt hiện tại, quá mức xuất sắc, không chê vào đâu được. Nếu không có hệ thống chỉ dẫn, hắn khẳng định đã trúng kế của y. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phùng Nguyên không chắc lắm, nhưng hắn có linh cảm xấu cho chuyện này.
Càng quan sát mắt Phùng Nguyên dần sáng lên, không thể không nói Ôn gia thật giàu, trong này vàng chất thành núi, ngân phiếu với giấy tờ đất đai xếp thành chồng, trang sức đầy đất, kỳ trân dị bảo nhan nhản đâu đâu cũng thấy.
Phùng Nguyên thật sự đã vì nét mặt của Ôn Lâm mà nghĩ thứ trong hộp là mật hàm tư thông. Nhưng đáng tiếc, không phải!
Ôn Lâm đứng nguyên tại chỗ, không có ý động thủ, nét mặt trăn trở lập tức chuyển biến, trở nên đầy kiêu ngạo cùng tự tin, nói: "Tất nhiên là quan tâm, nhưng giờ ngươi còn sức động đậy nữa hay không mới là vấn đề."
Theo hệ thống dẫn đường, bên trong khố phòng này có mật hàm tư thông Ôn gia với đại hoàng tử Vũ Minh. Dù không rõ ẩn tình bên trong nhưng chắc liên đới hệ trọng, ảnh hưởng tới Ôn gia tồn vong. Bằng không, Ôn Lâm cũng sẽ không gấp gáp hồi phủ, còn đích thân canh giữ.
Ôn Lâm nghe Phùng Nguyên đáp trả liền hừ lạnh, hạ lệnh đuổi tất cả thủ vệ ở đây đi rồi chống mạnh cây thương trong tay xuống. Đuôi thương phá vỡ nền nhà găm sâu vào trong lòng đất.
Đương nhiên chẳng có chuyện đó, nhưng Ôn Lâm không biết điều này, gã vẫn còn đinh đinh cho là Ôn Nguyệt Mai đã bị hắn bắt giữ cơ mà!
Ôn Lâm vẫn luôn quan sát hành động của Phùng Nguyên, chỉ thấy hắn cứ nhắm đến mấy món rẻ tiền nhét vào người thì không khỏi kì dị ánh mắt nhìn chằm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mũi tên hệ thống vẫn chỉ xuống phía dưới không có dời qua. Nói rõ mật hàm vẫn ở dưới đất, cái hộp trong tay hắn là đồ giả.
Phùng Nguyên hơi luyến tiếc, nhưng vì sự nghiệp quay thưởng, hắn đành lấy ra trong người một cây trâm cài hình long phượng, có đính huyết ngọc ra, dùng mũi nhọn đưa vào khe hở, cậy mở tấm gạch.
Tấm gạch rất nhanh bị đẩy lên, bên dưới có một cái hộp gỗ, Phùng Nguyên vui mừng định vươn tay lấy cái hộp thì thấy Ôn Lâm bên kia mặt mày đắn đo, tay chân như muốn động, lại kìm mình đứng yên.
Phùng Nguyên không có khí lực ngã trên đất, mặt đầy vẻ không cam tâm, yếu ớt mắng chửi: "Đáng hận, độc thật lợi hại! Ôn Lâm, ngươi thật gian trá, ngươi c·hết không có chỗ chôn." (đọc tại Qidian-VP.com)
Ôn Lâm quay người dẫn đường, Phùng Nguyên thầm nhủ may mắn lừa dối qua được một kiếp, rồi bước theo sau không rời.
Nghe thế, Phùng Nguyên tin chắc thứ vừa rồi là pháo tín hiệu, bên Ôn Nguyệt Mai đã xảy ra chuyện không hay.
Sau khi lấy đầy một thân kì trân dị bảo, Phùng Nguyên bắt đầu nhìn hướng mũi tên chỉ dẫn hệ thống, đi ra đẩy một bên cánh cửa chính cho nó khép lại hoàn toàn, rồi nhìn xuống một tấm gạch lát nền ở vùng rìa.
Ôn Lâm đi đến giữa khố phòng thì dừng bước chân, Phùng Nguyên theo sau cẩn thận quan sát xung quanh, sợ rằng có bẫy rập.
Khi này Ôn Lâm buông tay, bỏ cây thương ở lại, một mình tiến vào trong. Ý tứ như thế rõ, chung quanh không có ai khác, gã thì tay không tất sắt, trong người không có v·ũ k·hí, chừng này chẳng lẽ còn chưa đủ? Ngươi còn sợ gì nữa mà không dám vào cùng?
Thấy ánh mắt đó của Ôn Lâm, Phùng Nguyên liền ho khan một tiếng, bảo: "Tại hạ đến đây chỉ vì tiền tài thôi. Ôn gia giàu có, Ôn tam công tử chắc không tiếc rẻ chút ít của cải mà gây tổn hại đến tính mạng Nguyệt Mai tiểu thư đi chứ."
Sau lại nhìn sắc mặt của Ôn Lâm, lại thấy Ôn Lâm hơi khẽ nhíu mày, nhưng rất nhanh đã khôi phục dáng vẻ lạnh tanh như ban đầu.
Nhớ tới lúc Ôn Lâm mở cửa, chỉ mở hờ không có đẩy ra hoàn toàn, còn tiến đến đứng ở giữa phòng, tất cả hành động của gã dường như đều là có thâm ý, như muốn hướng hắn tiến chỗ sâu truy tìm.
Thật ra Phùng Nguyên không dám theo đâu, Ôn Lâm như thế biểu hiện càng dấy lên trong hắn nghi ngờ. Thế nhưng đứng ở ngoài mãi cũng không phải là cách, nên hắn đành bất đắc dĩ cắn răng theo sau.
Phùng Nguyên suy đoán, trong hộp là có lẽ là phi tiêu hay bột phấn gì đó, khi mở ra có thể làm người bị mất đi sức chiến đấu, nhưng hẳn là không c·hết. Vì nếu hắn c·hết rồi, Ôn Nguyệt Mai sẽ phải bồi mạng theo.
Phùng Nguyên lòng có nghi ngờ, với hệ thống không quá tin tưởng. Nay thấy biểu hiện của Ôn Lâm thì càng chắc hơn, xem ra mật hàm ở dưới tấm gạch.
Phùng Nguyên mải mê vì sự giàu có của Ôn gia mà cảm thán, tay thì không ngừng tìm mấy món kì trân nhỏ nhẹ giấu vào trong áo, đến khi không còn chỗ nào nhét được nữa hắn mới tiếc nuối ngừng tay.
Tuy khố phòng nhiều tài của như vậy, nhưng Phùng Nguyên biết rõ đây chẳng phải là toàn bộ tài sản của Ôn gia. Thỏ khôn còn có ba hang, Ôn gia thịnh vượng nhiều năm, tài sản bí mật cất giấu sợ rằng còn nhiều hơn số này gấp trăm lần.
Nói đến đây, Ôn Lâm chầm chậm tiến tới.
Một thứ quan trọng như vậy Ôn Lâm làm sao lại dễ dàng thỏa hiệp, Mặc cho gã lo lắng cho Nguyệt Mai chẳng sai. Có điều, so với tổng thể, mạng Ôn Nguyệt Mai không đáng giá bằng, nếu hắn là Ôn Lâm tuyệt đối sẽ không nhún nhường.
Thấy tình thế không ổn, Phùng Nguyên hoảng loạn, định nhặt lên cây sáo song lại trầy trật không nhấc lên nổi, chỉ đành từ bỏ, dữ tợn gầm lớn: "Ôn Lâm! Ngươi không quan tâm đến tính mạng của thân muội ngươi nữa sao?"
Nhưng ai đời để mật hàm lộ liễu như vậy, đặt ở ngay gần cửa, không phải nên cất vào trong sâu?
Đã xác định được vị trí, Phùng Nguyên sờ vào khe hở giữa hai tấm gạch muốn đẩy tấm gạch lên nhưng không được, các tấm gạch được lát rất sát với nhau, kẻ hở rất nhỏ.
Ấy thế Phùng Nguyên không có ngu mà tiến vào, Ôn Lâm thấy thế lên tiếng khích tướng: "Lẽ nào không dám vào? Đồ ngươi cần đang ở bên trong đó."
Phùng Nguyên khóc không ra nước mắt, hắn chỉ lừa chơi ai dè có biến thật, nếu Ôn Lâm hướng hắn đòi người, hắn lấy đâu ra người để mà trả? Hoặc nếu Ôn Nguyệt Mai c·hết đi, Ôn Lâm tìm hắn trả thù, thì hắn đây phải làm sao?
Đi qua mấy ngôi nhà, cuối cũng đến được nơi gọi là khố phòng, ở đây gia đinh canh gác nghiêm ngặt, trước sau thủ vệ sâm nghiêm.
Hướng đó hình như là hướng khu đất trống hắn dụ Ôn Nguyệt Mai tới?
Chiếc hộp mở ra, bên trong liền bùm lên một tiếng, khói bụi bay tứ tung bao phủ quanh người Phùng Nguyên.
Kì thật, nếu Phùng Nguyên đọc được suy nghĩ của Ôn Lâm sẽ lập tức phản bác. Hắn vào đây mục đích chính là vì tiền, còn nhiệm vụ hệ thống chỉ tiện tay, hoàn thành được hay không cũng không quá trọng yếu, đương nhiên nếu hoàn thành được càng tốt.
Rất nhanh Phùng Nguyên hiểu ra, là do hắn có hệ thống dẫn đường chỉ lối mới thấy đơn giản. Nếu người không biết tiến vào tìm, chắc chắn theo lối mòn tư duy tiến vào trong sâu, bỏ qua những thứ ở gần cửa.
Trong lúc hắn còn đang nghi ngờ thì sắc mặt Ôn Lâm đã đen giờ càng đen hơn, gã tức giận cắn chặt răng, gằn giọng nói từng chữ: "Hận Cừu Thiên! Nếu muội ta có chuyện gì, cho dù ngươi có chạy đến chân trời góc bể, ta cũng sẽ tìm g·iết ngươi cho bằng được."
Phùng Nguyên lập tức dùng Tiềm Long Thuật, cả người nhảy lùi về sau, lại trúng phải bước tường không thể lùi được, còn làm cho hắn ngã nhào ra mặt đất, cây sáo cũng bị tuột ra khỏi tay.
Mặt mày Ôn Lâm cực kỳ khó xử, lộ rõ nội tâm đang đấu tranh kịch liệt. Có nên hay mặc kệ an nguy muội tử tiến tới giật lấy cái hộp trong tay hắn. Cứ như cái hộp này chứa đồ vật rất quan trọng không bằng?
Quả nhiên, âm thanh vang lên cho thấy bên dưới tấm gạch rỗng ruột.
Tất cả là lừa dối mà thôi, cây sáo này thuộc vật phẩm hệ thống, tác dụng chỉ có tạo dựng hư ảnh, làm gì có chuyện truyền tin, rồi còn g·iết người. Song, tình thế đã đến nước này, chỉ đành tiếp tục lừa dối, lừa được đến đâu hay đến đó.
Nghĩ đến đây, Phùng Nguyên liền thấy sai sai, có hay không cái pháo tín hiệu kia cũng là do Ôn Lâm sắp đặt, nhầm mục đích khiến hắn lầm tưởng, dụ hắn vào tròng. Cái này khả năng rất lớn, chứ đâu ra nhiều như thế trùng hợp.
Ôn Lâm không đáp mà thầm nghĩ ngươi chỉ vì chút tiền tài đó thì cần gì giở hết trò này đến trò khác, tổn hao biết bao công sức cùng thủ đoạn, nói ra có quỷ mới tin.
Ôn Lâm nhìn cây sáo trong tay Phùng Nguyên mà do dự, các đầu ngón tay bấu chặt vào thân thương. Mất một lúc lâu, Ôn Lâm thở ra, nói với Phùng Nguyên: "Theo ta!"
Trước tiên Phùng Nguyên giơ cây sáo lên tỏ ý uy h·iếp, mắt nhìn chằm theo dõi xem gã có hay không bất thỉnh lình t·ấn c·ông, rồi mới từ từ ngồi xuống, gõ gõ lên tấm gạch được mũi tên hệ thống chỉ.
Ôn Lâm dẫn Phùng Nguyên đi tới cửa, lấy trong người chùm chìa khóa mở hờ cửa ra, sau đó tránh sang một bên, như mời Phùng Nguyên vào trong.
Bên trong là thầm khóc nhưng ngoài mặt Phùng Nguyên vẫn rất tỉnh, lộ vẻ đắc chí nói: "Ôn tam công tử có hay không thỏa hiệp?"
Phùng Nguyên nào dám, Ôn Lâm ở ngoài đóng cửa một cái, hắn coi như chuột sa hủ nếp, cầm chắc c·ái c·hết. Hơn nữa, hắn thấy Ôn Lâm biểu hiện có điều kì lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy nhiên, hắn không có dám lơ là mất cảm giác, luôn đi cách Ôn Lâm một khoảng, phòng hờ Ôn Lâm bất ngờ đánh lén còn kịp đường mà xoay xở. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói đến đây, hắn giơ cây sáo trong tay lên: "Nếu tại hạ bẽ gãy cây sáo này thì đến cả lời trăng trối cuối cùng của Nguyệt Mai tiểu thư, ngài cũng chẳng thể nghe được đâu."
Phùng Nguyên nhìn cái hộp trong tay lại nhìn biểu hiện của Ôn Lâm. Nhìn một hồi, hắn chỉ biết khâm phục sát đất tài diễn xuất của y, cỡ này diễn kỹ cũng phải một chín một mười với hắn chứ chẳng chơi.
Phùng Nguyên bị động thái của Ôn Lâm dọa, suýt nữa đã dùng Tiềm Long Thuật chạy trốn. Bất quá Ôn Lâm còn chưa xuất thủ, hắn cũng không cần chạy gấp, chỉ giơ cây sáo trong tay lên cao hơn ngỏ ý uy h·iếp nồng đậm, sau đó cần thận lấy cái hộp.
Chương 28: Ôn Lâm thâm độc.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.