Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3: Hệ thống quá mức dễ dãi.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Hệ thống quá mức dễ dãi.


Phùng Nguyên suy diễn ra mấy cái lý do khiến cho hai cha con nhà này người đồng ta thuận, cho Phùng Nguyên ở rể.

Phùng Nguyên khó hiểu, hắn chỉ dạo quanh một vòng hoa viên, hệ thống lại mở ra quay thưởng, có phải hay không quá mức dễ dãi?

Màn hình thoáng chốc đổi thay, dòng chữ biến mất, hiện lên là vòng tròn quay thưởng với các màu sắc khác nhau, có màu trắng, vàng, tím, đỏ. Bên trong mỗi màu đề tên một loại vật phẩm khác biệt, phía dưới cùng vòng quay có một nút nhấn ghi hai chữ 'Quay Thưởng' nổi rõ, như chờ hắn nhấn vào.

Chiều tà lặng xuống, nhường bầu trời cho đêm dài lấp lánh ánh sao. Phùng Nguyên mãi tò mò nghiên cứu Tiềm Long Thuật đến hăng say quen mất thời gian, dù trình độ hiểu biết của hắn với Tiềm Long Thuật đã đến cực hạn, song những thứ đó đều là hệ thống khắc xuống, không phải hắn đích thị hiểu biết.

Nghĩ thôi Phùng Nguyên đã miệng đắng lưỡi khô, tưởng tượng tới cảnh vuốt ve thân ngọc, thân dưới biểu đệ thoáng chốc không chịu nghe lời, muốn dựng đứng lên, phải tổn hao nghị lực phi thường Phùng Nguyên mới có thể đem đứa nhỏ tạm thời đè xuống.

Dạo một vòng hoa viên đã xong, mục đích cho đám hạ nhân biết Phùng Nguyên hắn vẫn là một kẻ đần độn đã hoàn thành, đi tiếp cũng không có ý nghĩa. Phùng Nguyên dự định quay về phòng thì bỗng trước mặt hiện lên một tấm bảng xanh chắn ngang tầm mắt, bên trên ghi:

Phùng Nguyên nghe tiếng Linh Nhi, mới nhớ giờ cơm đã đến. Thân ở rể địa vị chỉ cao hơn người hầu kẻ hạ một chút, bình thường sẽ không cùng ăn chung với gia chủ, chỉ cho phép ăn riêng một bên mà thôi.

Dạo quanh được một vòng lớn, Phùng Nguyên không khỏi cảm thán độ chịu chơi của Ôn gia, chỉ là một hoa viên lại quá mức rộng lớn, số người chăm sóc, bón phân, cắt tỉa có hai chục người hơn.

Game này quá dễ rồi, Phùng Nguyên có chút sợ, nhưng chút đó sợ hãi đã bị tham lam trong hắn nhanh chóng nuốt trọn. Hắn đưa tay nhấn vào nút quay thưởng, kim quay theo đó chuyển vòng cực nhanh, qua một hồi cây kim dần chậm, cuối cùng rơi vào ô màu đỏ có dòng chữ 'Tiềm Long Thuật'.

Do Phùng Nguyên tình huống đặc thù, mấy ngày nay đều không khác biệt, được Linh Nhi hầu cơm nước đến tận phòng.

Thần thông Tiềm Long Thuật thật sự lợi hại, đủ để Phùng Nguyên thán phục. Nhưng phần nhiều kinh ngạc của hắn lại không phải là vì Tiềm Long Thuật bá đạo, mà là vì hệ thống thần kỳ.

Nghĩ là làm, Phùng Nguyên kích hoạt thần thông, trong tích tắc thi triển ra Tiềm Long Thuật.

Tiềm Long Thuật cực kì bá đạo, luyện thành có thể thiên nhân hợp nhất, biến thân thể thành sương khói, mây bụi, hòa hợp với tự nhiên. Đương nhiên, không phải là biến hình thật sự, chỉ là đối với nhận thức người xung quanh chuyển biến mà thôi.

Một cái hoa viên thôi, cần làm đến vậy hay không? Ôn gia quả nhiên giàu có, quả nhiên xa xỉ, Ung thành một trong bá chủ thật là không sai.

Tiềm Long Thuật trực tiếp tác động lên nhận thức người nhìn, khiến họ nhìn người thi triển thần thông như nhìn thấy bụi bặm, trôi nổi trong không khí, không nhận thức được sự hiện diện, hay cảm nhận được sự tồn tại của người thi triển.

Mắt thấy Linh Nhi sắp đẩy cửa mang đồ ăn vào trong, Phùng Nguyên định tiếp tục vờ làm kẻ ngốc, nhưng bất chợt một ý nghĩ táo bạo lóe lên trong đầu, thời cơ này sử dụng Tiềm Long Thuật quả là thích hợp, sao không để Linh Nhi làm vật thí nghiệm đầu tiên.

Lý do khả năng cao nhất hắn nghĩ ra được, chính là Ôn Nguyệt Mai chơi bời lêu lổng bên ngoài, lỡ mang bầu rước ô nhục về nhà. Ôn Nhất Thiên không muốn mất mặt song không biết phải làm sao, đúng lúc bà mẹ kế Phùng Nguyên tới cửa cầu thân, thế là ông ta thuận nước đẩy thuyền, gã Ôn Nguyệt Mai cho hắn.

Phùng Nguyên lấy hai tay chà sát lên mặt, chỉnh đốn lại đôi chút, một Phùng Nguyên tươi tỉnh biến mất, thay vào đó là một Phùng Nguyên ngờ nghệch, thẫn thờ, từng bước vô định đi trước mặt đám hạ nhân Ôn gia.

Không chỉ ăn uống, hắn còn có được một thê tử tiện nghi, thân hình kia điệu đà, nóng bỏng, làm bao người thèm thuồng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kí ức như được khắc sâu vào não bộ, rất nhanh đã kết thúc, không sai biệt lắm toàn bộ Tiềm Long Thuật hắn đã nắm rõ ràng.

Tại sao Ôn Nguyệt Mai lại sợ hắn giả ngốc? Ôn Nhất Thiên gả con gái bảo bối cho hắn là vì điều gì?

Vừa rồi hắn đứng yên suy nghĩ đăm chiêu, so với trước kia đần độn đứng lì một chỗ không có khác biệt, mới không có ai chú ý. Giờ đột nhiên biến mất chắc chắn có người chú ý tới, như vậy không tốt cho lắm, thà nhịn một chút về phòng rồi hẫng thử nghiệm còn hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi Phùng Nguyên còn mò mẫm tìm hiểu, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, giọng nữ nhân trong trẻo cất tiếng hô: "Cô gia, ngươi có ở trong đó không? Linh Nhi mang thức ăn vào trong nha."

Phùng Nguyên thấy quyết định giả ngốc rất đúng đắn, bám lên gia tộc giàu như vậy tương lai của hắn xem như ổn định.

Tình thế hiện tại không nên vọng động, thân đang ở trong địa phận của người khác, một chút sơ sẩy bị phát giác hắn đã không còn là Phùng Nguyên ngu đần như trước nữa thì lớn chuyện.

Không thể trách Phùng Nguyên đa nghi, hắn đối với hệ thống không có hiểu biết, cũng không rõ hệ thống có mục đích gì, thậm chí tên hệ thống là gì hắn cũng chẳng hay, bảo hắn làm sao tin tưởng hệ thống cho được.

Chương 3: Hệ thống quá mức dễ dãi.

Linh Nhi hỏi cho có lệ, chứ nào thật ý mong có câu trả lời, vừa dứt câu liền đẩy cửa vào trong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phùng Nguyên nghĩ tới phải làm người đổ vỏ thì không khỏi thở dài ngán ngẫm, đổ vỏ cho người khác tâm tình làm sao vui nổi. Chỉ có điều, chịu chút uất ức lại có thể thoải mái hưởng thụ, không phải vật lộn tranh giành, không lo nghĩ chuyện ăn uống mai sau, cũng tính không quá mức thua thiệt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Qua hết kinh ngạc, Phùng Nguyên bắt đầu sợ sệt, lo trước lo sau. Hệ thống tùy thời tác động lên trí nhớ, có khi nào đã động tay chân với những kí ức hắn nhớ được hay không? Về sau trí nhớ của hắn có bị thay đổi, có hay không bị hệ thống điều khiển nhân sinh?

Khi đó phiền phức liền lớn, tính mạng e rằng khó lòng giữ được. Lại nghĩ tới khi xưa Phùng Nguyên ở thế giới này sáng ăn chửi, tối b·ị đ·ánh, cơm ăn không no, áo mặc không ấm, hắn liền không rét mà run. Thôi thì làm kẻ ngốc hưởng lạc, cơm dâng tới miệng, áo mặc tới tay còn hơn.

Nhớ lúc trước hệ thống truyền tải ký ức, bây giờ lại khắc thông tin thần thông vào trong đầu hắn, mà đâu chỉ đơn giản khắc thông tin, Phùng Nguyên đối với Tiềm Long Thuật giờ đây nắm rõ mồn một. Hắn cảm thấy chỉ cần bản thân muốn, tùy tâm sở d·ụ·c, bất cứ lúc nào cũng có thể thi triển ra, hơn nữa còn có thể thi triển ra đến cực hạn, trình độ đã đạt cảnh giới đăng phong tạo cực.

Ôn Nhất Thiên chịu gã con gái cho Phùng Nguyên, nguyên nhân trong đó phần lớn là vì Phùng Nguyên trí tuệ kém phát triển. Bây giờ Phùng Nguyên tỉnh táo như người thường, ô nhục Ôn gia có nguy cơ bị lộ tẩy, trước tình thế bắt buộc, để đảm bảo bí mật Ôn gia được giữ kín, Ôn Nhất Thiên nhất định không tha cho hắn.

Phùng Nguyên rảo bước về phòng, khóa kín cửa, khi này hắn mới thi triển ra Tiềm Long Thuật, nhưng nó lại chẳng có gì khác biệt với bình thường, hắn vẫn là hắn lành lặn đầy đủ tay chân.

Không chỉ rộng, thổ dưỡng ở đây cũng cực kì khác thường, không đơn thuần tươi xốp, màu mỡ, mà còn có luồng sinh khí không rõ luân chuyển, mang trong mình tràn ngập sức sống. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù sao một tên kém phát triển trí tuệ làm gì hiểu chuyện vợ chồng, nam nữ hoan lạc. Cùng lắm tốn chút tiền cơm nước, chút tiền tiêu vặt cho một kẻ ngu si cùng ba mẹ con ăn bám. Với tài lực Ôn gia, chút đó tiền tài không đáng nhét kẽ răng nữa là.

Phùng Nguyên nghĩ một hồi không có giải pháp ứng đối với hệ thống, hắn bèn dẹp chuyện hệ thống sang một bên, chuyển qua tò mò về Tiềm Long Thuật. Hắn muốn thi triển Tiềm Long Thuật để xem hiệu quả, nhưng lại lo ngại mấy người làm vườn ở đây nảy sinh nghi ngờ.

Ngay lúc kim ngừng lại, trong đầu Phùng Nguyên đột nhiên xuất hiện thêm vô số kí ức lạ, những kí ức này đều có liên quan đến Tiềm Long Thuật hắn quay thưởng trúng được.

Thấy thế Phùng Nguyên thở dài, không phải đối với Tiềm Long Thuật thất vọng, chỉ là Tiềm Long Thuật đối với người ngoài nhìn vào mới bị tác động, bản thân người thi triển không tài nào cảm nhận, làm Phùng Nguyên mong chờ hụt một phen, nên mới ngao ngán thở dài.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Hệ thống quá mức dễ dãi.