Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 70: Chuẩn Bị Cho Chuyến Đi Và Gặp Mặt
Thảo Mai gật đầu nói.
Hiểu đơn giản nhất, một con người từng tham dự một sự kiện lớn, chắc chắn sẽ tự tin hơn người mà một sự kiện bé tí còn chưa tham gia bao giờ.
“Thôi đi thôi, kẻo muôn giờ”.
Chính ông anh này là người, đã và đang giúp Nguyễn Anh có được tấm vé khách mời, vào luôn vòng trong của giải Summer Festival Game.
“Chuyến bay đến Hà Thành còn nửa tiếng nữa sẽ cấp cánh, xin quý khách nào chưa kịp đến hãy đến khu vự soát vé”.
Ông Anh nghe có người biết đến mình, dương dương tự đắc, hai cô gái bên cạnh nghe vậy cũng không khỏi kinh ngạc.
Thảo Mai nghe vậy, vội dạ dạ vâng vâng, trông khác hoàn toàn với bình thường.
Anh thanh niên nói, vẻ mặt vô cùng tự tin.
Hoàng Minh vội vàng đến bắt tay, xác nhận lại hỏi.
“Đừng căng thẳng, tự tin lên, chị sẽ theo em mấy ngày tới không phải lo đâu”.
“Này cu em, lâu lắm rồi mới gặp, có việc mới nhớ đến anh để mà nhờ đến giúp phải không”. Trọng Hải cười nói, một bộ vô cùng nhớ nhung.
Xe đi rất nhanh, đã đến sân bay, xuống xe, Nguyễn Anh cùng Trọng Hải riêng phần mang đồ hộ Thảo Mai cùng Tố Trâm (Vợ Trọng Hải ).
Đến sân bay, Nguyễn Anh cùng mọi người sau khi qua một đọt kiểm tra, xoát vé, đã lên được máy bay.
Bên kia ông anh cũng đang chia tay vợ.
“Đi thôi không muộn”.
Nguyễn Anh cùng Trọng Hải, sau khi chia tay hai người phụ nữ cũng ra về.
“Um, chị nhất đinh sẽ không làm em thất vọng”.
“Anh kiếm đâu ra vợ vậy anh Hải”.
Ông anh khoác vai Nguyễn Anh nói.
Tuy tính chất khác nhau, nhưng không thể phủ nhận được.
Vào nhà, Nguyễn Anh ngay lật tức tắm rửa, rồi lên đường đến Trung Hoa tiểu đương gia làm bát cơm. (đọc tại Qidian-VP.com)
2h50 phút, ngay sau 5 phút sau đó, Hải Ninh trở Nguyệt Thanh đến.
Âm thanh vang lên, Nguyễn ANh cùng mọi người nghe vậy, vội đi đến.
Nhưng đối với Nguyễn Anh, mấy cái này không có chút nào ảnh hưởng cả, đánh răng rửa mặt, làm vài động tác thể d·ụ·c rồi thôi.
Lúc đầu còn tỏ vẻ hơi tò mò với cô bé Thảo Mai, nhưng lúc sau thái độ là khác.
Quả không hổ là người nhà họ Nguyễn, mới từng này tuổi đã tâm cơ thế này rồi, hay đơn giản là ngu, không ai biết được.
Thảo Mai đứng cạnh Nguyễn Anh nghe vậy thở phào.
Nhưng điều này sao có thể làm khó được Nguyễn Anh, sau một hồi tỉm hiểu, Nguyễn Anh xác định, tuy không có chuyến nào bay như vậy, nhưng có chuyến lại vô cùng hợp ý Nguyễn Anh.
Người thanh niên nhìn ngắm xung quanh rồi quay qua Nguyễn Anh.
Chỉ đơn giản cười xòa, không tức giận cũng không cảm thấy phiền lòng, chỉ có một nụ cười trên mặt.
Ngủ một lèo đến 2h30 sáng, Nguyễn Anh đã thức dậy, trời vẫn tối mịt, bên ngoài thì lạnh vô cùng.
Đặt báo thức, Nguyễn Anh năn ra ngủ.
Thảo Mai lúc này cảm thấy hơi căng thẳng, nhưng nhìn ánh mắt của Nguyễn Anh, nàng bước lên chào hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ông anh à, đừng để em bắt được thóp”. Nguyễn Anh nhìn đi xa ông anh Trọng Hải, ánh mắt có chút tức .
Người thanh niên tên Nguyễn Trọng Hải, con của Nguyễn Long, hiện đang làm ông chủ của một trong những tập đoàn làm về lĩnh vực game lớn nhất Việt Nam.
“Chị cứ đi đi, tầm chủ nhật là chị em mình gặp lại, em tin vào biểu hiện của chị”.
“Chị ấy có sự sắp xếp đặc biệt của em lên đã đi trước rồi, chị không phải lo đâu, chủ nhật sẽ gặp lại thôi”.
Hai anh em như xa cách lâu ngày, giờ mới có thời gian gặp lại. Cảm xúc không còn được kiềm nén nữa, mà được bung hết ra.
“Em là Thảo Mai, mong được mọi người giúp đỡ”.
Chẳng lẽ một con người, đã từng tham gia bao thử thách, bao sự kiện lớn ở Shokugeki thế giới.
Vì 6h đã đến, nên chỉ có Nguyễn Anh mà thôi, mà mấy hôm này cũng không thấy người đâu lên Nguyễn Anh khá bình thường.
Ăn xong đến tầm 6h30, Nguyễn Anh lấy laptop tiếp tục ghi gì đó, đến tầm tám giờ, nguyễn Anh dừng tay lại, cất laptop sang một bên.
Nguyễn Anh như thường, có vẻ như đây là điều tất nhiên vậy.
Thái độ của Nguyễn Anh khiến mọi người kinh ngạc, nhưng càng kinh ngạc hơn ở thái độ của Trọng Hải.
“Nhớ sáng mai 3h anh đến” rồi vụt đi.
Lên xe, mọi người có chút chờ mong, đây là lần đầu tiên được tham giự một sự kiện, đã thế còn là một sự kiện lớn, ít nhiều cũng có chút hồi hộp.
Người thanh niên này tuổi vô cùng trẻ, nhưng lại vô cùng thành công. So với những kẻ thành công lâu năm đã thành danh kia, người thanh niên này còn chưa đủ sách dép cho họ. Nhưng so với những người thanh thiếu niên cùng trang lứa khác thì ngược lại. Bọn họ hầu hết, đều chỉ có thể ngưỡng vọng mà nhìn lên thành tịu của người đàn ông trẻ tuổi này.
Đến nhà Nguyễn Anh xuống xe, nhìn một mặt mỉm cười Trọng Hải, có vẻ như bị trêu tức kha khá rồi.
Gặp mặt người lạ, lại còn là người sẽ hỗ trợ mình, trong công tác tiếp sau đó. Thảo Mai vô cùng tự hiểu, kiềm chế lại tính cách nhảy thoát của bản thân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyễn Anh không lật tức dẫn họ đi vào, mà đứng đó đợi chờ một lúc.
“Anh anh là chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Game NVG”.
Người phụ nữ bên cạnh thanh niên lúc này cũng đi lên, nhẹ nhàng nói.
Đúng 10 phút sau, 3h mấy giây, ông anh Trọng Hải tiến đến, sau một hồi giới thiệu, mọi người có chút kinh ngạc với này ông anh.
Nhìn Thảo Mai một chút, Nguyễn Anh nói.
Nguyễn Anh chỉ cười cười không nói.
Ai mà biết được tại đây, bản thân lại gặp được một người tai to mặt lớn như vậy.
“Ơ thế còn chị Thảo Mai đây”. Nguyệt Thanh hỏi trong ngơ ngác, cô bé không biết rằng, Thảo Mai đã lên đường đến Hà Thành trước.
Ông anh Trọng Hải, nhìn giờ trên cái đồng hồ trên tay nói.
Thế là hai chị em lên máy bay, Hà Thành thẳng tiến.
“Đi trước” Lúc này không chỉ là Nguyệt Thanh mà cả hai người Hải Ninh cùng Hoàng Minh king ngạc thốt lên, ánh mắt nhìn về phía Nguyễn Anh.
Nói Nguyễn Anh thức thông cũng vô cùng đơn giản, nhưng vì đã quen ngủ đủ giấc, không tội gì phải làm bản thân mệt mỏi, Nguyễn ANh quyết định đi ngủ sớm.
Vừa rồi ngồi trên xe, Nguyễn Anh đã bị ông anh này trêu khá ác, còn bị trêu gì thì không ai biết, chỉ biết vừa xuống xe, Nguyễn Anh đã trông thế này rôi.
Thảo Mai cùng vợ ông anh này lên xe trước.
“Vâng chào anh, mình đi luôn đi’. Nguyễn Anh nói, khẽ nghiêng người.
“Chú em cứ đùa, câu đó anh phải hỏi ngược lại chú mày đấy, con bé kia chú mày tìm từ đâu ra thế”.
Nguyễn Anh đi ra mở cổng cho họ vào. Trên tay cầm theo chiếc chìa khóa, Nguyễn Anh thông thảo mà mở ra.
Trọng Hải không lán lại lâu, vừa cười vừa nói.
Ông anh này hơi mỉm cười rồi đi theo.
2h45 phút, ông anh Hoàng Minh đến.
Nhẹ nhàng thoát khỏi tay ông anh, Nguyễn Anh chạy đằng trước nói.
Chương 70: Chuẩn Bị Cho Chuyến Đi Và Gặp Mặt
“Đây là cô bé sẽ lên làm hôm đó sao, nhìn thì ok rồi, giờ cần tập luyện chút là được, cậu em có sẵn sàng giao cô bạn của mình cho vợ anh không, đảm bảo cho em bất ngờ”.
Nguyễn Anh bên cạnh, mặt không b·iểu t·ình.
Vì khoảng cách cực gần của Hải thành và Hà thành, đãng nhẽ ra không có chuyến bay trực tiếp đến đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi hai người này, lần đầu mới tới nhà của mình, nhìn thái độ tò mò kia. Với tư cách là chủ nhà, bản thân lên tỏ ra hiếu khách.
Cô biết, chuyện tiếp sau đó, có can hệ cực kì trọng đại với bản thân, phải đối xử nghiêm túc mới được.a
“Vừa kịp lúc”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.