Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 217: Đầu đuôi cạm bẫy
Lúc này đây, hắn đã trở lại là thân thể nam nhi.
- Bạch Ngưng Băng? Ngươi!
Phương Nguyên hoàn toàn không chú ý, nhưng hiện tại ngẫm lại, quả thật chỉ bằng bốn lần này, đủ để Bạch Ngưng Băng đạt được rất nhiều trợ giúp từ Tố Thủ Y Sư.
Bạch Ngưng Băng lúc này đã không thể nói chuyện, cùng tình cảnh ở Thanh Mao sơn giống nhau như đúc.
Việc hắn nói tới, chính là việc Phương Chính cho hắn biết cách phá giải thề độc cổ.
- Khụ khụ!
- Mặc dù ta cùng nàng ta gặp nhau không tính là nhiều, nhưng là được lợi cũng không ít.
- Vì thế, ta bắt đầu âm thầm bố cục.
Nhưng mà Thiết Nhược Nam cùng Bạch Ngưng Băng hoàn toàn không ngờ tới, Phương Nguyên không động thì thôi, một khi động liền đất rung núi chuyển.
Còn vì cái gì Phương Chính đáng sợ?
Nhưng là phía sau, một cái chuyển cơ xuất hiện khiến kế hoạch như cũ tiến hành.
Thiết Nhược Nam ở cạnh, lập tức bị đóng thành khối băng.
Phập!
Phương Nguyên cắn nát môi, thúc giục dương cổ trong không khiếu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Ngưng Băng vẻ mặt đồng tình, điểm cái gật đầu, nói.
Lần thứ ba, còn là lúc Bạch Ngưng Băng thua cho Phương Chính ở diễn võ trường. Cuối cùng một lần, là lúc Bạch Ngưng Băng thua cho Viêm Đột, việc này diễn ra trong lúc Phương Chính đang ở trong trận đạo truyền thừa.
Ngay sau đó, sông băng dừng lại, băng sương ngưng thổi, Bạch Ngưng Băng phá băng mà ra.
Bạch Ngưng Băng thậm chí đã nghĩ đến từ bỏ, ngay cả Thiết Nhược Nam lúc biết tin cũng là vô cùng dao động, cho là kế hoạch đã hoàn toàn thất bại.
Chương 217: Đầu đuôi cạm bẫy
Bạch Ngưng Băng gật đầu, lập tức thừa nhận.
Đây là tình báo mà ngay cả Thiết Mộ Bạch cũng kinh hãi.
Nhưng Phương Nguyên không để ý việc này, ngược lại hỏi.
Bạch Ngưng Băng ý cưới nơi khóe miệng dần dần khuếch tán mở ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc trước Bạch Ngưng Băng bị Thiết gia tứ lão vây khốn, mặt ngoài là vì Bạch Ngưng Băng g·i·ế·t người Thiết gia, nhưng trên thực tế lại là cạm bẫy nhắm vào Phương Nguyên.
- Phương Nguyên a, không nghĩ tới ngươi cũng sẽ trúng kế!
- Tứ thời điểm sống lại ở Thanh Mao sơn kia, ta bắt đầu tự hỏi, như thế nào khôi phục lại nam thân.
Phương Nguyên trong lòng vui mừng khôn xiết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cơ hồ đồng thời, âm thanh thân thể bị đâm xuyên vang lên. Phương Nguyên còn chưa kịp định thần, thì phịch một tiếng, có người ngã mạnh lên lưng hắn, cùng hắn đâu lưng lại với nhau.
- Băng tinh cổ!
Kế hoạch lần này, được xây dựng dựa trên tình báo mà Phương Chính cung cấp, chính là việc Phương Nguyên sẽ luyện tiên cổ trong phúc địa, gặp phải chính ma vây công.
- Thật không ngờ đi, Phương Nguyên, ngươi cuối cùng lại thua trong tay ta.
Ngay sau đó, một thanh băng nhận lạnh băng sắt bén, xuyên qua thân thể Phương Nguyên, đâm thủng trái tim của hắn.
Chính là việc Phương Chính đi rồi mang theo vết thương trở về.
- Phương Nguyên, ta khuyên ngươi thúc thủ chịu trói. Hiện tại bên ngoài, do nô đạo đại sư của Thiết gia ta, Thiết Bạch Kì điều khiển đàn c·h·ó. Mà bên ngoài đại điện, có Thiết gia tứ lão dùng thiết quỷ cổ, hóa khí cổ phong bế không gian, không ai có thể lẻn vào. Chỉ có đầu hàng, mới là đường ra duy nhất của ngươi.
- Không sai!
Mà Phương Nguyên bên này, cũng thành công dùng hết con tam canh cổ thứ hai.
Hắn lạnh lùng nói, lại thản nhiên mỉm cười.
- Ta muốn tự bạo, đương nhiên cũng không phải thật sự tự bạo, nhưng phải có khả năng làm ngươi dùng đến dương cổ. Cho nên, ta lựa chọn...
- Ngươi là đang nói, Tố Thủ Y Sư?
Hai mắt Phương Nguyên co rụt lại, gian nan quay đầu.
Phương Nguyên cũng không để ý, nhìn lại ở xa phía sau hơn, không nhịn được nghiến răng.
Phương Nguyên ho khan hai tiếng, phun ra một ngụm máu tươi. Trái tim của hắn bị băng nhận xuyên thủng, chỉ có thể dựa vào cổ trùng trị liệu để duy trì sự sống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì vậy có thể nói, nếu không phải Phương Nguyên ra lệnh cho Phương Chính đi g·i·ế·t Ma Vô Thiên, dẫn đến việc Phương Chính bị thương, thì hiện tại, chắc có lẽ Phương Nguyên đã thành công chạy ra ngoài.
Hắn lúc này đưa lưng về phía Bạch Ngưng Băng, lại đang phải luyện cổ, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn lại một chút.
Cửa vào cũng trực tiếp bị băng chặng lại.
Xoạt.
Trước đây Bạch Ngưng Băng còn cho rằng Phương Chính có điều che giấu. Nhưng hiện tại, hắn biết được Phương Chính cũng không biết tình hình cụ thể, bằng không cũng không đến mức trở thành nô lệ như hiện tại.
Lần thứ hai, là vô tình gặp trên đường, cũng không chân chính gặp mặt.
Không chỉ thậy sự trở thành nhân tuyển chủ nhân phúc địa, nắm vững toàn bộ thế cục trong tay. Mà còn g·i·ế·t c·h·ế·t gần như toàn bộ ngũ chuyển có mặt lúc đó, người duy nhất còn sống cũng trở thành nô lệ vì hắn bán mạng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng băng nhận rét lạnh, làm tốc độ chảy của máu chậm lại, lãnh ý mãnh liệt mang đến c·h·ế·t lặng đã bao phủ toàn thân của hắn.
- Kỳ thật, cho ngươi tự động giao ra cổ trùng, ở Thanh Mao sơn cũng đã thành công qua một lần. Ha ha, đúng vậy, thì phải là đem tình hình ở Thanh Mao sơn, tái diễn một lần. Thời điểm ta lại tự bạo, chính là lúc ngươi vận dụng dương cổ.
Một lần là lúc Thương Yến Phi mời tiệc, Tố Thủ Y Sư được mời tới trị thương cho Phương Nguyên, Bạch Ngưng Băng lúc đó cũng bị Phương Nguyên kéo đi cùng.
Bạch Ngưng Băng từ trên cao nhìn xuống Phương Nguyên, vẻ mặt lạnh như băng.
Mặc dù như Bạch Ngưng Băng nói, hắn cùng Tố Thủ Y Sư gặp nhau chỉ bốn lần.
- Ở Thương gia thành, Ngụy Ương từng kiến nghị ta chọn tuyết nữ cổ, bởi vì tuyết nữ cổ phù hợp cho nữ nhân, mà băng tinh cổ lại phù hợp cho nam nhân. Ta chọn băng tinh cổ, cũng không phải vì nam hay nữ, mà bởi vì tuyết nữ cổ hóa thân thành tuyết nữ, băng tinh cổ lại có thể hóa thành tượng băng, kết hợp băng bạo cổ, vừa hay giống với hình tượng tự bạo của Bắc Minh Băng Phách thể. Ngươi xem, mới rồi có phải hay không qua mắt được ngươi?
Điểm mấu chốt khiến Thiết Nhược Nam và Bạch Ngưng Băng cảm thấy kế hoạch thất bại, là vì trong tay Phương Nguyên có một kẻ đáng sợ như Phương Chính. Nhưng một khi Phương Chính suy yếu, bọn họ không phải không còn cơ hội.
- Nhưng dương cổ ở trong tay ngươi, một ý niệm trong đầu ngươi có thể làm cho nó tự bạo. Ta bởi vậy ném chuột sợ vỡ đồ, trầm tư suy nghĩ đối sách, vắt hết óc, rốt cục có một ngày ta linh quang vừa hiện, nghĩ tới phương pháp.
Phía sau, Thiết Nhược Nam được Thiết Mộ Bạch dạy bảo, lại dựa vào thủ đoạn truyền tin của Phương Chính, âm thầm bàn tính kế hoạch. Cho nên dù Thiết Nhược Nam cực hận Phương Nguyên, vẫn là kiềm chế không đi tìm Phương Nguyên gây chuyện. Thậm chí trước mặt người khác, nàng vẫn nhịn xuống, như cũ gọi Phương Nguyên là Phương Chính.
Phương Nguyên trầm mặt.
Phương Nguyên cười nhạt.
Trong đại điện.
Quang đoàn tiêu tán, để lại một con cổ trùng, đúng là thứ hai không khiếu cổ.
Thu vào mắt Phương Nguyên, đầu tiên là một đầu tóc đen như mực rối tung, tán loạn phủ lên vai mình. Phương Nguyên nhận ra, là Phương Chính.
Mà sau đó, Phương Nguyên lấy một địch bảy, g·i·ế·t c·h·ế·t sáu người, thế này mới dẫn tới Thiết Mộ Bạch đích thân ra mặt.
- Rốt cục đã luyện thành tiên cổ!
Bạch Ngưng Băng nói tới đây, ánh mắt nhịn không nổi thoáng lướt qua Phương Chính.
Phương Nguyên trong lòng lúc này không khỏi tự trách chính mình đã quá không chú ý Bạch Ngưng Băng.
- Đúng vậy, ngươi quả nhiên nghĩ tới.
Thiết Nhược Nam lúc này lại đi tới bên cạnh, căm hận nhì Phương Nguyên.
- Cùng ngươi sớm chiều ở chung, ta bị ngươi khống chế chặt chẽ, chỉ có thể trở thành quân cờ của người, nhận ngươi bài bố. Ngươi không phải là địch nhân mạnh nhất trong đời ta, nhưng ta thừa nhận, người tuyệt đối là người đáng sợ nhất.
Thiết Nhược Nam đi tới, đem thứ hai không khiếu cổ lấy đi, đồng thời lạnh nhạt nói.
- Phương Nguyên a, ngươi trời sinh là âm mưu gia, lại tâm ngoan thủ lạt, có thể nói là tuyệt thế kiêu hùng. Nhưng Bạch Ngưng Băng ta, cũng không phải hạng phàm tục, như thế nào có thể trở thành kẻ phụ thuộc người khác? Hừ! Ngươi càng khống chế ta, áp bức ta, lợi dụng ta, ta không có lúc nào là không nghĩ như thế nào thoát ly, phiên bàn, nghịch tập!
Bạch Ngưng Băng im lặng không nói gì, hơi nhìn qua Phương Chính, trong ánh mắt không khỏi lóe lên một tia không chứng.
Băng sương lan tràn, sông băng cuồng cuộng bao phủ bốn phía.
- Không sai. Ngươi làm việc kín đáo, quan sát tỉ mỉ, ta nghĩ tới phương pháp này, cũng hiểu được chỗ bất ổn trong đó, khả năng thất bại là cực kì cao. Hơn nữa lúc ấy, xuất hiện một cái chuyển cơ, ta thậm chí còn nghĩ buông tha cho kế hoạch này.
Dương cổ hóa thành một đoàn bạch quang, bay về phía Bạch Ngưng Băng, chui vào người nàng.
Bạch Ngưng Băng mỉm cười gật đầu, nói.
Phương Nguyên mặt trầm như nước nói.
Phương Nguyên kêu gào.
- Hừ, nếu không phải ta luyện cổ phân tâm, nhất định nhận thấy chỗ kì quái, ngươi như thế nào có thể dễ dàng thành công?
Nhưng đáng tiếc là Phương Chính không cho tình báo cụ thể quá trình, bằng không Thiết Mộ Bạch cũng không c·h·ế·t tại nơi này.
Cho nên, sau khi Phương Chính bị thương trở về, kế hoạch lại lần nữa tiến hành.
- Sau khi thề độc cổ bị phá giải, ta đã liên hệ với Thiết Nhược Nam, bắt đầu trù tính kế hoạch ngày hôm nay.
- Ta lúc ấy nghĩ, đại trượng phu co được dãn được. Nếu có thể dựa vào thề độc để đạt được mục đích, vậy bị lợi dụng một đoạn thời gian thì có là cái gì? Nhưng là sự việc phía sau, khiến ta đánh mất lòng tin vào thề độc cổ...
Phương Nguyên trong lòng có đã có chút mơ hồ đoán ra.
- Bạch Ngưng Băng? Bạch Ngưng Băng!
- Chúng ta từng thiết cục, dùng thiết quỷ cổ và hóa khí cổ dựng lên sân diễn, ở nơi đó trình diễn màn tự bạo. Nhưng ngươi lại cứ chậm chạp, không đến cứu viện. Lại bởi vì có được hảo thủ đồng ý giúp sức, ta liền dẫn theo các tài tường, đi tới Tam Xoa sơn, chuẩn bị lập kế hoạch tiếp theo.
Không phải chiến lực, cũng không phải tu vi. Hắn đáng sợ, ở chỗ tình báo mà hắn có.
Bạch Ngưng Băng giống như một tòa băng tinh, hàn khí bức người từ người nàng lan tràn mà ra.
Nhưng Phương Nguyên không có để ý nàng, mà nhìn chằm chằm vào Bạch Ngưng Băng.
Bạch Ngưng Băng nói chuyển cơ, là đang muốn nói tới thề độc cổ.
- Ta lúc đó đã tin vào giả thiết xấu nhất, chính là ngươi có khả năng phả giải thề độc cổ, không bị thề độc chế ước. Mà ta thì bị chế ước bởi thề độc, không có cách nào chống lại ngươi. Ta thân cô thế cô, căn bản là không cách nào thoát khỏi ngươi, may mắn là, ở Thương gia thành, ta còn có người giúp. Nói tới cũng phải cảm ơn ngươi, nếu không có ngươi, ta cũng không gặp được người này.
Nhưng đúng lúc này, vụt một tiếng, một bóng người bay tới bên cạnh Phương Nguyên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.