Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 221: Nhân sinh vội vàng trăm năm, bất quá một hồi cá cược!
Lại chờ cho Phương Nguyên dùng xuân thu thiền, mới đem Lạc Hành cùng xuân thu thiền của hắn thả ra khỏi túi đồ, làm lại tình cảnh khi còn ở Thanh Mao sơn.
Còn cái bóng phía sau, đúng là ý chí của Lạc Hành cùng với xuân thu thiền của hắn.
Cho nên, bản hồn cũng có cùng một cảnh giới lưu phái với Lạc Hành.
Nhưng chợt, một tia sáng mờ nhạt vụt qua trong tâm trí hắn, làm thân thể hắn không khỏi run khẽ một cái.
Phương Chính mắng khẽ, vẻ mặt như nuốt phải ruồi. Hắn vội vàng vung tay, thúc giục mấy con viêm đạo cổ trùng thu thập được ở mấy cửa trước đó, đánh ra một cái sát chiêu, đem toàn bộ đản nhân g·i·ế·t sạch.
Tiểu Thiên lúc đó cũng đã khởi động lại, nhưng nhìn thấy tình trạng của Phương Chính, nó cũng liền bảo trì trầm mặt, ẩn giấu ở một bên.
- Ân, ta có thể làm như vậy, nếu thành công, tiền lời là không thể đếm được.
Nhưng nay, sau khi trải qua thời gian dài luyện hồn trong không gian linh mệnh. Linh hồn cả hai đã trở nên lớn mạnh, vì vậy cơ thể có chút gánh không nổi.
Phương Chính là viêm đạo, trí đạo đại sư, trong tay có một số cổ trùng viêm đạo, liền sớm đã để bản hồn dùng thời gian trong không gian linh mệnh, thay hắn tính ra một cái viêm đạo sát chiêu.
Lại hiện ra giao diện nhiệm vụ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhân sinh vội vàng, cũng chỉ là một bàn cược.
Nhưng bắt Phương Nguyên phải từ bỏ tiên cổ, là không có khả năng.
Mặc dù nó không phát hiện Tiểu Thiên, nhưng cổ trùng đột nhiên biến mất, nếu nó phát hiện tại sao không nói gì? Cái này chỉ có hai trường hợp, một là nó không biết việc xảy ra trong không khiếu của Phương Chính. Hai là nó không thèm quan tâm nên cũng chẳng nói.
Mà phía sau lưng nó, một cái bóng mờ, giống như là cái bóng của xuân thu thiền cùng Phương Nguyên, gắt gao đi theo phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
[Đếm ngược khóa hệ thống: 0:30]
Lưu ý: Cho đến khi nhiệm vụ hoàn thành, túc chủ sẽ không thể sử dụng hệ thống, bao gồm tất cả những chức năng bị động như không gian linh mệnh, nhiệm vụ...]
Hình phạt: ???
[Tái khởi động nhiệm vụ cưỡng chế]
- Ta đường đường một ma đầu cự phách, khi nào lại sợ đầu sợ đuôi, như thế lo trước lo sau? Chỉ cần có một đường hy vọng, nên dũng cảm ra tay. Chỉ cần có lợi ích ngập trời, nên phấn đấu quên mình. Phú quý hiểm trung cầu, cái gì ổn trung cầu thắng, chậm rãi tích lũy? Ta muốn một bước lên trời!
Hiện tại xuân thu thiền đã suy yếu, chìm vào ngủ say. Không khiếu cũng bớt đi áp lực, Phương Chính liền muốn tận lực nhét nhiều cổ trùng một chút.
Yêu cầu:
Hắn sống lại, biết trước tiếp theo sẽ diễn biến thế nào. Lựa chọn tốt nhất có lẽ là bây giờ lập tức chạy trốn, sống c·h·ế·t mặc bây.
Mà trong lúc Phương Chính bên này đọc lấy bảng thông báo cùng với nội dung nhiệm vụ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có một liền có hai, sau đó Lạc Hành để cho bản hồn thay hắn suy tính sát chiêu. Sát chiêu lúc này hắn dùng, cũng là do hai người hợp tác tính toán mà thành.
- Phương pháp này một khi tính toán có sơ hở, vậy sẽ vạn kiếp bất phục, so với việc rơi vào tay Thiết Nhược Nam còn thảm hại hơn. Dù sau xuân thu thiền đã sử dụng một lần, trong khoảng thời gian ngắn là không có khả năng sử dụng...
Lạc Hành trong lòng mắng, đầu đầy mồ hôi, cố gắng nhớ lại toàn bộ những cổ trùng cần dùng cho luyện cổ.
Phương Chính đứng ở trên đất trống, khắp người toàn là máu, nhìn những đản nhân này, khóe môi treo lên ý cười quỷ dị.
Phương Chính lúc này gật đầu, hiển nhiên đã đổi lại thành bản hồn điều khiển cơ thể.
- Không giúp được thì câm miệng lại!
Phương Chính nói, vừa nói xong, Tiểu Thiên liền hoàn toàn ngắt kết nối. Mà hắn cũng lập tức cảm thấy người mình chặt chọi vô cùng, giống như hai người cùng chen vào một cái túi.
Mà địa linh Phách Quy cũng sẽ không tùy tiện điều tra không khiếu của Phương Chính, cũng không vì một hai con cổ trùng mới xuất hiện mà lại đi báo cáo với Phương Nguyên.
- Túc chủ, ta có một tin vui và một tin buồn muốn bào. Tin vui là, xuân xuân thu thu dựng lại thành công, ngươi đã sống lại. Tin buồn là, nhiệm vụ bị xem như thất bại, ngươi sắp chịu phạt.
- Được!
Chỉ cần không phải thiểu năng, cũng nhìn ra có vấn đề.
Xuân xuân thu thu được dựng lại thành công lúc Phương Chính và Phương Nguyên tựa lưng vào nhau. Nhưng lúc đó, Phương Chính một lòng muốn cứu Phương Nguyên, nên không thèm chú ý tới.
[Nhiệm vụ cưỡng chế thất bại. Áp dụng hình phạt cấm sử dụng hệ thống]
Tiên cổ duy nhất, còn là thứ hai không khiếu cổ, bất cứ ai cũng không từ bỏ việc này.
Bất quá, bản hồn tuy sống cùng cả hai, nhưng đối với việc này, hắn còn là chưa có phát giác. Bởi dù sao hắn cũng không trực tiếp tiếp xúc Tiểu Thiên, mà là thông qua Lạc Hành miễn cưỡng tiếp xúc.
- Giao cơ thể cho ngươi, chúng ta sẽ không thể giao tiếp như thời gian qua được, cho nên nhất định phải chừa cho ta quyền chủ động, tùy thời có thể điều khiển cơ thể. Ta bây giờ cần bình tĩnh tính kế lại, không thể tiếp tục lãng phí thời gian lên thân thể.
Đối với việc này, Lạc Hành cũng là rõ ràng, chỉ là cả hai ân ý vờ như không biết gì, hòa bình chung sống.
Mà đối với vũ đạo, hắn cái gì cũng không biết. Cho dù có mượn nhờ thời gian dài đằng đẵng, còn có chức năng suy diễn của Tiểu Thiên cũng không thể hoàn thành nhanh như vậy.
Bản hồn im lặng nhìn, lúc này nhịn không được hỏi.
Lúc này đây, xuân thu thiền của Phương Nguyên bắt đầu trở nên yếu ớt, sau đó, nó không chịu nổi nữa, liền chui vào trong một cái bọt nước trên sông.
Ở một nơi nào đó trên sông, một con cổ trùng nhìn như ve sầu đột nhiên xuất hiện, chính là xuân thu thiền.
Lại là một cái bảng thông báo xuất hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu Thiên cũng làm theo.
Mặc dù cái này có tính cá cược, nhưng giờ khắc này, Phương Chính không muốn cũng phải cược. Bởi nếu cược còn có cơ hội thắng, nếu không cược, đảm bảo thua.
- Ngươi lấy ra mấy con cổ trùng đó làm gì? Bọn chúng là tài liệu luyện cổ, lúc này đây ngươi cũng không thể luyện, để lại trong túi đồ, chờ ra khỏi Tam Xoa sơn, lại lấy ra luyện cũng được. Còn có, ngươi lấy thôi bôi hoán trản cổ ra làm gì? Chẳng lẽ còn muốn liên lạc Tiểu Đồ Thiên? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Tiểu Thiên, mua xuống một con ngũ chuyển nô lệ cổ. Mở túi đồ, đem những con cổ trùng ta chỉ thả vào không khiếu của ta.
Ban đầu vốn cũng là Lạc Hành tự làm tự giữ, nhưng sát chiêu di động của họa đạo vượt xa khỏi giới hạn mà Lạc Hành có thể chạm tới. Bởi vì sát chiêu này, bao hàm vũ đạo.
- Đúng vậy, liền phương pháp này! Thất bại sẽ c·h·ế·t không nơi táng thân. Thành công liền như giao long thăng thiên, đối đại kế sau này càng thêm có lợi. Ha ha a, ha ha ha. Nhân sinh vội vàng trăm năm, bất quá một hồi cá cược!
Hiện tại có quá nhiều việc phải tính toán, nhưng là thời gian nửa phút không đủ để Phương Chính an bài tất cả.
3. Hỗ trợ Thiết Nhược Nam bắt giữ Phương Nguyên.
Phần thưởng: Tái sử dụng hệ thống, ba mươi vạn điểm Thiên Ngoại Chi Ma, một trăm sợi nhân đạo đạo ngân, một trăm sợi thiên đạo đạo ngân, chân ý trí đạo chuẩn tông sư, chân ý tinh đạo chuẩn tông sư, chân ý tín đạo chuẩn tông sư.
Trong lúc suy tính sát chiêu, hai người cũng sẽ giúp đỡ nhau, cùng nhau khai sáng, cùng nhau hoàn thiện.
Nó đem theo ý chí của Phương Nguyên, vỗ mạnh đôi cánh mỏng manh, phấn đấu hết sức, ngược dòng mà lên.
Xuân thu thiền của Phương Chính cũng vỗ cánh bơi theo phía sau, theo sợi dây liên kết, chui vào cùng một cái bọt nước.
Nó ảo nảo nói.
Đã có trải qua một lần, Tiểu Thiên cũng là thuận tay làm việc. Hơn nữa, nó cũng không phải là đồ ngốc, thậm chí rất thông minh. Chỉ là đôi khi nó giả vờ ngu ngốc, ở bên cạnh nhìn túc chủ của mình tự do phát huy trí tuệ mà thôi.
Mặt sông lúc này lại lần nữa trở nên trống trải, chỉ nhìn thấy vô số giọt nước nhỏ bé vô tình bắn lên.
2. Hỗ trợ Bạch Ngưng Băng lấy lại nam thân.
Nghĩ nghĩ, ánh mắt của Phương Nguyên dần trở nên thâm thúy. Bỗng nhiên, hắn cười khẽ.
Bản hồn lúc này hỏi. Hắn vốn thấy Lạc Hành đang vui vẻ đánh đánh g·i·ế·t g·i·ế·t, đột nhiên lại nổi giận, không còn chơi mèo vờn chuột, mà trực tiếp một chiêu g·i·ế·t sạch toàn bộ.
Nội dung: Cổ Nguyệt Phương Nguyên dựa vào xuân thu thiền sống lại, biết trước tương lai, quyết định làm ra thay đổi kết cục của mình.
Bản hồn chấn kinh!
1. Ngăn cản Phương Nguyên luyện thành tiên cổ.
Tiểu Thiên lúc này xuất hiện trước mặt Phương Chính, màn ảnh trong suốt trong sáng của nó liên tục nhấp nháy, lập lòe không ổn định.
Cuối cùng chính là bảng thời gian đếm ngược.
Dòng nước chảy siết, sóng nước va đập, vô số bọt nước bắn tung tóe trên mặt sông.
Cho nên, chỉ có thể ưu tiên một số việc, đầu tiên nhất là cổ trùng.
Phương Chính vội vàng an bài.
Đến phía sau, Phương Chính bị g·i·ế·t, Tiểu Thiên liền lập tức ra tay, bảo vệ lấy thất chuyển xuân thu thiền cùng linh hồn của Lạc Hành.
Ở một nơi khác, Phương Nguyên giẫm một chân trên mặt Vương Tiêu, bắt đầu lẩm bẩm tính toán lại toàn bộ kế hoạch.
- Con mẹ nó...
Quang Âm trường hà rộng lớn vô cùng, sóng nước mênh mông, chảy suôi một hướng.
Nó nói xong, giao diện cảnh báo hiện lên.
---
Bản hồn bị mắng, cũng không có giận, ngược lại còn cảm thấy chính mình bị mắng cũng không oan. Giờ khắc này còn lo lắng mấy cái không đâu vào đâu đó làm gì?
Trong đầu Phương Nguyên cấp tốc lướt qua toàn bộ những gì đã xảy ra một lần trước, muốn từ đó tìm ra tin tức có lợi cho chính mình.
Phương Nguyên ánh mắt chợt lóe. Nhưng ngay sau đó, hắn lại không tự giác lắc đầu.
Ba mươi giây trôi qua nhanh chóng, ở ba giây cuối cùng, Phương Chính cũng là nhẹ nhõm thở ra một hơi, nói.
Điển hình nhất có thể thấy, nó chỉ báo khi có thêm ngũ chuyển tới Tam Xoa sơn, nhưng lại không báo số lượng ngũ chuyển có trong phúc địa cho Phương Nguyên. Nếu không Phương Nguyên sẽ không thể không phát hiện ra Thiết Bạch Kì cùng Thiết Kiến Hải.
Nhưng là không chờ Lạc Hành hồi đáp, bản hồn đã từ Tiểu Thiên biết được đại khái.
- Lạc Hành, có việc gì vừa xảy ra?
- G·i·ế·t, g·i·ế·t tên ngoại vực thiên ma này, bảo vệ nhà của chúng ta!
Chương 221: Nhân sinh vội vàng trăm năm, bất quá một hồi cá cược!
Cho dù áp lực sẽ tăng lên, nhưng so với áp lực của tiên cổ, vậy thì còn không bằng đánh rắm. Mà thời gian cấp bách, tình cảnh nguy cấp, ai lại rãnh quan tâm mấy cái đó.
Trong đầu hắn, chỉ trong một sát na đã lướt qua vô số hình ảnh.
Mặc dù lần trước, Phương Chính không có lấy thêm cổ trùng trong túi đồ ra, nhưng lần này hắn lại làm như vậy. Bởi cho dù Phương Nguyên có nô dịch hắn lần nữa, cũng sẽ không rãnh đi kiểm tra lại không khiếu của Phương Chính.
Tiểu Thiên như cũ lập lòe trước mặt cả hai.
Sau đó lại hiện lên giao diện thông báo.
Nhưng nếu tiếp tục luyện tiên cổ, cũng không tránh khỏi tình cảnh như lần trước.
[Nhiệm vụ cưỡng chế: Ngăn trở Phương Nguyên.
Vô số đản nhân xôn xao, có cầm lấy binh khí, có mặc giáp trụ, có dùng cổ trùng, không ngừng kêu gào xung phong liều c·h·ế·t.
Ở giữa xuân thu thiền và cái bòng này, còn có một sợi dây vô hình, trối chặt cả hai lại với nhau. Sợi dây này, chính là xác chiêu xuân xuân thu thu.
Hoặc như việc Phương Chính đem cổ trùng đi giấu ở lần trước, nó cũng không có nói với Phương Nguyên.
Cái này cũng khó trách, trước đây lúc chưa có không gian linh mệnh, linh hồn của hai người có thể sống bình thường là vì cả hai đều ốm yếu, cơ thể có thể vừa đủ để sống.
Cái này cũng phải nói lại, Lạc Hành cùng bản hồn sống cùng cơ thể, chia sẻ lí thuyết cho nhau. Nói rõ ra là, một người tu hành cảnh giới, người còn lại cũng được hưởng.
Vì vậy, sát chiêu họa đạo bước nhảy alpha chính là dấu mốc đầu tiên cho lần hợp tác mật thiết giữa hai linh hồn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.