Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Sắp xếp thu hoạch
- Rất tốt!
Ngày thứ hai theo thời gian phúc địa.
Hắn im lặng quan sát một chút, mở miệng.
Có mao dân hỗ trợ, Phong Thiên Ngữ luyện cổ cũng dễ dàng hơn một chút. Cổ trùng hắn luyện đều là tứ chuyển, thậm chí ngũ chuyển.
Loại đánh vào tâm lí này, mặc dù cực kì đơn giản dễ làm, nhưng quả thật là có hiệu quả. Cho dù biết rõ, thì trong lòng Phong Thiên Ngữ cũng là không tránh khỏi có chút vui vẻ.
Phong Thiên Ngữ nghĩ, trong lòng cũng có chút kích động.
Bỗng lúc này, xoát một tiếng, Phương Chính xuất hiện bên cạnh Lưu Tử Phàm.
Mao dân trời sinh đã giỏi luyện cổ, cũng cực kì say mê luyện cổ. Nếu người khác sùng bái người có chiến lực mạnh mẽ, thì mao dân lại sùng bái người luyện cổ tài giỏi.
Chương 5: Sắp xếp thu hoạch
- Chủ thượng! Ngài vừa nói cái gì?
Lo liệu xong phía mao dân, Phương Chính cũng không có dừng lại, lập tức đi tới một nơi khác.
- Chia đôi đàn c·h·ó ra, ta một con khuyển hoàng, ngươi một con khuyển hoàng. Chúng ta dùng bọn chúng đánh một trận. Cái này so với việc ngươi điều kiển bọn chúng chạy vòng vòng tốt hơn.
Phương Chính chính là đánh vào điểm này, mượn việc Phương Nguyên lấy thân thể phàm nhân luyện ra tiên cổ, lừa gạt đám mao dân này làm việc cho mình.
Mặc dù cưỡng ép thì không có sự trung thành, nhưng Phương Chính cũng không có nhiều thời gian để ý.
Còn từ nhất đến tam chuyển, Phương Chính đem giao cho ngàn vị mao dân ở trong phòng dưới đất luyện chế.
Mà nơi này, được trồng ba ngàn cây viêm dương thụ. Bọn chúng cũng không tụ một chỗ, mà cách nhau xa xa.
Rất nhanh, hình ảnh đi vào hồi kết, ánh sáng tán đi, Phương Nguyên trong hình ảnh triệt tiêu kim thang cổ, bại lộ hình dạng. Mà Phương Chính cũng đồng thời vào vị trí, tắt đi hình ảnh, thay thế đi vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Chính khích lệ một câu, đưa tay nhận lấy. Hắn không có kiểm tra ngay, mà là trực tiếp thu vào không khiếu.
Sau đó nữa, lão c·h·ế·t đi. Địa linh Tiểu Đồ Thiên cũng mất đi cách câu thông bên ngoài, cho nên nơi này vẫn luôn bỏ hoang không dùng tới.
Bọn họ tĩnh dậy, ánh mắt mờ mịt nhìn quanh. Kí ức của bọn họ còn dừng lại ở cảnh tượng Phương Nguyên ngược dòng quang hà, đang ở luyện tiên cổ.
Mà Phương Chính tranh thủ lúc này, vẽ lên thân mình, ngụy tạo vết thương. Hắn lần này quyết định giả dạng Phương Nguyên, dụ dỗ đám mao dân này làm việc cho mình.
Những đản nhân này, lúc này được giao cho nhiệm vụ thu hoạch phàm cấp tài nguyên ở đây, cung cấp cho quá trình luyện chế viêm đạo cổ trùng. Chủ yếu cũng để bớt chút việc cho địa linh.
Phương Chính vỗ vỗ vai hắn khích lệ, liền xoay người ra khỏi phòng luyện cổ, thói quen kéo cửa đóng lại.
Đương nhiên cũng không phải là liều sống liều c·h·ế·t, mà vừa tới liền dừng, không để cho có con c·h·ó nào bị cắn c·h·ế·t.
Nhưng Phương Chính cũng không để ý, đợi khi nào rãnh, hắn có thể dành thời gian đi nghiên cứu một chút về đản nhân. Hiện tại hắn tạm thời để họ tại nơi này, bởi nhìn qua, nơi này cùng Bạo Vương truyền thừa có chút tương tự, đó là nhiệt độ tương đối cao.
Mà Phương Chính cũng không khác gì Lưu Tử Phàm, được lợi cũng rất nhiều, điều khiển đàn thú cũng càng có bài bản hơn trước đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Vâng, chủ thượng cứ an tâm giao cho ta!
Thạch nhân là một trong các dị nhân, từng xuất hiện qua trong Nhân Tổ truyện. Bọn họ chuyên về đào móc, sống trong đất, lấy đất đá làm thức ăn.
Hắn tiếp xúc cũng không ít người, cũng hiểu được ý tứ trong hành động đó của Phương Chính là muốn hắn thấy, Phương Chính đang nói "ta tin tưởng ngươi" với hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Chính giờ khắc này tới đây, cũng không phải vì những tài nguyên này, mà vì những đản nhân hắn mang về.
- Còn không bằng ta và ngươi dùng đàn c·h·ó đối luyện!
Phương Chính được truyền tống đến bên cạnh đản nhân, sau đó để địa linh đem họ tỉnh lại.
Nơi này là một chỗ tài nguyên, là một trong bốn địa điểm tài nguyên trọng yếu của phúc địa.
Lúc trước, Đồ Tư Diệp kinh doanh động thiên, có nuôi không ít thạch nhân.
Trên một chỗ đất rộng, mười vạn con c·h·ó kết thành trận thế, khi thì chạy chồm, khi thì vây quanh, bổ nhào.
- Tiếp tục cố gắng, lúc nào rãnh, ta lại cùng ngươi luyện tập.
Phương Chính lần nữa xuất hiện đã đi tới bên trong Đồ Thiên cung, ở trước cửa phòng luyện cổ, sau đó đẩy cửa đi vào.
Hắn chỉ là một tán tu không có chỗ dựa, cũng không biết cụ thể tai kiếp Phương Chính đang nói tới là thế nào. Nhưng là về cổ trận, Phong Thiên Ngữ ít nhiều cũng có nghe qua.
Phương Chính cũng sớm đã chuẩn bị, lập tức thúc giục con mắt do thám, đem hình ảnh thu được lúc Phương Nguyên luyện cổ mở ra, chiếu lại cho họ xem.
Lưu Tử Phàm đang tập trung tinh thần, còn chưa có phát hiện Phương Chính. Đột nhiên nghe tiếng, không khỏi tóc gáy dựng đứng.
Mà bao quanh khu vực này, Đồ Tư Diệp đã sớm bố trí một cái cổ trận, chuyên môn ngăn cách nó với những nơi khác trong phúc địa, tạo ra môi trường riêng phù hợp cho những cây trồng này phát triển.
Hàng động rộng lớn, cũng không phải tự nhiên mà có, mà là do cố ý đào ra. Bên trong cũng không trống rỗng, mà bị đào ra thành từng phòng ngăn cách nhau, số lượng cũng rất nhiều, có ngàn cái phòng.
Phương Chính nhìn liếc qua bọn họ, liền đem mặt nạ lấy xuống dẹp. Đổi sang một thân quần áo đơn giản màu đen, cuối cùng thúc d·ụ·c cốt dực cổ, bay lên không trung. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng sau, nơi này tuy đào xong, nhưng bởi vì Đồ Thiên cung, Đồ Tư Diệp không những không mua được mao dân về nuôi dưỡng, còn đem hết thạch nhân trong tay bán đi ra ngoài.
Phương Chính để hình vẽ này đậu lên vai mình, lại nói với địa linh.
Đối phó đản nhân, Phương Chính trực tiếp dùng bạo lực, dùng toàn bộ chủng tộc đe dọa đản nhân hoàng hậu, lại dùng đản nhân hoàng hậu để dọa lại toàn bộ chủng tộc.
Rất nhanh, trên mảnh đất trống, hai đàn c·h·ó, mỗi bên gần năm vạn con lao vào nhau chiến đấu.
Kết quả cũng đúng như mong đợi, sau khi thấy được hình ảnh, Phương Chính nói cái gì, những mao dân này cũng đều nghe theo.
Nhưng này đó mao dân vốn chẳng thông minh, lúc này bị hình ảnh cùng khí tức lừa gạt, tin sái cả cổ.
- Địa linh, đánh thức bọn họ đi!
Lấy lại ý thức xong, bọn họ ào ào ngữa đầu nhìn lên.
Đồ Tư Diệp phí rất nhiều tâm tư, thời gian cùng công sức, để thạch nhân đào ra hàng động này. Mục đích là muốn nuôi dưỡng mao dân, tăng thêm nội tình động thiên.
Phương Chính lúc này lại nói.
Dưới gốc cây, còn xen canh một số loại cây trồng khác, cũng đều là tài nguyên thuộc viêm đạo, quang đạo.
Nhựa cây là viêm đạo tiên tài, cũng có thể làm thức ăn cho một con cổ trùng khác.
Viêm dương thụ là một loại cây thuộc viêm đạo, quang đạo. Lại còn là tiên cấp. Lá cây là một loại quang đạo tiên tài, ngoài được bán ra ngoài, chủ yếu còn là thức ăn cho một con tiên cổ trung tâm của Đồ Tư Diệp.
Lưu Tử Phàm ngồi trên lưng Phách Hoàng, ánh mắt chuyên chú nhìn về phía đàn c·h·ó, trên trán cũng không khỏi chảy xuống mồ hôi.
Hiện tại, Phương Chính đem về một đám mao dân, vừa hay hoàn thành được một cái tâm nguyện nhỏ của Đồ Tư Diệp khi còn sống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn không nghĩ tới, mấy con cổ trùng Phương Chính muốn hắn luyện, vậy mà lại chuyên môn dùng để dựng cổ trận. Cái này chẳng khác nào nói, đây chính là một đại công trình!
Đất này là một loại tài nguyên, gọi là hỏa sa. Chuyên môn dùng để trồng các loại cây thuộc viêm đạo. Mà ở đây lúc này, có trồng một loại cây gọi là viêm dương thụ
Phong Thiên Ngữ nghe xong, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
Tới bước này, ngoài trừ các cổ sư tù binh ra, những thu hoạch khác đều đã được Phương Chính sắp xếp xong. Mặc dù chỉ là tạm thời, nhưng Phương Chính tin tưởng, trong tương lai dù có thay đổi, cũng tuyệt đối không thay đổi nhiều.
Cuối cùng Phương Chính đem ngàn vị mao dân an bài vào một ngàn phòng trống ở đây, còn lại khoảng hai trăm vị, hắn tuyển chọn ra mười vị giỏi nhất, đưa tới hỗ trợ Phong Thiên Ngữ luyện cổ. Phần còn lại chỉ có thể để địa linh đem họ ru ngủ, chờ lúc sau mở thêm ít phòng, hoặc là có mao dân trong phòng luyện cổ thất bại mà c·h·ế·t, liền đem họ an bày vào sau.
Lưu Tử Phàm hơi giật mình, xong nhớ lại lần đầu gặp Phương Chính, liền gật đầu.
Mà những mao dân Phương Chính đem về, lúc này cũng đều ở đây, vẫn còn đang ngủ say, nằm đầy trên đất.
Lần này không phải là mặt đất, mà là trong một cái hang động.
Con cốt dực cổ này cũng không phải Phương Chính mua, mà là lục được trong đóng hàng phủ bụi trong kho của phúc địa, vừa hay để dùng.
Về đản nhân, Phương Chính gần như không biết tới, trong nguyên tác, loại dị nhân này gần như chỉ mới xuất hiện qua một lần trong Tam Vương truyền thừa. Thậm chí Phương Chính từng hoài nghi có phải tác giả đã quên mất chủng tộc này đi rồi hay không.
Đám mao dân nhìn đến Phương Chính, kích động đến hai mắt đỏ bừng, ào ào quỳ xuống, hướng hắn không ngừng dập đầu, tôn xưng như thần.
Cái này mà là đánh lén, thì hắn có trăm cái mạng cũng không đủ dùng.
Địa hình nơi này tương đối đặc thù, không giống như những chỗ khác là đất mềm. Đất nơi này có chút rời rạc, màu đỏ nhạt, nhìn qua giống với đất đỏ bazan ở Trái Đất. Nhiệt độ ở đây khô nóng, mặt đất cũng có chút cằn cõi hơn những nơi khác.
Phong Thiên Ngữ gật đầu.
Chỉ cần ngươi được họ công nhận về phương diện luyện cổ, vậy họ cũng liền cam tâm tình nguyện làm thuộc hạ cho ngươi.
Phong Thiên Ngữ nhìn thấy Phương Chính ngay cả nhìn cũng không đã đem cổ trùng thu vào, trong lòng cũng hơi giật mình.
Đây là một công trình do Đồ Tư Diệp làm lúc còn sống.
Hai người đối luyện nửa ngày, Lưu Tử Phàm cảm thấy chính mình được lợi không nhỏ. Cùng người khác chiến đấu, luôn nhanh chóng tăng chiến lực hơn là một mình tự làm.
Cảm thấy thời gian không sai biệt lắm với kế hoạch, Phương Chính lúc này nói với Lưu Tử Phàm, sau đó giao lại đàn c·h·ó c·h·ó hắn ta, bản thân liền để địa linh truyền tống đi nơi khác.
Địa linh đồng ý, lập tức đem hơn ngàn vị mao dân đang ngủ say đánh thức.
- Vậy người cứ làm việc của mình, ta đi sắp xếp mao dân đến giúp ngươi!
Hắn tuy từng tu hành nô đạo, nhưng cũng chưa từng điều khiển cùng lúc nhiều thú như vậy. Giờ khắc này cũng là có chút quá sức với hắn.
- Chủ thượng, ngài tới thật đúng lúc. Ta vừa mới đem bút lông cổ thăng lên tứ chuyển xong, đang chuẩn bị báo cho ngài.
Phương Chính nhìn Phong Thiên Ngữ hơi thở chuyển gấp, mỉm cười vỗ vai hắn nói.
Địa linh cũng âm thầm hổ trợ, đầu tư âm thanh cùng ánh sáng, lại đúng lúc phối hợp hình ảnh, thả ra khí tức tiên cổ. Đương nhiên không phải là khí tức của định tiên du, mà là của một con trận đạo tiên cổ.
Hắn vừa nói, vừa đem bút lông cổ dâng lên.
Loại cây này có có thân tương tự như thân gỗ, như có màu đỏ như trụ sắt nung đỏ, bất quá nhiệt độ không cao, chỉ hơi ấm một chút. Tán lá cũng không như cây thường, mà là một đoàn ánh sáng, nhìn từ xa giống như một cái mặt trời mini.
- Không lâu sau phúc địa sẽ có tai kiếp. Ta cần dựng cổ trận, dùng để đối phó tai kiếp. Dánh sách cổ phương trước đó ta đưa ngươi đều là cổ trùng cần dùng cho cổ trận, do địa linh chuẩn bị. Mấy ngày tới cực khổ cho ngươi, đem chúng luyện thành. Ta rất nhanh sẽ an bài mao dân đến trợ giúp ngươi luyện cổ. Nếu còn cần gì, cứ nói với địa linh, ta sẽ để nó tận hết khả năng giúp đỡ ngươi.
Tiếp theo, Phương Chính vẽ ra một con bướm, con bướm này toàn thân màu xanh ngọc bích, đẹp đẽ vô cùng, chính là hình dạng của định tiên du.
Hắn chia tám chủng tộc đản nhân ra tám hướng ở trong phạm vi điểm tài nguyên, để họ tự mình xây dựng chỗ ở cho mình. Dù gì Phương Chính từng thấy thành lũy bọn họ xây dựng trong Bạo Vương truyền thừa, quả thật chính là một cái lô cốt chắc chắn.
Ngay sau đó, Phương Chính để địa linh đem mình truyền tống đến nơi khác.
Phương Chính biết đạo lí "dùng người không nghi, nghi người không dùng". Cho dùng hắn có nghi ngờ, cũng sẽ không ở trước mặt kiểm tra thành phẩm, làm vậy sẽ rất khiến cấp dưới lạnh lòng.
Phong Thiên Ngữ nghe tiếng cửa mở, lập tức nhìn lại. Phát hiện người tới là Phương Chính, liền từ trên bồ đoàn đứng lên, chấp tay nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.