Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 6: Dựng cổ trận

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Dựng cổ trận


Cho nên mấy ngày này, hắn phải tranh thủ, sớm ngày đột phá. Đây là vừa để tăng một chút cảm giác an toàn trong tai kiếp, vừa để làm điểm dừng chân, tập trung chuẩn bị cho việc thăng lên lục chuyển.

- Phong Thiên Ngữ, quay lại tiếp tục luyện cổ. Lưu Tử Phàm, ngươi cũng trở về luyện tập đi.

Ngày thứ ba theo thời gian phúc địa.

Trước mắt, ngàn vị mao dân cùng Phong Thiên Ngữ đang ở luyện chế cổ trùng cho cổ trận tấn công. Tốc độ cũng rất khả quan, nếu không có gì ngoài ý muốn, qua hai ngày nữa liền có thể bố trận.

Cho nên khi độ kiếp cổ tiên hay địa linh đều cố ý chọn nơi cằn cõi nhất trong phúc địa để làm nơi độ kiếp, tránh tai kiếp làm ảnh hưởng tới mấy điểm tài nguyên trọng yếu.

Mấy mươi năm cuộc đời, hai người cũng là lần đầu nhìn thấy nhiều cổ trùng như vậy. Nếu mà luyện chế, không biết đã tiêu hao bao nhiêu tài nguyên mà nói.

Thậm chí, Phương Chính còn xem lần địa tai sắp tới này như một dạng tu hành, dù gì sau khi lên lục chuyển, hắn sẽ gặp tai kiếp của chính mình. Đến lúc đó chỉ có thể dựa vào tự thân, hơn hết cũng không chạy trốn được.

Cổ trận này là do địa linh chiếu theo chức năng yêu cầu của Phương Chính, cũng căn cứ theo tình hình cổ trùng có thể chuẩn bị, cuối cùng chỉ có thể lấy ra hai cái có thể dùng từ trong kho của Đồ Tư Diệp.

Mấy ngày tiếp theo, Phương Chính vừa rèn luyện cùng Lưu Tử Phàm, lại vừa trợ giúp Phong Thiên Ngữ luyện cổ, sau đó lại nghiên cứu cái cổ trận còn lại, học cách thúc giục Đồ Thiên cung, cuối cùng là ôn dưỡng không khiếu thứ hai.

Nhưng rất nhanh, hắn thu hồi tâm tình lại.

Phương Chính giờ khắc này dựng cổ trận, cấp bậc lục chuyển, trung tâm chỉ có một con lục chuyển tiên cổ, cổ trùng cần dùng chỉ có hơn ba ngàn sáu trăm con. Nhưng với phàm nhân mà nói, thúc giục nhiều cổ trùng như vậy cũng rất khảo nghiệm tinh thần.

Chương 6: Dựng cổ trận

Hôm nay Phương Chính không chia đàn c·h·ó với Lưu Tử Phàm, mà để Lưu Tử Phàm điều khiển mười vạn con c·h·ó vây công chính mình.

Hai người nhìn xem, cũng là vô cùng mở mang tầm mắt.

Địa linh xuất hiện bên cạnh Phương Chính, vui mừng nói.

Tai kiếp của phúc địa, khi buông xuống cũng không phải là ở bất cứ chỗ nào tùy ý, chính xác mà nói, tai kiếp có tình nhắm vào.

- Vâng.

Chứ nếu để Phong Thiên Ngữ cùng một ngàn vị mao dân luyện hết đóng này, vậy không biết tới ngày tháng năm nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Oanh!

Cho nên nếu có thể tiếp kiệm, Phương Chính liền sẽ tiếp kiệm.

Cổ trận sau khi dựng thành, không phải lúc nào cũng hiển lộ hình dạng của mình ra ngoài. Gần như toàn bộ đều là ẩn hình, chỉ khi nào cổ sư thúc giục nó, hoặc là bị công kích mạnh mẻ, cổ trận mới hiện ra trước mắt người khác.

Lưu Tử Phàm cùng Phong Thiên Ngữ đứng ở một bên, nhìn thấy một đám cổ trùng từng con bày ra, gia nhập vào trong cổ trận, trong lòng cũng không khỏi chấn động.

Sau đó, Phương Chính lại đi tìm Phong Thiên Ngữ, thuận tiện giúp Phong Thiên Ngữ luyện cổ. Có một số cổ trùng ngũ chuyển yêu cầu cao, Phong Thiên Ngữ cũng không có can đảm toàn bộ chủ trì luyện chế, vì vậy Phương Chính sẽ ra tay trợ giúp hắn.

Thời điểm tai kiếp buông xuống, trời đất cảm ứng, sẽ căn cứ theo độ hưng thịnh của phúc địa mà có độ mạnh yếu, cũng sẽ nhắm vào nơi yếu hại của phúc địa để buông xuống.

Phương Chính buổi sáng cùng Lưu Tử Phàm rèn luyện khống chế đàn c·h·ó.

Chỉ mới một chút, cả người Phương Chính đã ướt đẫm mồ hôi. Tinh thần căn cứng như dây đàn.

Đó là bài học mà Lạc Hành đã rút ra ở đời trước. Chính vì như vậy, hắn mới là ngươi theo chủ nghĩa vô thần, không có tín ngưỡng. Chỉ có hiện thực mới là thứ nên tin, còn mấy vị thần phật chúa thánh không ai nhìn thấy đó, hắn một chút cũng không tin.

- Bắt đầu thôi!

Phương Chính lúc này nói, lại làm cho địa linh truyền tống hai người họ đi. Chính mình lại cùng địa linh ở lại, kiểm tra lại cổ trận. Hắn cũng không muốn đến lúc vận dụng, lại bởi vì sai sót mà dẫn tới cổ trận sụp đổ.

Từng chút, từng chút một.

Địa linh đáp ứng, bắt đầu chỉ huy bố trận. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ừm.

Đến buổi chiều, địa linh sẽ thống kê lại số cổ trùng được luyện ra trong ngày, báo cáo lại với Phương Chính. Mà trong lúc này, Phương Chính sẽ tranh thủ thời gian nghiên cứu cái cổ trận hắn định dùng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Rất nhiều cổ trùng, từ nhất đến ngũ chuyển, trong đó có rất nhiều tinh phẩm, nếu mà đem đi bán đấu giá, chắc chắn sẽ dẫn tới không ít tranh đoạt.

Phương Chính nhỏ giọng hét khẽ, địa linh lập tức ra tay, một con tiên cổ chớp mắt bị chuyển lại, nhanh chóng gia nhập vào cổ trận. Nó tốc độ quá nhanh, làm cho Lưu Tử Phàm cùng Phong Thiên Ngữ đang đứng xem căn bản cũng không kịp nhìn xem.

Cổ sư sử dụng sát chiêu, một lần dùng bốn năm con cổ trùng đã là tài giỏi. Xây dựng cổ trận, một lần dùng ít gì cũng trên mười con cổ.

Nó là chấp niệm của Đồ Tư Diệp, kế thừa cảnh giới lưu phái của lão khi còn sống. Chỉ là địa linh không linh hoạt bằng cổ tiên, cảnh giới cũng không tăng thêm được nữa mà thôi.

Phương Chính cũng là như vậy, chọn lấy một chỗ cằn cõi làm nơi độ kiếp, cũng chuẩn bị đem cổ trận bố trí tại nơi này, tùy thời có thể vận dụng.

Mà lúc này, dưới sự chỉ dẫn của địa linh, Phương Chính thúc giục từng con cổ trùng, đem chúng kết hợp lại với nhau.

Nhưng dù vậy, nó vẫn có thể làm được những gì cổ tiên khi còn sống có thể làm. Địa linh Tiểu Đồ Thiên cũng liền biết dựng cổ trận. Mấy cái cổ trận bao quanh mấy điểm tài nguyên, mỗi lần bị hư hại đều là do nó tự mình sửa chữa.

Ở thế giới này, tiền tài chỉ là vật ngoài thân, chỉ có tu hành của bản thân mới là căn bản. Cho nên dù Phương Chính có bận rộn chuẩn bị cho địa tai sắp tới, vẫn không bao giờ quên đi việc tu hành của chính mình.

Để tiếp kiệm tiên nguyên, Phương Chính đề nghị quá trình bố trận, phàm cổ cứ để hắn thúc giục, khi nào đến tiên cổ tham gia, lúc đó lại dùng tiên nguyên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cổ tiên một lần dùng sát chiêu, cổ trùng thúc d·ụ·c ít gì cũng mấy trăm con, thậm chí mấy ngàn cũng không phải không có. Mà dựng tiên cổ trận, cổ trùng cần dùng ít gì cũng ngàn con trở lên. Đại trận thậm chí mấy vạn cũng rất bình thường.

- Thành công!

Mà đó chỉ mới là phàm cấp, tiên cấp lại càng khủng bố.

Một cái chuyên tấn công, một cái chuyên giam cầm. Còn về mặt phòng ngự, có thể miễn cưỡng dựa vào Đồ Thiên cung.

Phương Chính không có quên, không khiếu thứ hai của mình mới chỉ là ngũ chuyển cao giai. Tu vi ngũ chuyển đỉnh phong là của không khiếu thứ nhất.

Thời gian trôi qua, Phương Chính dựng cổ trận suốt một đêm, đến buổi trưa ngày hôm sau, cổ trận cơ bản đã thành hình.

Một tiếng nổ khẽ vang lên bên tai, toàn bộ cổ trận tỏa ánh sáng mờ nhạt, sau đó ánh sáng tắt dần, cổ trận cũng mờ dần, cuối cùng biến mất.

Lần đầu tham gia dựng cổ trận lại thành công, đối với hắn cái này chính là một cái thành tựu.

Phương Chính muốn rèn luyện chiến lực tự thân. Khi bản thân mạnh hơn, ít nhất còn có thể kiên trị để chạy trốn.

Mặc dù tiên nguyên dự phòng của phúc địa là cực kì nhiều, nhưng Phương Chính biết rõ, nó không phải là vô hạn. Bởi vì sau khi cổ tiên c·h·ế·t đi, phúc địa cũng đánh mất năng lực tự sản sinh tiên nguyên. Muốn tăng thêm tiên nguyên, chỉ có thể dùng tiên nguyên thạch tới bổ sung.

Lạc Hành là như vậy, chỉ tin vào thứ tận mắt nhìn thấy, không tin vào thứ người ta kể cho mình.

Một ngày bận rộn của bọn họ cứ vậy trôi qua.

Phương Chính khẽ gật đầu, đạm mạc nhìn mảnh đất trống trước mắt, trong lòng cũng rất vui mừng.

Cũng may, đời là bể khổ, cho nên chúng sinh đều biết bơi. Nếu không như vậy, chúng sinh sớm đã c·h·ế·t hết rồi, căn bản không sống được.

Cụ thể hơn nói, nếu cổ tiên còn sống, khi tai kiếp buông xuống, sẽ đem toàn bộ uy lực nhắm vào cổ tiên. Mà sau khi cổ tiên c·h·ế·t đi, tai kiếp sẽ chủ yếu nhắm vào địa linh, thậm chí nhắm vào chủ nhân của phúc địa.

Dù sao trong cái bể khổ đó, nếu ngươi không tự bơi, cũng sẽ không ai rảnh rỗi cứu vớt ngươi cả. Vì vậy, phải tranh thủ ngay lúc còn có cha mẹ, thầy cô, bạn bè kéo mình bơi, học được cách tự mình bơi, để khi không còn ai, ta mới có thể tiếp tục vẫy vùng trong cái bể khổ đó.

Phương Chính chọn một nơi đất trống trong phúc địa, tài nguyên ở nơi này chỉ có cỏ dại mọc hoang. Sau khi quan sát địa hình phúc địa, Phương Chính đã chọn nơi này làm vị trí đón tai kiếp.

Phong Thiên Ngữ tới đây lúc này, cũng chỉ là vì tò mò. Còn Lưu Tử Phàm, chính là để biết vị trí của cổ trận, phía sau còn có thể tùy thời hỗ trợ.

Cho nên Phương Chính đang phải tranh thủ tìm hiểu kĩ về quá trình bố trận. Mặc dù trọng tâm bố trận là địa linh chứ không phải Phương Chính, nhưng Phương Chính cũng là trợ thủ chính của nó, hắn không thể không học cái này.

Thời gian không chờ người, chỉ có người mới chờ thời gian.

Nếu bây giờ không tranh thủ lúc còn có thể chạy học chút kinh nghiệm, sau này liền chỉ có thể tự bơi.

Nếu không phải Phương Chính có hai linh hồn, mỗi linh hồn đều có tinh thần lớn mạnh, hơn hẵn cổ sư ngũ chuyển khác, lúc này lại đồng tâm hiệp lực, thì đúng là cũng bất lực.

Lúc này đây, Phương Chính đi cùng Lưu Tử Phàm, Phong Thiên Ngữ, được địa linh truyền tống tới chỗ này.

Nhưng đã rất lâu, chính xác là từ khi nó hình thành đến nay, đây còn là lần đầu tiên nó dựng một cái cổ trận mới. Hơn hết, nó còn không nghĩ tới, thế mà lại thành công mỹ mãn như vậy.

Hôm nay đã là ngày thứ sáu từ khi hắn trở về phúc địa, tức là chỉ còn lại chín ngày là tới lúc đối diện tai kiếp.

Hai ngày kế tiếp, lịch trình cũng không có thay đổi. Ở thời gian hết ngày thứ hai, cổ trùng dùng cho cổ trận tấn công đã có đủ.

Nói cách khác, lần tai kiếp này, địa linh và Phương Chính chính là hai đối tượng bị chú ý trọng điểm.

Dù sao thì Phong Thiên Ngữ chỉ luyện có một phần rất nhỏ trong đó, một phần ba là do mao dân luyện, còn lại hai phần ba, là tích lũy của phúc địa trong thời gian dài đăng đẳng. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Địa linh!

Phía sau, địa linh lại ra tay, mười con cổ trùng ngũ chuyển, năm mươi con tứ chuyển tham gia vào cùng hơn trăm con cổ trùng tam chuyển đồng loạt bay lên, trở thành mốc nối, đem tiên cổ cùng cổ trận sơ hình Phương Chính đã dựng kết nối lại với nhau.

Phương Chính hít sâu một hơi, bậc chế độ tập trung làm việc của mình, liền nói với địa linh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Dựng cổ trận