Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: Độ địa tai (thượng)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Độ địa tai (thượng)


Nhất là nhìn thấy đàn c·h·ó bằng mực g·i·ế·t không c·h·ế·t. Bọn họ đều là phấn chấn, cảm thấy dựa vào này đó c·h·ó, đại phá quân hồ ly cũng không phải việc gì.

Phương Chính còn chưa đợi nhìn thấy hình dạng của con hoang thú, đã vội vàng ra lệnh cho địa linh.

Ngũ hành thiên hồ!

Nhưng mà bọn họ cũng không biết, Phương Chính giờ khắc này sắc mặt cực kì ngưng trọng.

Ngay sau đó, Phương Chính điều khiển lấy Đồ Thiên cung, bay lên không trung, vòng qua bên trên chiến trường, bay về phía ngũ hành thiên hồ.

Phương Chính rống to, thông qua địa linh truyền tới chỗ đám cổ sư.

Địa linh giọng run run kêu lên.

Tiếng hồ ly gọi bầy, tiếng c·h·ó kêu gào, hòa vào tiếng hét thảm cũng những con bị thương.

Trên mảnh đất trống, nhất thời hình thành chiến trường thảm thiết.

Ở giữa kiếp vân nhanh chóng hình thành lổ hổng, một chùm ánh sáng trắng từ trong đó chiếu xuống. Theo ánh sáng buông xuống, một cái đầu xinh xắn trắng muốt từ từ đưa ra.

Ngũ hành thiên hồ giờ khắc này ngữa cổ, kêu lên một tiếng kiều mị. Cơ hồ đồng thời, vô số tiếng hồ ly nối đuôi nhau vang lên.

- Ta, ta đang làm.

Lúc này đây, con hoang thú kia đã đáp xuống đất.

Bọn chúng cũng không phải là do ngũ hành thiên hồ sinh ra, mà là đi theo ngũ hành thiên hồ, thông qua kiếp vân tới được phúc địa.

Cuối cùng, quả trứng tách ra làm hai, bên trong bay ra một đoàn mực.

Lưu Tử Phàm nhìn thấy đàn hồ ly, cũng ý thức được lần này phải xem vào đàn c·h·ó, nhưng là trong lúc nhất thời, hắn lại quên mất điều khiển đàn c·h·ó.

Sát chiêu này đã được Phương Chính thay đổi qua, bởi vì điện tích cổ chỉ có tam chuyển, đánh không ra sức công phá của ngũ chuyển.

- Ta đưa hai ngươi ra ngoài. Ngươi bảo vệ cho Lưu Tử Phàm!

Bởi vì ngũ hành thiên hồ vẫn chưa có động, nó ở yên một chỗ, phe phẩy năm cái đuôi, đôi mắt sáng quất nhìn về phía Đồ Thiên cung.

Hắn cắn răng một cái, vội vàng điều động đàn c·h·ó.

Phương Chính lúc này kêu lớn một tiếng, Lưu Tử Phàm giật mình, thế này mới nhớ lại chính mình đang nắm giữ đàn c·h·ó.

Hắn đứng bên lan cang, bắt đầu thúc giục sát chiêu.

Hoang thú trên người sống nhờ rất nhiều cổ trùng, phàm cổ thành đàn, thậm chí còn có thể có một hai con tiên cổ. Địa linh có thể trấn áp toàn bộ phàm cổ, nhưng đối với tiên cổ là không có cách nào.

Năm cái đuôi, đây không phải là cửu vĩ hồ.

Nếu riêng lẽ từng cái còn có thể nhắm vào đối phó, nhưng cùng lúc năm nguyên tố, vậy thì phiền toái!

Cơ hồ đồng thời, không khí trong phúc địa ngưng động lại, không khí hội tụ một chỗ, trên bầu trời xuất hiện một đám mây.

Vô số vết mực bay ra khỏi Đồ Thiên cung, rơi trên mặt đất, hình thành từng con từng con c·h·ó.

Ngũ hành tương sinh tương khắc, lại là năm yếu tố cơ bản cấu thành thiên địa.

Đừng nói bây giờ bọn họ dùng không được cổ trùng, cho dù có dùng được, rơi vào giữa đàn hồ ly căn bản chống đỡ cũng không được bao lâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đám cổ sư tù binh nhìn thấy cảnh tượng này, vừa sợ hãi lại vừa thán phục.

Phương Chính ý niệm chợt động, nghĩ tới trong đầu một cái bức họa hắn từng cho dung họa cổ ăn. Dung họa cổ lập tức có phản ừng, nó toàn thân run lên, sau đó đẻ ra một quả trừng giống y như trứng gián.

Hoang thú có tiên cổ trên thân sẽ rất khó đối phó, cho dù là lục chuyển cổ tiên cũng phải khổ chiến một phen. May mắn là tiên cổ khó tìm, cho nên không phải lúc nào cũng có việc đó.

Nhưng mà, mỗi cái đuôi của nó, nếu nhìn kĩ sẽ thấy ở chót đuôi có một nhúm lông màu.

- Ngậm mồm! Ở yên đó cho ta, bằng không ta ném các ngươi vào giữa đàn hồ ly!

Đám mây đen kịt, dày đặc, bốn phía cuộng vào trong, hình thành vòng xoáy.

Trong đàn hồ ly có một đám thú vương, cũng không thiếu thú hoàng. Tùy tiện bất ra một con thú hoàng, bọn họ cũng đã vất vả sức đầu mẻ trán chứ đừng nói tới có đám hồ ly thường hợp tác.

- Là hoang thú thành tai!

Hai con khuyển hoàng sớm đã lâm trận đợi địch, nhận được ý niệm truyền lại của Lưu Tử Phàm, lập tức ngửa cổ kêu lên.

Mặc dù mấy người này không biết là có việc gì, nhưng nhìn tình hình có thể thấy đàn hồ ly là hướng tới tòa cung điện này. Mà bọ họ ở bên trong, đương nhiên sẽ không muốn bọn chính sách g·i·ế·t tới cửa.

Từ xa nhìn lại, chỉ thấy đó là một cục bông trắng muốt. Nhưng rất nhanh, nó duỗi thân ra, đem toàn bộ hình dạng bại lộ trước mặt mọi người.

Loại hồ ly này là một loại biến dị, so với cửu vĩ hồ bình thường còn muốn mạnh hơn một bật.

Địa linh cũng đã nhận ra lần này là hoang thú thành tai, cho nên cũng đang điều ra tiên nguyên, đem toàn bộ phàm cổ trên ngươi hoang thú trấn áp.

Ngũ chuyển, dung họa cổ.

Con cổ trùng này nhìn như con gián, toàn thân nâu đen, chỉ lớn cở móng tay cái, nhưng khí tức tỏa ra lại là một con ngũ chuyển.

Địa linh ngay tại trong Đồ Thiên cung, này đó hồ ly cũng vì vậy nhắm vào Đồ Thiên cung mà tới, muốn vượt qua địa tai lần này, vậy thì phải đem ngũ hành thiên hồ đánh g·i·ế·t. Nhưng nếu có thể bắt giữ, cũng tính là thông qua.

- Phong Thiên Ngữ, giữ lấy!

Tam chuyển điện tương cổ!

Một đám nghe xong đều đồng loạt ngậm miệng, đem cổ cái rụt lại.

Cho nên, bay được nửa đường, Phương Chính liền cho Đồ Thiên cung dừng lại, lơ lửng trên không trung.

Hoang thú là cấp bậc thấp nhất trong tiên thú, chiến lực so sánh lục chuyển.

- Địa linh, trấn áp phàm cổ!

Cho nên trên một phương diện nào đó, họ là đứng về phía Phương Chính.

Phương Chính thấy đàn c·h·ó xung phong, cũng biết Lưu Tử Phàm đã tập trung tinh thần lại. Hắn không có quay đầu, lấy ra một con cổ trùng.

- Muốn c·h·ế·t đừng kéo chúng ta theo a!

Hoang thú thành tai, chính là loại tai kiếp có hoang thú tấn công vào phúc địa. Thường sẽ có một con hoang thú tấn công phúc địa, nhưng nếu vận khí không tốt, có thể sẽ có con thứ hai.

Mà đàn c·h·ó tuy số lượng chỉ bằng một phần mười, nhưng có Lưu Tử Phàm điều khiển, dựa vào kết hợp trận thế mà chống đỡ cùng chém g·i·ế·t.

Phương Chính nói, ném cho Phong Thiên Ngữ một đám viêm đạo cổ trùng, toàn bộ đều là tinh phẩm lấy từ Bạo Vương truyền thừa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đàn c·h·ó kết thành thế trận, đồng thanh kêu gào, tăng thêm sĩ khí, sau đó hướng về phía đàn hồ ly xung phong.

- Ông trời a! (đọc tại Qidian-VP.com)

Sát chiêu, lôi minh!

Cho nên, muốn đàn thú dừng lại, vậy trước phải đánh bại được con thiên hồ này.

Bất quá, muốn bắt sống một con hoang thú, độ khó cực kì lớn. Cái này cũng tương tự như việc đối phó phàm thú, g·i·ế·t c·h·ế·t thì dễ, mà bắt sống thì khó.

Dung họa cổ có năng lực đem những bức họa sát chiêu nó ăn lưu trữ lại, sau đó không ngừng sử dụng lặp lại năng lực của bức họa đó.

Từ lúc Phương Chính luyện ra nó đến nay, hắn chỉ cho nó ăn, còn chưa có dùng tới lần nào.

Chương 8: Độ địa tai (thượng)

Cho nên Phương Chính là muốn g·i·ế·t trước đám hồ ly lâu la. Khi đám hồ ly này c·h·ế·t đến mức độ nhất định, ngũ hành thiên hồ nhất định sẽ động thủ, đến lúc đó lại tiếp tục thăm dò xem nó có tiên cổ hay không.

Lúc này đây, liền là lần đầu tiên.

Đó là một con hồ ly, lông toàn thân trắng như tuyết, thân hình thon dài tuyệt mỹ, cái đuôi tinh tế vẫy nhẹ, sau đó xòe ra.

Hai bên đàn thú lao vào nhau, đàn hồ ly tuy đông, nhưng lại là đã thú, không có trí tuệ của con người, cho nên cũng không có thế trận gì.

- Tới rồi!

Đàn c·h·ó tuy đang thắng thế, nhưng cũng không đơn giản là có thể thắng.

Nó nhưng là hoang thú, chỉ cần một tiếng rống, có thể lập tức đem toàn bộ khí thế của đàn c·h·ó thổi cái không còn.

Đám cổ sư nhìn thấy khoảng cách ngày càng gần, kinh hoảng đến rống to. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tứ chuyển tạc lôi cổ!

- Lưu Tử Phàm!

Phong Thiên Ngữ cũng là ngơ ngác, trăm vạn con hồ ly, đây là muốn chém g·i·ế·t đến lúc nào mới xong?

Mà đám cổ sư bị nhốt trong tầng bốn, giờ khắc này thông qua cửa ở tầng bốn, nhìn thấy một làn sóng hồ ly đang hướng về phía này quét tới, cũng là mặt mũi xanh mét.

Này đó c·h·ó, vừa hình thành đã ngữa cổ kêu, chỉ là chúng không phát ra được âm thanh nào, sau đó bốn chân nhanh chống động, chạy về phía đàn hồ ly, tham gia vào vòng chiến.

Còn không đợi hai người phản ứng, địa linh đã đem cả hai truyền tống ra một chỗ cách chiến trường không xa.

Phương Chính giờ khắc này cũng không còn ngồi trên ghế, mà đã đi tới bên cạnh lan cang tầng năm. Ánh mắt lạnh băng nhìn xuống đàn hồ ly đang ngày càng tiếp cận.

Mà dựa vào đàn c·h·ó thì quá chậm, cho nên, Phương Chính tự mình động thủ có lẻ sẽ hiệu quả hơn.

Nhưng mà bọn họ lo xa. Phương Chính cũng không muốn liều sống liều c·h·ế·t với ngũ hành thiên hồ. Người ta nhưng là hoang thú, da dày thịt béo, tùy tiện thổi một cái cũng đủ đem hắn thổi c·h·ế·t. Hơn nữa còn chưa biết trên thân nó có tiên cổ hay không, có thể đánh xuyên phòng ngự của Đồ Thiên cung hay không, Phương Chính đâu có ngu tới mức đã liều mạng đâm đầu vào.

Một, hai, ba, bốn, năm.

Một đàn hồ ly, toàn bộ đều là phàm thú, lít nhít trăm vạn con cùng đồng thời kêu gào.

Năm cái đuôi có năm màu đỏ, đen, lục, vàng, trắng. Năm màu này, đại diện cho ngũ hành. Đỏ là hỏa, đen là thủy, lục là mộc, vàng là thổ, trắng là kim.

Phương Chính nhìn tới đây, đã có nhận ra.

Phương Chính đếm, đồng tử hơi co rụt lại.

Tai kiếp ở thế giới này muôn hình vạn trạng, biểu hiện ra ngoài cũng không giống nhau. Có khi là phong cảnh hữu tình như phong hoa tuyết nguyệt tai kiếp. Có sương khói mơ hồ, có thú dữ, có lôi điện,... muôn màu muôn vẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lại thêm đàn c·h·ó bằng mực của Phương Chính, mặc dù chỉ có một vạn con, nhưng được cái là g·i·ế·t không c·h·ế·t, xung làm pháo hôi, mở đường cho đàn c·h·ó của Lưu Tử Phàm.

Vừa hay lục lọi trong kho của Đồ Thiên cung có được ngũ chuyển tụ lôi cổ. Lại để Phong Thiên Ngữ luyện ra tứ chuyển tạc lôi cổ. Có hai con cổ trùng này, có thể thay thế việc thú phóng tự ý của điện tích cổ. Hơn nữa uy năng cũng là ngũ chuyển hàng thật giá thật.

Phương Chính ngồi trong Đồ Thiên cung, thông qua cửa lớn nhìn ra bên ngoài.

Muốn chọc boss ra tay, trước phải g·i·ế·t tiểu quái. Tiểu quái còn chưa g·i·ế·t đã muốn chọc boss thì chính là tìm c·h·ế·t.

Đây là kiếp vân!

Uông, uông!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Độ địa tai (thượng)