Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: Độ địa tai (trung)
Phương Chính giương cung, phóng tên.
Đồ Tư Diệp lúc còn sống là bát chuyển, trong tay tiên cổ không phải là nhiều vô số, nhưng tuyệt đối cũng không ít. Bỏ qua tòa tiên cổ ốc này, lục chuyển tiên cổ còn ba con, trong đó hai con dùng để bố trí cổ trận, còn lại một con có thể vận dụng.
Địa linh gấp gáp nói, nó luôn chờ ở bên cạnh Phương Chính, nhìn chằm chằm ngũ hành thiên hồ, muốn cảm ứng xem nó có tiên cổ không.
Phương Chính trong lòng than thở.
- Tiếp tục cảm ứng. Đồng thời truyền âm tới chỗ đản nhân. Sau đó đem một phần hồ ly thường chuyển qua đó cho họ! (đọc tại Qidian-VP.com)
Trên bụng nó, một đám lông cháy đen nổi bật. Ở đó chỉ có một vết trầy nhỏ, hơi rớm máu một chút.
Phương Chính phân phó, bản thân lại đang nổi lên một cái sát chiêu khác.
Tiên phàm cách biệt, bọn chúng dù có hung hăng, đứng trước hoang thú ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.
Chương 9: Độ địa tai (trung)
Nhưng là Phương Chính không sợ bại lộ, bởi vì người ở tại nơi này, trừ phi Phương Chính chắc chắn tin tưởng, bằng không một người cũng đừng mong đi ra khỏi phúc địa. Cho dù là t·hi t·hể, cũng phải bị chôn tại nơi này.
- Địa linh!
Căn nhất tới chiến lực của mấy đản nhân này, địa linh chỉ chuyển đi tám con vạn thú vương cùng tám đàn hồ ly, mỗi đàn khoảng năm ngàn con.
Vô số lôi cầu bị thả ra, bay xung quanh Đồ Thiên cung.
Theo chân nguyên không ngừng tiêu hao, lôi cầu không ngừng được tạo ra rồi tụ lại, lôi thương cũng càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn.
Vô số tia điện rơi xuống mặt đất, đàn hồ ly phút chốc bị oanh tạc ra một cái lỗ hỏng, vô số hồ ly c·hết thãm, ngay cả kêu gào cũng không kịp làm.
Phương Chính đánh ra mười cái sát chiêu, g·iết hơn mấy vạn hồ ly, đã thành công chọc giận ngũ hành thiên hồ.
Trên thân chúng mặc dù có cổ trùng, nhưng đều là phàm cổ, đã bị địa linh trấn áp hoàn toàn, căn bản thúc giục không được.
Phương Chính đè ép lại trái tim của mình, gọi.
Sưu!
Vì vậy, nó nhảy một cái, tránh qua một bên.
Lôi thương chỉ có thể bay thẳng, cái này liền đánh hụt rồi!
Đám cổ sư tù binh thông qua cửa lớn, nhìn thấy lôi điện oanh tạc, mặt cất không còn giọt máu. Bọn họ biết danh xưng của Phương Chính, cũng nghe qua sát chiêu thành danh của hắn, vì vậy cũng biết rõ, sát chiêu này một khi phát ra, vậy chỉ có vị trí đứng của Phương Chính là an toàn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quả lôi cầu khổng lồ lúc này đột nhiên biến hình, không ngừng kéo dài ra, hình thành một cây thương làm bằng lôi điện.
Sau đó lại lấy ra một thanh nam châm thẳng, để lên mũi tên.
Địa linh kêu lên một tiếng sợ hãi, Phương Chính cũng là trái tim nhảy lên tới cổ họng.
Tụ lôi cổ!
Tam chuyển điện tương cổ!
Trong chớp mắt, mấy việc này đã làm xong.
Nếu không phải lo lắng cản trở Lưu Tử Phàm điều khiển đàn c·h·ó, nhất là lúc sau còn phải dùng Đồ Thiên cung đánh với ngũ hành thiên hồ, Phương Chính cũng không đem hai người Lưu Tử Phàm, Phong Thiên Ngữ ném ra ngoài.
Mà trong lúc bọn chúng lắp lại lỗ hổng, Phương Chính đã tới một chỗ khác cách đó không xa, lần thứ ba thúc giục lôi minh.
Nhưng là chỉ cần có thể thăm dò ra trên người ngũ hành thiên hồ có tiên cổ hay không, Phương Chính cũng có thể nhịn đau tiễn điện tích cổ đi c·hết.
Mắt thấy ngũ hành thiên hồ đã gần trong gang tấc, Phương Chính chỉ kịp ngã người ra sau, quay lại nội bộ của Đồ Thiên cung.
Tứ chuyển tạc lôi cổ!
Lôi thương lần này đuổi kịp, nhắm thẳng vào thân ngũ hành thiên hồ.
Đôi con ngươi của ngũ hành thiên hồ hơi co lại, nó vừa mới tránh qua, mắt thấy đã thoát, nhưng không nghĩ tới lôi thương vậy mà lại chuyển hướng đuổi theo.
Mặc dù quá trình chuyển hướng chậm, nhưng tốc độ bay thẳng của nó lại nhanh.
Rất nhanh, sát chiêu tán đi, ánh điện nhỏ dần rồi biến mất.
Nhưng đám người này quả thật là dư thừa sức lực, chuyên môn lo xa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thậm chí là Phương Chính, nghe thấy tiếng gào này, trái tim cũng là nhảy loạn. Cũng may đây chỉ là kêu thường, nếu mà có tác dụng của cổ trùng, vậy thì chỉ cần kêu một cái cũng đánh cho bên này phế hơn nửa.
Phương Chính lúc này trên trán chảy xuống chút mồ hôi, sát chiêu đã tới cực hạn, không thể tích thêm nữa. Nếu còn tích thêm, sẽ dẫn tới tự bạo ngay tại chỗ.
Nó ngữa cổ rít gào, tiếng kêu truyền ra khắp chiến trường.
Nhưng là, Phương Chính lấy ra một bộ cung tên.
Sát chiêu, lôi minh!
Này đó lôi cầu lúc này bị tụ tập lại một chỗ, rất nhanh đã trở thành một quả lôi cầu khổng lồ.
Rất nhiều tia điện nhỏ theo đó bắn ra bốn phía, rơi xuống đàn hồ ly, đàn hồ ly kêu lên sợ hãi, tán loạn chạy ra bốn phía, nhưng cũng tránh không thoát.
Ngũ hành thiên hồ rơi trên mặt đất, chỉ là nó không có ngã xuống, bốn chân vẫn là sừng sửng đứng trên đất.
Tam chuyển điện tích cổ!
Lưu Tử Phàm và Phong Thiên Ngữ đứng ở phía xa, nhìn thấy lôi thương đang không ngừng phòng to, chiều ngang đã lớn gấp đôi Đồ Thiên cung, kinh hãi đến mức trừng to hai mắt.
Có người nhỏ giọng than khẽ.
Đàn c·h·ó bị chấn nhíp, ngay cả hai con khuyển hoàng cũng rút rút cổ lại.
Điện tích cổ phát huy tác dụng, mũi tên nhắm hướng ngũ hành thiên hồ, lôi thương cũng bị điện tích lôi kéo, ngạng sinh sinh chuyển hướng.
Dùng mực đánh dấu, dùng điện dẫn dắt, dùng điện tích cổ làm cầu nối.
Mặc dù chỉ mới hơn một phần mười, nhưng so về tỉ lệ tổn thất, phía của Phương Chính tổn thất ít hơn.
Bất quá tiếp theo lại không đơn giản. Bởi vì hoang thú đã tham gia vào.
Địa linh đáp, cũng đồng thời làm theo, truyền âm yêu cầu đản nhân chuẩn bị chiến đấu. Sau đó đem một đám hồ ly chuyển đi.
Nhưng đối phó thú đàn, quần công sẽ có hiệu quả hơn.
Phương Chính nhìn thấy ngũ hành thiên hồ đang đi tới phía mình, hắn căn răng một cái, đè ép lại xúc động trong lòng, tiếp tục thúc giục sát chiêu.
- Xem ra một chiêu vừa rồi là không đủ, phải tăng cường độ...
Đàn hồ ly tan tác, c·hết đi mấy ngàn con, trong làn sóng của chúng lại lần nữa b·ị đ·ánh ra một cái lỗ hổng.
Đám cổ sư tù binh, thêm cả Lưu Tử Phàm, Phong Thiên Ngữ không khỏi kêu lên tiếc nuối.
Oanh!
Ngũ hành thiên hồ lúc này sãy bước, đi về phía Đồ Thiên cung.
Mà lúc này, ngũ hành thiên hồ đã bị chọc giận vô cùng, nó rít gào liên tục ba tiếng, thả người nhảy lên.
Quang thương cổ!
Đám cổ sư tù binh nhìn xem ngây ngốc, trải qua ba lần, bọn họ nhận ra là chỉ cần ngoan ngoãn ngồi yên, sát chiêu sẽ đánh không trúng bọn họ. Vì vậy một đám cũng là an tâm lại, nhưng cũng bị Phương Chính dọa cho một trận.
Chỉ là dáng vẻ thong dong trước đó không còn, đổi lại là vẻ dữ tợn.
Sát chiêu từ trước tới nay nổi tiếng là tiêu hao chân nguyên, tiêu hao tinh thần. Nhưng Phương Chính đánh ra ba lần liên tục, vậy mà một chút suy yếu cũng không có.
Nhưng phía sau, đám người này không khỏi thán phục, thậm chí là kính sợ.
Rầm!
Đồ Thiên cung là lục chuyển tiên cổ ốc, chỉ bằng vào một cái sát chiêu ngũ chuyển đã muốn đánh xuyên nó? Cái này quá mức mơ mộng hão huyền rồi! (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái này có chút giống vinh quang ngô thương của Tiêu Mang, nhưng nhìn thế nào thì nó cũng cho người ta cảm giác áp bách hơn.
Nhưng nếu xét kĩ, uy lực của cả hai cũng là tương đương nhau. Bởi vì lôi minh là chuyên môn quần công, mà vinh quang ngô thương của Tiêu Mang phạm vi cũng tương đối nhỏ, chủ yếu có tính nhằm vào.
Nó lập tức nhảy lên, nhưng truy tung tiễn theo sát, lôi thương ở phía sau, tuy chậm rì rì nhưng vẫn là chuyển hường.
Cho đến lần thứ mười, ngũ hành thiên hồ lúc này đứng lên.
Điện tích cổ chỉ có tam chuyển, dẫn dắt ngũ chuyển sát chiêu đối với nó là quá sức. Cũng may chỉ có hai lần chuyển hướng, chứ thêm một lần nữa là nó c·hết trên đương bay luôn rồi, căn bản về với chủ không được luôn.
Sát chiêu, truy tung tiễn!
Ngũ hành thiên hồ nhìn thấy quan thương đang bay về phía mình, đôi mắt hồ ly linh động hơi lóe lên tinh quang. Mặc dù sát chiêu này không đủ tổn thương nó, nhiều lắm chỉ làm cháy một chút lông. Nhưng nó đẹp đẽ như vậy, sẽ không chấp nhận trên thân có lông bị cháy.
Tam chuyển cung tên cổ!
Tam chuyển mực cổ!
Oanh!
Cho dù là thú vương, thú hoàng đều không có ngoại lệ.
Oanh!
Không còn cách nào, Phương Chính hét khẽ một tiếng, đem lôi thương nhắm vào ngũ hành thiên hồ phóng tới.
Điên tương cổ!
Thất chuyển có một con, bát chuyển một con.
Lúc trước Phương Chính mua tới hai con làm điều kiện nhận chủ, một thất chuyển, một bát chuyển, cho nên hiện tại trong phúc địa còn hai con thất chuyển, hai con bát chuyển.
Phương Chính không dừng lại ở lần thứ ba mà còn tiếp tục.
Mà Phương Chính dùng, lại là ngũ chuyển sát chiêu, chuyên môn quần công, uy lực có thể khiến ngũ chuyển cổ sư khác e ngại tránh né.
Chỉ một kích, trực tiếp thổi bay mấy ngàn, gần vạn con hồ ly. Chiến tích này, thật làm cho Lưu Tử Phàm và Phong Thiên Ngữ nhớ tới một kích Tiêu Mang đánh ra trong Tam Vương truyền thừa. Chỉ là t·hương v·ong Phương Chính gây ra, vượt xa Tiêu Mang lúc đó.
Lại lấy ra một thổi mực.
Nó tuy không có trí tuệ của nhân loại, nhưng hồ ly cũng cực kì thông minh. Cho dù không có địa tai ảnh hưởng, nó cũng biết tòa cung điện này chính là mấu chốt.
Phương Chính từ trên cao nhìn xuống, lập tức nhìn thấy trên mặt đất có một vòng tròn bán kính ba trăm mét cháy đen. Vô số t·hi t·hể hồ ly b·ị đ·ánh cháy đen nằm trên đất.
Cho nên, phàm là ở trong Đồ Thiên cung, lúc này cũng không bị một chút ảnh hưởng nào cả.
Một chiêu vừa rồi, nói về tính sát thương, có thể nói là sát chiêu mạnh nhất hiện tại của Phương Chính. Nếu muốn tăng cường độ, vậy chỉ có thể để địa linh dùng tới tiên cổ.
Nhưng cứ như vậy, chiến trường chớp mắt giảm đi bốn vạn hồ ly. Kết hợp trước đó Phương Chính chém g·iết, còn có đàn c·h·ó chém g·iết. Một trăm vạn hồ ly đã tổn thất mười mấy vạn con. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay sau đó, dưới bốn chân của nó xuất hiện bốn đám mây, cứ như vậy đưa nó bay lên không.
Nhưng số lượng hồ ly nhiều lắm, rất nhanh đã chen nhau mà tới, lỗ hổng lại lần nữa bị lắp lại.
Phương Chính đưa tay tiếp nhận mũi tên bị hắn gọi về, một bên đem điện tích cổ mình đầy thương tích thu lại, một bên cảnh giác nhìn ngũ hành thiên hồ.
Số lượng tiên cổ này, một khi bại lộ, Phương Chính sẽ bị xé thành bột mịn.
Ngũ hành thiên hồ nhào tới, dùng thân thể v·a c·hạm. Đồ Thiên cung trong nháy mắt b·ị đ·ánh bay ra ngoài.
- Là tiên cổ!
- Giống như chân nguyên vô hạn vậy!
- Ta đang kiểm tra!
Phương Chính lấy một giọt mực, truyền vào một tia điện, sau đó để địa linh truyền tống nó thả lên người ngũ hành thiên hồ.
Một tiếng bạo liệt đinh tai vang lên, lôi điện bắn ra bốn phía, trong nháy mắt, toàn bộ Đồ Thiên cung như bị bao phủ bởi ánh sáng màu lam.
Phương Chính bây giờ ở ngay cạnh họ phát ra lôi minh, đây chẳng phải là muốn đem bọn họ đ·ánh c·hết?
Lần thứ tư, lần thứ năm, lần thứ sáu, lần thứ bảy...
- Vâng!
Một t·iếng n·ổ vang lên, quang thương bạo liệt.
Mà cái này đương nhiên là giống vinh quang ngô thương. Bởi vì Phương Chính là ăn theo chiêu đó để làm ra chiêu này.
Phương Chính nhìn thoáng qua dưới chân, lúc này cũng không tiếp tục để ý, hắn điều khiển Đồ Thiên cung bay qua một chỗ khác, lần nữa thúc giục lôi minh.
Ngũ chuyển tụ lôi cổ!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.