Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Ta rốt cuộc đã làm gì?
- Túc chủ, hiện tại ngươi có muốn kiểm tra phần thưởng không?
Phương Chính nhu nhu huyệt thái dương, hỏi.
Hắn lười nhát chọn nhận thưởng xong, cũng không tiếp tục để ý tới Tiểu Thiên, mà duỗi người đứng lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Số lượng thuộc hạ hợp cách: 2/2 (số lượng hiển thị tùy theo số thuộc hạ hiện có của túc chủ)
- Tính, tạm gác qua một bên đi!
Địa linh tiếp nhận đằng vân cổ, sau đó vẻ mặt có chút ủ rủ nói.
Phần thưởng: 100 000 điểm Thiên Đạo, 50 000 điểm Ma Đạo, 10 000 điểm Thiên Ngoại Chi Ma, 10 khối tiên nguyên thạch, 10 sợi nhân đạo đạo ngân, 1 quyển sách kỹ năng "cách để trở thành chủ thượng hợp cách"]
Mô tả nhiệm vụ: Làm một chủ thượng hợp cách, ngươi không thể chỉ dựa vào việc ép buộc thuộc hạ làm việc cho mình, mà phải dùng nhân cách tự thân, để thuộc hạ cam tâm tình nguyện đi theo ngươi, vì ngươi làm việc.
[Nhiệm vụ ẩn đã hoàn thành: Chủ thượng hợp cách.
Cho nên cái này không khỏi làm Phương Chính tự hỏi.
Phương Chính nghe xong, lập tức hết hứng thú.
Phương Chính đưa tay sờ sờ cái đầu của nó, đồng thời hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cổ tiên trước nay lo sợ tai kiếp, không chỉ ở chỗ tai kiếp khủng bố, mà còn ở chỗ là tai kiếp muôn hình vạn trạng, khó lòng chuẩn bị đối phó.
Rất im lặng.
Một giây, hai giây, ba giây.
Nhân khí là gì? Chính là tích lũy một đời của một người, bao gồm những kí ức nhân sinh đã trải qua, những bài học kinh nghiệm, tu vi tự thân, lí giải về thế giới, cảnh giới lưu phái tu hành,...
Hắn mới nhớ ra, trước khi hắn đi ngủ, giống như đã nhận được thông báo từ hệ thống, bất quá lúc đó quá mệt, hắn xem cũng không có xem, cho nên ngủ dậy cũng liền đem việc này quên mất.
Phương Chính ngẫm nghĩ một hồi, tính tính một chút, thuộc hạ của chính mình rõ ràng cũng không có ít.
- Theo như ta biết, đây là đằng vân cổ, vân đạo cổ trùng. Sau khi thúc giục có thể đạp mây mà đi. Nhưng tốc độ cũng không phải là nhanh, tính linh hoạt không đủ. Tốt nhất là dùng ở những nơi có nhiều mây, nếu dùng ở chỗ không có mây, vậy thì tốc độ của nó chỉ có thể xếp vào hàng thấp nhất trong mấy cổ trùng di động.
Địa linh nghe hỏi, liền bắt đầu đáp lại.
Một giấc ngủ, hắn ngủ suốt ba ngày ba đêm, trong quá trình cũng không có dậy qua.
Bỏ qua mấy phần thưởng bên trên, Phương Chính chú ý chính là hai phần thưởng cuối cùng.
Tiểu Đồ Thiên hai mắt long lanh nhìn lên Phương Chính.
Hệ thống hoạt động trở lại, đồng nghĩa hắn đã hoàn thành điều kiện mở khóa, tức là hoàn thành nhiệm vụ ẩn cùng thành tựu ẩn. Cho nên hiện tại hiển nhiên cũng nên nhận thưởng rồi.
- Chủ nhân, ta ở đây!
- Lưu Tử Phàm và Phong Thiên Ngữ thế nào?
Nhưng vì cái gì lại chỉ tính có hai.
Phần thưởng này, đơn giản có thể hiểu là, lúc Phương Chính thăng tiên, hệ thống sẽ căn cứ theo nhân khí mà hắn tích lũy được, cộng thêm cho hắn một phần mười nhân khí bằng với tổng số nhân khí mà hắn có. Cài này đồng nghĩa với việc, tăng thêm cho hắn một phần thành tựu.
- Địa linh ở đâu?
[Hoàn thành nhiệm vụ ẩn]
Yêu cầu: Lấy thân thể phàm nhân, độ tai kiếp cổ tiên.
- Những điểm tài nguyên khác, bởi vì cách xa chỗ độ kiếp, nên không bị ảnh hưởng gì cả. Còn về mấy cổ sư tù binh, hiện tại đã b·ị b·ắt lại, giam trong tầng bốn.
Mặc dù hiện tại Phương Chính dùng chưa tới phần thưởng này, nhưng không thể nghi ngờ, trợ giúp ở sau này quả thật là rất lớn.
Yêu cầu: Một trăm phần trăm thuộc hạ dưới trướng cam nguyện trung thành.
Nhìn qua cũng rất bình thường, không có gì đặc biệt. Nhưng là khí tức nó tỏa ra, lại là lục chuyển, hàng thật giá thật.
Một trận chiến vừa rồi, Lưu Tử Phàm quả thật rất vất vả. Điều khiển nhiều c·h·ó như vậy, tình hình lại vô cùng căn thẳng, tinh thần của hắn căn cứng như dây đàn, tiêu hao cực kì lớn. Cho nên địa tai vừa qua, người đầu tiên chịu không nổi cũng không phải là Phương Chính, mà là Lưu Tử Phàm.
Liên tục thời gian dài, hắn còn chưa có được một giấc ngủ tử tế qua.
Cộng một phần mười nhân khí.
[Hoàn thành thành tựu: Bắt sống hoang thú]
Phía sau, Phương Nguyên làm lại, Phương Chính cũng làm lại.
[Hoàn thành thành tựu: Lần đầu độ kiếp]
- Túc chủ, ngươi vất vả rồi!
Độ xong tai kiếp, Phương Chính an bài một số việc quét tước chiến trường cho địa linh, thế này mới được đi ngủ.
Phương Chính suy tư một lúc lâu, mới chợt nhận ra một việc.
Phương Chính xem xong phần thưởng, kinh hỷ kêu một tiếng.
- Giữ lại, sau này có cơ hội, đem nó đi đổi con tiên cổ khác phù hợp cũng không phải không được!
Phương Chính nói.
Nhưng dù gì cũng là tiên cổ, Phương Chính cũng không có bỏ.
- Lưu Tử Phàm hiện tại vẫn còn ngủ đâu. Còn Phong Thiên Ngữ kia, hắn đã tỉnh dậy, hiện tại đang ở trong phòng luyện cổ.
Mô tả: Thiên địa vô tình, lại rất công bằng. Phúc ân luôn đi cùng tai họa. Con người cả đời sao tránh khỏi tai họa? Đừng trốn tránh, cứ nghịch thiên mà đi!
Mà cái còn lại, một lần kiểm trắc tai kiếp lại càng có giá trị.
Chỉ là Phương Chính có chút ngoài ý muốn, Phong Thiên Ngữ tỉnh lại xong, thế mà lại chủ động chạy vào phòng luyện cổ rồi. Cũng thật sự nhiệt tình!
Địa linh liền đáp.
Trong khi Phương Nguyên tính kế quần hùng, Phương Chính cũng phải tính kế bản hồn, tính kế Phách Quy, còn phải chấn áp bản hồn.
Địa linh tràn ngập vui vẻ, cái đuôi nhỏ vẫy vẫy, vô cùng thích thú.
Hắn mở mắt nhìn trần nhà, sau đó lười nhát chuyển người, dụi đầu vào lớp chăn mềm mại, một chút cũng không có ý định ngồi dậy.
Phương Chính lần này độ địa tai, đều là do vận khí gánh còng lưng, gặp được hoang thú thành tai. Chứ đổi lại thành cái khác, vậy chắc hắn đã sớm chạy mất tiêu rồi.
- Lúc ngươi an bày cho địa linh quét tước chiến trường!
- Làm tốt lắm, có ngươi làm việc, ta cũng an tâm.
Nó nói, liền đưa tới trước mặt Phương Chính một con cổ trùng, con cổ này nhìn qua giống như một khối ngọc thô, chỉ lớn cở quả trứng gà, trên bề mặt có hoa văn nhàn nhạt, nhìn có chút giống đám mây.
Phương Chính nhìn liếc qua hai cái thành tựu này, cũng lười xem xét phần thưởng.
Tiểu Thiên lập tức mở ra bản thông báo từng cái phần thưởng.
Lúc này thức dậy, mặc dù tinh thần đã sản khoái rất nhiều, nhưng Phương Chính vẫn là lười nhát, chẳng muốn động đậy chút nào.
Tiểu Thiên đáp, sau đó lại nói.
Đúng lúc này, giọng nói máy móc quen thuộc vang lên bên tai. Phương Chính lập tức nhảy dựng, bật đầu ngồi dậy, bao nhiêu cổ trùng phòng ngự trên thân đều bị hắn phát động theo bản năng.
- Nhưng chúng ta phải mua ở đâu a?
Phương Chính hơi ngẩn ra, nhưng chớp mắt đã ý thức lại.
Hai tên này là do Phương Chính ép buộc a, sau tự nhiên ngủ một giấc thức dậy liền trung thành rồi? À không, vừa mới độ địa tai xong liền trung thành mới đúng.
Thuộc hạ của hắn thế mà chỉ có hai người? (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Chính đưa tay, đem nó lấy tới tay, quan sát một lúc, liền quay lại hỏi địa linh.
- Cái đó ta sẽ tự sắp xếp. Trước cứ tiếp tục báo cáo tình hình cho ta đi.
- Bất quá, chủ nhân, con tiên cổ này là ăn vân nê, phúc địa của chúng ta không có loại đất này.
Phương Chính nghĩ một chút cũng không nghĩ ra, chỉ có thể ném vấn đề này ra sau đầu, tiếp tục nhìn xem thông báo.
Ta rốt cuộc đã làm cái gì a?
Phương Chính nghĩ như vậy, liền giao cho địa linh đem nó đi dẹp.
[Thành tựu ẩn đã hoàn thành: Kẻ nghịch thiên
- Đại khái lý do là vậy đi!
Nô lệ có Thanh Thư, Dược Hồng, gần đây mới thêm Cừu Cửu.
Vừa nói, vừa vuốt ve địa linh khích lệ.
- Địa linh, ngươi biết con tiên cổ này gọi là gì không?
Phương Chính mỉm cười, đi ra sảnh lớn của tầng năm.
- Từng cái tới!
Phân thân dự bị, không tính Lưu Tử Phàm thì cũng có ba người là Tần Phong, Bách Sinh cùng Bách Hoa.
Phương Chính mỉm cười, xoa nhẹ đầu của nó.
- Ân?!
Khoảng thời gian gần đây hắn quả thật mệt mỏi.
Phương Chính nằm trên giường, mơ màn tỉnh lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Chính lúc này lại hỏi. Hắn vẫn còn có chút tò mò, hai người này làm sao lại đột nhiên cam nguyện trung thành.
Địa linh Tiểu Đồ Thiên lập tức xuất hiện bên cạnh Phương Chính, ánh mắt to tròn nhìn lên hắn.
- Hồi chủ nhân, cũng không có đại sự, nhưng việc nhiều đến mệt c·hết ta a. Ngũ hành thiên hồ kia ta đã trị liệu tốt, hiện tại đang ngủ ngon lắm. Con tiên cổ trên người nó cũng bị ta lấy đi, chủ nhân, ngài xem.
- Tiểu Thiên, ngươi mở lại khi nào?
Những người khác đều gọi Phương Chính là chủ nhân, hoặc xưng huynh gọi đệ, hoặc xưng sư phụ nhận đệ tử. Duy chỉ có hai người Lưu Tử Phàm và Phong Thiên Ngữ gọi Phương Chính là chủ thượng.
Trước là lo lắng căn thẳng việc Phương Nguyên g·iết người đoạt khiếu, sau đó là bị Phương Nguyên nô dịch, tinh thần nhiều lần suy kiệt.
Hắn đối với vân đạo một chút hứng thú cũng không có, mà đối với công dụng của con tiên cổ này lại càng không để vào mắt.
Phương Chính hơi giật mình.
Rời khỏi Tam Xoa sơn, trở lại phúc địa Đồ Thiên, Phương Chính còn phải lo lắng chuẩn bị độ kiếp.
Phần thưởng: 1 000 000 điểm Thiên Đạo, 500 000 điểm Ma Đạo, 100 000 điểm Thiên Ngoại Chi Ma, 100 khối tiên nguyên thạch, 10 sợi thiên đạo đạo ngân, 5 sợi nhân đạo đạo ngân, cộng một phần mười nhân khí, một lần kiểm trắc tai kiếp tự thân]
- Không có, vậy chúng ta có thể đi mua!
Cho nên khi cổ sư thăng tiên, ai cũng muốn nhân khí của mình càng nhiều càng tốt. Như vậy thành tựu sau đó nhất định sẽ càng cao.
Địa linh nghe vậy, chỉ có thể tiếp tục nói.
Phương Chính nghe xong, gật đầu nói.
Bắt đầu từ một lần luyện tiên cổ trước của Phương Nguyên, Phương Chính cũng đã tiêu hao quá nhiều tinh thần.
- Đàn c·h·ó tổn thất nhiều lắm, hiện tại chỉ còn lại chưa tới ba vạn con, ta hiện tại để chúng ở gần chỗ độ kiếp, còn chưa biết nên giải quyết thế nào. Hồ ly nhưng lại rất nhiều, bắt sống được hơn năm mươi vạn con. Trong đó có một nửa là hồ ly cái, có thể nuôi dưỡng. Ta đem chúng toàn bộ an bày ở gần hồ nước phía nam, môi trường ở đó vừa hay để chúng sinh sống.
Chương 11: Ta rốt cuộc đã làm gì?
Vốn còn đang định nằm nướng thêm chút, nhưng là bị Tiểu Thiên làm cho hết hứng thú rồi.
Sau ba giây, Phương Chính mới kịp định thần lại, đem phòng ngự từng cái triệt tiêu.
Phương Chính gật đầu.
- Phía đản nhân bởi vì đánh nhau với hồ ly, cũng tổn thất hết một ngàn hai trăm nhiều vị, chia đều ở các bộ tộc. Nhưng này đó hồ ly c·hết đi, ta nghe theo an bày của chủ nhân, không có đem cổ trùng trên người chúng lấy đi. Hiện tại toàn bộ đều thành chiến lợi phẩm cho đản nhân.
Phương Chính tự nói. Bất quá nếu đúng là vì vậy mà tính Lưu Tử Phàm cùng Phong Thiên Ngữ là nhân viên, vậy lại có cái vấn đề.
Nhưng mà việc nhận thưởng chưa có kết thúc.
Thuộc hạ có cả một cái Lâm gia, thêm hai người Lưu Tử Phàm, Phong Thiên Ngữ mới nhận. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà một lần kiểm trắc tai kiếp, có thể trước thời hạn kiểm tra ra tai kiếp cổ tiên sắp phải đối mặt là cái gì. Khi biết được cụ thể mình sẽ gặp tai kiếp gì, cổ tiên có thể trước tiên chuẩn bị thủ đoạn để nhắm vào, đối với độ kiếp càng có chắc chắn.
Còn Phong Thiên Ngữ, mặc dù cũng căn thẳng đến cực điểm, nhưng trọng trách kì thực không quá cao, chỉ có trách nhiệm bảo vệ bên cạnh Lưu Tử Phàm, đề phòng việc trảm thủ. Cho nên ngủ một ngày liền đã tỉnh táo lại.
Công dụng của nhân khí, rõ ràng nhất là khi cổ sư từ ngũ chuyển thăng lên lục chuyển. Nhân khí cao thấp, quyết định thành tựu khi thành lục chuyển của một người là cao hay thấp.
[Hoàn thành thành tựu ẩn]
- Ồ!
- Trong mấy ngày này, phúc địa có phát sinh việc gì không?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.