Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Họa bì cổ
- Ý chí cầu sinh thật mạnh mẽ!
Phương Chính lại chuyển mắt nhìn qua mười người đang hấp hối, ánh mắt hắn chợt lóe, đi lại bên cạnh một người.
Bất quá, cá nóc phồng bụng thì không sao, còn gián phồng tròn thì quả thật là có chuyện.
Phương Chính lúc này lại lấy ra giấy cổ, cũng đem thả vào. Kèm theo lại một số tài liệu thuộc họa đạo, trong đó nhiều nhất phải là ngô đồng.
Phương Chính lúc này lại bắt đầu kiểm tra người này.
Trước sự kinh ngạc của Phong Thiên Ngữ cùng Lưu Tử Phàm, lớp da này thế mà lại từ giấy chuyển thành thật, bám vào thân thể người kia. Không chỉ vậy, còn đem v·ết t·hương trên người gã đó trị hết.
Đóa hoa quỷ dị ban đầu cũng bị đốt thành tro, hòa trộn cùng một chỗ với tro của ba con bút chì cổ, màu sắc cổ, mực ấn cổ.
Ngô đồng là một loại tài liệu thuộc mộc đạo, bất quá vận dụng cũng không nhiều. Nhưng đổi lại, trong việc luyện chế giấy cổ, ngô đồng là tài liệu chính.
Liên tục thời gian ba ngày, cảm giác ngứa ngày càng giảm bớt, đến ngày thứ ba, vẻ ngoài của hắn đã hoàn toàn thay đổi, trở thành bộ dáng của lớp da giấy.
Phương Chính đem cục giấy mở ra, rất nhanh, toàn bộ cục giấy đều được hắn mở ra hoàn toàn.
Rất nhanh, hạt giống nảy mầm, lớn lên, kết ra một đóa hoa.
Phương Chính mỉm cười, đem con cổ trùng lấy tới tay.
- Ngứa... rất ngứa.
Dung họa cổ bị đóng băng bên trong, vết nứt trên thân đình chỉ.
Thời gian trôi qua một khắc, người xem tưởng chừng một năm, mà kẻ trong cuộc càng tưởng là một thế kĩ.
Nếu không phải là tận mắt chứng kiến quá trình người này bị ăn mất da, lại thay một lớp da giấy khác, nhất định ai cũng cho rằng, người này sinh ra đã có bộ dạng này.
Phương Chính nhìn mười người còn hấp hối, chẹp miệng, khen một câu.
Bình thường một cái nhiệm vụ xây dựng, điểm cống hiến chỉ có mấy chục tới một trăm, tùy theo độ vất vả. Ba trăm điểm mỗi ngày, đây quả thật rất nhiều.
- Ta cần quan sát một đoạn thời gian, mấy ngày tới ngươi vất vả chút. Mỗi ngày ta sẽ trả cho ngươi ba trăm điểm cống hiến, cho đến khi thử nghiệm ra kết quả ta vừa ý.
Con cổ này lập tức run lên, sau đó ỉa ra một cục giấy.
Phương Chính lại suy tư, qua một lúc, hắn bảo địa lình đưa cho người này một đám cổ trùng có tác dụng giảm đau.
Phương Chính chăm chú nhìn gương mặt của người này, vẻ mặt trầm tư.
Một con thủy tráo cổ bay ra, đem dung họa cổ bao lại. Lại có một con tuyết cầu cổ bay tới, đem thủy tráo đóng băng.
Nhìn qua, toàn bộ giống như một lớp da, nhưng lại mỏng và mịn như giấy tuyên thành.
Nửa ngày sau, dưới sự chuyên chú của Phương Chính, dung họa cổ từ từ xẹp xuống, cuối cùng trở lại là con gián bẹp dí ban đầu.
- Lột da bỏ, cái đó cũng không sao cả, chỉ cần có thể ngụy trang là đủ.
Có sự tham gia của những thứ này, ngọn lửa hoàn toàn chuyển biến, trở thành một khối do vô số tia sáng nhỏ như sợi tơ bện thành.
Chỉ có đem da lột bỏ, sau đó lại dùng cổ trùng trị liệu, mới có thể trở về hình dạng ban đầu.
Phương Chính ý niệm khẽ động, mười đàn kiến đen lúc này chủ động bò tới, chui vào trong cái miệng ở giữa đóa hoa.
Phương Chính lẩm bẩm, vuốt ve con cổ trùng được luyện ra trong tay. Con cổ này, được gọi là họa bì cổ.
Thứ hai, dán da giấy lên người, chờ ba ngày, da giấy sẽ từ từ thay thế da thật. Nhưng trong quá trình đó sẽ bị cơn ngứa ngáy dày vò, không thể dùng bất cứ loại cổ trùng nào để loại bỏ cảm giác này được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Gương mặt của hắn lúc này trong rất quỷ dị, giống như dùng thuốc màu vẽ lên trên da một gương mặt khác. Làm cho hai gương mặt chồng lên nhau, không có cách nào thay thế giống như trước đó.
Một người trong đó nhanh chóng đưa tay lên, nhưng vẫn là không ngừng run rẫy nói.
Đàn kiến đen ăn da người, cũng không đến mức c·hết người, nhưng là, sự dày vò mà nó mang lại, lại khiến cho người ta không cách nào chịu nổi.
Bất quá, bọn họ không có thời gian suy nghĩ việc đó.
Phương Chính đem cục giấy nhặt lên, quay đầu nhìn lại mười lăm người tù bình còn giữ lại.
Rất nhanh, nó lại ỉa ra một cục giấy khác.
Mặc dù Phong Thiên Ngữ không phải chính đạo nhân sĩ, chỉ là một vị tán tu. Nhưng hắn bản tâm lương thiện, đối với hành vi của Phương Chính, trong lòng vẫn là phản cảm.
Hình dạng con gián của dung họa cổ lúc này vang lên tiếng lách tách nhỏ, lớp vỏ bên ngoài bong ra, rơi xuống, lộ ra hình dạng bên trong.
Bất quá, hắn cũng không có do dự gì, thúc giục lấy dung họa cổ.
Phương Chính tinh thần tập trung, chân nguyên không ngừng quán trú vào dung họa cổ, hỗ trợ nó đem khối cầu ban đầu tiêu hóa.
Kể từ lúc hắn ta dán hết toàn bộ da giấy lên người mình, Phương Chính đều đặt hắn trong sự giá·m s·át, các cách một giờ, hắn sẽ báo lại cảm nhận của mình cho Phương Chính.
Phương Chính lúc này lại bắt đầu suy tư, sau đó lại thúc giục con cổ trùng kia.
Phương Chính vừa nói, vừa đứng lên.
Có được kết quả, Phương Chính rút ra được kết luận, muốn dùng da giấy thay đổi hình dạng, có hai phương pháp.
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Phương Chính nhìn nó một chút, trong lòng có chút không nở.
Mỗi một nếp gấp lại có một màu, sắc thái phân bố theo tông màu, đậm ở đầu, nhạt ở đuôi.
Phương Chính đem lớp da này phân biệt đắp lên người của một trong mười người còn sống, trước tiên là mặt, tới ngực và bụng, hai tay, hai chân, sau đó là tới lưng, mông, kể cả hạ bộ cũng có.
Cục giấy vốn nhỏ như hạt đậu, vậy mà vừa ra ngoài liền biến lớn cở quả bóng.
Người đó đáp.
Ba con cổ này, theo hắn từ lúc còn ở Thương gia thành, ngoài màu sắc cổ ngẫu nhiên còn dùng vài lần ra, hai con còn lại đều bị bỏ xó. Tới lúc này, liền bị Phương Chính nhét hết vào luyện cổ.
Hắn ta lần lượt thúc giục từng con, nhưng cảm giác vẫn như cũ không có mất đi.
Bất quá bởi vì Phương Chính là ông chủ, Phong Thiên Ngữ cũng không dám trở mặt. Nói chính xác, là hắn sợ.
Sau nửa giờ thiêu đốt, tiếng thét ngày càng nhỏ đi, lửa cũng yếu bớt, có xu thế tắt.
Vô số kiến bên trong rất nhanh bị nó nhai nát, trở thành một đám cặn bã.
Mà hiện tại, Phương Chính cần phải đem nó làm cổ tài luyện cổ, trong lòng thật sự cũng có chút đau.
Phương Chính cười xán lạn, đi tới trước mặt hắn, sau đó đem lớp da mặt bằng giấy đắp lên mặt của hắn.
Màu đỏ tím quỷ dị cũng dần dần chuyển sang màu đỏ tươi, sau đó trở nhạt, cuối cùng trở thành màu trắng.
Phương Chính đưa ra kết luận, bắt đầu hỏi người này tên, tư chất, lưu phái, thay hắn ghi danh. Sau đó đưa ra nhiệm vụ làm vật thử nghiệm, để hắn thu hoạch điểm cống hiến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn đem hạt giống trước đó mình luyện thành ra, quán trú chân nguyên đem nó vùi xuống đất.
Đóa hoa cũng không xinh đẹp, ngược lại còn rất quỷ dị. Cánh hoa màu đỏ hồng, dày dày nộn nộn như từng khối thịt. Hoa tâm là một cái miệng, với đầy đủ ba mươi sáu cái răng, mỗi cái đều nhọn hoắc.
Hắn hiện tại không thể nói là trung thành, bởi vì sự sợ hãi của hắn đã vượt quá sự trung thành.
Đầu tiên là thử đưa tay chọc chọc, sau đó là véo véo, lại vuốt vuốt, ấn ấn.
Một trăm người, có hết một phần tư là đau đến c·hết, phần còn lại, chỉ có mười người kiên trì đến cùng, còn lại đều là không chịu đựng nổi, đều lựa chọn t·ự s·át để được giải thoát.
- Đại trưởng lão, để ta gọi trị liệu cổ sư... (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Chính hỏi, đám người lại không ai nói gì, chỉ ngồi bẹp trên mặt đất run bây bẩy.
Người này nghe xong, hơi do dự, nhưng cũng rất nhanh đã gật đầu.
Người này lập tức cả người căng cứng, cố gắng đè ép lại xúc động muốn xe lớp giấy này xuống. Hắn cảm nhận được, mặt của mình đang rất ngứa, giống như có rất nhiều con kiến nhỏ đang cắn. Nhưng lại vì sợ hãi Phương Chính, cho nên cũng không dám đi gãi.
Sau đó, hắn lấy ra một bức họa đã chuẩn bị sẵn, đút cho con cổ này.
Lại trôi qua ba ngày, Phương Chính cho ra phương pháp. Một phương pháp duy nhất.
Mà quan trọng là, lúc này gã đã hoàn toàn biến thành người khác, không chỉ gương mặt, ngay cả hình thể cũng thay đổi.
- Ta cần một người thay ta thử mang lớp giấy này lên, nếu ai tự nguyện, ta sẽ cho phép người đó gia nhập Quân Đoàn. Một khi gia nhập, đồng nghĩa với việc được Quân Đoàn bảo hộ, được ta bảo hộ. Tức là sẽ không bị thành viên của Quân Đoàn g·iết.
Chỉ là trên người có có vô số vết nứt, chần chịt khắp toàn thân thể của nó.
Lột da bỏ!
Qua một lúc lâu, Phương Chính mỉm cười gật đầu.
Phương Chính lúc này thở ra một hơi, loại bỏ lớp băng bên ngoài, cũng thu hồi thủy tráo.
Phương Chính hơi nhướng mày, nói.
Hắn hiển nhiên là rất hài lòng với kết quả này, bởi vì ngoại hình hiện tại của gã cổ sư này, chính là hình dạng mà Phương Chính đã vẽ ra trên giấy. Mà xúc cảm khi chạm vào, cùng việc chạm vào da người cũng không khác biệt gì.
Nghe những lời này, đám người này bắt đầu mơ hồ ý thức tới chính mình trước đây giống như đã bỏ qua cái gì đó rất trọng yếu.
Khoảng thời gian bị giam, hắn cũng thông qua cửa lớn của tầng bốn, nhìn được bốn tấm bia ở trước Đồ Thiên cung. Đối với điểm cống hiến của Quân Đoàn Thiên Không, ít nhiều cũng có hiểu biết.
Mà tiếp theo, Phương Chính còn phải nghiên cứu cách loại bỏ lớp da giấy này khỏi người.
Có ba con cổ này gia nhập, ngọn lửa vốn đang có xu thế tắt lại lần nữa cháy lên.
Phương Chính đầu tiên đem quần áo của người này cởi ra, sau đó thúc giục con cổ trùng vừa luyện thành.
Thấy hắn đồng ý, Phương Chính liền đem toàn bộ da giấy giao cho hắn, để hắn toàn bộ dán lên người mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Thành công!
- Không cần đâu! Mấy tên này dù còn sống, nhưng tinh thần cũng đã hỏng mất. Có cứu trị, cũng chỉ trở thành kẻ điên. Còn không bằng giải thoát cho họ, để họ bớt đau đớn đi.
Phong Thiên Ngữ lúc này nói, trong giọng nói mang theo sự run rẫy, còn có chút cố sức.
Nó bên trong vẫn là một con gián, nhưng lại không giống như động vật sống, mà là một con gián do giấy gấp thành. Trên thân cũng không còn là màu trắng xám, mà trên nên vô cùng sặc sỡ.
Phương Chính lúc này lại lấy ra bút chì cổ, màu sắc cổ, mực ấn cổ lần lượt thả vào.
Con cổ đem bức họa nhanh chóng nuốt vào. Thân thể nó mặc dù nhỏ bé, nhưng chỉ cần hút một cái, toàn bộ bức họa đã bị nó hút vào trong bụng, mà vẻ bề ngoài cũng không có điểm nào thay đổi.
Chương 19: Họa bì cổ
Nhưng mà Phương Chính bây giờ cũng không để ý tâm tình của Phong Thiên Ngữ. Hắn hiện tại đang rất bận rộn, vừa thưởng thức cảnh tượng khiến người ta buồn nôn trước mặt, vừa động ý niệm, thu hồi đàn kiến. Vì vậy, Phương Chính chỉ lơ đãng đáp.
Dung họa cổ cao tới ngũ chuyển, qua trình luyện chế cũng rất gian nan, tiêu hao rất nhiều tài nguyên. Từ lúc Phương Chính luyện ra nó đến nay, cũng chỉ mới dùng có một lần duy nhất trong lúc độ địa tai.
Con cổ trùng này hình dạng một con gián, kích thước cùng một con gián trưởng thành bình thường không khác biệt, toàn thân màu trắng xám. Chính là dung họa cổ.
- Các ngươi ai muốn sống?
Chỉ thấy toàn thân nó bất đầu xuất hiện vết nứt, sắp phải p·hát n·ổ.
Dù sao con cổ này là Phương Chính dựa trên cơ sở của một con cổ khác để luyện ra. Cho nên cũng đã tính đến việc cách dùng cùng cách bỏ sẽ giống con cổ kia.
- Xem ra chỉ có thể chịu đựng.
Đóa hoa trong lửa không ngừng vùng vẫy, phát ra tiếng hét chói tai. Giống như có một người đang ở kêu gào thãm thiết, vùng vẫy trong biển lửa.
Khối ánh sáng này càng lúc càng co lại, đến khi chỉ còn lại chừng một hạt óc c·h·ó, Phương Chính lại lấy ra một con cổ trùng.
Phương Chính hỏi.
- Ta... ta... ta nguyện ý.
Phong Thiên Ngữ cùng Lưu Tử Phàm nhớ rõ, người này trước đó dáng người thô kệch, mặt vuông. Nhưng hiện tại, thế mà lại thành thân thể cao gầy, mặt thon dài, ngũ quan ôn hòa, trở thành một tên tiểu bạch kiểm.
Phương Chính nói.
Ngay sau đó, toàn thân của nó phồng lên tròn vo, giống như một con cá nóc phồng bụng lên.
Phương Chính lại lấy ra ngọn lửa màu đỏ tím luyện thành trước đó, thả về phía đóa hoa. Đóa hoa lập tức b·ốc c·háy, ngọn lửa màu đỏ tím thiêu đốt nó, tỏa ra ánh sáng quỷ dị. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng Phương Chính lại ra tay.
Đợi đến lúc toàn bộ kiến đều chui vào, đóa hoa liền khép miệng lại, bắt đầu nhai.
Dung họa cổ bay lên, mở miệng hút một cái, đem toàn bộ khối sáng vừa rồi hút hết vào miệng.
Thứ nhất, lột sạch da trên người, thay bằng da giấy, sẽ có tác dụng ngay lập tức. Bất quá lột da toàn thân thì thật sự rất đau. Nhất là ở vị trí hạ bộ, không cẩn thận thì chẳng khác nào đưa dao tự cung.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.