Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Ngũ vực giới bích, tình huống tốt nhất

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Ngũ vực giới bích, tình huống tốt nhất


Nói thật, Thanh Thư chính là một nhân tài, mặc kệ tài năng, hay là tâm tình, ý chí, hắn đều là nhân tài. Chỉ là hắn quá tình cảm, lại quá đề cao tộc nhân, cuối cùng luôn đi tới lựa chọn hy sinh chính mình.

Mặc dù cái này đã được Phương Chính tính qua, nhưng vẫn chưa thật sự khiến hắn hài lòng. Ít nhất, cho đến khi việc này trôi qua, hắn mới không tính toán tiếp về nó.

Trở ngược lại nói, nếu không gia nhập Quân Đoàn sẽ không có công hiến, tức không có giá trị. Không có giá trị lại không có bảo hộ, vậy đồng nghĩa c·hết.

Vốn tưởng hai người sẽ vì vậy đối với Phương Chính sinh lòng câm ghét. Nhưng không, hai người một chút cũng không ghét hắn.

Phong Thiên Ngữ cùng Lưu Tử Phàm do dự một chút, cuối cùng vẫn là trầm mặt.

Cho nên cổ sư ngũ chuyển khi đi vào giới bích, áp lực dù có cũng có thể tương đối nhẹ nhàng đi qua. Mà cổ tiên bước vào, mỗi một bước đều là cực kì gian nan.

Phương Chính hỏi, hắn nhớ là trong lúc mình chuẩn bị luyện họa bì cổ, hai người này đều nói có chuyện cần tìm hắn.

Bức họa đó chính là một phần của sát chiêu bước nhảy alpha, chuyên môn giữ lại để Phương Chính có thể lập tức đến bên cạnh hai người.

Bất quá, này đó tin tức, đối với hai người Thanh Thư, Dược Hồng tới nói là không đáng xem. Hai người chỉ chú ý một điều, đó là Phương Chính phút cuối không chạy trốn ra ngoài.

Mà lúc này đây, sau khi Phương Chính luyện xong họa bì cổ, cũng liền truyền tin cho hai người.

Để tránh cho bị Ảnh Tông bắt giữ, hắn để cho hai người Thanh Thư, Dược Hồng đi trước. Chờ đến lúc hai ngươi đi tới bên cạnh giới bích, lại mượn nhờ sát chiêu bước nhảy alpha trực tiếp tới đó.

- Chính vì như vậy, ta trước đó cũng không tính nói dối. Câu nói của ta lúc đó là "những lời từ khi các ngươi vào phúc địa đến giờ là nói thật". Vậy các ngươi ngẫm lại thử xem, lúc các ngươi vừa vào phúc địa, ta đã nói gì?

Còn vì cái gì lại như vậy?

Thế giới này có năm vực, phân biệt là Nam Cương, Tây Mạc, Bắc Nguyên, Đông Hải cùng Trung Châu.

Năm vực là một khối thống nhất, nhưng đồng thời cũng bị ngăn cách.

À không, vẫn phải tính, tính cách làm sao không bị g·iết c·hết, còn phải tính cách làm sao để được thả ra.

Thực tế, giữa các thành viên của Quân Đoàn với nhau, tin tưởng nhau chẳng qua bởi vì có địa lình chấn áp toàn cục, chứ thực tế giữa bọn họ không hề có minh ước.

Lời này vừa ra, đám người hơi giật mình.

Còn đặc biệt nhấn mạnh nhất định phải mang theo bức họa Phương Chính để lại cho hai người.

Tam Xoa sơn đại loạn, ban đầu ngũ chuyển cổ sư có bảy vị, phía sau thêm hai vị là chín vị, nhưng thoát ra ngoài, lại chỉ có ba người là Cừu Cửu, Ma Vô Thiên, Tiêu Mang.

Cho nên, Phương Chính định lợi dụng giới bích, chạy thoát khỏi tay cổ tiên của Ảnh Tông.

Ban đầu hai người họ, còn có các thành viên khác của Quân Đoàn Thiên Không gia nhập Quân Đoàn, đều là bởi vì tin tưởng vào Phương Chính. Mà cơ sở để tin tưởng, chính là việc trúc quân tử không phát hiện Phương Chính nói dối.

Lục chuyển, thất chuyển vượt qua giới bích, mỗi một lần đều tổn thất cực kì thảm trọng. Đến bát chuyển, cổ sư từ bỏ việc xuyên qua giới bích, muốn đi qua vực khác đều chỉ đi vòng bằng bạch thiên hoặc hắc thiên.

Ở Nam Cương, Võ gia được ngầm công nhận là gia tộc có chiến lực đứng đầu. Mà Thiết gia cũng là gia tộc đứng đầu về mặt truy bắt.

Mà cách biệt giữa ngũ chuyển cùng lục chuyển, chính là cánh biệt giữa mặt đất cùng bầu trời.

Trên một phương diện nào đó, việc Phương Chính c·hết có lẻ với hai người hẵn là việc tốt. Bởi Phương Chính nô dịch cả hai, hắn c·hết đi, đồng nghĩa cả hai cũng được tự do.

Chín ngũ chuyển cổ sư, nhưng lại chỉ có một phần ba là còn sống, c·hết mất sáu người, trong đó còn có hai người là cường giả của siêu cấp thế lực.

- Chính là lời nói không đúng với thực tế. Nhưng, nếu ngươi bị lừa gạt, ngươi tin rằng điều giả dối đó là sự thật. Ngươi đem điều đó nói với người khác, khi sự việc vở lẽ, vậy ngươi là nói thật, hay là nói dối?

Phương Chính gật đầu.

Mấy ngày nay, Nam Cương sôi sục, hai người dù rất ít khi ra ngoài, cũng đã nghe nói tới.

Hai người là tuyệt đối không tin, Phương Chính có thể đi tìm c·hết như vậy.

Năm người trước, đã được xác nhận là bị Tiểu Thú Vương g·iết c·hết, đoạt khiếu luyện cổ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trừ phi đối phương cũng để phàm nhân cổ sư truy đuổi.

Bất quá cái này là việc cá nhân, Phương Chính chỉ đành tạm gác lại, ánh mắt chuyển đến hai người Lưu Tử Phàm, Phong Thiên Ngữ.

- Ngài lúc đó có nói "các ngươi nên cảm thấy may mắn, may mắn các ngươi đối với ta có giá trị, bằng không thì sớm đ·ã c·hết rồi". Cho nên, vấn đề ở đây là "giá trị"

Ngọn núi vô danh, di tích còn lại của Lâm gia trại.

- Là nói thật! Bởi vì, ngài chỉ ra lệnh, chứ không ra tay g·iết người. Trừ phi ngài trả lời "không liên quan đến ta" mới tính là nói dối. Dù sao, người kiểm tra tính chân thực là cổ trùng, chứ không phải con người. Cổ trùng trí tuệ có hạn, nó sẽ không biết cái gọi là trò chơi ngôn từ.

Cho nên suy ra, Phương Chính g·iết người không có trái với lời nói của hắn, trúc quân tử không có vấn đề, bởi vì Phương Chính không có nói dối.

Mà về Tiểu Thú Vương, dưới sự cố ý tuyên truyền của Thiết gia, Nam Cương gần như ai cũng biết, Tiểu Thú Vương cũng không phải tên Phương Chính, mà tên là Phương Nguyên.

Vậy phải nói đến giới bích.

Phương Chính hỏi, đám người nhìn hắn, trong ánh mắt như đang nói "biết rồi còn hỏi". Phương Chính cũng không chờ mấy người này, nói tiếp.

Phương Chính nói, có giá trị là có thể sống. Lại nói, không gia nhập Quân Đoàn sẽ không nhận được chỗ tốt của Quân Đoàn. Còn nói, ai gia nhập sẽ được Quân Đoàn và hắn bảo hộ.

Cho dù có là cổ tiên, vào trong giới bích chỉ có thể bị một cổ sư phàm nhân như Phương Chính bỏ lại phía sau.

- Thế giới này, chỉ có cổ sư mạnh nhất, không có cổ trùng mạnh nhất. Bất cứ là cổ trùng gì, cấp bậc thế nào, đều có điểm yếu. Trúc quân tử có thể phát hiện nói dối, từ đó thay đổi màu sắc tự thân. Nhưng mà, cái gì là nói dối?

Bọn họ lúc này đã nhận ra vấn đề. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính không có cho Thanh Thư và Dược Hồng biết về Quân Đoàn Thiên Không, hắn chỉ báo là chính mình còn sống, nhưng chưa thể quay lại. Đồng thời để hai người chuẩn bị đồ đạc, nhanh chóng lên đường đi Trung Châu.

Cho nên, phía sau đó, Phương Chính quyết định dốc vốn luyến cho hai người Thanh Thư, Dược Hồng.

Thanh Thư và Dược Hồng nắm lấy bookmark, thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Phương Chính nhìn xuống hai người, lại nhìn qua mười lăm người còn sống sót, ôn nhu cười nói.

Phương Chính lại nói.

Phương Chính thu hồi bookmark, hơi trầm tư. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chỉ hy vọng không gặp phải tình huống xấu nhất.

Phương Chính cũng không có vấn đề gì, giải thích.

Nhiều khi tự hỏi, bọn họ sẽ nghĩ lại những gì Phương Chính trước đây đã nói khi nô dịch chính mình, về việc kẻ g·iết c·hết hai người khác trong tiểu tổ là Phương Chính, hai người đều cảm thấy, đây là đang nói dối.

Bất quá cũng phải nói, kì thực Dược Hồng là tiện tay, chứ Phương Chính cũng không có đánh giá cao nàng. Ít nhất là trước khi đến được Thương gia thành thì chính là như vậy.

Cho nên, mặc dù nô lệ cổ đã mất tác dụng, hai người đối với Phương Chính cùng với lúc vẫn còn bị nô lệ cổ ảnh hưởng cũng không sai biệt.

Nhưng mà, hai người bây giờ đã không cần việc đó.

Mà đồng thời, trong phúc địa Đồ Thiên.

Có thể nói, với hai người, Phương Chính chính là một tiểu khả ái ngây thơ trong sáng.

Đến nay, cũng đã song song đột phá ngũ chuyển sơ giai.

Bao quanh mỗi vực có một bức màn, bức màn này được gọi là giới bích.

Bọn họ không nghĩ tới, Phương Chính vậy mà biết được bọn họ đang nghĩ gì. Không, đúng hơn là không dám nghĩ tới.

Không biết là ai, đột nhiên nhỏ giọng mắng một câu.

Nhờ vào tư chất loại giáp, nguyên thạch đầy đủ, thời gian rảnh rỗi, còn có cốt nhục đoàn viên cổ. Từ sau khi Phương Chính để lại hai người tại di tích của Lâm gia trại, một mình đi Tam Xoa sơn, hai người đã không ngừng khắc khổ tu hành, cần mẫn ngày đêm.

Sau đó chỉ cần nhanh chân nhảy vào trong giới bích, rất hiển nhiên sẽ ngăn được mấy vị cổ tiên.

Những kế hoạch này, đều là dựa vào tình huống tốt nhất để lên. Nếu rơi vào trường hợp xấu nhất, vậy thì không cần tính nữa, đến lúc đó chính là chạy trời không khỏi nắng.

Đối với Thanh Thư và Dược Hồng, Phương Chính quả thật rất tốt, nhìn lại cả trận đường dài, hắn tốt với hai người là không chỗ nào chê.

- Con mẹ nó, ai nói chỉ có nói dối mới có thể lừa người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng đó là hai người chưa thật sự nhìn thấy Phương Chính mất kiểm soát. Ít nhất trong lúc Phương Chính g·iết người luyện cổ, hai người họ còn chưa biết là hắn bình an vô sự.

Mấy năm qua, Phương Chính khắc khổ, Phương Chính gánh vác áp lực, gánh vác trọng trách, còn có tấm lòng "lương thiện" của hắn, hai người đều xem ở trong mắt.

Rất im lặng.

Tin tức truyền tới, cũng không giống với tin tức Tần Phong nhận được trước đó.

Nhưng sau đó, Phương Chính nghĩ đến việc thành lập thế lực, thuộc hạ đầu tiên hắn nghĩ tới, chính là Thanh Thư.

- Vậy hai người tìm ta có việc gì?

Bọn họ mấy ngày nay, đều dựa trên trúc quân tử để đặc niềm tin vào Phương Chính. Nhưng ngày hôm nay, hai người tận mắt chứng kiến, Phương Chính làm trái với lời nói của mình, chính là g·iết c·hết đám người không gia nhập Quân Đoàn.

Phương Chính khẽ thở dài.

Bởi trong mắt hai người, Phương Chính rất thích trang một bộ lạnh lùng độc ác, nhưng bản chất lại là một kẻ thật thà lương thiện. Giống như một đứa trẻ to xác, đầu óc vô cùng ngây thơ cùng đơn thuần.

Nhưng bởi vì như vậy, Thanh Thư mới phù hợp khi sống trong một cái tổ chức.

Chương 20: Ngũ vực giới bích, tình huống tốt nhất

Thanh Thư và Dược Hồng lúc này cũng không có phản đối, khăn gối sẵn sàng, lên đường ngay trong ngày hôm đó.

Đám người ngẩn ra, nhất là mười lăm người còn sót lại, trong đó trừ người thay Phương Chính kiểm nghiệm họa bì cổ ra, mươi bốn người còn lại sắc mặt trở nên xanh mét.

Năm xưa, Phương Chính là dùng tứ chuyển nô lệ cổ nô dịch hai người. Kế hoạch ban đầu là đàn áp cả hai, chờ đến lúc hắn thăng lên lục chuyển, lại mới để cho hai người tiếp tục tu hành lên ngũ chuyển.

Giới bích có thể hình dung như một lớp khí trường, có thể xuyên qua, nhưng đồng thời lại cản trở người đi qua. Phàm nhân đi qua thì giống như không có gì, nhưng cổ sư đi qua sẽ gặp phải cản trở.

- Trúc quân tử không có vấn đề, ta cũng không có nói dối.

Còn lại sáu người là Thiết Mộ Bạch, Vu Quỷ, Khô Ma, Võ Lan San, Vương Tiêu cùng Lạc Hành đều không có xuất hiện.

Nhưng mà Phương Chính có tự tin, phàm nhân cổ sư, trừ phi áp đảo hắn về mặt tu vi cùng số lượng khổng lồ, bằng không là không cản được hắn.

Đám người trầm mặt. Lưu Tử Phàm lúc này đáp.

Mà Phương Nguyên lúc ở Tam Xoa sơn luyện ra định tiên du tiên cổ, càng là được đồn xa, thậm chí dẫn phát cả sự chú ý của cổ tiên.

Nếu Phương Chính đã có thể trái với lời nói, vậy không gì đảm bảo, hắn không nói dối. Không gì đảm bảo, Quân Đoàn Thiên Không được thành lập dựa trên cơ sở đại thời đại đang tiến tới là sự thật.

Riêng Lạc Hành, vào thời khắc phúc địa hủy diệt, rất nhiều người đều nhìn thấy hắn không có rời đi, cho nên cũng không ít người ngầm công nhận, Lôi Minh Kiếm Ma Lạc Hành đ·ã c·hết.

Ngày tiếp theo sau khi Phương Chính luyện thành họa bì cổ.

Đám người nhất thời không biết trả lời thế nào.

Đám người trầm tư một chút, Phong Thiên Ngữ chợt giật mình, nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà từ sau khi Phương Chính thay đổi chủ ý, dốc vốn luyến đầu tư, hắn cũng liền chú ý kéo tu vi cho cả hai.

- Ta lại hỏi các ngươi. Ví dụ như ta ra lệnh cho các ngươi g·iết một người, khi được hỏi ta có liên quan đến c·ái c·hết của người đó không? Ta trả lời, người không phải do ta g·iết! Vậy thì, ta đang nói dối, hay đang nói thật?

Trở thành ngũ chuyển, nô lệ cổ đối với hai người đã mất tác dụng.

Bây giờ trong lòng hai người áp lực rất lớn, áp lực này tới từ Phương Chính.

Con người đa phần đều là vậy, ai đối tốt với mình, kẻ đó chính là người lương thiện.

Tu vi càng cao, đi vào giới bích sức cản trở lại càng lớn.

Nhưng ai có thể nghĩ tới, tiền nhiệm tộc trưởng Thiết gia Thiết Mộ Bạch, còn có muội muội của đương nhiệm tộc trưởng Võ gia Võ Lan San, đều c·hết trong tay của một tứ chuyển cổ sư.

Chính xác mà nói, văn bản chính thức của mình ước vẫn còn đang được soạn thảo, cho nên chưa dùng được.

Phương Chính mỉm cười, gật đầu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Ngũ vực giới bích, tình huống tốt nhất