Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: An bày
Nếu con tiên cổ lấy được từ hệ thống, mà trong thế giới này chưa có, vậy thì ngươi có thể tùy thời tùy chỗ mà dùng, không bị chối buộc nào.
Phương Chính lúc này mới hồi đáp Nghiễn Thạch lão nhân, viết.
Là vì Phương Nguyên đã luyện hóa chúng, mà Phương Chính sợ bại lộ cho nên không dám luyện hóa lại chúng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Chính lúc này chỉ biết bản thân đã có ứng đối, chỉ cần đồng ý đi tới đó gặp mặt là được. Chỉ là hắn không nhớ là bản thân đã chuẩn bị phương pháp nào.
Phương Nguyên để Phương Chính rời đi, lại không gọi về. Phương Chính cũng liền biết, Phương Nguyên đã phát hiện việc hắn không bị nô dịch.
"Ngài chắc đã có cuộn tranh trong tay. Để nó ở một nơi không bị ngăn cách với bên ngoài. Ta sẽ thông qua đó tới chỗ ngài."
Nhưng là bookmark đã thu hút hắn. Dù sao hiện tại đối phó Ảnh Tông là quan trọng nhất.
Bất quá công việc giao thương, Phương Chính sẽ không làm, mà là giao lại toàn bộ cho phân thân xử lí.
- Đưa ta đến một cái hang động nào đó, sau đó đậy lại cửa hang.
Ký ức của hắn sau khi bị chia cắt rồi dán lại đã trở nên rất hỗn loạn. Thậm chí có một số ký ức của đời trước, cùng với một số ký ức của đời này đã đè chồng lên nhau, làm hắn tạm thời mơ hồ không phân biệt được rõ ràng, đâu là ký ức của Phương Chính, đâu là ký ức của Lạc Hành.
Ký ức về hệ thống, cũng bị hắn loại bỏ, chỉ chừa lại đúng một cái đó là "ta có hệ thống".
Sai!
Nhưng là còn chưa kịp để hắn bình ổn cảm xúc, bốn chữ kia đã biến mất, một dòng chữ khác hiện lên.
Cho nên, phúc địa cần mở cửa, cần mua bán.
- Chờ khi ta đi, thay ta dọn dẹp hiện trường.
Thông thiên cổ, có thể câu thông với một cái động thiên, một con chỉ có thể câu thông với một động thiên duy nhất, nhưng chỉ cần không dùng quá sức, nó vẫn có thể tồn tại rất lâu.
Rất nhanh, bức họa trở nên mờ ảo, một cái lỗ hổng xuất hiện trên giấy.
Phương Chính lúc này rất xúc động, xúc động muốn xé bỏ bookmark, trực tiếp giả ngu, làm rùa gụt cổ trốn luôn trong phúc địa Đồ Thiên.
Bất quá, với bản tính của Phương Chính, nếu hắn không nhớ gì, đại biểu là việc hắn chuẩn bị đã hoàn tất. Bởi hắn hiểu rõ chính mình.
Lại nói, tính thêm lần này, Phương Chính mua trước sau đã có bốn con cốt nhục đoàn viên cổ. Một con tứ chuyển bán cho Thương Yến Phi. Ba con ngũ chuyển, một con giao cho Lâm Xung, theo Lâm gia đi Trung Châu từ lâu, một con giao cho Thanh Thư cùng Dược Hồng, hiện tại liền mua thêm một con, để kéo tu vi cho phân thân.
Chờ đến khi hắn phát động, chỉ cần vừa thúc giục sát chiêu, vừa chấm vào vị trí còn thiếu, sát chiêu liền sẽ lập tức hoàn thành, có thể phát động.
Tiếp theo sau vấn đề tu vi của phân thân, là tới việc thân phận của cả hai.
"Ngài cần gì ở ta?"
Nhưng Phương Chính còn chưa kịp nằm xuống giường đã đột nhiên có cảm ứng, hắn liền lấy ra bookmark truyền tin.
Phúc địa hiện tại phải gánh vác việc tu hành của cả một cái tổ chức mấy trăm người, còn có hai tộc dị nhân. Nếu cứ tiếp tục tình trạng phong bế, tự cung tự cấp như trước đây, căn bản không được bao lâu liền sẽ sụp đỗ.
Lại sau đó, là tính đến việc trao đổi mua bán của phúc địa Đồ Thiên với giới cổ tiên.
Phúc địa Đồ Thiên.
Phương Chính lúc này buông ra cắt hồn cổ, vẻ mặt có chút kì quái, không biết bản thân đang làm cái gì với cây kéo này, cũng chẳng biết bản thân đang ở chỗ nào.
Trước tiên, bởi vì phân thân tu vi thấp, một tam chuyển, một còn chưa khai khiếu, cho nên hạn mục ưu tiên hàng đầu là để Hắc Dạ khai khiếu, cùng kéo tu vi của Ôn Thế Xuân lên tứ chuyển.
Mà đó chưa phải điều đáng sợ nhất, bởi vì Phương Chính còn biết, Nghiễn Thạch lão nhân chẳng qua chỉ là phân thân, cũng giống như Hắc Dạ, Ôn Thế Xuân là phân thân của Phương Chính. Nghiễn Thạch lão nhân chẳng qua chỉ là một cái phân thân của người khác.
Lại lấy ra cắt hồn cổ, bắt đầu công tác cắt hồn loại bỏ ký ức. Đồng thời nói với Tiểu Thiên.
Vạn nhất sau này hai phân thân đang chuẩn bị đối phó tình trạng cấp bách, lập kế hoạch xoay quanh trận tâm cổ cùng trận bàn cổ. Nhưng tới lúc thực hiện lại phát hiện cả hai dùng không được. Cái này chẳng khác nào là tự mình hố mình đâu?
Nói chính xác, đó là không có Tiểu Thiên bên cạnh, tiên cổ lấy từ hệ thống là không có cách nào dùng được. Đây chính là cái giá của việc phá hủy quy tắc tiên cổ duy nhất của thế giới này.
Phương Chính triệt để bình tĩnh.
- Bằng mọi giá, bảo vệ bản hồn, tuyệt đối không được để hắn bị sưu hồn. Còn có, che giấu cả xuân thu thiền. Ngoài ra, chờ khi ta đến được Trung Châu, đem đông song cổ giao cho ta. Ngươi chỉ cần giao nó cho ta, không cần nói gì cả.
Cụ thể chính là về trận tâm cổ cùng trận bàn cổ, hai con tiên cổ hắn giao cho địa linh lúc nhận chủ.
Trong ba ngày này, Phương Chính vẫn luôn cùng phân thân của mình bàn bạc các loại sắp xếp.
Mà dựa vào thần niệm cổ, có thể đưa ý chí ra khỏi cơ thể, cho dù đó là loại ý chí nào cũng làm được.
Phương Chính lúc này thu hồi tầm mắt, nhìn lại bookmark, chỉ thấy trên đó viết một chữ "tốt". Đại biểu Nghiễn Thạch lão nhân đồng ý với lời vừa rồi Phương Chính nói.
Vì vậy, Phương Chính cũng đem việc này tranh thủ nói với địa linh Tiểu Đồ Thiên cùng hai vị phân thân. Chủ yếu là vị hắn lo sợ ký ức của mình hỗn loạn, sẽ làm ảnh hưởng đến tin tức này.
Cũng từ đó, Phương Chính mới có thể hoàn toàn khẳng định nghi ngờ của mình, đó chính là không có Tiểu Thiên, tiên cổ đổi được từ nó là không thể dùng.
Mà về việc Hắc Dạ, hắn chỉ mới bảy tuổi, vẫn còn phải suy xét xem có nên để hắn sớm khai khiếu hay không.
Phương Chính đem ký ức về phúc địa Đồ Thiên, về Quân Đoàn Thiên Không, còn có các loại cổ phương như cắt hồn cổ, họa bì cổ, thôi bôi hoán trản cổ đều loại bỏ ra khỏi ký ức của mình. Nhất là ký ức về hai vị phân thân, cũng được Phương Chính cố ý loại bỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cách tốt nhất, đó là dùng khí tức của xuân thu thiền chấn áp, liền có thể dễ dàng đoạt về.
Không có tài nguyên chống đỡ, chờ dù là tổ chức nào cũng sẽ phải tan vỡ.
Cho nên, Phương Chính muốn dành thời gian, sắp xếp lại ký ức hỗn loạn của mình, phân biệt rõ ràng một chút.
Mà trong lúc này, Nghiễn Thạch lão nhân đã có đáp lại.
- Tình huống xấu nhất đã xảy ra, ta phải đi!
Bất quá, bản thể của lão, là người mà Phương Chính mất cả đời cũng chưa chắc chạm tới.
Đáp xong, hắn đứng lên, lấy ra bút lông cổ cùng một cuộn tranh.
Hai con tiên cổ này là mua từ hệ thống, và sau khi đã chính thức xác nhận, Phương Chính cần phải cho địa linh biết. Khi hắn không có bên cạnh, hai con tiên cổ này là không thể thúc giục.
Lại nói riêng với địa linh.
Vừa nhìn thấy nội dung, sắc mặt Phương Chính trở nên tái mét.
Phương Chính không chút do dự nào, đi vào bên trong.
Thời gian đã trôi qua ba ngày sau ngày Phương Chính có được hai vị phân thân.
Hai bức tranh dùng cho sát chiêu bước nhảy alpha bắt buộc phải giống nhau, cho nên lúc vẽ, Phương Chính cố ý để một bức hoàn thành, một bức thiếu đi một dấu chấm nhỏ.
Việc đáng để ý hiện tại, đó chính là Nghiễn Thạch lão nhân liên lạc với Phương Chính, cái này đại biểu cái gì?
Vì vậy, Phương Chính mua từ hệ thống một con thông thiên cổ, cùng một con thần niệm cổ. Cả hai đều là ngũ chuyển cổ trùng.
Kỳ thực song phương đều hiểu rõ quan hệ lúc đó của nhau, chỉ là ăn ý không nói gì, mỗi người vì một ý tưởng của mình mà đi tới.
Phương Chính trước đây cũng ngưng kết giả ý, đưa ra ngoài cơ thể mình, truyền vào người kẻ khác. Nhưng đây là nhờ Tiểu Thiên mang ra ngoài thay hắn. Chứ trên thực tế, giả ý cổ chỉ có thể sinh ra giả ý trong cơ thể, không thể đem giả ý đó ra ngoài.
Có hai con cổ trùng này, liền có thể câu thông với thị trường mua bán của cổ tiên, tiến hành giao thương.
Hiện tại nắm quyền quản lí Ảnh Tông, một tổ chức tập hợp rất nhiều cổ tiên, trải dài khắp ngũ vực.
"Đến gặp ta!"
- Được.
Thần niệm cổ, có thể ngưng kết ý chí của người dùng đưa ra khỏi cơ thể.
Phương Chính rời đi không bao lâu, cửa vào hang động được mở ra, Ôn, Hắc hai vị phân thân đi vào, đem cắt hồn cổ thu lên, mà mảnh linh hồn Phương Chính cắt ra, cả hai chia đều dán vào linh hồn của mình.
Trước khi phát động sát chiêu bước nhảy alpha, Phương Chính nhìn thoáng qua cắt hồn cổ cũng mấy mảnh vở linh hồn trên đất. Hắn không biết mấy thứ này là gì, nhưng Phương Chính biết, nếu hắn không nhận ra, vậy đây tuyệt đối là vật không thể bại lộ, không được mang theo.
Lại sau đó, chính là dặn dò địa linh một chút vấn đề liên quan đến tiên cổ.
"Người trẻ tuổi, hẵn là ngươi đã biết ta là ai. Cho nên, khuyên ngươi không cần phản kháng. Ngươi là trốn không thoát, cùng lắm chỉ là vấn đề thời gian"
Phương Chính liền kéo ra cuộn tranh, quán trú chân nguyên vào bút lông cổ, ở một vị trí trên tranh, chấm xuống một vết mực.
Trong tay Phương Chính có hai bộ thôi bôi hoán trản cổ, hắn phân biệt giao cho phân thân mỗi người một chiếc cốc, bản thân lại giữ lại hai chiếc tương ứng.
Là vì Phương Chính trong lúc nhất thời không thể luyện hóa lại chúng.
Cái này Phương Chính cũng không có che che giấu giấu, trực tiếp công bố với các thành viên đây là phân thân của hắn. Mục đích là để họ khỏi phải bở ngở trước sự xuất hiện đột ngột của hai vị đại trưởng lão khác. Ngoài ra còn để hai người có thể công khai thay thế Phương Chính tiếp quản các sự vụ của Quân Đoàn, mà đây mới là nguyên nhân chủ yếu.
Phương Chính lúc này đáp lại.
Hắn lúc này trở về phòng, muốn đi ngủ một chút, sau đó là tranh thủ nghỉ ngơi một khoảng thời gian dài, chờ đợi hai người Thanh Thư, Dược Hồng đi đến giới bích.
Nghiễn Thạch là ai? Phương Chính đương nhiên biết.
Ví dụ như xuân thu thiền của Phương Chính, nếu Tiểu Thiên mà không có bên cạnh hắn, vậy thì nó chẳng khác nào một cái tiêu bản dùng để trang trí, nhìn cho đẹp, chứ dùng là không được.
Chương 24: An bày
Sau đó lần nữa nói với hai vị phân thân.
Nói xong, Phương Chính liền được đưa vào một cái hang đất mới được các thành viên Quân Đoàn đào ra gần đây. Cửa hang cũng rất nhanh bị che lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau ba ngày vất vả cho mấy việc như vậy, Phương Chính cuối cùng cũng có thể buông tay, giao lại toàn bộ sự vụ cho hai phân thân.
Mà phía sau, chỉ là Phương Nguyên cùng Phương Chính ăn ý diễn mà thôi.
Bản thể của Nghiễn Thạch lão nhân, là một trong mười vị tôn giả, tôn giả có sát tính nặng nhất, U Hồn Ma Tôn.
Ngẫm lại xem, ở trong Tam Vương truyền thừa, vì cái gì Phương Chính chỉ có thể trơ mắt nhìn bộ cổ trùng văn phòng tứ bảo bị Phương Nguyên cho hủy?
Phương Nguyên là diễn cho Phách Quy xem, mà Phương Chính là diễn cho hai người Thiết, Bạch xem.
Là Nghiễn Thạch lão nhân, thất chuyển trí đạo cổ tiên, trong tay có thiên cơ tiên cổ, có thể suy tính được cả tai kiếp.
Nhưng đáng tiếc, hệ thống lúc đó bị khóa, điều này cũng chính là nói không có hệ thống bên cạnh. Phương Chính vì vậy cũng không có cách nào vận dụng được xuân thu thiền, ngay cả một tia khí tức cũng lấy không ra, cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn chúng rủ nhau c·h·ế·t hết.
Hắn đứng lên, đi ra đại sảnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng nếu đó là con tiên cổ đã có rồi, vậy thì không có hệ thống, ngươi sẽ không thể dùng.
Một câu này, là ngầm thừa nhận việc hắn biết Nghiễn Thạch lão nhân là ai.
Cho nên trên cơ bản, Phương Chính lúc đó có thể luyện hóa lại bộ văn phòng tứ bảo. Nhưng là thời gian cấp bách, Phương Nguyên cũng sẽ không chịu trả, căn bản không thể luyện hóa.
Đại biểu Thanh Thư và Dược Hồng đã bị Ảnh Tông bắt, Phương Chính bị tìm tới tận cửa!
Phương Chính nói, ném cho hai phân thân mỗi người một cái cốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu Thiên đồng ý, cũng giúp Phương Chính phân biệt kí ức bị cắt ra.
Bên trên, chỉ ghi có bốn chữ "ta là Nghiễn Thạch" nhưng Phương Chính có thể hiểu được, tình huống xấu nhất đã xảy ra.
Vừa viết xong, Phương Chính lại đem thôi bôi hoán trản, đông song cổ, họa bì cổ giấu vào túi đồ.
Mà chỉ cần để lại chỗ này, Phương Chính tin rằng mình đã an bài cho người đáng tin cậy tới đây lấy đi bảo quản.
Những gì cần chuẩn bị đã được chuẩn bị, hiện tại chỉ có thể xem, giá trị mà hắn bày ra, có thể giữ mạng cho hắn không mà thôi.
Bất quá về việc này, có liên quan đến rất nhiều thứ xâu xa, trước mắt cũng không cần để ý tới.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.