Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31: Khổ nhục kế

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Khổ nhục kế


Phương Niệm Dung kịp thời xuất hiện!

Ảnh Tông đúng là muốn gõ Phương Chính, nhưng không ngờ chớp mắt vậy mà bị cắn trả ác như vậy.

Cho nên phải nói, Phương Niệm Dung tuy có chút dư thừa trong cuộc sống của Phương Chính, nhưng không thể chối cải, nàng đôi khi cũng có chỗ hữu dụng, hoặc nhiều hoặc ít mà thôi.

Nói ngắn gọn, giới bích là lượng thân người đi mà tạo áp chế.

Vì tranh thủ thời gian, nàng còn không tiết vận dụng thủ đoạn gia tốc lên người nó. Cái này là đang trực tiếp bào mòn sự sống của nó.

Những người này, đều do Phương Chính nhờ Ảnh Tông an bày trước khi đi, giúp hắn diễn một tuồng khổ nhục kế.

Hiện tại, Phương Niệm Dung rất muốn dùng nó, nhưng lại không biết được cảnh tượng cần đến.

Hắn đem toàn bộ tàn binh thu vào tiên khiếu, hừ lạnh một tiếng, liếc nhìn về phía giới bích, liền quay đầu trở về.

Này đó cổ sư đều là nô lệ của Ảnh Tông, tu vi càng cao, muốn mua càng tốn nhiều tài nguyên.

Tiểu Hổ cũng không muốn, nhưng nó lại bị Phương Chính nô dịch, không thể trái lệnh. Cho nên chỉ có thể gắn gượng, không ngừng bay tới.

Phương Chính hiện tại chỉ mới ngũ chuyển, cũng có thể từ từ đi qua. Nhưng ở nơi này, kết hợp việc hắn đang "trọng thương" thì cổ sư tam chuyển ngược lại còn muốn áp quá hắn một đầu.

Mà ở phía xa xa, một vách tường dựng đứng, nối liền trời và đất. Nhưng càng tiếp cận, càng có thể thấy được, bức tường này là do ánh sáng trắng ngưng tụ mà thành. Bên trong còn có kim quang lấp lóe, khí tượng bàng bạc, đường hoàng chính trực.

Nửa ngày sau, Tiểu Hổ xuất hiện trong tầm mắt của ba người.

Hai người đều cảm khái không thôi, nhưng rất nhanh lại nhìn nhau, Dược Hồng lấy ra hai bức họa, trải trên mặt đất. Mà Thanh Thư lại vội vàng dùng bookmark, truyền tin cho Phương Chính.

Cả hai rất nhanh lên đường, chờ đến lúc đến được giới bích, hai người không khỏi cảm thán.

Nhưng mà trước khi nó kịp đuổi tới, một đám cổ sư không biết từ đâu nhảy ra. Thế trận rất lớn, dẫn đầu có đến ba ngũ chuyển. Còn bảy tứ chuyển cùng mười mấy tam chuyển.

Nàng từng đổi định tiên du từ Tiểu Túc, bởi vì cảm thấy con cổ trùng này thật thú vị. Nhưng vì lo sợ cổ tiên, nàng vẫn luôn giấu nó trong hệ thống, cũng không dám lấy ra lần nào.

Mà đi thêm về phía trước không xa, hai người liền chân chính chạm tới giới bích.

Trước khi hôn mê, trong lòng còn không nhịn được kêu gào.

Trước mắt Phương Niệm Dung, chính là thánh hiền giới bích của Trung Châu. Theo phương hướng của nàng, xuyên qua thánh hiền giới bích, liên tiếp chính là chướng khí giới bích, sau đó mới tới nội bộ Nam Cương.

Ba người vừa đánh vừa lui, may nhờ Tiểu Hổ đuổi kịp, đem theo bọn họ bay vào giới bích.

Mà phía bên kia, có Phương Niệm Dung mở đường Tiểu Hổ cũng thành công xuyên qua hai tầng giới bích, chính thức đặt chân đến Trung Châu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng còn nhớ rất nhiều cảnh đã đi qua ở Nam Cương, nhưng lại lo lắng một khi vận dụng, bỏ qua Phương Chính, liền làm thời gian hội ngộ càng thêm kéo dài.

Theo lời của Tiểu Túc, Phương Chính đang ở trong phúc địa của cổ tiên, trừ phi là phúc địa nó từng vào, bằng không cũng không có cách nào thông qua cảm ứng của thiên địa mà quan sát tới.

Đương nhiên đây cũng là dựa vào đặc tính từ vi càng cao, áp chế càng lớn của giới bích. Độ khó khi cường công giới bích của Phương Chính, cách biệt với độ khó cổ tiên gặp phải như cách biệt trời và đất.

Tiểu Thiên cũng có thể làm được như vậy, chỉ là Phương Chính không cho phép mà thôi.

Hiện tại tuy nguy hiểm đã qua, Phương Chính an toàn, cảnh báo cũng biến mất. Nhưng trong lòng Phương Niệm Dung cũng là tràn đầy lửa nóng, chỉ hận không thể lập tức ở bên.

Rất nhanh, Tiểu Hổ vì đi đường dài, lúc này đã kiệt sức, bị đám tam chuyển cổ sư đuổi kịp.

Hai người muốn trị thương tự thân đã khó, lại còn phải chiếu cố Phương Chính.

Tiểu Hổ đã bị hắn điều tới, cũng sắp đuổi kịp tới đây. Đoạn đường tiếp theo, Phương Chính cần có nó.

Cho Phương Chính mượn diễn kịch, không ngờ hắn lại đem tam chuyển g·i·ế·t sạch, chỉ có tứ chuyển, ngũ chuyển là còn sống quay về.

Trong cổ giới, bao quanh ngũ vực đều có giới bích, nối liền trời đất, ngăn cách ngũ vực.

Mấy thứ này, đều là do Phương Chính bổ sung trước khi hai người được đưa đi.

Linh hồn của hắn bị thương quá nặng, sớm đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ cố chống đỡ mặt mũi trước Ảnh Tông. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính chỉ có thể lựa chọn hướng giới bích cường công, mở ra một đường đi, cố gắng kéo dài khoảng cách.

- Vì cái gì? Vì cái gì còn chưa nhìn thấy?

Đây là giới bích của Trung Châu, gọi thánh hiền giới bích.

Đáng tiếc, Lạc Hành hiện tại đã ngủ, căn bản nghe không thấy tiếng lòng của bản hồn.

Bọn họ cũng không vội vả rời đi, bởi Phương Chính còn đang chờ.

Phương Niệm Dung cũng đau lòng, nhưng giữa nó và Phương Chính, nàng chọn Phương Chính.

- Dù nhìn thấy nhiều ngày, nhưng vẫn không thể không nói, đây thật là hùng vĩ!

Bất quá, hắn cũng không biết người g·i·ế·t là Phương Niệm Dung chứ không phải Phương Chính. Bởi vì sự việc diễn ra trong giới bích, bất cứ ai cũng không có cách nào tra xét. Muốn biết, chỉ có thể về sưu hồn đám tàn binh này.

Thời gian trước, bận rộng nhiều chuyện, Phương Niệm Dung cũng không có thời gian quan sát Phương Chính thông qua Tiểu Túc. Hơn nữa nàng cũng không muốn soi mói cuộc sống của hắn, nên cũng không có theo dõi.

Cổ tiên áo bào đen đang chờ ở bên ngoài, nhìn thấy đám tàn binh quay lại, trong lòng cũng nhịn không được đối Phương Chính rủa mấy câu.

Đám người lại không từ bỏ, chống đỡ áp lực từ giới bích, tiếp tục đuổi theo.

Mà thời điểm xảy ra việc này, cũng là lúc Nghiễn Thạch lão nhân động sát tâm với mấy người Phương Chính.

Ba người một bưu gian nan đi tới, phía trước bị giới bích cản đường, phía sau lại có truy binh.

Thanh Thư và Dược Hồng thương thế chầm trọng, cả người đầy máu. Mà cổ trùng bị địa vực áp chế, phát huy không ra công dụng vốn có. Tứ chuyển trị liệu cổ trùng, ở đây chỉ có thể phát huy thực lực của tam chuyển, mà chân nguyên tiêu hao cũng không có thay đổi.

Nó mỗi một lần đập cánh, đều tốn rất nhiều sức lực. Mà cổ trùng trên thân nó lúc này cũng cảm nhận được bản thân đang rời xa Nam Cương, liền chủ động tách ra, bỏ bó mà đi, quay đầu bay trở về phía Nam Cương.

Vừa ra ngoài, nó liền một đầu ngã xuống, rầm một tiếng, ngã lăn quay trên mặt đất.

Nàng nắm lấy lông của bạch hạc, khiến nó cảm giác như chính mình đang bị vặt sạch lông. Chỉ có thể điên cuồng bay nhanh.

Cho nên chỉ có thể vắt kiệt sức của bạch hạc, bay như điên trên đường.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một tiếng hạc minh vang vọng trong giới bích.

- Lạc Hành, ngươi con mẹ nó lại hại lão tử trọng thương. Ngươi này cái đồ điên thích tìm c·h·ế·t, đây con mẹ nó là cơ thể của ta a!

Thanh Thư và Dược Hồng tỉnh lại, đi ra khỏi hang động.

Phương Niệm Dung trong lòng cầu khẩn. Nàng cũng muốn hướng vị thần tín ngưỡng của mình cầu khẩn, nhưng lại nghĩ đến bản thân ở thế giới khác, thần cũng độ không tới, vì vậy chỉ có đi cầu như vậy.

- Không sai. Cho dù chỉ là khí, có thể xuyên qua, nhưng lại vững chắc, như thể đang chống đỡ cả trời và đất.

Còn may là Phương Niệm Dung tới sớm, bằng không hắn đã phải vắt kiệt chính mình đến mức phải bám vào hệ thống mới không biến mất để tiếp tục chống đỡ.

Mỗi mảnh địa vực đều có khác biệt, đối với sinh vật phàm cấp đến từ vực khác có áp chế. Cổ trùng trên người Tiểu Hổ là cổ trùng Nam Cương, lại là cổ trùng hoang dã, chúng tuyệt đối không nguyện ý đi Trung Châu.

Mà bạch hạc cũng Phương Niệm Dung cũng hoàn toàn kiệt sực, té xuống ở bên cạnh Tiểu Hổ.

Tiểu Hổ lúc này cũng rất gian nan. Nó cũng là sinh vật sống, cũng chịu giới bích áp chế. Bản thân lại là vạn thú vương, áp chế cũng tương đương tứ chuyển cổ sư.

Mà tự nhiên đi xem lại cảnh bản thân bị hung hăng vã mặt, vậy cũng quá là mất mặt rồi. Cho nên hắn cũng xem như không biết, đem cục tức này nuốt xuống.

Màn khổ nhục kế này, diễn cũng vô cùng chân thật!

- Định tiên du, ta mặc dù có định tiên du, nhưng con mẹ nó, ta căn bản không biết hắn đang ở nơi nào.

Mà lúc này, ở Nam Cương.

- Xin ngươi, đừng xảy ra chuyện gì? (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây con mẹ nó là muốn mượn việc này chỉnh hắn.

Phương Niệm Dung cưỡi trên lưng bạch hạc, một đường bay nhanh. Trong lòng gấp đến độ như đang bị t·hiêu s·ống.

Hắn trong lòng đã ghi nhờ, chỉ cần sau đại kế chính mình còn sống, liền phải hung hăng giáo huấn Phương Chính một phen.

Nhưng Phương Niệm Dung giờ khắc này cũng không có tâm tư quản mấy việc này, nàng bây giờ chỉ lo cho Phương Chính.

Nhưng đột nhiên, nàng nhận được cảnh báo, Phương Chính đang gặp nguy hiểm đến mạng sống. Nàng vội vàng điều ra hình ảnh của hắn, nhưng lại không xem được.

Có Phương Niệm Dung cứu tràng, đám truy bị c·h·ế·t quá nửa, phần còn lại chỉ có thể tức giận nhìn theo, tiếc nuối quay trở về.

Chương 31: Khổ nhục kế

Phương Niệm Dung chật vật chui khỏi cách của bạch hạc, chạy tới xem bên này.

Bao quanh mỗi một vực, lại có một giới bích khác nhau, màu sắc bắt đồng, tên gọi cũng không giống.

Rất nhanh sau đó, Phương Chính thông qua bức họa, đi tới bên này.

Giới bích uy áp đối với ngũ chuyển cũng rất cao, ở nơi này mỗi một lần vận dụng chân nguyên, không khiếu sẽ chịu chấn động kịch liệt, dùng càng nhiều, thậm chí có thể vỡ không khiếu mà c·h·ế·t.

Phương Niệm Dung tức giận nghiến răng.

Thánh hiền giới bích lấy màu trắng làm chủ, mà chướng khí giới bích lấy màu tím làm chủ.

Trong tầm mắt của Phương Niệm Dung, cảnh vật xung quanh dùng tốc độ bàn thờ bay ngược về sau. May mắn là thế giới này là không có máy bay, lại vô cùng rộng lớn, nên cũng không đến mức x·ảy r·a t·ai n·ạn hàng không. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Chính vô cùng hài lòng, bất quá trong lòng cũng là hướng Ảnh Tông giơ lên hai ngón giữa.

Sau đó chạy đi Nam Cương, cũng không có xem, chỉ muốn chờ đến lúc chân chính gặp mặt.

Hai cái không khiếu của hắn cũng tràn đầy vết nứt, cổ trùng đều có tổn thương.

Nàng nổi giận đùng đùng, đem toàn bộ kìm nén trong lòng, chuyển thành sức lực, oanh tạc vào đám truy binh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc vừa nhìn thấy Phương Niệm Dung đuổi tới, Lạc Hành liền giao lại thân thể cho bản hồn, chính mình đã chìm vào giấc ngủ, mượn chức năng luyện hồn của không gian linh mệnh để dưỡng thương.

Phương Chính bị thương so hai người còn nặng hơn, ý thức đã bắt đầu mơ hồ, ngồi không muốn vững. Hắn chỉ kịp nhìn thấy bóng dáng Phương Niệm Dung đang chạy về phía mình, liền ngã quỵ, hoàn toàn hôn mê.

Mà đến cấp bậc cổ tiên, vậy từ từ là không được. Không cường công liền qua không xong. Cho nên xuyên qua giới bích là việc cực kì tổn thất, không có cổ tiên nào nguyện ý đi làm, trừ trường hợp bất đắc dĩ.

Có Tiểu Túc thay nàng che chở, Phương Niệm Dung có thể ở cảnh giới phàm nhân không nhìn áp chế của giới bích. Chỉ là, khi nàng trở thành cổ tiên, che chở sẽ không còn tác dụng.

Cho nên bình thường xuyên qua giới bích, cổ sư sẽ chủ động hạn chế dùng chân nguyên cùng cổ trùng, từ từ đi qua.

Phương Chính cả người đẫm máu, vì nhiều lần bảo hộ Thanh Thư và Dược Hồng, trên người vết thương chằn chịt, trong vô cùng thê thãm.

Đám người hùng hổ đuổi g·i·ế·t, ba người hăng hái chiến đấu. Phương Chính một đối ba ngũ chuyển, cùng năm tứ chuyển, lại bởi vì trước đó "bị thương" liền rơi vào khổ chiến.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Khổ nhục kế