Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 141: Gián Tiếp Cướp Đoạt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 141: Gián Tiếp Cướp Đoạt


Vân Yên giọng nói tràn đầy sát khí, như muốn ăn tươi nuốt sống An Dật. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ông xã, sao ngươi phải làm vậy??"

Ưm ưm!!

Gừ gừ!!

------------------

Mọi người có vẻ rất thích thú với thứ mà Thanh Minh chuẩn bị làm.

"Không có gì!! Ngươi cũng hồi phục đi!! Yên Nhi, đỡ ta!!" Thanh Minh kêu gọi Vân Yên.

Trước đó không lâu, Cao Nguyệt Cát vẫn là tán tu, nàng vẫn biết chút ít về tu luyện chứ không phải không biết.

Chỉ có hắn biết kế hoạch của hắn, còn những người khác thật sự không biết gì.

Chương 141: Gián Tiếp Cướp Đoạt

"Tiếp theo cần làm gì?? Có cần ta giúp gì không??" Vân Yên hỏi.

"Có lẽ cần thay đổi một chút kế hoạch, trực tiếp ra tay vẫn là hơn!!"

————————

Thanh Minh liên tục thầm nói.

An Dật cũng thành thật kể lại tất cả mọi thứ.

Nhuận Tư Phường trải dài khắp Vĩnh Hằng Đại Lục, thiếu gì tài nguyên cho bọn hắn dùng, với lại tài nguyên bọn hắn dùng đều là loại hiếm, cần gì dăm ba cái xác yêu thú quèn này??

Thanh Minh thầm than thở, hắn chịu đựng bị thương đến thế này mà cũng chỉ nhận được chừng này, trông có vẻ không xứng đáng chút nào.

Nàng cũng không ưa gì An Dật, từ mới bắt đầu đã vậy. Người này tính đa nghi rất nặng, tuy nói là muốn bảo vệ gia đình của mình, nhưng hắn có cần phải 24/7 giám sát không?? Đã vậy còn đối với bọn hắn tỏ thái độ nữa.

Sau khi hắn trở về trong phòng.

Những điều mà Thanh Minh nói lại hoàn toàn đúng.

"Chuyện gì?? Vết thương của con đều là do hắn gây ra!!" An Dật nổi giận, chỉ thẳng mặt Thanh Minh.

"Hừ!! Ngươi nghĩ Nhuận Tư Phường cần cướp đoạt tài nguyên của ngươi sao?? Sợ rằng ngươi có cho, bọn hắn cũng không thèm."

"Vậy các ngươi nghĩ rằng ta nói dối??"

An Dật ăn đan dược chữa thương, cảm nhận v·ết t·hương bên trong cơ thể đang dần khôi phục, hắn mới trả lời câu hỏi của Cao Nguyệt Cát.

"Phù!! Cũng may, may mà ta tinh ý, mỗi lần ra ngoài chỉ mang theo cái túi dự phòng, nếu không thì lần này thua thiệt lớn."

Ngay tức, xuất hiện trước mặt hắn là một cái túi trữ vật khác, cái túi này cũ hơn rất nhiều, bên trên có dính vết dơ, tối màu, tèm nhem, nếu không cẩn thận nhìn thì rất dễ lầm tưởng đây là cái dẻ rách.

Nhưng tại sao hắn phải làm vậy?? Để rồi vô duyên vô cớ ăn một đòn của An Dật đến mức trọng thương thế này.

"Được thôi, đợi đến khi đó ta sẽ thông báo cho các ngươi biết!!" Thanh Minh cũng thoải mái đáp ứng.

Rồi cũng xem điều này như điều hiển nhiên nhất trong cuộc sống, không ai hiểu hắn hơn Vân Yên.

"Vậy sao..."

An Dật nghe xong thì run cả người, nhưng hắn không thể tỏ ra yếu thế lúc này.

"Ta?? Ta sao?? Ta đã làm gì?? Từ sáng đến giờ ta đều ở nhà, Nguyệt Cát cô nương có thể làm chứng!!" Thanh Minh gồng cổ lên nói, kiểu như hắn thật sự bị oan, nhưng đúng thật.

Đến khi này, An Dật mới cảm thấy an toàn.

"Không được, chỉ khi hắn sống, thứ này mới có thể tồn tại được, mà muốn lấy nó phải thông qua việc cướp đoạt và đả kích!!"

Nhưng tiếc là An Dật lại không hề biết lý do đối phương lại làm vậy.

"Giờ thì... tên kia chắc cũng không kiềm chế nỗi nữa rồi nhỉ??"

"Dật Nhi, con đang nói gì vậy?? Sáng giờ Minh Thanh đều ở trong nhà mà??" Vì để tránh tình trạng này tiếp tục tiếp diễn, Cao Nguyệt Cát vội vàng giải thích.

"Hừ!! Còn không phải?? Với tu vi này của hắn mà ngươi đòi hắn có thể gây sát thương lên người ngươi?? Ngươi là đang nói chuyện cười sao?? Nếu không phải nhìn trên mặt mũi của Nguyệt Cát Tỷ thì ngươi đã là người c·h·ế·t!!"

Gu gu ga ga!!

Người ta nghe đến ở chung với An gia thôi là bọn hắn muốn chạy đi, không muốn liên can rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thanh Minh mua một viên Tiểu Bảo đan rồi bỏ nó vào trong miệng của mình.

"Cái gì mà do hắn gây ra?? Hắn sáng giờ có đi đâu đâu??" Thanh Mạn một bên dỗ dành Thôi Tư Phùng, một bên nổi giận, đối với An Dật chỉ trích.

"Chắc chắn là có người giả dạng thành ta nhằm chia rẽ mối quan hệ của chúng ta!! Nhưng tại sao hắn lại làm vậy??" Thanh Minh không dừng lại ở đó, mà tiếp tục hỏi những câu hỏi liên quan.

Cao Nguyệt Cát nghe xong thì giật mình không kém, nàng nhanh chóng đi chính lại giúp Thanh Minh.

Mặc kệ hắn suy nghĩ nát óc vẫn không thể liên tưởng ra được.

Bị thương rất nghiêm trọng, lục phủ ngũ tạn muốn nát luôn.

「Đã mở khóa cửa hàng điểm vận, ký chủ có thể tùy ý ghé thăm.」

Bỗng nhiên, bên tai Thanh Minh truyền tới âm thanh của Vân Yên.

Thanh Minh tạm thời giải thích cho hai nữ nghe, hắn cũng không thể nói trực tiếp ra là hắn muốn cướp đoạt khí vận được. điều này sẽ dẫn đến những hệ quả khác trong tương lai. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhuận Tư Phường??" An Dật nhíu mày, tự hỏi

Minh Tuyết gừ gừ, tỏ ra bất mãn, xong cũng nhanh chóng đuổi theo.

"Thật sự thì Minh Thanh hắn sáng giờ đều ở nhà." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Là ai?? Thành thật với ngươi luôn, số người biết ta ở đây ngoại trừ một vài nhân viên ở Nhuận Tư Phường ra thì cũng chỉ có Cố Chính thôi." Thanh Minh thành thật nói.

Hắn cũng cần diễn kỹ của các nàng để có thể thành công cướp đoạt thứ hắn muốn.

Vân Yên đại khái đã có thể hiểu những gì mà Thanh Minh muốn nói, nàng cũng sẽ không hỏi hắn về cách thức mà hắn sẽ thực hiện, việc nàng cần làm đó là ủng hộ hắn và làm theo kế hoạch hắn bày ra là được.

"Xin lỗi, là do ta sai lầm." An Dật thành thật xin lỗi.

「Tinh!! Gián tiếp cướp đoạt, gây sát thương lên khí vận chi tử An Dật nhận 10 điểm vận, tiến độ 0.12/10.」

"Vì trên người hắn có thứ mà ta muốn!!" Thanh Minh bình tĩnh trả lời.

Tổng điểm vận: 17

"Thiệt tình, như vậy mà cũng chỉ chưa đến một phần trăm, chẳng lẽ phải trực tiếp ra tay thì mới có thể đẩy tiến độ lên nhanh hơn sao?? Ta cũng cần thử nhìn xem bên trong cửa hàng điểm vận có thứ gì có thể giúp ta không..."

Không thể nào vô duy duyên vô cớ xuất hiện thêm một cái Minh Thanh nữa, rồi lại đi đả kích An Dật.

Hắn sẽ không cho rằng Cao Nguyệt Cát sẽ lừa gạt hắn.

Trở về nhà của mình, Thanh Minh lắng nghe thông báo.

"Đúng vậy Dật Nhi, Minh Thanh sáng giờ đều ở nhà mà!!"

Trở lại với An Dật.

"Mẹ không biết, nhưng... trên đại lục còn có thêm kỹ năng dịch dung, nên rất khó để có thể phân biệt được thật giả trừ khi con có tu vi cao hơn đối phương hoặc với vài kỹ năng dịch dung đặc biệt thì con cần có cái nhìn đặc biệt mới nhìn ra."

Hắn từ bên trong túi trữ vật lấy ra một viên đan dược chữa thương rồi ăn vào.

"Vậy đến cùng là ai??"

"Thứ ngươi muốn?? Nếu như vậy thì g·i·ế·t quách hắn có phải là nhanh hơn không??" Vân Yên khó hiểu, hỏi.

"Dật Nhi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì??" Cao Nguyệt Cát ân cần hỏi thăm An Dật.

"Nếu vậy thì người khi đó là ai??"

"Quả nhiên không thể nào qua mắt được nàng!!" Thanh Minh thầm nói.

Thanh Minh nghe được lời nói của Vân Yên xong muốn cười ra nước mắt.

"Nếu như vậy thì là ai??" An Dật lần nữa tự hỏi, hắn trong lòng bắt đầu có sự nghi ngờ.

Chịu một chưởng của An Dật, tuy An Dật bị thương, nhưng lực lượng cỡ đó cũng không phải thứ mà Thanh Minh muốn đón đỡ là đón đỡ.

"Khụ!! Khụ!!" Thanh Minh ho khan ra máu, hắn khó khăn đứng dậy, khó khăn nói: "An Dật công tử, nói phải có chứng có cứ, ngươi vu oan ta như vậy có vui không??"

"Xin lỗi!!" An Dật không phải không biết phải trái, hắn cũng thành thật xin lỗi vì những gì hắn đã gây ra.

"Sao có thể?? Chính ta nhìn thấy hắn ở bên ngoài tường thành, hơn nữa hắn còn cướp đi lần thu hoạch này của ta và Cố Chính!!"

Nếu không phải do Thanh Minh bên cạnh còn có Vân Yên và Thanh Mạn, thì hắn không ngại cho Thanh Minh thêm vài đấm.

"Hừ!! Tất nhiên là hắn có đồng bọn rồi!!"

Đợi cho gia đình Thanh Minh đi, Cao Nguyệt Cát mới thở dài nhẹ nhõm.

Hắn cẩn thận đi đến bên đầu giường của hắn, cúi người xuống dỡ lên phần chăn nệm ở đó.

"Nhưng khi đó--- Ngươi---"

Dù sao thì cũng không biết bao lâu rồi mới có người đến thuê ở chung.

Vân Yên căm giận, nhìn chằm chằm An Dật một lát mới đến bên cạnh Thanh Minh, đỡ lấy hắn đi ra bên ngoài.

Mà một bên Thanh Mạn bế theo Thôi Tư Phùng, đừng đó chờ đợ Thanh Minh trả lời câu hỏi của Vân Yên.

Cầm lên cái túi trữ vật, An Dật thầm may mắn.

Nghe xong lời giải thích của từng người, An Dật cũng bắt đầu nghi ngờ.

“Ừ, giờ con cần thời gian suy nghĩ!!” An Dật nhẹ nói, rồi lờ đờ bước vào trong căn phòng của mình.

Thanh Minh nghe được lời xin lỗi, khuôn mặt cũng dịu đi vài phần.

Nhìn xem bóng dáng của An Dât, Cao Nguyệt Cát vô cùng lo lắng.

Nhưng ít ra trong lòng hắn đã bị gieo một hạt giống nghi ngờ.

Hiệu quả của Tiểu Bảo đan vẫn không hề thay đổi, rất nhanh cơ thể của Thanh Minh khôi phục lại như từ đâu, như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

"Ta nữa, ta nữa!!" Tất nhiên không thể chỉ mỗi Vân Yên, Thanh Mạn cũng muốn giúp.

Thành ra người sai lại là hắn.

An Dật giờ đây không thể nào truy vấn được nữa.

Mà An Dật nghe được lời nói của Cao Nguyệt Cát thì giật mình khó tin.

"G·i·ế·t hắn?? Hắn là khí vận chi tử?? G·i·ế·t hắn sao được?? Với lại... g·i·ế·t hắn thì làm sao cướp đoạt được khí vận??"

Trông khi An Dật khi đó thật sự muốn g·i·ế·t hắn.

Cũng một phần là do bọn nàng không có địch ý, nếu không thì chắc gì một mình An Dật đã có thể bảo vệ được gia đình hắn?? (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng có vẻ như là không có, hắn cẩn thận chốt cửa.

"Haizzz, cũng không trách ngươi được, dù sao thì có người muốn ly gián, ta cũng không làm gì được!! Thôi, ta phải trở về trị thương."

An Dật cẩn thận đi khắp căn phòng một vòng, cẩn thận tìm kiếm, săm soi xem thử có bất cứ ai ở gần đây hoặc là có những gì bất thường không.

Nàng thật sự không muốn trong nhà xuất hiện đánh nhau.

Thanh Mạn cũng chậm rãi theo sau.

「Tinh!! Gián tiếp cướp đoạt, gây sát thương lên bán bộ khí vận chi tử Thừa Vận (Cố Chính) nhận 5 điểm vận, tiến độ 0.05/5.」

Nhưng hắn lại không dám tin tưởng điều đó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 141: Gián Tiếp Cướp Đoạt