Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 170: Cuộc Sống Là Một Vở Kịch

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 170: Cuộc Sống Là Một Vở Kịch


“Ta chưa c·hết!!”

Nói chung cũng vừa xui vừa may.

“Tống Minh?? Ngươi chưa c·hết??”

Tuy không c·hết, nhưng cận kề c·ái c·hết cũng rất đáng sợ.

Tuy nhiên, khả năng này có một chút ưu điểm và nhược điểm.

“Thế thì tại sao ngươi không tỉnh dậy luôn??!”

Và hắn cũng nhìn thấy, Vân Yên như nhận ra được điều gì đó cũng khẽ gật đầu rồi khẽ giọng nói cho Thanh Mạn.

“Cách nào thì… nó là một loại tuyệt kỹ!!”

"Đi, đi tìm các sư huynh, sư tỷ, chúng ta thông báo chuyện này cho bọn hắn, tiếp đó chỉ cần đi theo bọn hắn là được!!" Tống Minh nói.

Chương 170: Cuộc Sống Là Một Vở Kịch

“Thanh Minh!! Ngươi khiến ta lo quá, ta cứ nghĩ ngươi c·hết luôn rồi!!”

“Tuy nói là vậy, nhưng ngươi khi đó quả thật giống như c·hết rồi, chúng ta lo lắng!!”

Một bên khác, Vân Yên, Thanh Mạn, Bàn Nguyên sau khi rời khỏi nơi đó một khoảng xa.

Mọi thứ diễn ra nhanh chóng, mà kết thúc cũng cực kỳ nhanh.

Thứ hai là do Ám Linh kia phân biệt mọi thứ thông qua linh hồn. Mặc dù hắn không có sử dụng linh hồn lên Chân Nguyên Thân nhưng việc nhập vào Chân Nguyên Thân và điều khiển nó đã khiến cho Chân Nguyên Thân có lưu lại một chút linh hồn của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng Khánh Vũ càng làm như vậy thì Tống Minh càng cảm giác trở nên ưu việt, hắn có thể chắc chắn rằng kế hoạch đáng lý sẽ thành công nếu như hai nữ nhân kia nghe theo lời hắn.

“Cái gì??!! Ngươi bị thứ đó nhập mà vẫn chưa c·hết sao??!! Bằng cách nào??!!”

Vừa la làng, Thanh Minh vừa hướng về phía bàn tay của Vân Yên ghi cái gì đó.

"Ừm!!" Khánh Vũ cũng rất đơn giản, gật đầu nghe theo.

“Ặc!!”

Mặc dù hắn đã biết trước kết quả sẽ như này, nhưng vẫn không kiềm chế được sự bất ngờ.

Đối với những thứ trước kia Thanh Minh đưa ra, nó vẫn nằm trong tầm có thể tiếp nhận được, dù sao thì nó khá bình thường nhưng giả c·hết thế này, lần đầu tiên các nàng gặp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thứ nhất là do xui, nhân vật phụ mà, không làm gì cũng rất dễ tai bay vạ gió, c·hết cũng không ai để ý.

Một phần khác là dựa vào 1 trong 36 tuyệt kỹ của nhân vật phụ: giả c·hết.

Ưu điểm: giả c·hết như thật.

Mà Bàn Nguyên nhìn xem cách thức sống lại của Thanh Minh thì quíu cả mồm.

“Đúng nhỉ, mọi thứ đã thành công qua mắt được tất cả mọi người, nhưng… ngươi làm bằng cách nào vậy??”

"Cuộc sống là một vỡ kịch, tất cả mọi người là diễn viên!!"

"Nữ nhân, lần tới gặp mặt, n·gười c·hết sẽ là ngươi!!!" Nhưng Cố Chính trong lòng lại buông lời muốn sát.

Thành ra, Ám Linh kia thấy được linh hồn của hắn giống với linh hồn bám trên Chân Nguyên Thân nên mới hướng về phía hắn.

"Hừ!! Nếu để ta gặp lại hắn, ta nhất định sẽ chém hắn ra thành nhiều mảnh!!" Vân Yên sát khí ầm ầm, nói.

Thời gian và tình huống cứ như vậy trôi qua ba phút.

Khi hoàn toàn xác định được, Vân Yên liền lựa một chỗ khô ráo, kín cẩn, đặt Thanh Minh xuống dưới đất, sau đó, không ngần ngại ở trước mặt mọi người, hô hấp nhân tạo cho hắn.

Mặc dù là diễn nhưng nếu không phải là do hắn thì Thanh Minh sẽ không bị như này, nàng vẫn không tha cho hắn.

Qua một vài giây, từ một người không còn bất cứ dấu hiệu về sự sống thì nhịp tim của Thanh Minh đã đập lại, sinh cơ cũng dần lan tỏa khắp cơ thể.

Chính mắt hắn đã thấy, Thanh Minh mặc dù miệng la trời la đất, chân cựa quậy khắp nơi, nhưng nửa trên cơ thể hắn do bị ba người che chắn nên hầu như không hề chuyển động.

Nói đúng hơn thì nó là một mảnh c·hết của Ám Linh kia sau khi Hệ Thống xác định nó là nhân tố gây hại và tiến hành loại bỏ.

“Ngạch!!” Khánh Vũ thấy vậy liền giật cả mình, cả người không tự chủ được nhay lui về phía sau, giữ khoảng cách với Tống Minh, dè chừng.

“Ôhh!!! Vậy sao…” các nàng sẽ không hỏi nữa, nếu như thứ này đã được gọi là tuyệt kỹ thì nó là tuyệt mật, không muốn người khác biết được.

Do khí tức của sự sống trên người Tống Minh vẫn chưa biến mất nên Khánh Vũ cũng rất cẩn thận ở một bên xem xét, và trong lúc hắn đang có ý định mang theo Tống Minh đi đến một nơi nào đó an toàn thì Tống Minh đang nằm trên đất bỗng nhiên ngồi dậy.

Vân Yên khi đó muốn g·iết người, mà hắn lại là người khiến cho đạo lữ của nàng c·hết nên nếu lúc đó hắn mà tỉnh dậy thì bây giờ đã không còn ngồi đây rồi.

“Không phải ta đã nói trước đó rồi sao!” Thanh Minh cũng vui vẻ đáp trả.

Nhược điểm: linh khí hết thì coi như c·hết luôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy nhiên… bằng cách nào mà hắn có thể giả c·hết được, đây mới là vấn đề.

Mà sau khi tất cả mọi người rời khỏi đây, thì nơi đây chỉ còn mỗi Khánh Vũ và Tống Minh.

Hai nữ vui mừng, nói, trực tiếp lao lên, ôm chùm lấy hắn.

Đó cũng là lý do mà từ đầu tới giờ, hắn đều không có biểu hiện bất cứ cảm xúc gì, bất ngờ quá còn gì để nói nữa.

“Ặc!! Là tuyệt kỹ, kỹ năng sinh tồn kiểu vậy ấy, chứ không phải Tuyệt Kỹ!!”

-----------

“Tuyệt kỹ?? Ý ngươi là Tuyệt Kỹ hay là tuyệt kỹ??!!” (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nói như vậy chẳng phải Tống Minh vẫn chưa c·hết sao??" Dựa trên những gì Thanh Minh đã làm và nói, Vân Yên ngay lập tức phát giác ra được hệ quả bên trong.

Trước đó không lâu, trong khi mọi người còn đang chú ý đến "trận chiến" của hai bên Cố Chính và Tống Minh và dưới sự che chắn của Thanh Mạn, Vân Yên và hắn.

Cũng vì Thanh Mạn thút thít khóc ra tiếng nên lời nói của Vân Yên không bị ai nghe thấy và động tác của hai người giống như dựa dẫm vào nhau nên cũng không có ai nghi ngờ.

Hắn lo sợ thứ kia đã chiếm lấy thể xác Tống Minh.

“Ông xã!!”

"Đi đi, đừng nói nữa, nơi đây không thể ở lại lâu, mặc dù không biết thứ kia ở đâu, nhưng tránh xa nơi này vẫn tốt nhất!!"

Cả ba người đều cẩn thận đi xung quanh, kiếm tra xem liệu còn có ai theo dấu mình không.

“Ha ha, phải như vậy mới lừa được tất cả mọi người chứ!! Và nó chẳng phải đã thành công tốt đẹp sao??”

Sau khi Thanh Minh truyền đạt lời của mình, thì hắn lại thấy Thanh Minh đưa một tay lên phần ngực trái của hắn, rồi dùng sức đập. Sau khi đập xong thì Thanh Minh ngồi bật dậy, há miệng, phun ra một thứ gì đó màu tím, rồi sau đó nằm như c·hết rồi.

Khánh Vũ có chút ngoài ý muốn, hắn vội càng hỏi: “Ngươi là ai??!”

“Ta cũng không biết!! Ngoại trừ việc cơ thể trở nên tê dại một chút ra thì không bị thứ gì khác!!” Tống Minh cũng cẩn thận giải thích, hắn cũng chẳng biết vì nguyên do gì mà hắn còn sống nữa, đồng thời thứ nhập vào hắn, hắn cũng không chắc có thật sự là thứ kia không nữa.

Đến khi này, như xác định được điều gì đó, Tống Minh mới thở phào nhẹ nhõm, đáp lời: “Là ta!!”

Tống Minh không hề trả lời, vẫn cứ như cũ cẩn thận nhìn xung quanh.

Nhưng mà… trước mắt hắn, Tống Minh không hề có ý định t·ấn c·ông hắn hay gì, thay vào đó, Tống Minh không nói gì mà cẩn thận, cảnh giác nhìn tứ phía, giống như lo sợ thứ gì đó.

Cùng với đó, Thanh Minh bỗng từ dưới đất ngồi bật dậy, khuôn mặt xanh mét, thở gấp, tham lam hít lấy không khí của đất trời.

Kỹ năng giả c·hết này có chút đặc thù, nói nôm na thì giống như khả năng ngủ đông của các sinh vật vậy.

Còn lý do tại sao hắn bị Ám Linh kia nhắm tới thì có hai.

"Giờ phải làm thế nào??" Khánh Vũ hỏi, hắn ngơ ngơ ngác ngác, mặc dù tu vi không thua kém gì Tống Minh, nhưng lời nói của Tống Minh hắn vẫn đưa lên làm đầu, không biết vì lý do gì.

Vân Yên tách ra một chút, không kiềm nén được sự tò mò, hai mắt nghi hoặc, hỏi.

Tuy nói là vậy, nhưng mà, ở nơi bí cảnh như này thì tìm người chẳng khác nào mò kim đáy biển. Hai người đứng dậy, quyết định lựa chọn phương hướng ngược lại hoàn toàn với phương hướng của Vân Yên đã đi trước đó.

“Tỉnh dậy?? Tỉnh dậy để bị g·iết c·hết à?? Cũng may, ta nhanh trí giả c·hết nếu không thì đã bị nữ nhân kia tháo thành tám khối rồi!!”

Đó cũng là lý do mà Vân Yên phải hô hấp nhân tạo cho hắn để rã băng, khởi động lại quá trình sinh lý và trao đổi bên trong cơ thể.

Sau đó thì các ngươi cũng biết đấy.

"Hít hà!! hít hà!! May quá, chậm một chút nữa là oẳng c·h·ó rồi!!" Thanh Minh trong lòng vừa cảm thấy sợ hãi vừa cảm thấy may mắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đúng vậy, thứ ta phun ra khi đó không phải thứ kia, mà là một loại công kích mà thôi!!"

"Ặc!!"

Câu hỏi của Vân Yên cũng kéo lên sự tò mò của hai người còn lại, bọn hắn cũng muốn biết.

Thanh Minh cũng không thể nói chi tiết cho người khác nghe được. Tại vì một phần trong đó là dựa vào sự trợ giúp của Hệ Thống nên hắn mới có thể sống sót được.

Dừng lại các hoạt động sinh lý bên trong cơ thể, tiến hành đóng băng và sinh tồn không còn dựa trên hít thở không khí nữa mà chuyển sang sử dụng linh khí bên trong cơ thể để sinh tồn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 170: Cuộc Sống Là Một Vở Kịch