Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3: Theo đuổi đàn ông mà phải đuổi theo tới tận phòng làm việc của anh ta ở tầng trên sao?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Theo đuổi đàn ông mà phải đuổi theo tới tận phòng làm việc của anh ta ở tầng trên sao?


Bây giờcôlại tới nhờvảanh ta, chắc hẳn làvìlòng tựtrọng.

“À, tôi không tìm sếp tổng.” Đường Hinh cườiđáp lại:“Tôi tìm trợlýCao.”

Nữ đại gia:“Cảngày ChủNhậtđều dành cho cậu, vui chưa?”

Có điều, so với anh vẫn kém một khoảng.

Vưu Hoan tốt nghiệp ngành thiết kếthời trang, sauđócùng một người bạn học thành lập một phòng làm việc nhỏ, vừa mới khởi nghiệpđược một năm, chưa cólợi nhuận gì, vẫn thường nhờ Đường Hinh vàMinh Chúc thường xuyên giúpđỡquảng cáo mới cóthểtiếp tục tồn tại.

Thếnên, nếuĐường Hinh thực sựthích sếp tổng thìdũng khícủa cô ấy thậtđáng ngưỡng mộ.

Bởi vìtôi cũng không biết anhấy liệu cótrởthành bạn trai tôi hay không nữa.

Cao Hằng ghi nhớrồiđi theo anh vào phòng họp.

Nữ đại gia:…

Cómột biên kịch bình luận hỏi: Côvẽgìthế?

Hơn nữa, sếp dường nhưcòn không có ýgìvới cô ấy.

Nhàhọ Đườngđời trước cóhai vịlàquân nhân, vậy nên từnhỏ Đường Vực cùng các anh emđã được huấn luyện sinh hoạt cánhân làm việc nghỉngơi theo quy luật, buổi sáng mỗi ngày 7 giờrời giường tập chạy bộ, chạy xong tắm rửa,ăn sáng rồi mới ra khỏi nhà đi làm, chưa từng cóthói quenăn sángởvăn phòng.

ThưkýTrần:“…”

_“Nhật kýnữ đại gia”_

Vưu Tiểu Hoan @ Nữ đại gia:“Cuối tuần này córảnh không? Cómột nhân viên xin nghỉ, thiếu một người giúp, cuối tuần tới nhàmìnhđi.”

Anh tađể đồ ăn sáng vào trong ngăn tủ đểdành cho bữa trưa, sauđóchuẩn bịtài liệu cho cuộc họp.

Rốt cuộc côphải làm sao mới khiến anh thích cô đây?

Đường Vực hỏi: “Đã định ngày khai máy cho bộ ‘Chống kh*ng b*’chưa?”

Công ty Thời Quang không chỉ đầu tưvào mảngđiệnảnh vàtruyền hình mà đối với lĩnh vực xây dựng rạp chiếu phim cũng vôcùng chútrọng. Chỉmới gầnđây, trên cảnướcđãcó45 rạp chiếu cao cấp do Thời Quangđầu tư được cho ra mắt mang tên gọi“Thành phốThời Quang”,đây cũng mới chỉlàsốliệu công bốra bên ngoài, trên thực tếcòn 6 rạp nữa chưađược khai trương.

Đường Vựcđi vào phòng làm việc, tiện tay némáo vest lên ghếsô-pha, quayđầu lại thấy trợlýcủa mình vẫnđangđứng ngơngác ngoài cửa thìcóhơi bực bội nói:“Chuẩn bịhọp.”

Đường Hinh nhìn file tài liệu trắng xoámàphát bực, nhìnđồng hồthấyđã đến trưa, côtắt máy tính, cầmđiện thoạiđi lên tầng.

ThưkýTrần nhìn thấy cô, khách khícười nói:“Cô Đường, sếpĐường cònđang họp.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cao Hằng phân tích một lượt những lời sếp tổng vừa nói nhưng vẫn không tài nào hiểuđược, rốt cuộc làsếp vừa lòng hay không vừa lòngđây?

Ởcông ty vẫn giữquy củgọi anh là “sếp tổng”, nhưng bên ngoài thìthường xuyên lén gọi thẳng tên“Đường Vực”.

…Lạnh lùng quá!

Thếnên lúc này bạn trai của côkhông cókhuôn mặt.

Chủ đềcho kịch bản mới còn chưađược quyếtđịnh, côthửviết câu chuyện nhỏvềmột nhân vật nhưng viếtđi viết lại vẫn không thấy hài lòng.

Ngoài cửa, Cao Hằngđắnđo một hồi rồiđáp:“Ăn rồi.”

ThưkýTrầnđứng bên cạnh nhìn thấy màn này, ngơngẩn không hiểu, không kìmđược hỏi Cao Hằng:“Cô Đườngđưa bữa sáng cho anh sao? Vìlýdo gì?”

Buổi tối,Đường Vực sau khiđi tiếp khách xãgiao về đến nhà, tắm rửa xong thìmặc chiếcáo choàng tắm thoải mái,điđến phòng bếp rót nước. Anh cúiđầu xemđiện thoại, theo thói quen xem một loạt bàiđăng trong nhóm bạn bè.Đạiđa sốbàiđăng trong nhómđều bịanhẩnđi, vậy nên rất nhanh sauđóanhđãnhìn thấy bàiđăng củaĐường Hinh, xemđược bức vẽphác hoạcủa cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không nghĩnữa, làm việc.

Cao Hằng dừng bước, vẻmặt hơi nhăn nhónhìn cô, trongđầu cũngđoánđược côcó ý định gì. Chẳng lẽcô ấy thực sựsợanh ta nói cho sếp tổngđến mứcđósao? Anh ta nhớlại lúc trước khiĐường Vực còn theođuổi Minh Chúc,Đường Hinh tuy rằng không xuất hiện nhiều nhưng vẫn thường xuyên liên hệvớiĐường Vực, chủ đềcuộc nói chuyện luôn xoay quanh Minh Chúc.

Cao Hằng tự đặt mình vào hoàn cảnh của cômàsuy nghĩ, cảm thấy việc này thật sựquákhóxử.Đường Vực theođuổi Minh Chúc suốt hơn một năm,Đường Hinh không rõ đãthíchĐường Vực từlúc nào, bịkẹpởgiữa hai người kia trong khoảng thời gian dài nhưvậy,ắt hẳn côrất khổsở.

Đường Vực gậtđầu:“Ừm.”

MắtĐường Hinh sáng lên:“Vậy làtốt rồi.”

Đường Vực nhàn tản dựa vào bànăn, vạt trước củaáo choàng rũxuống cóthểmơhồnhìn thấyđường cong cơbắpẩn bên dưới. Anh nhìn bức tranh kia chăm chúnhư đang suy tư điều gì,đọc xong mấy bình luận kia của côthìbật cười, cho cômột like. (đọc tại Qidian-VP.com)

Côkhông biết liệuĐường Vực cótrởthành bạn trai của côkhông.

Sau khiĐường Hinh xuống tầng dưới thìvẫn không yên tâm. Côngồi trên ghếmàcứnhấp nha nhấp nhổm, tựhỏi nếu trợlýCao bánđứng mình thìphảiứng phónhưthếnào? Dùthếnào cũng không thể để Đường Vực cảm thấy côchủ động quámức.

Ánh mắtĐường Hinh dõi theo bóng lưng của anh, nụcười trên mặt cũng nhạt dần, málúmđồng tiền nho nhỏcũng không còn hiện ra nữa.

Đường Vực vừađi tới cửa, nghe thấy giọng nói dịu dàng của côthìlập tức nhíu mày. Gìvậy, theođuổiđànông màphảiđuổi theo tới tận phòng làm việc của anh taởtầng trên sao? Côkhông biết làm thếsẽ ảnh hưởng tới công việcà? Anhđóng cửa lại, nghiêm túc cân nhắc xem cónên khiển trách cômột trận không.

Đường Hinh nhìn thấy anh, mắt liền sáng rực lên:“Chào sếp.”

Có điều vẫn phải lo việc chính trước. Cônhìn Cao Hằngđi phía sauĐường Vực, gương mặt lại tươi cười:“TrợlýCao.”

Tôi vẽbạn trai tôi, nhưng trong bức tranh này bạn trai tôi lại không cógương mặt.

Cho nênĐường Hinhđương nhiên sẽkhông mua bữa sángđem cho anh.

Lại hỏi: [bĩu môi] Chẳng phải cô đangđộc thân sao? Hơn nữa sao bạn trai lại không cómặt mũi gìthế?

Vưu Hoan rất bận, sau khi biết chắc côcóthểtới trợgiúp vào cuối tuần thìliền offline.

Đường Hinh nhìn account của Minh Chúc, mấy ngày nay cô ấyđãra nước ngoàiđểlấy tưliệu ngoại cảnh cho một bộphim,đúng lúc Lục Trác Phongđược nghỉphép, hai người họmải“tình chàngýthiếp”nên còn chưa cóthời gian online buôn chuyện.

Vừa nói dứt lời, cửa phòng họp liền mởra.

Đường Vực vừa bước ra khỏi phòng họpđãnhìn thấyĐường Hinh. Thời tiết Bắc Kinh chỉvừa mớiấm lên, trời vẫn còn hơi se lạnh, cô đứng trước mặt anh, trên người mặc chiếcáo lông rộng thùng thình, một phần tóc vén lên búi thành búi nhỏtrênđầu, lộra khuôn mặt nhỏnhắn chỉbằng bàn tay của anh.Đường Hinh vàMinh Chúcđều làngười TôChâu, phải chăng những người con gái của vùng sông nước Giang Namđềuđược ban tặng làn da trắng nõn mịn màng nhưvậy. Lúc trước khiđoàn làm phimđi sưu tầm tưliệu thực tếbên quânđội trong khoảng một tháng, cả đoàn từ đoàn trưởng cho tới mấy côgái trẻ, ngoại trừ Đường Hinh vàMinh Chúc, ai cũngđen sạmđi nhiều.

Côtựa lên bàn, dùng bút phác vài nét trên giấy, sauđóchụp một bứcảnh,đăng trong nhóm bạn bè.

Côvẽrất xấu, các nét xiêu xiêu vẹo vẹo,đứa cháu trai bốn tuổi của anh vẽcònđẹp hơn.

Ăn rồi cónghĩa làanh ta sẽkhông mách vớiĐường Vực vềchuyện kia.

Đường Vực nhìnánh mắtđầy chân thành của Cao Hằng, mày hơi nhíu lại, mặt không biểu cảm xoay ngườiđi vào phòng làm việc, giọngđiệu lạnh nhạt:“Không cầnđâu, tôiăn rồi. NếuĐường Hinhđã đem qua thìcậu cũngđừngđểlãng phí.”

“Tưởng rằng giữa hai người họcógìmờ ám?”

“Mau quyếtđịnhđi.”Người cao bước chân cũng thật dài, hai người rất nhanhđã đi tới cửa phòng họp,“Không thểtrùng với ngày khai trương rạp chiếu phim, nếu không tôi sẽkhông thểtham dự được.” (đọc tại Qidian-VP.com)

*****

Editor: Hannah

Nghĩthếkhiến cho anh ta bất chợt cảm thấyĐường Hinh cũng thật tội nghiệp.

Điều này Cao Hằng biết rất rõ, cả Đường Hinh cũng biết.

Đường Hinh không biết gìvề đoạn“buôn dưa lê” ởtầng trên, côngồi vềvịtrícủa mình, nhớtới biểu cảm lạnh nhạt củaĐường Vực khi nãy, gụcđầu xuống thởdài.

Cảm xúc củaĐường Vực cóhơi khótả.Đường Hinh vào công tyđãhơn hai năm, từlúc anh theođuổi Minh Chúc vàkết bạn WeChat với côtới nay cũngđãhơn một năm. Một côgái nhỏngày nào còn ngoan ngoãn lễphép gọi anh là “sếp tổng”, ngoan hiền nhưmột con thỏ, sau một thời gianđãtừtừ đểlộbản tính, chỉcần anh dễdãi một chút, côlập tức không còn biết trên dưới làgì.

“Không chấp nhận…”

Cao Hằng vừa quayđầuđãthấy sếp tổngđang nheo mắt, vẻmặt lạnh lùng nhìn anh ta, anh ta nhất thời run rẩy hỏi:“Sếp tổng, anh sao thế?”

Lúc trước anh còn nghĩ Đường Hinh hình nhưcóhơi thích anh, không lẽlàbắt sai tín hiệu?

Ngành công nghiệpđiệnảnhđangđược quốc tếhoá,điệnảnh Trung Quốc trong mấy năm gầnđây cũng phát triển khátốt,ởmảngđềtài chiến tranh, phim khoa học viễn tưởngđều cósựtiến bộ.Ởnước ngoàiđương nhiên cũng córạp chiếu phim của người Trung Quốc, rạp chiếu phimđầu tiên của Thời QuangởMalaysia sắp tới sẽkhai trương, công việc bênđódo Phótổng giámđốc của Thời Quang – Hoắc ThầnĐông phụtrách.

Nhiều chuyện títhìcólàm sao? Côta hừmột tiếng, quay sang thìthầm với thưký đồng nghiệp:“Đường Hinh chắc không phải muốn theođuổi Cao Hằng chứ? Lúc trước tôi vẫn luôn cho rằng cô ấy thích sếp tổng, cô ấy lên tầng tìm sếp còn không cần hẹn trước, tôi còn tưởng…”

Nghĩa làsao?

Cao Hằng vội vàngôm lấy tài liệu nối gót, vừađi vừa báo cáo:“Phótổng Hoắc nói công việc bên Malaysiađang tiến hành thuận lợi, ngày mùng 10 tháng 04 cóthểtổchức lễcắt băng khánh thành, anhấy muốn anhđến trướcđóhai ngày.”

Đường Hinh không biết bộnão của trợlýCao cònđang hoạtđộng hết tốc lực nhưvậy, côlại cười,đôi mắt cong cong:“Anhđã ăn bữa sáng tôiđưa chưa?”

Đường Vực ngồi xuống trước bàn làm việc, thưkýbưng lên một ly càphê đen,đặt lên bàn. Anh nhấp một ngụm càphê, thản nhiên nhìn Cao Hằngđang bận rộn,ánh mắt cóvài phần soi xét.

Lần trướcĐường Hinh nói với Vưu Hoan, cômuốn nhân thờiđiểmĐường Vực thất tình yếu lòng mà “tấn công.”

Phòng làm việc củaĐường Vựcởtầng 22, trênđóngoại trừhai phòng họp thì đều làphòng làm việc của lãnhđạo công ty, nhân viên bình thường không dễdàng lênđólàm phiền nhưngĐường Hinh làtrường hợp ngoại lệ. Từhơn một năm trước, khiĐường Hinh trởthànhđồngđội củaĐường Vực, chỉcần cóviệc côcóthểtrực tiếpđi lên tầng tìmĐường Vực, thưkýcũngđãquen mặt côtừlâu.

Chương 3: Theo đuổi đàn ông mà phải đuổi theo tới tận phòng làm việc của anh ta ở tầng trên sao?

“Không cógì.” Đường Vựcđặt ly càphêxuống bàn,đứng dậyđi ra khỏi phòng,“Bắtđầu họp.”

Đường Vực chỉlạnh nhạtđáp một tiếng“Uhm”,đến liếc cũng không thèm liếc cômột cái, thân hình cao lớn lướt ngang qua cô, vềphòng làm việc. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vào khoảng trung tuần tháng 04, chưađịnh ngày cụthể. Anh biếtđó, Khương đạo cóhơi mêtín, mỗi lần khai máyđều phải tìm người xem ngày giờ.”

Thứbảy nàyĐường Hinh muốn qua công ty thiết kếmột chuyến, ChủNhật thìrảnh rỗi.

Đường Vực:“…”

Sựthậtđương nhiên không thểnói ra, Cao Hằng mỉm cười:“Dùsao cũng không phải nhưcô đang nghĩ đâu,đừng suyđoán nhiều, làm việcđi.”

Nhưng vẫn cóthểnhìn ra bức tranh vẽmột ngườiđànông, một ngườiđànông không cókhuôn mặt.

Nữ đại gia: Bạn trai của tôiđó.

Vào ngày khai máy của mỗi một bộphim,Đường Vựcđều tựmìnhđến tham dự, ngày khai trương rạp chiếu anh cũng phải cómặt.

Đường Vực hơi tòmò, ngoài anh ra thìbạn bècủa côcũng rất tòmò.

Viết liền ba tiếngđồng hồmới rađược hơn năm trăm chữ,đọc lại vẫn không thấy hài lòng lạiảo não xoá đi.

“Chắc làkhông phải, lúc trước chẳng phải sếp tổng theođuổi Minh Chúc sao, nhưng cuối cùng lại không thành.Đường Hinh vàMinh Chúc lại làbạn thân, quan hệgiữa hai người họtốt nhưvậy, nếuĐường Hinh thực sựthích sếp tổng thìsao cóthểchấp nhận nổi? Sếp tổng theođuổi bạn thân của cô ấyđó! Cônghĩxem, bạn trai của côlại theođuổi bạn thân của cô, côchấp nhận nổi sao?”

Côsuy nghĩmột hồi, tiếng chuông báo tin nhắn đột nhiên vang lên trong nhóm WeChat ba người. Trong nhóm ngoại trừcô, Minh Chúc còn cóVưu Hoan, ba người làbạn học hồi cấp ba, gọi họlàcái kiềng ba chân cũng không phải nói quá. Vưu Hoanđang tag côvào tin nhắn.

Trước kiađối với cấp dưới anh chỉquan tâm tới hiệu quảcông việc. Cao Hằng ngay sau khi tốt nghiệpđãlàm việc cho anh, năm nay 26 tuổi, nhỏhơn anh một tuổi, nhân phẩmđứngđắn, tháiđộlàm việc nghiêm túc không cẩu thả, không cótật xấu, tướng mạo cũngđàng hoàng.

Vưu Hoan lập tức gửi một tấmảnh chếcódòng chữ “Cảmơn nữ đại gia”,ảnh này làdoĐường Hinh tựchế. Sauđó, Vưu Hoan lại hỏi thăm cô:“Cậu vớiĐường tổng thếnào rồi? Hiện giờanh ta cònđau lòng không?”

Cao Hằng nhanh chóng lấy lại tinh thần, vội nói:“Vâng.”

Đường Hinh nghĩthầm, côcũng không rõ Đường Vực cònđau lòng hay giảbộ, dùsao côvẫn chẳng tấn côngđược…

Cao Hằng gậtđầu,Đường Hinh cũng vôcùng vui vẻ đi xuống tầng.

Nữ đại gia: Bởi vìtôi cũng không biết bạn trai tôi làai nha!

Anh nhìn lúmđồng tiền dễthương trên mácôgái nhỏ, xuỳmột tiếng rồi lạnh mặt bướcđi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Theo đuổi đàn ông mà phải đuổi theo tới tận phòng làm việc của anh ta ở tầng trên sao?