Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Không, em không cần người khác, em chỉ cần anh thôi!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Không, em không cần người khác, em chỉ cần anh thôi!


Làm gì á? Em tớiđây làvìanhđó!

Đường Vực lại liếc qua khiến côbésợhãi rụt cổ.ĐườngĐinhĐinh năm nay mới 22 tuổi, cònđang làm nghiên cứu sinh, thường ngàyĐường Vực rất yêu chiều em gái nên cũng không mắng gìthêm màchỉ đáp cho qua:“Qua rồi mẹ, mẹcũngđừng hỏi nữa. Còn nữa,ĐườngĐinhĐinh, chuyện này vềsauđừng cónói bậy nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh tiến lại gần, hai máy tập bên cạnhđang không cóngười, nhìn lướt qua con sốhiển thịtrên máy củaĐường Hinh.Đãchạyđược 30 phút rồi.

Đường Vực hơi bất ngờ, khôngđoánđược côlại yêu cầuđiều này, anh cụp mắt nhìn cô, cười nói:“Được,đợi kịch bảnđược phêduyệt rồi nói.”

Đường Hinh nhìn theo bóng người cao lớn phongđộ, phát hiện ra xung quanh cókhôngítánh mắtđang dõi theo anh, nghĩtớiĐường Vực cũng phần nàođó được coi làngười của công chúng, côvội vàngđi qua,“Sếpđiđâuđó?”

Rất nhiều người thường nhầm lẫn giữa nhàsản xuất vànhàchếtác nhưng thực ra cósựkhác biệt rất lớn.

“Tới câu lạc bộthểhình thìcòn cóthểlàm gì?”

Kịch bản do côviết ra không chắc sẽ được Thời Quang thông quađểquyếtđịnhđầu tư, cho dùcó đầu tưcũng không dám chắc anh sẽphụtrách chếtác. Thời Quang còn rất nhiều ngườiđảm nhiệm vịtrínhàsản xuất vànhàchếtác,Đường Vực bận rộn nhưvậy, yêu cầu cũng cao, kịch bản do côviết ra không chắc sẽlọt vào mắt anh.

Anh cũng không quayđầu lại,đi vào một gian phòng tập luyện riêng.

“ĐườngĐinhĐinh, em nói thêm câu nữa thửxem.”

Thần kinh bịk*ch th*ch, côthậm chícòn không buồn ngủ,đợiđến lúc côhồi thần thì đãlànăm giờsáng. Côsợhãi, vội vàng lên giườngđi ngủ.

ThưkýLưu nghĩnghĩmột lúc rồi nói với vẻkhinh thường:“Sếp tổng của chúng ta dễtheođuổi thếsao? Cônhìn xem mấy côdiễn viên trẻtrong giới showbiz kia, cóai không muốn cóquan hệvới sếp? Nhưng sếp vẫn luôn ghét bỏmấy loại ngườiđó, bây giờsao cóthể đểmắt tới một biên kịch nhỏbénày?”

Đường Hinh nghe thấy giọng nói của anh, chân run lên suýt nữa ngãvăng ra ngoài.Đường Vực nhanh tay tóm lấy cô, thấy côcònđang giật mình hoảng sợchưađứng vững thìmắng khẽ:“Này, em muốn ngãchếtà.”

Đường Hinh kéo chăn trùmđầu, nhưng làm cách nào cũng không chợp mắtđược. Những lúc côkhông ngủ được thường thích tưởng tượng ra nhiều loại kịch bản khác nhau, lúc nàyđầuóc côrất rối loạn, không hiểu vìsao rất cócảm hứng viết một câu chuyện.

“Được rồiđược rồi,đừng nói nữa.”Tăng Uyển thấy sắc mặt con trai không tốt, vội vàng kéo tay con gái nói:“Vàoăn cơmăn cơm.” (đọc tại Qidian-VP.com)

*****

Mọi người thấy vậy cũng nói vài câu trêu chọc. LúcấyĐường Vực nhàn nhãngồiởghếchủtoạ,ánhđèn nhu hoàchiếu lên mái tócđen nhánh của anh, trong cảnh tranh tối tranh sáng, anh nhướng mày cười nói:“Ai không thích ngườiđẹp chứ?”

Côcòn muốn dùng gương mặt nàyđểquyến rũ Đường Vựcđó.

ĐườngĐinhĐinh kêu lên, vội vàng quayđầu nhìn anh tỏvẻvôtội:“Em còn chưa nói gìmà.”

Khương đạo cười tiếp lời:“Không phảiđang nói cảhai côsao?”

Đường Hinh biết mẫu ngườiĐường Vực thích làngười nhưMinh Chúc.

“Cảmơn.”

Đường Hinh cười dịu dàng:“Vậy sao, thực ra tôiđịnh tìm trợlýCao.”

“……” Đường Vực hít một hơi thật sâu rồi nói:“Đường Hinh.”

ĐườngĐinhĐinh chỉvào một bứcảnh rồi nói:“Làngười này, cười rất ngọt ngào, trên mácòn cólúmđồng tiền.”

ĐườngĐinhĐinh cười hìhìlấyđiện thoại ra xem:“Mẹ, con cho mẹxemảnh, rất xinhđẹp.”

Đường Vực vừa tới câu lạc bộ,đangđịnh vào phòng tập luyện riêng thìthấy một bóng dáng quen thuộcđang tập trên máy chạy, mái tócđuôi gà đangđungđưa theo nhịp bước chân, trang phục tập luyện bósát làm lộra vòng eo thon nhỏtrắng nõn.

Mà điều cômong muốn làcôvàanh cóthểcùng nhau hoàn thành một bộphim.

Phóng viên cười nói:“Thực ra tôi rất tòmò, anh thích hình mẫu con gái nhưthếnào?”

Đường Hinh im lặng vài giây rồi ngẩngđầu nhìn anh nói:“Chưa, em…”

Editor: Hannah

Đường Vực lại bất giác bật cười.

Đểcóthểlàm nhàchếtácđòi hỏi phải hiểu kịch bản, nắm rõthịtrường, gặp gỡ đoàn làm phim, theo dõi tiếnđộquay phim, giám sát côngđoạn chếtác vàphát hành, quan trọng nhất làdựtính và điều chỉnh thời gian tiếnđộ,đểbất kểlàphimđiệnảnh hay phim truyền hìnhđều cóthểhoàn thành trong một khoảng thời gian hợp lýtheo dựtính. Trong quátrình quay phim, mọi quyếtđịnh của nhàchếtácđều rất dễlàmảnh hưởng tới chất lượng phim, làmột vịtríkhông thểthiếu. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Em cùng sếp nói chuyện phiếmđi.” Đường Hinh tìm cáiđệm ngồi xuống, nhìn anh nói:“Dùsao thì em cũng không cóviệc gìlàm.”

Đây làlầnđầu tiên cônhìn thấyĐường Vực mặcđồtập,ánh mắt hơi bối rối:“Sếp làm em sợmuốn c·h·ế·t…”

Khiđó đang làgiaiđoạn chuẩn bịcho phim“Chống kh*ng b*”,Đường Hinh vàMinh Chúcđược phân vào cùng một tổbiên kịch. Hai ngườiđều làngười TôChâu, ngoại hình xinhđẹp, làn da mịn màng trắng nõn. Cómột lầnđi liên hoan, mấy nhàsản xuất phim cũng tham gia, bọn họnóiđùa rằngĐường Vực bất công,đem hai nữbiên kịch xinhđẹp nhất trong công ty phân hết vào mộtđoàn. Khương đạo từng hợp tác vớiĐường Vực nhiều lần,đãquen thân với nhau nên cũng hùa vào góp vui, nói:“Không phải, làsếp tổng của chúng ta thiên vịngườiđẹp.”

Trong buổi phỏng vấn, người phóng viên hỏi:“Vìsựquan tâm củađôngđảo khán giảtôi xin phépđược hỏi một câu, Tổng giámđốcĐường hiện nay vẫnđộc thân sao?”

Đường Hinh chuẩn bị đi ngủ, nhìn thấy thông báo like, côngơngẩn nhìnđiện thoại. LiệuĐường Vực có đoánđược ngườiđànông không cókhuôn mặt màcôvẽchính làanh không? Nếu sau này hai người họthực sự ởbên nhau, liệu anh cóhối hận vềcái like này không?

Côta cảm thấy côgáiĐường Hinh này quásức kỳquái, khiến người ta không hiểu nổi. Theo lýthuyết, sếp tổngđối với cô ấy khoan dung nhưvậy, chỉcần cóviệc làcóthểtrực tiếpđi tìm sếp, nhìn thếnào cũng thấy sếp rất coi trọng cô ấy, thếmàcô ấy lại chỉ để ýtới người trợlýbénhỏ?

Mấy tênđócòn tạo riêng một nhóm chatđểcười nhạo anh sao?

Đường Vực lạnh lùng quát:“Bỏcái vẻthương hạiđấyđi cho anh.”

ĐườngĐinhĐinh nói thầm:“Cũng không phải do em tung tin, làdo hội anh Hoắc nói ra, anh muốn trách thìphải trách mấy người anh em cây khế đó.”

Đường Hinh ngồi trênđệm, hai tay chống cằm, khuôn mặt nhỏnhắn ngước nhìn anh, giọng nói dịu dàng:“Đường Vực, nếu em cóthểviếtđược một kịch bản khiến anh hài lòng, anh làm nhàchếtác cho em có được không?”

Anh còn cóthểdiện nữa hay không?

Đường Vực nhíu mày, lấyđiện thoại ra xem lướt qua, trong nhóm bây giờkhông cóai nhắn tin, anh lục lại tin nhắn cũ. Mẹnó đúng làchếnhạo thật!

TrongđầuĐường Vực chợt thoáng hiện lên một bóng dáng mơhồnhưng quánhanh khiến anh không kịpđịnh hình, anh trầm mặc hai giây rồi cười nhạt nói:“Không nói rõ được, cái này tuỳcảm giác thôi.”

Đường Hinh nhớtới tin tứcđăng trên báo hôm trước, gương mặt tươi cười nói:“Chúc mừng sếp, tài sản cánhân lại nhiều thêm rồi.”

Chương 4: Không, em không cần người khác, em chỉ cần anh thôi!

Đường Hinh theo dõi sốliệu của công ty, trong lòng hơiảo não, tài sản củaĐường Vực lại nhảy vọt rồi!

“Làngười nào?”Tăng Uyển nhìn hai bứcảnh.

Đường Vực dáng vẻvẫn nhàn nhãnhưlúc trước, hơi nheo mắt nhìn cô,Đường Hinh bịanh nhìn nhưvậy lại chột dạ, cúiđầu bĩu môi nói:“Được rồi, em cũng biết thương lượng với sếp không dễnhưthế, lúc trước sếp cũng chỉvội vàng nhờem giúp sức, cuối cùng người cũng không theođuổiđược…”

Thứcđêm rất hại da nha!

Mấy năm nay tinđồn về Đường Vực khôngít nhưng vềcơbảnđềuđược chứng minh làgiả. Thường thìtinđồn tung ra trước, lời thanh minh nói ra sau.

Anh hơi giật mình.

LúcấyĐường Vực cũng không biếtĐường Hinh cũng làngười TôChâu, chỉbiết côcóquan hệrất tốt với Minh Chúc.Đường Hinh khiđócũng không biếtĐường Vựcđang“giăng lưới”, hồn nhiên cười hìhìnói:“Em cũng làngười Giang Namđó.”CôthíchĐường Vực, trước cảkhiĐường Vực thích Minh Chúc rất lâu.

*****

_“Nhật kýnữ đại gia”_

Bướcđi của anh quánhanh, côsợmìnhđuổi theo không kịp…

Đường Vực dáng vẻnhàn nhãdựa vào ghếsô-pha, buổi phỏng vấn nào cũng hỏi câu này, anh nhếch mép cườiđáp:“Đúng vậy, tôiđộc thân.”

Đường Vực nhìn thẳng vào côrồi nói:“Tôiđồngývới em, dùcho tôi không sắp xếpđược thời gian, cũng sẽchỉ định người khác…”

Tài xếdừng xeởtrong sân lớn nhàhọ Đường.Đường Vựcđẩy cửa bước xuống xe, vừađi tới cửađãnghe thấy tiếng mẹanh – bàTăng Uyển –đang càm ràm:“Tài sản tăng gấpđôi thìsao? Ngay cảbạn gái cũng không có, mẹ đãnóiđểmẹsắp xếp cho, nócòn không thèmđể ý.”

“Nghe nói cậu ta còn tìm bạn thân của côbé đónhờhỗtrợ, chơi chiến thuật nội gián, hahahaha!”

Bởi vì Đường Vực từng khen côcólàn dađẹp, mặc dùcũng không hẳn làkhen cômàlàkhen Minh Chúc, nhân tiện gom thêm côvào.

Sắc mặtĐường Vực vẫn rất khócoi,ăn cơm xong cũng vềnhàluôn.

Ánh mắt anh từeo chậm rãi lướt xuống dưới.

Anh vừađi thìTăng Uyểnđãkéo tay con gáiýnhịhỏi:“Con nói người màanh con thíchđãtheođuổi một thời gian dài màvẫn không thành? Ngườiđóthếnào, sao tiêu chuẩn lại cao nhưvậy?Đến anh con màcũng không vừa mắt?”

Đường Vực suy nghĩmột lúc rồi bảo tài xếlái xe vềnhàhọ Đường.

Lúc trước khiĐường Hinhđồngýlàmđồngđội hậu thuẫn cho anh, tuy rằng không nói rõnhưngđúng làanh cóhứa hẹn với cômấyđiều kiện, vídụnhưanhđểcho côlựa chọn dự án kịch bản màcôthích hoặc cho côlàm biên kịch chủchốt, anh cũng cóthểcho cômột cơhộiđểthử.

Nói xong, côcũng khôngđể ý đến nụcườiđangđông cứng lại trên gương mặt thưkýTrần màcứthếxoay người rờiđi.

Đường Vực nghe xong thìlấy lại tinh thần, cúiđầu cười cười.

Nhàsản xuất phụtrách giaiđoạnđiều tra thịtrường banđầu rồi quyếtđịnh có đầu tưhay không, quyếtđịnhđầu tưrồi mới mời nhàchếtác.

ThưkýTrần gật gù:“Nói cũng phải…”

Đường Hinh bước xuống khỏi máy tập, cólẽdo vừa chạy xong, da cô ửng hồng lên,đôi mắt to trònđen láy, khiđôi mắt chuyểnđộng rất cóthần thái linhđộng, côvui vẻnói:“Bởi vìsếpđột nhiên xuất hiệnđó.”

Côcòn tưởng rằng anh sẽkhông tới.

Đường Vực thật không hiểu nổi logic trongđầu cô, vìsao giảm béo không thành lại biến thành kẻnghèo hèn? Anh nhìn tấmảnh cô đăng, là ảnh chụp trong một câu lạc bộthểhình, khung cảnh trông rất quen, làcâu lạc bộanh thườngđến.

“……”

Đường Hinh vừa nghe anh nói sẽchỉ định người khác thìvội vãkêu lên:“Không, em không cần người khác, em chỉcần anh!”

Đường Hinh tinởanh.

Tục ngữnói“không cógiấy nào góiđược lửa”. KhiĐường Vực theođuổi Minh Chúc cũng không hềgióng trống khua chiêng nhưng người nào cómắt cũngđều sẽnhận ra. Từsau khi Minh Chúc nói mìnhđãcóbạn trai, mọi ngườiđều hiểuđượcĐường Vực theođuổi thất bại.

Thứsáu, Cụcđiệnảnh Trung Quốc công bốsốliệu tổng doanh thu phòng vénăm ngoái là60.8 tỷnhân dân tệ, Thời Quangđạt doanh thu 16.839 tỷ, trongđócóba bộphimđiệnảnhđạt mức doanh thu trên 1 tỷ, tám bộvượt mức 500 triệu và39 bộvượt mức 100 triệu,đứng thứhai cảnước sau công tyđiệnảnh Hoa Thần.

“Đềtài kịch bản nghĩra chưa?”

Một vịTổng giámđốc mới 27 tuổi, tài sản lênđến hàng tỷnhân dân tệ,đẹp trai tài giỏi, thật sựkhông thểkhông khiến người ta tòmò.

“Vâng?”Côngẩngđầu.

Nghĩtới vẻmặt sa sầm của anh cô đột nhiên thấy buồn cười nhưng nhớtới vẻlạnh lùng của anh hồi chiều, côlại không cười nổi nữa.

“Mẹ, người ta thích người khác rồi.” ĐườngĐinhĐinh giải thích:“Thật ra con cảm thấy bạn thân của chị ấy cònđẹp hơn, con thích người này…”

Đúng là ông chủ, mỗi giây mỗi phútđều chỉnghĩtới chuyện công việc.

Không ngờhai tuần rồiđều không gặpđược.

Đường Vực hơi nhếch khoémiệng, quay ngườiđi vềphía phòng tập luyện riêng.

ĐườngĐinhĐinh nhìn anh bằng vẻ thương cảm:“Anh…”

Thấy cô đi rồi, thưkýTrần mới quayđầu“tám”chuyện vớiđámđồng nghiệp:“Đường Hinh thực sự đang theođuổi trợlýCao sao?”

“Ơthếmàcòn theođuổi những hơn một năm! Cười c·h·ế·t tao! Nếu làtao thìcókhi con cũngđẻxong rồi,đến giờnày chúng màyđều phải dốc tiền quàmừng hết rồi.”

Cả đám người cứsuốt ngày lải nhải chuyện này.

Mọi người vừa cười haha vừa tánđồng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Em không cần ai khác, em chỉcần anh thôi,Đường Vực.

Tăng Uyển khi nãy bịgiật mình giờcũng hoàn hồn lại, vội dòhỏi:“Con theođuổi ai màbị đá?”

Vòng ba cũng rấtđẹp.

ThưkýTrần vừa nhìn thấy cô đãcười tủm tỉm nói:“Chiều nay sếp tổng cóbuổi phỏng vấn, giờkhôngởcông ty.”

Nhưng côvẫn chưa từbỏ ý định. Chiều ngày mai sau khi tới công ty thiết kếnội thấtđểkýhợpđồng giao chìa khoá, côsẽtiếp tục tới câu lạc bộ, chỗ đócũng rất cao cấp, phòng nghỉcóvách ngăn riêng tư, bên trong còn cóbánđồ ăn uống.

Đường Hinh liếc nhìn côta một cái rồi thản nhiên nói:“Sếpđãnói không tức làkhông cókhảnăng thành côngđâu.”

“Đúng ra xinhđẹp thật nhưng màlàm cao quárồi…”Tăng Uyển nhìn kỹbứcảnh rồi nhíu mày nói:“Con trai tađẹp trai nhưvậy, lại còn làCEO của công ty lớn, còn chưa xứng với côta sao? Sao lại còn từchối chứ?”

Nữ đại gia: Bởi vìnhan sắc của phụnữchính làthứtài sản quýgiánhất!

Thông thường, mỗi khiĐường Vực có điều gìkhông hiểu thìcũng córất nhiều người không hiểu giống anh. Quảnhiên cóngười hỏi:“Vìsao giảm béo không thành công lại biến thành kẻnghèo hèn?”

Năm ngoái hai bộphimđiệnảnh mà Đường Vựcđảm nhiệm vịtrínhàsản xuấtđều cómức doanh thu phòng vétrên 1 tỷ,đủ đểcho thấy anh cótài chọn kịch bản, cómắt tuyển chọnđạo diễn vàbiên kịch.

Tăng Uyển cúiđầu lại gần,ĐườngĐinhĐinh mởlịch sửtròchuyện WeChat cho bàxem rồi nói:“Chị ýrấtít khi chụpảnh, con phải nhờtrợlýcủa anh Hoắc gửi chođấy, mẹxem. Nghe nói người anh theođuổi cùng bạn thân của chị ấy làhai nữbiên kịch xinhđẹp nhất công ty, cảhai ngườiđều xinhđẹp.”

Đường Vực khôngđể ý đáp:“Mới thếmà đãdoạ được em? Tôi còn tưởng em to gan lắm cơ.”

Cônói hình nhưcũng cólý, bộnão của côvận hành rất kỳquái, kiểu gìcũngđưa rađượcđápán.

Đường Hinh thản nhiên nói:“Vâng, em chạyđủ30 phút rồi.”

ĐườngĐinhĐinh lập tứcđổi sắc mặt, sauđólại nói:“Không sao màanh, nếu anh thích bạn gái làbiên kịch thìtrong công ty còn rất nhiều người mà.Đổi sang người khác là được.”

Anh lạnh lùngđi vào.

“Không tệ, thếmàchạyđược những 30 phút.” Đường Vực chậm rãi nhảtừng chữ.

Nhưng màtrước nayĐường Hinh chưa từngđềcập tới.

Lúc nàyĐườngĐinhĐinh hoàn toàn không biết, lúc trợlýcủa Hoắc ThầnĐông gửiảnh cho côcũng không quá để ý, chỉnói người trong bứcảnhđầu tiên làMinh Chúc nhưng thực ra người trongảnh lại là Đường Hinh. Do lúcanh ta gửiảnh, tín hiệu internet không tốt nên bứcảnhĐường Hinhđược gửiđi trước,ĐườngĐinhĐinh cũng vìthếmànhận nhầm người.

Cũng cóthể, cả đời này anh vĩnh viễn không biếtđược bímật nhỏnày của cô.

Có điều so với năm trước nữa thìdoanh thu của Thời Quangđãtăng gấpđôi.

“……”

Lúc phỏng vấn xongđãlàchạng vạng.

Đường Hinh tròn mắt nhìn anh, anh mặcđồtập màuđen cùngáo thun, cóthểnhìn thấy chuyểnđộng của cơbắp, không quálực lưỡng nhưng dáng người cao lớn mạnh mẽ, rất cóphong thái, làmột chiếc mắc treo quầnáo cao cấp.

Đường Hinh biết mình cũng rất xinhđẹp nhưng côkhông giống Minh Chúc. Giống nhưVưu Hoan từng nói, Minh Chúc cóphong thái xuất chúng, còn côlại dễthương khiến người tađộng lòng.

Tâm trạng cònđang chán nản, Lâm TửDu lạiđi tới, nói với vẻbất lực:“Dự án hôm qua trình lên lại khôngđược duyệt rồi. Cônói xem rốt cuộc sếp tổng muốn quay kiểu phim gì?Đời sốngđôthị, trinh thám hay vẫn làquân sự?”

Cócái cớnày, sau này mỗi khi côviết kịch bản cóvấnđềgì đều cóthểthảo luận cùng anh,đểhoàn thành một bộphimđiệnảnh hoặc truyền hình, từlúc chuẩn bịkịch bản cho tới lúc hoàn tất cảnh quayđóng máyít nhất cũng cần hơn một năm, côsẽcórất nhiều thời gian bên cạnh anh.

Bất kểthếnào,đối với phụnữmànói, khuôn mặt làquan trọng nhất.

Đường Hinh mua một suấtăn, tìm một vịtríbên cửa sổngồi xuống, giải quyết xong bữa tối thì đi thay quầnáo.

Nói cho dễhiểu thìmột bên chi tiền còn một bên làm việc.

Tới giữa trưa, côlại lặng lẽlên tầng trên.

“Ờ?” Đường Vực lười nhác tựa vào máy tập, nhìn dáng vẻbối rối của côcóphần thích thú, cười khẽ:“Em muốn làm gì?”

Thực ra mới chỉchạy có20 phút, 10 phútđầu là đi bộ, có điều côsẽkhông nói thật ra.

Đường Vực liếc em gái một cái sắc lẹm, bỗng nhiên anh nhớtớiĐường Hinh, cônhóc kia cũng giống như ĐườngĐinhĐinh, kểxấu người khác màcòn ra vẻvôtội, còn thích nói lờiđâm chọc, nói dối cũng hợp tình hợp lý. Nghĩ đếnđây anh lại nhíu mày,Đường Hinh cónhiều khuyếtđiểm thếsao?

Đường Hinhđi theo phía sau anh,Đường Vực cũng khôngđóng cửa, anh làm vàiđộng tác khởiđông, quayđầu nhìn côhỏi:“Đi theo tôi làm gì?”

Công tyđiệnảnh vàtruyền hình Thời Quang trướcđây vốn làdo cha củaĐường Vực quản lý, nghe nói sau khi ChủtịchĐường phẫu thuật thìsức khoẻkhông tốt lắm nênđãvềhưu, bốn năm trướcĐường Vực mới tiếp nhận vịtríquản lý. Truyền thôngđều nói so với Chủtịch thìanh cómắt nhìn hơn, những hạng mục do anhđầu tư rất hiếm khi c·h·ế·t yểu.

“Lớnđầu rồi màcòn trẩu thếkhông biết!”

Em gái nhỏcủa anh cười hìhìnói:“Mẹ, mẹ đừng lo cho anh. Anh cóngười màanh thíchđấy, chỉcó điều làtheođuổi khôngđược bị đá, bây giờchắc làcònđangđau thương khóc thầm.”

Đường Vực:“……”

Côcũng không dám lấy kịch bảnđại cương màcô đãphác thảođưa cho anh xem…Sợbịanh phủquyết phũphàng rồi cười nhạo.

Đường Vực khởiđộng làm nóng người, thấy côcònđứngđó, nhướng mày nói:“Em cònđịnhđứngđây nhìn sao?”

Cảm giác này rất hiếm khi xuất hiện,Đường Hinh không dám ngủtiếp, lồm cồm bòdậy mởmáy tính, gõbàn phím tành tạch.

Đường Hinh không biết anh cóhiểuýcủa côkhông, cônghiêm túc lặp lại:“Không phải lànhàsản xuất màlànhàchếtác.”

Sắc mặt anh trầm xuống, cóvẻkhóchịu.

Kếhoạch tình cờgặp gỡ ởcâu lạc bộthểhình củaĐường Hinh tối nay thất bại khiến côcóhơi thất vọng. Phíthành viên một năm của câu lạc bộ đó đắt cắt cổ, nếu không phải vìbiết mỗi tối thứsáu vàthứbảyĐường Vựcđềuđến câu lạc bộtập luyện thìcôcòn lâu mớiđăng kýthành viên, dùsao côcũngđâu cóthích vậnđộng.

Nữ đại gia: Quyết tâm tập thểdục, sau ba tháng không giảm béo sẽ làmkẻnghèo hèn. (đọc tại Qidian-VP.com)

ĐườngĐinhĐinh xua tay tỏvẻmình không biết gì.

Khiđó Đường Hinh liền cảm thấy, mẫu người con gáiĐường Vực thích nhấtđịnh phải xinhđẹp. Minh Chúc xinhđẹp, thích mặc sườn xám, khíchất dịu dàng tao nhã, trong giới biên kịch nổi danh làmỹnhân sườn xám,Đường Vực thích cô ấy cũng làchuyện bình thường.

Đường Vựcđườngđường làCEO của một công tyđiệnảnh lớn, cónhiều quan hệvới giới giải trí, hơn nữa ngoại hình lại cao lớnđiển trai, chính làchàng trai vàngđích thực, người trong công ty luôn rất quan tâm tớiđời sống tình cảm của anh, cảgiới truyền thông vàpaparazzi cũng theo dõi xem anh sẽhẹn hòvới diễn viên trẻnào.

Đường Vực liếc nhìn Minh Chúc, vừa có ýdòhỏi vừa cóvài phần bâng quơmànói:“Sông nước Giang Namđúng làvùngđất sản sinh ngườiđẹp.”

Đường Vực vềtới nhà, tắm rửa xong thìnỗi bực bội trong lòng cũng vơi bớt. Anh cóthói quen trước khiđi ngủsẽlướt xem bàiđăng của bạn bè, ngón tay dài hơi mất kiên nhẫn lướt trên diđộng, dòtìm người màanh muốn tìm.

Dùlàrau xanh hay củcải thìcũngđều có điểmđáng yêu.

Đường Vực:“…”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Không, em không cần người khác, em chỉ cần anh thôi!