Dương Hàn thấy cảnh này, hai đầu lông mày không khỏi nhíu chặt lại
Là người của ma giáo!
Tại sao bọn hắn lại ở đông vực!
Ma giáo là thế lực mạnh nhất tây vực, cũng là kẻ thống trị ở đó, không giống như đông vực, các thế lực lớn ở đông vực đều đang ở thế cân bằng lẫn nhau, mà ở tây vực Thiên Ma giáo là kẻ thống trị thật sự.
Nhưng hơn nghìn năm trước, ở tây vực không giống như hiện tại, mà ở đó vô cùng hỗn loạn, năm đại tông môn ma đạo khác nhau không ngừng sung đột với nhau, để tranh giành vị trí đứng đầu tây vực, nên có vô số trận chiến đẫm máu sảy ra.
Tưởng như các cuộc sung đột sẽ không có hồi kết, nhưng đúng lúc này, có một nữ nhân xuất hiện, lấy thực lực tuyệt đối một tay trấn áp hết thảy, bắt đầu kết hợp năm đại tông môn ma đạo này lại với nhau, thành lập Thiên Ma Giáo, sau đó nàng ta lên làm giáo chủ, tự xưng mình là Huyết Liên Ma Tôn.
Thiên Ma Giáo thành lập, trở thành thế lực thống trị tây vực hơn nghìn năm.
Dương Hàn lúc này trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, vì từ khi Huyết Liên Ma Tôn thống nhất tây vực, nàng ta cũng không tiến về các vực khác để mở rộng thế lực.
Mà tại sao hiện tại người của ma giáo lại xuất hiện ở đông vực, không lẽ Huyết Liên Ma Tôn đã thay đổi ý định, muốn thống nhất Huyền Vũ Giới!
Nghĩ đến đây Dương Hàn sắc mặt càng là ngưng trọng, nếu chuyện này thật sự sảy ra, thì Huyền Vũ giới sẽ tràn ngập trong máu tươi, gia tộc của hắn cũng sẽ bị cuống vào cuộc chiến đẫm máu này.
Bên dưới, thiếu niên ở trong hố sâu đang chật vật đứng dậy, bên trên thì có năm tên ma giáo đang bao vay hắn lại.
Một tên ma giáo trong đó bắt đầu lên tiếng.
“Dạ Thần, ta không nghĩ ngươi lại là người của chính đạo nằm vùng trong ma giáo, còn c·ướp đi Vạn Quỷ Huyết Mệnh Thuật của giáo ta”
Người vừa lên tiếng là Ngô Hùng, thủ lĩnh trong năm người, có tu vi cao nhất ở đây, thần tàng cảnh tứ trọng.
Đúng lúc này, một tên đứng bên cạnh Ngô Hùng, giọng nói mang theo nồng đậm sát khí vang lên.
“ Thủ lĩnh để ta g·iết hắn, tên khốn này dám lừa dối tình cảm của thánh nữ ma giáo ta”
Người này là Lục Du, người của ma giáo, cũng là một trong những người ái mộ thánh nữ, nên khi biết Dạ Thần phản bội lại thánh nữ, sau đó đánh cắp đi cuốn bí thuật bị cấm, Vạn Quý Huyết Mệnh Thuật, rồi bỏ chạy, nên hiện tại hắn đang vô cùng phẫn nộ.
Ngô Hùng nghe vậy cũng là trầm giọng nói.
“ Khoang đã, giáo chủ có lệnh không chỉ bằng mọi giá phải lấy lại Vạn Quỷ Huyết Mệnh Thuật, mà còn giữ cho hắn một mạng đem về”
“ Giáo chủ muốn xiêu hồn hắn, xem ai là chủ mưu chuyện này”
Nói xong Ngô Hùng liền di dời ánh mắt xuống phía Dạ Thần đang chật vật đứng trong hố nói.
“Dạ Thần, mau giao ra Vạn Quỷ Huyết Mệnh Thuật, rồi ngoan ngoãn đi theo chúng ta, nếu không ta sẽ khiến ngươi phải chịu cảm giác đau khổ khi tứ chi bị cắt.”
Nghe vậy, Dạ Thần trên mặt có vài phần ngưng trọng, hai con ngươi thì lộ ra vẻ không cam lòng, hắn biết nếu b·ị b·ắt về Thiên Ma Giáo cũng chỉ có con đường c·hết.
Hắn còn chưa báo thù cho mẫu thân mình, nên cũng không muốn c·hết như vậy.
Sau đó Dạ Thần nhìn về hướng Ngô Hùng nói.
“ Các ngươi muốn xiêu hồn cũng vô dụng, vì trong thần hồn của ta đã có cấm chế, nếu bị xiêu hồn thì thần hồn sẽ lập tức hồn xiêu phách tán”
Nghe vậy Ngô Hùng hai đầu lông mày không khỏi nhíu chặt lại.
Nhưng đúng lúc này, Lục Du đứng bên cạnh tâm tình đã mất kiên nhẫn lên tiếng.
“ Thủ lĩnh, chúng ta không cần quan tâm hắn có nói thật hay không, cứ đem hắn về cho giáo chủ là được”
Nói xong Lục Du cũng không do dự nữa, lấy ra thanh ma đao, ma khí trên người bắt đầu điên cuồng khuếch tán ra, sau đó lấy tốc độ cực nhanh phóng tới Dạ Thần, từ nãy giờ hắn đã cố gắng nhịn xuống cơn tức giận của mình, nên hiện tại không nhịn được nữa mới bộc phát.
Đối với Lục Du thánh nữ là người không thể khinh nhờn, mà tên Dạ Thần này dám lừa dối tình cảm của thánh nữ, nên hắn mới tức giận như vậy.
Bên kia Dạ Thần thấy Lục Du đang điên cuồng lao tới mình, trên mặt liền lộ ra vẻ không cam lòng, nhưng cũng không thể làm gì, vì trên người hắn linh khí gần như đã cạn kiệt.
Dạ Thần cũng không muốn lừa dối tình cảm của thánh nữ thiên ma giáo, ngược lại còn có tình cảm với nàng, nhưng hắn còn phải báo thù cho mẫu thân và đang còn bị gieo cấm chế lên người, nên cũng không còn cách nào khác.
Dạ Thần hiện tại trong lòng cảm xúc vô cùng phức tạp, có tức giận, không cam tâm, áy náy,... kiếp này hắn có quá nhiều tiếc nuối.
Trên tay Lục Du thanh ma đao đã đến trước người Dạ Thần, thì bắt đầu hiển hóa ra bốn đạo đao ảnh hướng tứ chi của Dạ Thần mà chém tới, lúc này trong mắt hắn lộ ra vẻ hung ác, vì cũng không thể g·iết, nên cũng chỉ có thể chặt đứt tứ chi, rồi t·ra t·ấn một hồi.
Nhưng đúng lúc này, trên không một thanh kiếm được bao phủ bởi vô số kiếm khí không ngừng rít gào, quang huy vô cùng sáng chói, xé mở ra màn đêm tĩnh mịch, lấy tốc độ cực nhanh phá không bay xuống Lục Du.
Bên dưới, Lục Du liền cảm nhận được một cổ nghi cơ truyền tới, sắc mặt biến đến vô cùng ngưng trọng, sau đó hắn không do dự bắt đầu chuyển hướng đao ảnh lên phía trên.
Kiếm cùng đao hung hăng v·a c·hạm, tạo ra tiếng oanh minh đinh tai nhức óc.
Hai nguồn lực lượng kinh khủng chạm nhau, trực tiếp bắn bay cả hai ra xa.
Bên kia Lục Du vừa bị văng ra, thì hắn liền lấy thanh đao cắm mạnh xuống đất để giảm lực phản chấn, tạo ra một khe rãnh hơn mười mét trên mặt đất.
Thanh kiếm trên không, bị lực trùng kích bắn văng ra xa một hồi, rồi bắt đầu ổn định lại, lơ lửng tại hư không, sau đó thì bay lên trên dừng lại bên cạnh một thiếu niên đang đứng tại hư không, tay bóp kiếm quyết.
Bên dưới tất cả mọi người ánh mắt đều là hội tụ tới.
Dương Hàn trên người bạch bào tung bay theo gió dưới ánh trăng, ánh mắt vô cùng lãnh đạm nhìn xuống đám người, trầm giọng nói.
“ Tại sao ma giáo các ngươi lại đến đông vực”
Nghe vậy, Ngô Hùng hai đầu lông mày không khỏi nhíu lại, sau đó khoé miệng kéo lên một nụ cười lạnh.
“ Chỉ là một tiểu bối có tu vi tử phủ cảnh mà cũng dám chất vấn chúng ta”
Bên kia Lục Du khi bị ngăn cản lại một đao, hắn tâm tình càng là tức giận.
“ Tiểu tử, nếu ngươi đã muốn lo chuyện bao đồng, thì ta sẽ lấy ngươi trút giận trước”
Nói xong Lục Du trên người ma khí điên cuồng lan tràn ra, sau đó hội tụ lên thanh đao, hai chân hắn bắt đầu phát lực, mũi chân điểm lạc trên mặt đất, lấy tốc độ cực nhanh phóng đi hướng Dương Hàn, để lại phía sau một vệt đen kéo dài.
Dương Hàn thấy Lục Du đang lao về phía mình, trên mặt cũng không mấy thay đổi, hắn chậm rãi đưa tay đang bóp kiếm quyết lên, sau đó điểm ra một chỉ.
Bên cạnh Thái Sát Kiếm bắt đầu rung lên, thoáng chốc kiếm ngân nổ vang, kiếm khí rậm rạp chằng chịt không ngừng khuếch tán ra, điên cuồng xoáy quanh thanh kiếm.
Kiếm khí tứ ngược bên ngoài Thái Sát Kiếm tiếng ông ông không ngừng vang lên, chớp mắt thanh kiếm lấy tốc độ cực nhanh lao đi, không khí đều cho xé mở,vô số khí lưu điên cuồng bay tán loạn tạo ra cuồng phong gào thét.
Huyền Thiên Kiếm Kinh!
Đang lao tới Lục Du thấy thanh kiếm vô cùng sáng chói quang huy này bay tới mình, trên mặt liền lộ ra vẻ khinh thường, khoé môi kéo lên nở ra nụ cười lạnh.
0