Hỗn Loạn Chi Lưu
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 17: Bạn Mới
Ánh mắt hắn chuyển xuống đôi giày rách đến mức lòi cả mấy ngón chân, khóe miệng khẽ giật giật. Hắn thở dài, lại lột thêm da để làm một bộ quần áo và giày mới.
Ánh mắt đỏ rực khóa chặt hắn. Một cú vỗ cánh,bão cát bùng lên, quét qua mặt hắn như hàng trăm m·ũi d·ao nhỏ.
Cuối cùng, hắn đã chạm tới khe nứt. Chỉ rộng nửa mét.
"Con mẹ nó..." Hắn đang đứng trên một vách đá cao trăm mét.
Cứ thế, hắn liên tục luân phiên giữa Art Thánh Hình Vô Định và Rock Skin, vừa dò đường vừa rèn luyện hai kỹ năng.
Cử động từng ngón tay, rồi cả cánh tay.
Thời gian trôi qua.
Không chần chừ nữa,hắn ném hai ba lô.
Còn lại ba lô nước.
Hít sâu vài lần, cảm nhận cơn đau âm ỉ khi di chuyển mạnh,nhưng ít ra, hắn đã có thể tiếp tục hành trình.
Ba lô thịt rơi xuống vực.
Trán Trần Sinh rịn mồ hôi lạnh. Nếu cứ chần chừ, hắn sẽ bị săn đến c·hết.
Ngoài ra, hắn còn phải mang theo lương thực và nước uống, hành lý đã quá cồng kềnh.
Đến khi cảm thấy đã đủ, hắn xé bỏ lớp băng bó.
Rút dao tế lễ ra, hắn cân nhắc một chút rồi thôi. Hắn cần nhanh chóng lấy những thứ cần thiết trước khi lũ Rock Worm bu đông hơn.
Không chần chừ, hắn rút hai ngọn giáo, cường hóa cả cơ thể lẫn v·ũ k·hí bằng Soul, hít sâu một hơi rồi bắt đầu leo.
Lột sạch phần thịt còn dính và lớp sần sùi bên ngoài tấm da, hắn dùng tro từ đống lửa gần đó thoa lên để khử mùi rồi cắt thành từng mảng lớn. Sau đó, khoét lỗ, dùng những mảnh da nhỏ để bện thành dây buộc.
Xong phần túi đựng, tiếp theo là lương thực. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Sinh gãi đầu, nhanh chóng lao tới nhặt lại ngọn giáo. Soul cường hóa cơ thể lẫn mũi giáo, hắn dùng sức đâm mạnh, xuyên thủng một con quái vật.
"Một... hai... một... hai..."
Bầu trời xanh vạn dặm.
Con Bone Devourer đang lượn lờ trên trời bỏ qua ý định giúp đỡ,lập tức lao xuống đuổi theo những miếng thịt rơi ra.
Hắn cũng muốn lấy thêm, nhưng những chiếc răng này không phải Soul Gear không thể triệu hồi hay giải trừ.
Đám Rock Worm trở thành bia tập ném giáo bất đắc dĩ. Hắn dần quen với trọng lượng của ngọn giáo, điều chỉnh góc ném, lực tay, thậm chí thử nghiệm nhiều cách để tăng độ chính xác.
Mỏ thép của nó xuyên thủng túi. Nước bắn tung tóe. Cánh nó run lên một nhịp, mất thăng bằng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng sử dụng Rock Skin để lặn xuống đất? Quá chậm. Chúng sẽ không để hắn yên.
Trần Sinh không chút do dự. Hai ngọn giáo đâm thẳng vào, khoét rộng khe hở. Đá rơi lả tả.
Để tiết kiệm, hắn vẫn mặc Rock Skin tận dụng khả năng phòng thủ, nhưng quan sát bằng mắt thường.
Dao tế lễ tuy sắc bén nhưng lại quá ngắn.Khi đối phó với quái vật cỡ lớn, nhược điểm này bộc lộ rõ ràng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bộ đồ hoàn thành trông có chút giống giẻ rách chắp vá, nhưng chất liệu lại là da của một con quái vật cấp D bậc thủ lĩnh.
Tay hắn run lên sau cú ném,nhưng ánh mắt vẫn sắc bén,khóa chặt mục tiêu,một chút sợ hãi và lo lắng sinh ra bị hắn đè nát
Hơi nóng hừng hực bốc lên từ mặt đất, trong khi gió lùa qua mặt, cuốn theo những hạt cát mịn rít lên bên tai.
Thời gian còn dư dả, mà cả tinh thần lẫn thể lực đều đang ở trạng thái tốt, vậy nên hắn quyết định chuẩn bị thêm vài thứ cần thiết.
Chỉ còn một tay cử động được, cảm giác làm Thần Điêu Đại Hiệp không quá tốt. Hắn dùng Soul kiểm tra xương sườn và tay trái, khẽ cảm thán năng lượng Soul thật sự quá tiện lợi.
Hắn chọn ba chiếc răng còn nguyên vẹn nhất, dùng dao tế lễ cẩn thận đào bới phần gốc.
" Sai ở chỗ nào nhỉ?"
Trần Sinh nuốt khan. Cơ bắp mỏi nhừ, hai tay vẫn run rẩy sau khi leo lên độ cao cả trăm mét. Phía sau là vực thẳm. Rơi xuống c·hết chắc.
Bone Devourer vươn vuốt,móng sắc như lưỡi dao, vung thẳng vào hắn.
Cả hai bốn mắt nhìn nhau.
Soul cường hóa cánh tay, hắn kẹp răng quái vật vào nách, dùng sức rút mạnh.
Một cú hất ngược, xác Rock Worm văng ra. Hắn xoay mũi giáo, đâm thẳng vào đầu một con khác.
Vài con Rock Worm gần đó nghe tiếng động liền bò tới, há miệng dữ tợn định t·ấn c·ông.
Bộ lông đen sì xếp lớp như áo giáp thép. Cặp vuốt sắc nhọn dài đến nửa mét.
Hắn lách người chui qua.
BỐP!
Trần Sinh trong lòng đậu đen rau muống.
Dù đã cường hóa, sức nặng của balo vẫn kéo hắn xuống. Mồ hôi tuôn như mưa, mắt đỏ ngầu.
Tiến về phía cái đầu của con quái vật, hắn không khỏi rùng mình. Dù đ·ã c·hết, cái miệng rộng ngoác với hàng răng sắc nhọn xếp thành vòng xoáy vẫn tạo cảm giác rợn người.
Cầm lên thử múa vài vòng, cảm giác nặng nhưng chắc tay. Hắn thầm gật đầu hài lòng.
Cơ hội đây rồi!
Hắn ngủ lại thần điện một đêm, tiện tay nhặt thêm vài viên đá phát sáng. Dùng Art hoặc kỹ năng của Rock Skin cũng có thể nhìn thấy trong bóng tối, nhưng đều tiêu hao Soul.
Trần Sinh đạp mạnh.
Mũi giáo được gọt thành hình chóp tứ diện, không chỉ giúp xuyên thủng mục tiêu dễ dàng hơn mà còn khiến v·ết t·hương khó lành, gây xuất huyết nghiêm trọng.
Mãi cho đến khi đồ ăn và nước uống chỉ còn một nửa, cuối cùng, một vách đá cao sừng sững chặn đường.
Trồi lên từ lòng đất, hắn đã thấy vài con Rock Worm bu quanh xác thủ lĩnh, tham lam cắn nuốt máu thịt. Với chúng, đây là một buổi thịnh yến.
Mặc Rock Skin, siết chặt ngọn giáo, hắn bước đi, bỏ lại sau lưng đống lửa đã cháy tàn, đám Rock Worm vẫn còn nhung nhúc, cùng t·hi t·hể lạnh ngắt của con quái vật khổng lồ.
Mỗi chiếc dài gần một mét tám. Lặp lại vài lần, hắn thu được ba cái.
Một tiếng rít sắc nhọn vang lên, như lưỡi dao cắt vào màng nhĩ.
Rock Skin trang bị.
Trần Sinh trầm mặc.
Những ngày tiếp theo, hắn chỉ lặp đi lặp lại hai việc,nghỉ ngơi hồi phục và luyện tập chiến đấu.
Nếu mang ra bán, có khi đủ để một gia đình bình thường sống dư dả trong vài năm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kền kền, nhưng to hơn nhiều. Cao ít nhất ba mét, chưa kể đến phần cổ dài.
Hắn tự nhủ, giữ nhịp thở, giữ nhịp tay.
Chương 17: Bạn Mới
Một sinh vật đứng dậy.
Kiểm tra lại lần cuối.
Trần Sinh lao theo ngay sau đó.
Chỉ có một tay hoạt động khiến công việc chậm chạp hơn. Mất mấy tiếng, hắn mới thu đủ số lượng thịt và da cần thiết.
Một con Bone Devourer khác lướt qua, nhưng không t·ấn c·ông ngay mà lượn vòng chờ đợi. Chúng có chiến thuật.
Balo căng đầy thức ăn, nước uống, vài viên đá phát sáng đeo trên người. Một ngọn giáo buộc ngang hông, sẵn sàng rút ra bất cứ lúc nào.
Hắn mang theo quá nhiều đồ,nếu dùng kĩ năng di chuyển trong lòng đất của Rock Skin sẽ rất khó di chuyển và phải tiêu hao một lượng Soul lớn hơn.
Một chiếc răng bị gọt phế, cuối cùng hắn chỉ làm ra được hai ngọn giáo.
[Sacred Form of the Shapel·ess – Thánh Hình Vô Định] kích hoạt.
Chân và tay lần lượt đóng chặt ngọn giáo vào vách đá, mỗi lần nhấc người lên, cơ bắp hắn như bị thiêu đốt.
Hắn đem phần thịt tươi cắt ra từng miếng, xếp lên giá, rồi hun khói cho khô. Khi đã chắc chắn chúng không còn ẩm, hắn quấn kỹ bằng những tấm da mỏng.
"....Không giống như mình tưởng tượng." Trần Sinh gãi đầu,nghĩ thì dễ nhưng làm thì khó,nhắm vào một tảng đá hắn dùng sức ném.
Đầu tiên là một cái túi lớn để mang theo nhiều lương thực và nước hơn.
Phải vô hiệu hóa hoặc g·iết con này ngay.
Nhưng hiện tại, hắn chỉ cần tập trung Soul bao bọc xương gãy, tốc độ hồi phục tăng nhanh đáng kể. Hắn ước lượng, chắc chỉ mất khoảng một tuần.
Trên vách đá gần đó, những bóng đen khác đáp lại bằng những tiếng thét rợn người.
Gió gào rú.
Chiếc mỏ cong, cứng như sắt.
Dài khoảng một mét rưỡi, màu sắc như ngà voi, bên trong đặc ruột. Dựa vào chút kiến thức về khí động học, hắn đẽo thêm những rãnh dọc trên thân ngọn giáo để giảm sức cản khi ném.
Rút ngọn giáo còn lại, hắn siết chặt. Soul kích hoạt, hơi nóng lan khắp cơ thể.
Bầu trời xanh ngắt trải dài vô tận. Dưới chân hắn, cồn cát vàng kéo dài đến chân trời.
Vài con Rock Worm xui xẻo bị lôi ra làm vật thử nghiệm. Hắn không quá hài lòng, lại ngồi xuống tiếp tục gọt đẽo.
Một ngọn giáo xé gió.
Hắn đã mất khái niệm thời gian từ lâu. Đói thì ăn, khát thì uống, mỏi thì dừng chân.
Theo lời Jack, con Rock Worm này là cấp D bậc Leader. Nguyên liệu lấy từ nó chắc chắn có giá trị.
Nhưng... ở phía trên, dù chỉ là một khe hở nhỏ, hắn đã nhìn thấy ánh sáng.
Ngọn giáo rít gió lao đi, va vào vách đá tóe lên tia lửa thay vì găm chặt như hắn tưởng.
Cuối cùng, hai chiếc ba lô bằng da quái vật được hoàn thành. Dù vẻ ngoài thô kệch, nhưng chất lượng không hề tệ. Để kiểm tra độ bền, hắn dùng lực ném mạnh vài lần,không có dấu hiệu rách hay bung chỉ.
Chúng đang đến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ánh sáng ngày càng gần hơn. Cảm giác kiệt sức dần bị ý chí đè bẹp.
Tệ hơn nữa, ngay trước mặt hắn, chỉ cách vài mét có một ổ chim khổng lồ.
Thông thường, thương gân động cốt không có vài tháng thì đừng mong hoạt động lại.
"Thế là xong phần lương thực."
Từng chút, từng chút một.
Dùng dao tế lễ đẽo gọt,hắn muốn làm một ngọn giáo, một lúc lâu sau, hắn cầm một chiếc lên, nhắm một mắt quan sát.
Bone Devourer vươn đôi cánh khổng lồ, bóng đen che phủ Trần Sinh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.