Hồng Hoang Thiên Đế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 317: Trở về Nhậm gia
Ngưng Băng khẽ gật đầu, nhỏ giọng đáp lời mẫu thân nàng:
Mặt khác, nàng cảm thấy có chút tự ti, nàng ngoài thiên phú luyện đan, nhan sắc trời phú ra, địa vị, gia tộc, bối cảnh, tất cả đều không thể nào so sánh với Cổ Ngưng Băng, những gì nàng có Cổ Ngưng Băng cũng có, nhưng những gì Cổ Ngưng Băng có, nàng lại không có.
Quả thực, nếu nàng và hắn không có mâu thuẫn ngày trước, hắn không bày mưu tàn sát người Cổ gia, nàng cũng có một chút ái mộ với hắn.
- Chúc mừng Khương sư điệt!
Ngưng Nhi thì có thể hắn sẽ an tâm hơn một chút, nhưng tính tình của Ngưng Băng quá ương ngạnh, hắn chỉ sợ nàng sẽ náo động một phen. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cổ phu nhân e là nàng sẽ sinh sự với Vũ Phàm, mà điều đó quả thực không hề tốt cho cuộc sống của nàng ở Nhậm gia, chưa kể bên cạnh của Vũ Phàm còn có một vị nữ tử thanh mai trúc mã Nhược Thanh Thanh, nổi danh với thiên phú luyện đan ở Nhậm gia, địa vị ở trong Nhậm gia bây giờ cũng không hề tầm thường.
Nhậm gia trên dưới nhao nhao chúc mừng Vũ Phàm.
Cổ Ngưng Băng ban đầu có chút bất ngờ và không quen, nhưng nàng cũng không chống cự hắn, thuận theo ý hắn, sánh vai bay cùng hắn về lâu thuyền của Nhậm gia, theo đúng lễ nghi.
- Gặp qua Cổ tỷ!
- Ân, ta biết rồi, Băng nhi, con bây giờ đã là thê tử của Khương công tử, tuyệt đối phải nghe lời phu quân của con, như vậy mới là tốt!
Vũ Phàm đối với biểu hiện này của hai nàng tương đối hài lòng, hắn hy vọng, hai nàng có thể nhường nhịn nhau một chút, cùng hắn trải qua cuộc sống êm đềm hạnh phúc.
Nàng cúi gầm mặt, chỉ nói mấy từ, giọng nhỏ nhẹ buồn buồn:
Ngưng Băng tuy tính tình ương ngạnh, nhưng cũng rất thông minh, hiểu chuyện, nàng cũng hiểu rõ vị cô nương trước mặt mình có địa vị như thế nào trong lòng Vũ Phàm, nàng cũng theo lễ đáp lại Ngưng Nhi một cách nhẹ nhàng:
Cổ Nguyên làm như vậy, không tránh khỏi bị Kiếm Thánh và Nhậm Thiên Hành để ý, nhưng lão đã suy nghĩ kỹ càng, đây là động thái thể hiện rõ thiện ý của lão đối với Vũ Phàm, để lại cho hắn một cái mầm mống tình cảm, hy vọng dần dần cảm hóa được hắn, từ đó có thể lôi kéo hắn về Cổ gia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dựa trên thông tin lão thu thập được về hắn, hắn tuyệt đối không phải là kẻ vong ân bội nghĩa, hơn nữa, Cổ Ngưng Băng đã là thê th·iếp của hắn, Cổ gia đã là ngoại tộc của hắn, lão có thể tin chắc rằng, nếu hắn không ủng hộ Cổ gia thì cũng sẽ không chống lại Cổ gia.
Lão sợ nữ nhi mình làm chuyện ngu ngốc mà gánh tai họa vào thân, bây giờ ở Nhậm gia, cũng chỉ có Vũ Phàm là có thể bảo vệ được nàng, nếu nàng làm hắn chán ghét nói không chừng, Nhậm gia có thể trục xuất nàng, thậm chí là tiền trảm hậu tấu a!
Bởi vì hôn nhân của Băng nhi, không phải là từ tình yêu mà thành, mà là một cuộc đổ ước của trưởng bối, hơn nữa, còn là gả cho kẻ từng g·iết c·hết tộc nhân của Cổ gia.
- Chúng ta cũng nên trở về thôi! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếu Ngưng Nhi khẽ cúi đầu, sư phụ của nàng Nhậm Phi Phi, cũng để ý đến cử chỉ này của Ngưng Nhi, trong lòng có chút trầm mặc, ánh mắt của nàng cũng thoáng qua nét đồng cảm, số phận nữ nhi ở trong tu chân giới này, vô cùng yếu thế, nhất là trong các đại thế lực, nếu như không có thiêu phú ưu tú siêu việt, thì trước sau cũng trở thành công cụ cho thế lực mở rộng mối quan hệ chính trị.
Tiếu Ngưng Nhi nhìn tràng cảnh phía trước, trong lòng buồn vui lẫn lộn, cảm xúc của nàng thật khó tả, nàng nửa vui cho Vũ Phàm, vì một khi hắn kết thân với Cổ gia, địa vị của hắn lần nữa thay đổi, được củng cố thêm một bậc, nhưng nàng cũng buồn, vì hắn nạp thêm một vị tiểu th·iếp, hậu viên bây giờ, không còn nàng và hắn nữa.
Cổ Ngưng Băng hai mắt sớm đã đỏ hoe, mẫu thân của nàng cũng đã rơi lệ, làm sao nàng cầm được lòng của mình cơ chứ.
Lão mỉm cười quỷ dị, cũng không biết lão nghĩ gì.
Tiếu Ngưng Nhi chủ động chào hỏi Cổ Ngưng Băng:
Còn lại phải xem hắn lựa chọn như thế nào.
Một thiên tài Kiếm Tu và Cổ Sư, nếu như Cổ gia có thể bồi dưỡng hắn, rốt cuộc sẽ trở thành cường giả cường đại như thế nào vẫn là một cái ẩn số tiềm năng, mà hầu hết các đại thế lực đều là hứng thú với dạng đầu tư này.
Đây có thể nói là một cuộc hôn nhân chính trị, cho cả Nhậm gia và Vũ Phàm.
"Băng nhi, ở trong Nhậm gia, Khương Chính Hạo chính là tấm khiên của con, tuyệt đối đừng đối nghịch hắn! Hãy nhớ kỹ điều này! Đừng quên lời của phụ thân!"
Mặt khác, cho dù Kiếm Thánh có biết việc này đi chăng nữa, cũng không thể nói gì Cổ Nguyên hay là Cổ gia, bởi vì Vũ Phàm bây giờ là rể của Cổ gia, học tập công pháp của Cổ gia hoàn toàn không có gì bất hợp lý, hơn nữa, quả thực hắn có thiên phú tu luyện Cổ Sư, mà điểm này Kiếm Thánh cũng rõ.
Bởi vì nàng cũng phải công nhận Vũ Phàm là một nam nhân khí khái, thiên phú và thực lực của hắn đều được xem là thiên kiêu ở Nhân Tộc Vực, và bản thân nàng cũng đã được trực tiếp cảm nhận được sự cường đại của hắn.
Nàng nói xong, tai có chút đỏ, má phớt phớt hồng, cảm xúc có chút kỳ lạ.
- Chúc mừng Khương sư huynh a! (đọc tại Qidian-VP.com)
Một thiên tài không có bối cảnh, chính là một bảo vật vô giá, Cổ gia đã có một cái cầu nối, mặc dù là bất đắc dĩ, hơn nữa, cũng không mấy vẻ vang, nhưng bọn họ cũng không thể nào bỏ qua nó.
Rồi lão đứng ở trên đài cao, nhìn xuống thân ảnh của Vũ Phàm, trong ánh mắt mang theo sự thú vị và thường thức nồng đậm.
Mẫu thân của nàng rốt cuộc cũng lên tiếng căn dặn nàng, Cổ phu nhân cũng chỉ hy vọng nàng có thể bớt lại cái tính ương ngạnh, nghe lời Vũ Phàm, đổi lấy một cuộc sống bình an ở Nhậm gia.
Với cả bản thân của Ngưng Băng cũng không muốn tranh sủng với Ngưng Nhi, thậm chí còn ôm hy vọng có thể an an ổn ổn sống ở bên cạnh hắn, bình yên tu luyện qua ngày.
Một thiếu niên vô danh, không có bối cảnh gì, bây giờ có Tào gia, Liễu gia, Triệu gia, Cổ gia và Nhậm gia chống lưng, đây có phải là thiên đạo ưu ái hắn hay không.
Vũ Phàm tiến đến chỗ của Cổ Ngưng Băng, đưa tay vòng ra sau eo của nàng, tự mình tiếp dẫn đưa nàng về lâu thuyền của Nhậm gia.
- Đa tạ sư thúc ... đa tạ sư bá ...
"Ân! Băng nhi hiểu rõ!"
- Chúc mừng Khương sư chất! (đọc tại Qidian-VP.com)
Có sức mạnh, tương đương với bảo tồn được địa vị và sự phát triển hưng thịnh của gia tộc, nếu như nữ nhi lão đã phải gả cho hắn, vậy thì lão sẽ bồi dưỡng hắn thành cái thế cường giả, để nữ nhi lão có chỗ dựa vững chắc về sau.
- Ân, mẫu thân, nữ nhi sẽ nghe lời của phu quân!
Mọi người đều đã quay lại thuyền, Cổ gia cũng đã rời đi, Kiếm Thánh liền hạ lệnh.
Bịn rịn hồi lâu, phụ mẫu của Ngưng Băng cũng quyết định rời đi, Cổ Nguyên trước khi quay lại lâu thuyền của Cổ gia, lần nữa truyền âm nhắc nhở Cổ Ngưng Băng một cách cẩn thận.
Lão ngước nhìn bầu trời rộng lớn bên trên, thiên hạ này, chỉ còn kém vài phần nữa là sẽ nằm trong tay lão.
Vũ Phàm vội vàng đáp lễ bọn họ:
- Phụ mẫu, hai người nhất định phải giữ gìn sức khỏe!
Chương 317: Trở về Nhậm gia
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.