Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Hồng Hoang Thiên Đế
Unknown
Chương 319: Toan tính
Thân phận của Vũ Phàm, bây giờ đã thuế biến vô cùng lớn, so với mấy năm trước, càng là một trời một vực, khó có từ ngữ nào có thể diễn tả hết được sự chênh lệch địa vị của hắn lúc này và thuở hàn vi.
Một thiếu niên nghèo, không có thế lực chống lưng, bẵng qua một thời gian, bây giờ đã con rể của Cổ gia, Hải Long Công Tử của Nhậm gia, và khách khanh cung phụng của Triệu gia.
Chỉ nhiêu đây thôi, đã không còn có mấy ai dám nguyện ý trêu chọc hắn nữa, chưa kể những thế lực sau lưng đang âm thầm đầu tư cho hắn, như Liễu gia, Tào gia, Tề gia nữa.
Tài nguyên tu luyện của Vũ Phàm bây giờ, chính là cuồn cuộn không dứt, muốn gì có đó, không hề gặp phải trở ngại trong việc thu thập tài liệu và tài nguyên tu luyện.
Nhiều người cho rằng, chính là hắn may mắn mới được như vậy, nhưng ít ai biết được rằng, để tiếp nhận sự may mắn này, hắn đã phải nỗ lực biết bao nhiêu.
Cơ hội lúc nào cũng có, nhưng quan trọng là ngươi có đủ căn cơ để tiếp nhận cơ hội hay không lại là một chuyện khác.
Thử hỏi rằng, liệu những đại thế lực này, nguyện ý bồi dưỡng một tên phế vật vô tri hay sao? Câu trả lời xác thực là không, đó là một điều chắc chắn.
Ở Vũ Phàm, hắn không chỉ có thiên phú tu luyện lẫn thiên phú kiếm đạo bá đạo, mà còn có cả sự cơ trí sâu xa, chính điều này, đã làm nên sự khác biệt của hắn, thu hút sự chú ý và bồi dưỡng của đông đảo các đại thế lực.
Triệu gia lão tổ, buông xuống ngọc giản trên tay, lão trầm ngâm nhìn xa xăm, rồi bất chợt cất giọng, nói với đám nhi tử của mình, đang hầu chuyện ở xung quanh.
- Thật không ngờ Cổ gia vậy mà thật sự gả Cổ Ngưng Băng cho tên Khương Chính Hạo, chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài, có thể Cổ gia và Nhậm gia có âm mưu gì đó sâu xa!
Lão ngừng lại một chốc rồi nói:
- Có lẽ Kiếm Thánh muốn dùng hắn như một quân cờ tối thượng, phá vỡ đi thế bất lưỡng lập hiện tại của hai bờ Nam Bắc.
Triệu gia gia chủ gật đầu, đáp lời lão:
- Nếu theo hướng đi hiện tại, có lẽ, Kiếm Thánh muốn thông qua Khương Chính Hạo, nắm lấy một phần Cổ gia, tiến tới xóa bỏ ranh giới Nam Bắc, tái hợp Nhân Tộc Vực làm một, để thực hiện kế hoạch kia của lão.
Lão tổ Triệu gia khẽ gật đầu:
- Ta cũng có suy nghĩ này, mà nếu quả thực là cái hướng đi này, Khương Chính Hạo chính là một quân cờ quan trọng trong chiến lược của Kiếm Thánh, và địa vị của hắn sẽ không dừng lại ở vị trí Kiếm Vương không thôi!
Toàn bộ người có mặt ở đây âm thầm hít một ngụm khí lạnh, địa vị không dừng lại ở Kiếm Vương, có lẽ nào Kiếm Thánh muốn hắn, trở thành kẻ đứng đầu hai nhà Cổ gia và Nhậm gia, nếu quả thực như vậy, Triệu gia không thể không cân nhắc đến việc, xây dựng mối quan hệ khăng khít với hắn.
Dù chỉ là quân cờ của Kiếm Thánh, nhưng kẻ đứng đầu hai nhà Cổ gia và Nhậm gia lại là một chuyện hoàn toàn khác, quyền lực của hắn, đủ lớn để hỗ trợ Triệu gia không ít thì nhiều.
Chưa kể đến, hắn là một kẻ vô cùng thông minh, e là đại quyền sau này, cũng khó vuột khỏi tay hắn.
Là gia chủ hai nhà là tuyệt đối không thể, nhưng nếu làm Đại Trưởng Lão của cả hai nhà Cổ gia và Nhậm gia lại là chuyện hoàn toàn khả thi.
Chưa kể, chi hệ của Cổ Nguyên vô cùng lớn, ngay cả gia chủ Cổ gia, cũng phải nể mặt vài phần.
Đại Trưởng Lão của cả hai gia tộc đứng đầu Nam, Bắc Nhân Tộc vực, là bậc nào quyền thế, hẳn là ai có mặt ở đây cũng hoàn toàn hiểu rõ.
Trước đây họ cũng đã từng nghĩ đến việc này, nhưng dựa vào những thông tin liên quan lúc đó, xác suất hắn trở thành đại trưởng lão là quá thấp, thậm chí là bây giờ, họ cũng chỉ có thể khẳng định khoảng 5 thành chuyện này là thật mà thôi.
Lão tổ Triệu gia nghĩ một lúc rồi nói:
- Trước mắt, cũng chưa thể khẳng định được chuyện gì, nhưng tốt nhất, Triệu gia chúng ta nên giữ mối quan hệ tốt với hắn, và căn dặn lớp trẻ Triệu gia, nhường hắn ba phần, tránh để xảy ra những chuyện không đáng!
- Vâng thưa lão tổ!
Bàn luận xong chuyện của Vũ Phàm, bọn họ lại tiếp tục bàn đến sự vụ trong gia tộc, đặc biệt là sự chuẩn bị cho c·hiến t·ranh có thể xảy ra ở trong tương lai.
Những đại thế lực khác cũng bắt đầu tiếp nhận thông tin của Vũ Phàm đã đón Cổ Ngưng Băng về Nhậm gia, hầu như mỗi nhà đều có tính toán riêng cho mình.
Nhạc Thanh Phong bóp nát ngọc giản trong tay, ánh mắt suy nghĩ sâu xa, hắn khẽ cười khẩy một cái.
- Tên tiểu tử này, bị người đặt vào trong bàn cờ lớn rồi a! Không biết hắn có biết đến chuyện này hay không đây? Chậc, thật là chờ mong biểu hiện của ngươi, tiểu tử!
Nhạc Thanh Phong không hổ là đại lão trùng sinh, qua mấy tháng tìm hiểu cặn kẽ về lịch sử cũng như thế cục ở Thiên Huyền Đại Lục thông qua tư liệu bên trong gia tộc, hắn đã nắm rõ sáu đến bảy thành mọi chuyện đang diễn ra ở nơi này.
Thậm chí cũng đã suy diễn ra một số biến số của kế hoạch mà các đại lão ở đây đang bố trí.
Nhất là chuyện Nam Bắc phân chia, làm cho hắn cảm thấy vô cùng tò mò, và quan trọng nhất là, tại sao Cổ gia và Nhậm gia, không, nói đúng hơn là các đại thế lực khác, đều nhìn chằm chằm vào cái ranh giới phân chia mỏng manh này.
Ở đằng sau nó, chắc chắn có giấu một cái bí mật kinh thiên động địa, chỉ tiếc là bây giờ Nhạc gia, và lão, chưa đủ khả năng để tiếp cận nó mà thôi.
- Ài, đành phải nhanh chóng nâng cao thực lực trước vậy!
Nhạc Thanh Phong tự lẩm bẩm một mình, hắn lặng lẽ lui vào trong mật thất, bắt đầu bí mật tu luyện pháp quyết của chính hắn, tránh cho Nhạc gia trưởng bối để ý đến!
Tuy vẫn duy trì thói tính cũ, nhưng Nhạc Thanh Phong cũng dần dần thu liễm lại, tránh thu hút sự chú ý của mọi người, phụ thân của hắn cũng có từng hỏi tới, hẳn chỉ nói là con người ai cũng có lúc trưởng thành.
Còn phụ thân hắn có tin hay không, thì hắn cũng đành chấp nhận đánh cược, kéo dài thời gian càng lâu càng tốt, ít nhất đến khi đủ thực lực phòng vệ trước sự t·ruy s·át của Nhạc gia.
Đoạt xá thiếu chủ của bọn họ, thực lực lại chưa hồi phục, há bọn chúng bỏ qua dễ dàng, ký ức của lão, chính là kho báu vô giá đối với Nhạc gia, thậm chí là các đại thế lực khác, cũng dòm ngó đến!