Hồng Hoang Thiên Đế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 332: Trò chuyện (1)
Thấy hắn không tỏ vẻ bài xích, Liễu gia gia chủ liền mừng thầm.
- Chuyện thứ nhất công tử muốn làm, quả thực là không khó, Liễu gia có mối quan hệ rộng lớn, có thể giúp công tử tìm kiếm thủ hạ vừa ý trong thời gian ngắn, chỉ là không biết công tử có yêu cầu như thế nào? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Khương công tử, khách khí rồi! Đều là người một nhà, không cần câu nệ lễ nghĩa a!
Liễu gia gia chủ gật đầu đồng tình với hắn, hắn không xuất thân từ bất kỳ gia tộc nào, cho nên đây đã là cách nghĩ tốt nhất.
Liễu gia gia chủ cười xuề xòa nói:
Rồi hắn đứng dậy cảm tạ lão một phen.
Nụ cười của hắn, như thể nhìn thấu suy nghĩ của nàng làm nàng có chút chột dạ, xấu hổ, lặn sâu xuống bên dưới.
Thấy hắn ngạc nhiên hỏi lại, Liễu gia gia chủ càng tin rằng, lần này y tự mình hành động, không có Nhậm gia hậu thuẫn, nếu Liễu gia mượn cơ hội này giúp đỡ hắn, ân huệ này, e là hắn cũng không dám xem nhẹ.
- Tại hạ lần này đến Hoàng Đô thành có hai việc chính muốn làm, một là tìm kiếm thủ hạ trẻ tuổi có tiềm năng để đào tạo, hai là thiết lập nền tảng tại Thiên Hỏa Đế Quốc.
Sức ảnh hưởng của hắn tuy bây giờ có thể còn nhỏ, nhưng một khi bước vào Nguyên Anh kỳ, đó sẽ là một câu chuyện khác.
Nói rồi hắn lấy ra một cái ngọc giản bình thường đưa đến mặt Liễu gia gia chủ, từ tốn nói:
Liễu gia gia chủ, mượn thân phân nghĩa huynh của Vũ Phàm với Mục Thanh Liên mà gọi, khéo léo đưa mấy chữ người một nhà vào câu nói, kéo gần mối quan hệ với hắn.
Chẳng lẽ nàng đã nghĩ thông rồi sao?
Hắn thành thục dẫn Vũ Phàm đến một đại sảnh ở lầu trên cùng của Liên Hoa Lữ Quán, đây có lẽ là nơi Liễu gia thường dùng để tiếp đón các đại nhân vật.
Vũ Phàm tỏ vẻ như mới được nghe điều mới mẻ, hắn khẽ gật gù. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ Phàm cười cười nhìn nàng, hắn nói:
Ngay lúc hai người đang nhìn nhau không nói thành lời, thì bên ngoài vang lên tiếng của tên tiểu nhị.
Cổ Ngưng Băng chớp lấy cơ hội, gấp gáp nói:
Cái Kim Thương Hội này Vũ Phàm đương nhiên biết rõ, ngũ đại gia tộc ở Hoàng Đô Thành, bởi vì có vài chuyện không tiện ra mặt, như đấu giá vật phẩm nhạy cảm, cấm kỵ, ví dụ côi nhi như này hoặc là mỹ nữ lô đỉnh, thường sẽ bị thiên hạ dòm ngó mà đánh giá.
- Về yêu cầu thiên phú và tư chất của những đứa trẻ, tại hạ có ghi trong này, nhờ Liễu gia gia chủ giúp tại hạ một phen, về chi phí, tại hạ nguyện ý giao dịch công bằng, chỉ là ... nhờ Liễu gia gia chủ giữ bí mật giúp tại hạ!
- Phiền ngươi dẫn đường!
Còn Vũ Phàm thì cười hắc hắc, rồi chắp tay ra sau lưng mà rời đi.
Vũ Phàm giả bộ nghi hoặc nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ có Liễu Bát Tử là có chút tâm tư, hắn muốn thiết lập nền tảng ở chỗ này, liệu nàng có thể thông qua hắn, nhúng tay vào triều chính Thiên Hỏa Đế Quốc hay không.
Vũ Phàm đẩy cửa, bước ra khỏi gian phòng, nhìn tên tiểu nhị, giọng không giận không vui nói:
Vũ Phàm đáp lời lão:
Liễu gia gia chủ và Liễu Bát Tử cùng lúc đứng dậy, đáp lễ hắn: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng mà hình như đến có chút không đúng lúc!
Chương 332: Trò chuyện (1)
- Kim Thương Hội?
Hắn đã đến Liên Hoa Khách Điếm của Liễu gia để nghỉ ngơi, nếu như Liễu gia còn không ra mặt tiếp đón hắn thì quả thật vô cùng thất lễ, vì vậy sau khi hắn vừa nhận phòng không lâu, Liễu gia đã liền chạy tới.
- Tại hạ Khương Chính Hạo, hân hạnh gặp Liễu gia gia chủ và Liễu Bát Tử!
Liễu gia gia chủ khẽ gật đầu, rồi từ tốn nói:
Vũ Phàm chỉ khẽ mỉm cười, không có phản bác lại lời của lão, hắn hành sự ở Hoàng Đô, cũng cần có một cái chỗ dựa.
Hai bên nói chuyện xã giao một lúc lâu, thì Liễu gia gia chủ liền vào vấn đề chính.
Vũ Phàm thấy bọn họ, liền theo lễ hậu bối mà chào trước.
Mà một hoặc một vài gia tộc đứng ra lập mà nói, tất sẽ bị những gia tộc khác công kích, đẩy ra ánh sáng, chỉ còn cách đưa tất cả lên chung một thuyền, nên mới tạo thành cục diện ngày hôm nay.
Liễu Bát Tử uyển chuyển trả lời thay phụ thân nàng: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Khương công tử, Liễu gia gia chủ xin phép được diện kiến công tử!
- Khương công tử, lần này công tử đến Hoàng Đô hẳn là có trọng sự cần làm, không biết là Liễu gia có thể hỗ trợ gì cho công tử?
Mặt của Cổ Ngưng Băng bây giờ sớm đã đỏ thành một mảng như đóa hoa hồng đỏ, hai chân cũng khép lại, cố che đi vưu vật ở bên dưới, ánh mắt có chút uất ức mà nhìn hắn.
- Quả là diệu kế!
Liễu gia gia chủ nhìn Vũ Phàm không khỏi cảm khái, quả thực hắn chuẩn bị bước vào cảnh giới Nguyên Anh kỳ, bên dưới cũng nên có một vài thủ hạ để sai sử, đây là chuyện thường tình, không mấy cao thủ mà tự mình đi làm mấy chuyện vặt vãnh cả, đa số đều nuôi thủ hạ bên dưới.
Những thứ hắn nói ra, không có gì là bất thường cả, cho nên Liễu gia cũng không suy nghĩ quá nhiều, mà tin vào lời hắn nói.
Mặt khác, hắn bây giờ là Khương công tử của Nhậm gia, cũng đã đến thời điểm thiết lập nền tảng và sự ảnh hưởng của mình xuống các thế lực bên dưới Nhậm gia, chuẩn bị hậu đài cho những cuộc chiến quyền lực sau này.
- Vâng, công tử, mời theo tiểu nhân!
Tên tiểu nhị vội vâng vâng, dạ dạ đi trước dẫn đường cho Vũ Phàm đến gặp Liễu gia gia chủ.
- Côi nhi ở Thiên Hỏa Đế Quốc nói nhiều không nhiều, nhưng nói ít thì cũng không phải, hơn nữa, cũng có nhiều đứa nhỏ có thiên phú, chỉ là những đối tượng như vậy thường sẽ được đấu giá thông qua đấu giá hội, do Kim Thương Hội làm chủ.
Còn về Nhậm gia, có hắn làm cầu nối, Liễu gia không tin là bọn họ không thể với tới Nhậm gia.
Vũ Phàm cười vui vẻ nói:
Nhìn biểu hiện của Cổ Ngưng Băng hôm nay, Vũ Phàm cũng có thể suy đoán ra nàng đã không còn quá bài xích hắn như ngày đó nữa.
Nhưng tỷ suất sinh lợi của những vật phẩm này quá cao, không thể để chúng lọt vào tay của đám người hắc đạo, mới âm thầm lập nên một cái Kim Thương Hội này, ở bên ngoài che mắt thiên hạ.
- Được vậy thì không còn gì bằng, đa tạ gia chủ đại nhân!
- Quả thực tại hạ luôn nghĩ côi nhi là phù hợp nhất.
Hơn nữa, cưu mang côi nhi từ nhỏ, thường sẽ tạo cho chúng tâm lý mang ơn, vì thế mà lòng trung thành cũng cao hơn những đối tượng khác.
Lựa chọn này xác thực là tối ưu nhất, đặc điểm chính của côi nhi chính là không có bối cảnh phía sau, không vướng mắc gia quyến, tuyệt đối dễ đào tạo, một lòng trung thành với chủ nhân.
- Phu quân, còn không mau đi gặp Liễu gia gia chủ a!
- Ta biết rồi!
Bên trong, Liễu gia gia chủ, cùng với mẫu thân của Mục Thanh Liên đã sớm chờ hắn ở đây.
- Ha ha, Khương công tử khách khí rồi, chút chuyện vặt vãnh này không đáng để công tử nhọc lòng, Liễu gia nhất định sẽ dốc sức hỗ trợ công tử tìm kiếm thủ hạ ưng ý, còn chuyện bí mật, ta dùng danh dự của cả Liễu gia cam đoan với công tử.
Vũ Phàm cũng tỏ ra vẻ ngập ngừng một lúc rồi mới mở lời:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.