Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Hồng Hoang Thiên Đế
Unknown
Chương 333: Trò chuyện (2)
Chuyện thứ nhất đã xong, Vũ Phàm liền nhắc đến chuyện thứ hai, hắn giả vờ mù mờ mà hỏi về bố cục ở Hoàng Đô thành.
Liễu gia gia chủ đương nhiên vui vẻ mà nói với hắn những thứ này, tất nhiên là chuyện gì cần nói thì nói, chuyện gì cần giấu thì lão sẽ không nói.
Chỉ có điều là lão hoàn toàn không biết, toàn bộ tư liệu về Hoàng Đô thành, Vũ Phàm nắm rõ trong lòng bàn tay, chỉ là hắn cố ý giả ngốc, diễn ra một màn này, câu đám cáo già ở phía sau lộ diện.
Thế nước ở đây không chỉ có mỗi danh môn chánh phái, mà còn có tà ma ngoại đạo và hắc đạo.
Bất kỳ đế quốc nào cũng vậy, sẽ đều trải qua các giai đoạn hình thành, phát triển, thịnh vượng, binh biến, suy tàn, và bị thay thế.
Mà Thiên Hỏa Đế Quốc bây giờ, chính là giai đoạn đầu tiên của binh biến, cũng là điểm đỉnh cao của thịnh vượng.
Đây là điều hiển nhiên, cũng là tất yếu, miễn là chỗ nào thịnh vượng, sẽ đều là miếng bánh ngon cho những kẻ tham lam đến chia phần.
Và thời điểm này cũng là thời điểm tốt nhất để các thế lực bày binh bố trận ở nơi này, đem bàn cờ về dưới tay mình.
Liễu gia gia chủ tự hào nói:
- Công tử, những năm này có thể nói là những năm tháng thịnh vượng bậc nhất của Thiên Hỏa Đế Quốc, nhà nhà ấm no, quốc khố sung túc, quân lực mạnh mẽ, hơn nữa các thế gia cũng phát triển vượt bậc.
Vũ Phàm gật gù tỏ vẻ đồng tình với lão, trong lòng lại thở dài, cũng chính vì sự thịnh vượng này, mà Thiên Hỏa Đế Quốc trở thành bia ngắm cho những kẻ có dã tâm.
- Gia chủ đại nhân, quả thực Thiên Hỏa Đế Quốc bây giờ vô cùng phồn thịnh, so với các đế quốc lân cận, quả thực là vượt trội.
Lão nói tiếp:
- Công tử, người lựa chọn Thiên Hỏa Đế Quốc làm nền tảng, gầy dựng sức ảnh hưởng và hậu thuẫn cho người về sau là hết sức đúng đắn, chỉ cần có được sự ủng hộ của một vài thế gia ở nơi này, địa vị của người ở Nhậm gia sẽ liền khác biệt.
Lúc này, lão bắt đầu gợi mở con đường cho Vũ Phàm bước đi, cũng chính là trải thảm cho Liễu gia đi cùng hắn.
Vũ Phàm tất nhiên hiểu được ý lão, hắn hỏi:
- Tiền bối, nếu như là người, người sẽ liên kết với những thế gia nào?
Liễu gia mấy năm trước, bởi vì chuyện Mục Thanh Liên được nhận bội kiếm của Nhậm gia mà trở nên cường thịnh, lôi kéo được không ít các thế lực về dưới trướng, tạo thành một thế lực lớn, có thể ngang bằng với thế lực ủng hộ Mục hoàng thất hiện tại, nhưng vẫn còn thiếu một điểm.
Điểm mấu chốt này chính là binh lực, nếu Vũ Phàm đoán không sai, thế gia mà gia chủ Liễu gia đề cử, phải là Thẩm gia.
- Công tử, thế gia có thể lọt vào nhãn quang công tử, e là chỉ có Thẩm gia, và Diêu gia. Nhưng mà Diêu gia thì có chút không ổn, hình như bọn họ đã có nhân tuyển để ủng hộ.
Lão bỏ ngõ câu nói để Vũ Phàm suy nghĩ, thật ra, huyền cơ bên trong, Vũ Phàm đã nắm rõ, binh lực ở Thiên Hỏa Đế Quốc, chia ra làm ba loại, loại thứ nhất, Cấm Quân ở Hoàng Đô do Mục gia nắm giữ, loại thứ hai, q·uân đ·ội viễn chinh, do Diêu gia nắm giữ, binh lực này là binh lực chủ yếu của Hoàng Thất dùng để chinh phạt chư hầu, mở mang bờ cõi, cũng là liên hôn gia tộc của Mục gia, và cuối cùng là biên phòng q·uân đ·ội, do Thẩm gia nắm giữ, chuyên đồn trú ở các khu vực biên giới, và khu vực chư hầu để ổn định cục diện, tránh cho giặc xâm nhập cũng như nội bộ phản loạn.
Tuy gọi là biên phòng q·uân đ·ội, nhưng chiến lực không thua kém bao nhiêu so với q·uân đ·ội viễn chinh, bởi vì có những nơi mà Thẩm gia trấn áp cũng thuộc hạng vô cùng khó nhằn, vậy mà Thẩm gia bao năm nay vẫn một mực thủ vững biên cương và đảm bảo trị an cho Thiên Hỏa Đế Quốc, cũng đủ để chứng minh năng lực và sức mạnh binh chủng trong tay bọn họ.
Mặt khác, Thẩm gia trước nay đều tỏ ra trung lập, không tham gia bất kỳ phe cánh nào bên trong Thiên Hỏa đế quốc, cũng chính vì vậy, mà tất các thế lực, nhất là hoàng thất đều ra sức lôi kéo Thẩm gia.
Vũ Phàm bên ngoài tỏ ra trầm ngâm một lúc, rồi hắn mới nói:
- Thẩm gia quả thực là một lựa chọn thích hợp.
Liễu Bát Tử lúc này mới lên tiếng:
- Nhưng mà Thẩm gia mấy năm nay, luôn một mực tỏ thái độ trung lập, không tham gia bất kỳ thế lực nào, cũng không ủng hộ bất cứ vị công tử đến từ Trung Thổ nào, cho nên, ta nghĩ, e là sẽ có chút khó khăn cho công tử khi lôi kéo bọn họ.
Vũ Phàm chợt nở nụ cười, hắn nói:
- Nhưng điều này cũng thể hiện rõ, Thẩm gia đang chờ đợi một thế lực phù hợp để đầu nhập.
Gia chủ Liễu gia khẽ nhíu mày, hắn hỏi lại Vũ Phàm:
- Khương công tử, lời này lão phu chưa hiểu rõ ...
Vũ Phàm đáp lời lão:
- Nếu như Thẩm gia tận trung với Mục Hoàng Thất, tất sớm đã quy thuận phe cánh của Mục gia, liên hợp với Mục gia và Diêu gia thành một khối quân sự vững chắc, đủ để chấn nh·iếp bất kỳ kẻ có dã tâm nào, nhưng Thẩm gia lại không làm như vậy, đây chính là điểm quan trọng, chứng tỏ Thẩm gia có dã tâm riêng.
Điểm này tất nhiên mấy lão có nhận ra, nhất là Mục Hoàng Thất, mặc dù ra sức lôi kéo, nhưng một khi không thể, Mục gia sẽ toàn lực nhổ bỏ Thẩm gia, một cái uy h·iếp nghiêm trọng cho địa vị của bọn họ.
Thẩm gia, Diêu gia, và Liễu gia đều là các khai quốc công thần thế gia của Thiên Hỏa Đế Quốc, nhưng chỉ có Liễu gia là thuộc văn loại gia tộc, phụ trách triều chính, chiêu mộ hiền tài, xây dựng chính trị, kỷ cương còn Thẩm gia và Diêu gia lại võ loại gia tộc, nắm giữ binh lực.
Tiên đế của Mục gia, chia binh lực ra làm ba chính là tránh để binh quyền rơi vào tay một thế gia nào đó, uy h·iếp đến địa vị hoàng thất, chỉ có điều lão không ngờ là, chia binh lực ra như vậy, tất sẽ có ngày mãnh lang tách đàn.
Thẩm gia so về địa vị với Diêu gia, thấp hơn một bậc, đãi ngộ cũng vậy, đương nhiên kém hơn, trong mắt người khác chỉ là "lính canh cửa" có binh nhưng không quyền, có công nhưng không có trạng, sớm đã nung nấu dã tâm khác, muốn thế chỗ Diêu gia.
Nhưng mà Mục gia còn đó, Thẩm gia không thể thay thế Diêu gia, dấy binh phản loạn, tất sẽ bị thiên hạ vùi dập.
Cái Thẩm gia chờ, chính là một người, một thế lực có thể thay đổi triều đại, mà Vũ Phàm chính là kẻ muốn làm như vậy.
Cộng thêm tình báo trong tay, Vũ Phàm hiểu rõ Thẩm gia trong lòng bàn tay, càng thêm nắm chắc việc lôi kéo Thẩm gia.
Vũ Phàm lại nói:
- Kẻ có dã tâm, tất sẽ có điểm để lôi kéo.
Liễu Bát Tử và gia chủ Liễu gia không thể không đồng tình với lời này của hắn, đồng thời cũng phải nhìn hắn bằng con mắt khác, vị công tử này của Nhậm gia, tuyệt đối không hề đơn giản.
Liễu Bát Tử liền nói:
- Chừng một tháng nữa, là sẽ đến lễ trưởng thành của Thanh Liên, đến lúc đó, các đại nhân vật của Thẩm gia sẽ đến Hoàng Đô dự yến tiệc, cũng là lúc công tử có thể tiếp xúc với bọn họ, ta sẽ cho người sắp xếp một chút, để công tử và bọn họ, có thể dễ dàng tiếp xúc với nhau.
Vũ Phàm chắp tay nói với nàng:
- Vậy đa tạ Liễu Bát Tử!
- Công tử khách khí rồi, chúng ta đều là người một nhà!
Gia chủ Liễu gia nhanh chóng đệm lời, thông qua trò chuyện lần này, lão đã mượn được tay của Vũ Phàm lôi kéo Thẩm gia về thế lực của Liễu gia, nếu có được gia, Liễu gia sẽ như hổ mọc thêm cánh, văn loại gia tộc và võ loại gia tộc tề tụ, quả thực là một tổ hợp hoàn mỹ.