Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 334: Uông Chính

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 334: Uông Chính


Danh tiếng của y ở Trung Thổ cũng không nhỏ, cũng được xem là một trong những thiên kiêu chi tử ở Trung Thổ. Hơn nữa, lại còn là ký danh đệ tử của Thương Vương, sư đệ của Cổ Thanh Việt - Thương Vương chân truyền đệ tử, cho nên ngạo khí không nhỏ, hành sự ở đế quốc cấp bậc, hắn cũng không thèm kiêng nể ai.

Hắn bắt đầu lục lọi ký ức truyền thừa, tìm pháp môn về độc công.

Uông Chính sửng sốt trong lòng, bên ngoài giả bộ nói:

Hắn đã là Nguyên Anh sơ kỳ, lần này đến đây cũng cùng suy nghĩ với Vũ Phàm, tìm kiếm một vài mầm non tiềm năng, bỏ ra chút tài nguyên đào tạo là thủ hạ thân tín về sau sai sử.

Cổ Thanh Việt trong giây lát im lặng, hắn nhấp một ngụm trà, rồi bình luận.

Hắn đập tay mạnh xuống bàn, chân khí cũng đã dùng một phần, làm cái bàn bằng hắc thiết, lún xuống một đoạn, hằn hẳn năm ngón tay.

Quản sự Kim Thương Hội chạy từ trên lâu chạy xuống, vội vã hòa nhã nói với hắn:

Nhưng hắn cũng không phải kẻ ngu, đâm đầu vào cái thiết bản họ Khương liền nói:

- Ài, Cổ sư huynh, ta từ chỗ đám hảo hữu, nghe nói lần này Kim Thương Hội có mấy cái côi nhi tư chất không tệ, muốn tranh thủ đấu giá một hai tên, tặng cho Cổ sư huynh làm thủ hạ thân tín về sau, nào ngờ ... ài, nào ngờ tên họ Khương kia làm việc quá sức h·iếp người quá đáng, một mình hắn ôm trọn lô hàng.

Ba ngày sau,

- Quả thực y làm vậy có chút quá đáng, nhưng mà, nếu là ta cũng làm như vậy! (đọc tại Qidian-VP.com)

Vạn Độc Thôn Thiên Quyết Tâm Pháp cũng đã đạt đến cảnh giới đại viên mãn, chân khí của hắn tùy thời có thể mang theo độc khí để công kích.

Uông Chính mang một bụng uất ức mà rời đi, đã mất hàng thì thôi, mặt mũi lần này cũng mất hết, nhục này hắn không trả, e là không ngóc đầu lên được.

Uông Chính trong lòng không ngừng thúc giục, "sư huynh a, mau tìm hắn nói đạo lý đi".

Màu sắc cũng chuyển từ màu đen tuyền sang hồng nhuận bình thường.

- Ây dà, sư huynh à, nếu như bình thường thì không nói, ta chỉ uất ức là muốn mua tặng huynh một hai tên côi nhi tư chất tốt mà không làm được. Âu cũng là do ta thân phận thấp hèn a! Dù sao hắn là Kiếm Vương đệ tử chân truyền, ta có nói cũng nói không lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu hắn muốn tiến cảnh, e là phải chờ Thiên Độc Vương Cổ Trùng đản sinh ra loại độc tố mới, nâng cao độc lực mới có thể.

Đột nhiên hắn nhớ đến chuyện gì đó, rồi bật cười khanh khách, ánh mắt có chút tà niệm.

Tên họ Cổ khẽ liếc tên họ Uông, trong lòng biết rõ tên này tá đao s·át n·hân, nhưng hắn vẫn làm, vì hắn cần lập uy, mượn chuyện này nói chuyện phải trái với Khương Chính Hạo, danh vọng hắn cũng sẽ tăng lên một chút.

- Khởi bẩm công tử, lô hàng lần này là do Khương công tử phân phó cho Liễu gia đặt trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mẹ kiếp, tên họ Khương khốn kiếp này!"

- Hàng còn chưa tới, lại còn có thể đặt hàng trước ??? Mau gọi quản sự của các ngươi ra đây !!!

"Cũng đã đến lúc tu luyện pháp môn độc công cao cấp hơn, chậc, .. để xem nào ..."

Trở lại lữ quán, hắn đến chỗ Cổ Thanh Việt thở dài thườn thượt, làm đối phương không nhịn được mà hỏi y.

- Là hắn đấu giá hết?

Cổ Ngưng Băng thu công, ngồi lặng lẽ quan sát Vũ Phàm đang tu luyện ở một bên, tuy nàng không quá chuyên sâu về tu luyện của tu sĩ, nhưng nàng cũng có hiểu biết và tu tập, cho nên cũng nhận thấy, thứ mà Vũ Phàm đang luyện lúc này không phải là chân khí.

Uông Chính cười gằn trong lòng, hắn thở dài nói:

Trực giác và ngũ quan cảm nhận của nàng, mách bảo với nàng, y đang tu luyện độc công.

- Công tử, công tử bớt giận a! Quả thực lô hàng lần này đã được một vị công tử khác đặt trước!

Lô hàng lần này, những đứa trẻ đều có thiên phú và căn cơ rất tốt, hắn cũng chỉ cần hai ba đứa mà thôi, nào ngờ, Vũ Phàm một hơi ôm sạch, làm hắn vô cùng tức tối.

Bảo vệ người dưới trướng là chuyện nên làm, nếu không thể, ai dám đầu nhập làm thủ hạ của ngươi.

Quản sự ở đây không thể không khen hắn một câu mặt dày, hai người hai sư phó khác nhau, tông môn cũng khác nhau, vậy mà dám vỗ ngực kêu tên Khương huynh đệ, lại còn tỏ vẻ rộng lượng, đúng là hết nói nổi.

Kẻ đang gây rối ở chỗ này, là Hoàng Thiên Tông tinh anh ngoại môn đệ tử đời trước, Nguyên Anh sơ kỳ cảnh giới, Uông Chính.

- Uông sư đệ, chuyện này tạm thời gác lại, đợi ta xong chính sự của sư phụ, sẽ thay môn hộ đòi lại một cái công đạo.

Uông Chính bây giờ tiến thoái lưỡng nan, nãy giờ hắn lớn lối, đập phá ở chỗ này trước mặt bao nhiêu người, bây giờ xuống nước, e là mặt mũi mất sạch.

Chương 334: Uông Chính

Có những lúc, hoặc những việc hắn không tiện ra mặt, dùng thân tín thay mình hành sự là lựa chọn tốt nhất.

Cảm giác dùng người khác vả mặt người ta, làm hắn thật sự sảng khoái, đây là một trong những thú vui khi làm việc ở chỗ này của hắn, thật là đặc sắc a.

- Phải, phải, chúng ta dù sao cũng là Thương Vương môn hộ, không để người ngoài xem thường, ta nguyện theo huynh đi đòi công đạo.

- Nếu như đấu giá công bình, ta thua thì chẳng nói đến làm gì, hắn vậy mà dùng uy thế của mình, buộc Liễu gia và Kim Thương Hội mở cửa sau cho hắn, hàng còn chưa về đến, đã bị hắn lấy hết! Ngươi nói xem, vậy có phải là quá quắt không?

- Uông sư đệ, có chuyện gì mà ảo não như thế?

...

- Công tử, quả thực có một vị công tử lớn đã đặt hàng trước!

Vị quản sự này trong lòng khinh miệt hắn, nói ra một cái danh tự làm mặt hắn đanh lại.

Nhưng mà Cổ Thanh Việt, trên người cũng có sự vụ trọng yếu, tạm thời không muốn phiền phức, nhưng cũng đã ghi nhớ chuyện này, lần sau thay mặt Thương Vương môn hộ, đòi lại một cái công đạo, hắn nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Bên trong gian phòng của Vũ Phàm.

- Là ai dám tranh với ta?

Uông Chính hừ lạnh, hắn nói:

Để cho người ngoài biết, hắn là quân tử ngẩng cao đầu, biết vì huynh đệ đồng môn mà lên tiếng.

Bây giờ hắn đã đạt đến cảnh giới vạn độc bách xâm, vô cùng khủng bố. Một giọt độc huyết này của hắn, đủ để g·iết c·hết một Nguyên Anh trung kỳ tu sĩ.

Không biết là do hắn đã quá quen với sự bào mòn và tái sinh tuần hoàn này của từng tế bào, hay là độc tố và cơ thể của hắn đã thay đổi, mà hắn không còn cảm nhận thấy sự đau đớn nữa.

- Ngươi nói cái gì? Nói lại ta nghe xem!!!

Bên trong nội thể Vũ Phàm, độc tố không ngừng lưu động, chuyển hóa thành một loại lực lượng, độc lực, không ngừng cải tạo thân thể hắn.

Giọng hắn đầy tức giận làm nàng ta run rẩy.

Tốc độ hồi phục tế bào của hắn, bây giờ bằng mắt thường cũng có thể thấy được, nhanh vô cùng, thậm chí những chỗ trọng yếu, được hắn tập trung rèn luyện, độc tố hiện tại không thể xâm nhập được nữa.

Tên Uông Chính nhất thời đờ người, quả thật hắn không thể đụng tới Khương Chính Hạo, cho dù là sư huynh của hắn Cổ Thanh Việt cũng vậy, e là phải nhường Hải Long Công Tử ba phần.

Ánh mắt của lão có chút hững hờ nhìn tên họ Uông trước mặt, ngươi lớn lối nữa ta xem, ngươi dám đối đầu với Khương công tử sao, hắc hắc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giọng hắn rất lớn, át cả tiếng ồn ào huyên náo trong đại sảnh, nữ nhân phụ trách đón tiếp hắn sớm đã mặt mày tái mét, đắc tội với Nguyên Anh kỳ tu sĩ, lại còn là tinh anh đệ tử của tông môn ở Trung Thổ thành, nàng quả thực không gánh nổi.

- Hừ, thì ra là Khương huynh đệ đã đặt trước, tại sao các ngươi không nói sớm, làm ta nổi giận như vậy ? Nếu Khương huynh đệ đã đặt trước, ta đây không tranh với hắn nữa.

Trong lòng Uông Chính bây giờ hả hê vô cùng, Khương Chính Hạo a Khương Chính Hạo, muốn tranh với ta, ta sẽ cho ngươi nếm trái đắng, khặc khặc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 334: Uông Chính