Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 335: Băng Độc Thích

Chương 335: Băng Độc Thích


Vạn Độc Thôn Thiên Quyết Tâm Pháp đã đại thành, hắn bây giờ đã có đủ nền tảng cơ sở để tu luyện vũ kỹ độc công.

Băng Độc Thích là một trong những vũ kỹ bên trong Vạn Độc Thôn Thiên Quyết, đem độc lực hòa vào bên trong chân khí băng hệ, tạo thành kim châm thích sát đối phương, kim châm khi đả thương địch nhân, liền sẽ tan ra, tạo cơ hội cho độc tố xâm nhập vào bên trong.

Thứ này chỉ thích hợp để thi triển khi địch nhân lơ là cảnh giác, đổi lại là lúc đang đối chiến, sẽ bị địch nhân dùng hỏa hệ vũ kỹ đánh tan, nhưng mà đối với Vũ Phàm, hắn còn có thể phối ra độc dược khi gặp nhiệt độ cao sẽ trở thành độc khí xâm nhập qua đường hô hấp của đối thủ, vừa vặn che đi khuyết điểm của chiêu này.

"Không tệ!"

Vũ Phàm nghĩ vậy, liền quyết định học tập vũ kỹ này, lộ tuyến vận chuyển của chiêu thức này quả thực không quá khó khăn với một kẻ có tư chất lĩnh ngộ cao như hắn, chẳng mấy chốc, hắn đã nắm vững lộ tuyến điều động chân khí bên trong kinh mạch.

Hắn gọi ra một cái Mộc Thiết Ngàn Năm, làm mục tiêu thử uy lực công kích.

Rồi điều động chân khí băng hệ, mang theo độc tố ở bên trong nhanh chóng đẩy ra ngoài thông qua lỗ chân lông trên cơ thể hắn, rồi ngưng tụ thành chục cái kim châm, Vũ Phàm lập tức phóng tay, chục cái kim châm đâm ầm ầm vào miếng gỗ.

Phập ... phập ... phập ...

Rồi nó tan ra, độc dịch bên trong thấm vào gỗ, kêu lên từng tiếng xèo xèo, ăn mòn Mộc Thiết Ngàn Năm trong nháy mắt.

Cổ Ngưng Băng kinh ngạc nhìn sang phía băng châm công kích vừa nãy, hắn quả thực tu luyện độc công, hơn nữa, còn không phải là nhập môn tầm thường, e là đã đạt đến cảnh giới vạn độc bách xâm.

Mộc Thiết Ngàn Năm, cho dù là nàng toàn lực xuất kích, cũng có thể lưu lại một vết ngấn sâu hơn năm tấc mà thôi, độc dịch của hắn, có thể ăn mòn một mảng lớn như vậy, chứng tỏ lực công kích của độc dịch này tuyệt đối đủ uy lực để g·i·ế·t c·h·ế·t Nguyên Anh sơ kỳ tu sĩ.

Cổ Ngưng Băng ngập ngừng hỏi hắn.

- Chàng ... tu luyện độc công?

Vũ Phàm khẽ gật đầu.

- Một chút thủ đoạn bảo mệnh mà thôi!

Vũ Phàm lựa chọn cho nàng biết chuyện này, chính là bước đầu tạo cho nàng cảm giác được hắn tin tưởng, dần dần thả lỏng cảnh giác với hắn.

Dẫu sao nàng đã là thê tử của hắn, hắn trước sau gì cũng phải thuần phục được nàng.

Mặt Cổ Ngưng Băng sớm đã xị ra một mảng, đây đâu phải là một chút thủ đoạn bảo mệnh, đây là sát chiêu của hắn thì đúng hơn.

Một chiêu này tung ra bất ngờ, đối phương sẽ không bao giờ ngờ đến được Hải Long Công Tử lại còn có thể dùng độc công.

Vũ Phàm đứng dậy, rồi thu lại Mộc Thiết Ngàn Năm, dọn dẹp sàn nhà một chút, rồi lấy ra một giọt tinh huyết của bản thân, hắn nói với nàng.

- Nếu không may trúng độc, dùng một giọt này, có thể hóa nguy thành an!

- Ân, cảm ơn chàng!

Nàng ôn nhu thu lại giọt tinh huyết từ hắn, cảm giác trong lòng vô cùng ấm áp, nhìn Vũ Phàm với ánh mắt trìu mến.

"Xem ra y cũng không phải kẻ vô tình!"

Cũng sắp đến lúc hẹn gặp đám người Lục Sở Mộ, Vũ Phàm chỉnh trang lại y phục, rồi đi về phía cửa, vừa đi vừa nói.

- Đi thôi, chắc bọn họ cũng sắp đến rồi!

Cổ Ngưng Băng khẽ gật đầu, cũng chỉnh trang lại y phục, rồi nhanh chân theo sau hắn.

Ở bên dưới lầu, đám người Lục Sở Mộ cũng đã tề tụ về đây đông đủ, bọn họ đang hàn huyên về Hoàng Đô thành thì Vũ Phàm bước xuống.

Ngay lập tức, mọi người đều đứng dậy, bái kiến hắn:

- Bái kiến Khương sư huynh!

Vũ Phàm chỉ khẽ gật đầu, như cũ vững vàng bước đến chỗ ngồi của bọn họ.

Lúc bấy giờ, trong lữ quán mới ồn ào đàm luận về hắn, Hải Long Công Tử.

- A ... thảo nào nhìn lại quen quen thì ra hắn là Hải Long Công Tử trong truyền thuyết a! Sao hắn lại đến nơi này?

- Xùy, ngươi đúng là kẻ ngốc, chẳng mấy chốc nữa, nghĩa muội của hắn sẽ tổ chức đại yến trưởng thành, hắn thân là nghĩa huynh, lý nào lại không đến?

- Đúng, đúng a, suýt nữa thì ta lại quên mất

- Ta nghe nói, hắn mấy ngày trước còn cướp hàng trong tay Uông Chính?

- ...

Mấy lời này, Vũ Phàm chỉ để ngoài tai, tuy nhiên nghe đến Uông Chính, Vũ Phàm có chút suy nghĩ, tên này không phải là sư đệ của Cố Thanh Việt sao, nói như vậy khả năng Cố Thanh Việt cũng đang ở Hoàng Đô Thành.

Mà cũng đúng thôi, Cố Thanh Việt đang là đối tượng cung phụng của Diêu gia, lần này Hoàng Đô tổ chức đại yến lớn như vậy, Mục gia và Diêu gia không mời hắn đến, quả thật là thất trách.

Vũ Phàm chợt mỉm cười, chuyện ở Hoàng Đô càng lúc càng thú vị.

Trước đây, khi còn là đệ tử của Đạo Tiên sơn môn, hắn chưa bao giờ nghĩ đến, sẽ có lúc hắn lại có thể đánh một ván cờ lớn bậc này, vậy mà hôm nay, hắn đang từng bước khai cuộc.

Lục Sở Mộ nói nhỏ vừa đủ nghe.

- Khương sư huynh, mấy ngày trước, lúc ta dạo chơi ở Hoàng Đô thành, có gặp qua đám người Cố Thanh Việt, đi với mấy vị Diêu gia công tử.

Vũ Phàm gật đầu, như vậy, phỏng đoán của hắn không sai, tình báo của Nhậm gia quả thực vô cùng chính xác, Diêu gia đang vịn vào Thương Vương môn hộ mà đi lên.

Mục gia lại núp bóng Thanh Vân Tông mà phát triển, chuyện này, có chút phức tạp.

"Kiếm Thánh đại nhân, rốt cuộc người đang suy tính chuyện gì?"

Vũ Phàm liên hệ lại những tình báo trước đây, lần nữa suy nghĩ đến chuyện mưu tính của Kiếm Thánh.

Hắn nói:

- Cố Thanh Việt là cung phụng công tử của Diêu gia, lần này đại yến, tất nhiên hắn cũng sẽ có mặt.

Mấy người còn lại lập tức tỏ ra ngạc nhiên, vì bọn họ vốn dĩ không được tiếp xúc với thông tin này.

...

Dược Sơn, Tang gia.

Từ trong hậu viện, một tràng cười giòn giã vang vọng khắp không trung, mấy lão nhìn nhau cười hả hê, không người bỡn cợt về Vũ Phàm.

- Hahaha, biểu huynh, ta đã nói mà một tên Kết Đan kỳ như hắn, làm sao có thể phát hiện ra được cái gì cơ chứ ... hahahaha ...

- Hahaha, đúng là ngày đó ta có chút lo lắng, thành thử thần hồn nát thần tính a, hahaha ...

Cầm trên tay bản đánh giá chính thức của Vũ Phàm về Dược Sơn và lời khen ngợi của gia chủ Nhậm gia, đám người Tang gia cười đến ngoác mang tai, lần này không những tai qua nạn khỏi, còn được Nhậm gia khen ngợi hết lời, tặng thêm cho bọn họ không ít chỗ tốt.

Tam trưởng lão vui vẻ nói:

- Ta nghe nói, tên tiểu tử Nhậm Thường Sơn cũng muốn tham quan Dược Sơn trước khi đến Hoàng Đô dự đại yến, ... lần này ...

- Ầy, ngươi lo nghĩ cái gì chứ? Lần trước chúng ta làm qua loa như vậy, vẫn qua mặt được tên Hải Long Công Tử kia, Nhậm Thương Sơn, tính là cái thá gì? Hắn đến thì lại như thế nào?

- Biểu huynh, nghe ta nói hết đã, khác với tên họ Khương, tên tiểu tử này có cao thủ hộ đạo, ta chỉ e là hắn nổi tính tò mò muốn xem phía nam như lần trước.

- Hừ, lần này hắn đến cũng không phải là đi kiểm tra như tên kia, đừng dẫn hắn qua đó là được, cho hắn một ít thú vui hồng trần, chắc gì hắn còn nghĩ đến việc tham quan Dược Sơn, hả, hahaha ...

- Hahaha ...

Đám trưởng bối Tang gia cười lớn từng hồi khoái trá.

Chương 335: Băng Độc Thích