Hữu Duyên Thiên Niên Tương Hội II
Tuyết Ảnh Sương Hồn
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Chương 19
- Không cólàtốt rồi, được rồi việc này ngươi không được nói cho người nào biết nữa nha.
Mắt nàng mởlớn, đúng rồi, đây chẳng phải là lýdo tốt sao . Lập tức thốt lên.
- Này nha, cổhọng của nàng thật sựmà nói giống nhưchuông đồng. Haizz ngươi nhưthế nào màchọc phải nàng vậy?
- Vậy nhưthếnào màngươi chọc vào vị thiên kim của Long ngũgia kia vậy, ngươi cũng không phải làcùng nàng nhất thời quen biết đi, nữ tử như vậy mà ngươi cũng trêu chọc được thì đáng nể đấy.
- Không cần không cầnđâu, ta chịuđựng được, vẫn làngồi lên ngựa của ta thìtốt hơn.
-A Tứlang, chuyện này không liên quan đến ta à nha! Lànàng theo ta đến tìm ngươi nha.
- Phiêu Phiêu cônương ta đây đi vềtrước nha.- Vừa nói xong, hắn cũng không chờ nàng đáp lại, liền quất roi vào mông ngựa chạy mất tích.
Vìthếmọi người vào trong nhàngồi, khi Diêu KếTông đi qua SởThiên Diêu, bịnàng túm tay áo lôi sang một bên nói
- Nương tựnhiên biết ngươi trong sạch, nhưng là ... Việc này nếu truyền ra ngoài mà nói, thanh danh của ngươi mất hết.
- Chịdâuà! Ta nói làtrước kia cơ. Bây giờchị lo lắng như vậy, ta cũng không có biện pháp. Những ngày sau này, chị có thể quan sát những biểu hiện của ta đi rồi mới quyết định thái độ của chị nha.
Diêu KếTông mộtđêm không về, Diêu Phu Nhân cũng chẳng buồn lo lắng cho hắn. Chỉlàquở trách hắn vài câu.
- Vịcônương này là...?
Diêu KếTông biết rõngười chịdâu này đối hắn phòng bịthật nghiêm mật, cho nên hắn chào hỏi một cái liền rờiđi ngay. Nhưng làkhông tránh được hai người phải thoáng đi qua mặt nhau. Hành lang gấp khúc không gian không rộng, nàng cực lực tránh sangmột bên cho hắn đi qua, cứ như là nàng đang tránh đi ôn dịch vậy. Trong lòng Diêu Kế Tông thật sự là khó chịu, nhịn không được hắn quay lại nói:
Diêu KếTông bịnàng dọa cho nhảy dựng lên, không ngừng ai oán kháng nghị nói:
Chương 19: Chương 19
- Phiêu Phiêu cônương đừng hô,đừng hô, chúng ta qua đấy ngay.
- Nương à, không phải con trêu trọc nàng nha, màlà nàng trêu trọc con. Nàng thấy con của người lỗi lạc anh tuấn phong lưu tiêu sái nha, làm cho người ta vừa thấy cái không yêu sao được? Nhưng mà người cứ yên tâm, con sẽ không cùng nàng vượt quá quan hệ bằng hữu đâu.
- Dạ, vừa xuống xe ngựađang tiến vào trong sân ạ.
Long Phiêu Phiêuđem hai người bọn họđánh giá lại một lượt, quảnhiên làhai người tinh thần không phấn chấn, bộdáng tiều tụy.
Nàng suy nghĩthấy cóđạo lý, quay đầu đi ra cửa tìm Diêu KếTông. Mớiđi ra được một hai bước, liền dừng lại. NhàDiêu KếTông ở chỗ nào a? Nàng không biết nha, này biết đâu mà tìm bây giờ? Nàng đứng tại chỗ ngây người ra, bất chợt ngoài cửa có người cao giọng gọi nàng:
- Cókhác gìnhau cơ chứ? Tóm lại là chung chăn chung chiếu ngủ đi. Sở phu nhân không chấp nhận nói.
- KếTông, không phải ngươi muốncùng với vị Long tiểu thư...?
- Ai nha, các ngươi nhưthếnào không nói sớm? Mau mau mau, trởvề phòng nghỉ ngơi đi. Chờ đến sáng mai tốt hơn, chúng ta cùng đi cũng không muộn a.”
Diêu KếTông thấy nàng nhưvậy trảlời nhưvậy, tựbiết kết quảsẽkhông nhất thời giải quyếtđược. Không khỏi thở dài một tiếng, nói:
Diêu KếTông chỉcóthểcười khổ nói:
Để lại những lời này, hắn tiếp tục hướng phía trước mà đi. Phó Nhã Lan giật mình ở tại chỗ, nhìn thân ảnh hắn biến mất khỏi tầm mắt nửa ngày sau mới hồi tỉnh lại. Nhị đệ này, hắn dường như là... Cùng với trước kia không có giống nhau như là một người khác vậy.
- Nương, nương cứyên tâmđi, quan niệm thẩm mỹcủa con giờđã không cùng cấp bậc như trước kia. - Diêu KếTông thốt ra, nghe được những lời này Diêu phu nhân ngây người hỏi.
- Nhưvậy làtốt rồi, kỳthật ta cũng hiểu được ngươi không phải là loại người như vậy nha. Chẳng qua lời ra tiếng vào thật không dễ nghe nha. Cho nên về sau không cần hướng ra ngoài nói được không?
SởThiên Diêu nàng nhưđượcđại xá lập tức nói.- Long tiểu thư, thứlỗi ta không đón tiếp.- Thoáng cái nàng chạy vềphòng không thấy bóng dáng, nàng chạy so với thỏcó khi còn nhanh hơn.
Đem hắn kéo tới dưới tàng cây ngọc lan phía sân trước, nàng thận trọng hỏi hắn:
- A, đừng nhưvậy màtứlang, ta còn không giống ngươi đều say rượu mới tỉnh lại sao! Ta cũng muốn hảohảo lên giường làm một giấc. Nhưng mà cư nhiên mẫu bạo long đến cửa tìm ta nha, ta có thể làm thế nào, đem nàng đánh đuổi đi chăng? Đánh c·h·ó cũng phải ngó mặt chủ chứ, người ta là thiên kim tiểu thư của Long ngũ gia nha.
- Chúng ta sẽkhông ra bên ngoài nói, nhưng mà khóđảm bảo Diêu KếTông sẽkhông nói ra bên ngoàiđi. Cho dù không nói thì ngày hôm qua hắn cùng với Thiên Diêu chè chén ở tửu quán, sau khi say cùng ngủ với nhau đến hừng đông mới về. Sự việc cũng không thể tránh được có một số người biết đến rồi hướng tới xung quanh bàn luận đi.
- Đượcđược, ta sẽchờngươi mang một cônương tốt nhưthếnào vềđây để ta hài lòng.
PhóNhãLan nghe hắn nói nhưvậy, nhất thời kinh ngạc, nửa ngày sau mới mởmiệngnói không đúng với nội tâm:
Liền nhưvậy hắn một hơi dẫn theo khủng long mẹ đến Sởphủ. Rất nhiều nữtửthời Đường đều cho rằng “béo làđẹp”kỳ thật làcái hiểu lầm tai hại . ThờiĐường nữnhânđẫy đà làchuyệnthường, nhưng cũng không phải béo, hai cái từ này khác nhau đúng là sai một ly đi một dặm mà. Đối với nữ nhân yêu cầu thân hình nảy nở eo thon ngực to mông lớn, chứ không phải thân hình to lớn. Giống như vị Long Phiêu Phiêu vậy, thân hình to mọng thật đáng sợ, thật sự không thể gặp nhiều được. Thật sự làm cho người ta chấn động nha, chả trách mẫu thân hắn khi trông thấy liền choáng váng. Ngay cả hắc cẩu Phi Hổ khi trông thấy thì mắt tròn xoe nhìn đến nỗi quên cả sủa.
Chương 19
Diêu KếTông bụng đầy tức khí, nhịn không được nói:
- Dùsao cũng không phải làta. - Thật sự làcâmđiếcăn phải hoàng liên mà, có khổmàkhông biếtđường nào nói cho rõ được.
- Không cóchuyện gìquan trọng, màlà...Ngươi không cóphát hiện hai người bọn ta bộdáng tiều tụy sao? Ngày hôm qua ta cùng với Tứlang ra ngoài ăn cơm, liền bịngộđộc thực phẩm, hôm nay tiều tụy như vậy. Ngươi xem xem, khí sắc không tốt cả người mệt mỏi thực không có biện pháp đi cùng với ngươi. Ngày mai nếu tình trạng tốt hơn nhất định sẽ đến tìm ngươi, được không? - Hắn đã đáp ứng với Thiên Diêu không thể nói mình say rượu chưa tỉnh được, liền đổi thành ngộ độc thực phẩm đi.
- Dạ. Thanh âm của nàng nhỏnhưmuỗi kêu. Bản tính nàng vốn trong sáng không quen nói rối cứ thẳng thắn nói ra hết sự thật, như vậy may ra sẽ được khoan thứ. Huống chi, còn có Diêu Kế Tông, hắn còn nói sẽ chạy đến nhà nàng, sớm hay muộn sự việc cũng bại lộ. Đơn giản cũng không nên che che lấp lấp đi, triệt để nói hết toàn bộ.
- Theo ngươi đến? Màlời của nàng ngươi nghe rõ không? Nàng giao cho ngươi đi, ta đây không cóhứng nha.
- Diêu KếTông, ta đặc biệtđến thăm ngươi nha.
- Nga, vậy làngươi liền dẫn nàng đến nhàcủa ta ngồi cảngày a! Nói cho ngươi biết nha, ta đây không cósức phụng bồi nàng a. Ta đây say rượu còn chưa tỉnh hẳn, đầu vẫn còn ẩn ẩn đau đây này. Ngươi như thế nào mang nàng đến, thì như thế khênh nàng mang đi.
- Đượcđược, ta sẽchờngươi như thếnào mang một cônương tốt vềđây để ta hài lòng.
- Cùng với y cũng chỉlàngủthôi mà, con với hắn......rất trong sạch mà. Nàng mặtđỏ bừng khi nói ra những lời này thật làxấu hổnha.
A! Nhất thời hắn cảm thấy canh vừa mới uống xuống bụng thìtrởlênđắng ngắt, khổkhông thểnói ra được. Không phải nha, nàng...Thật quá cường hãnđi.
- Diêu KếTông ngươi nhưthếnào mà đem mẫu bạo long kia đến nhàcủa ta vậy?
Hai người nóiđến đấy, Long Phiêu Phiêu từ đại sảnh đi ra, xa xa hướng tới haingười la lớn:
- Tiểu thư? Nàng đang ởđâu vậy?- Diêu Kế Tông ngẩn ra hỏi. Lạnha, chưa bao giờcó cônương nào tìm hắn cả, thếnào giờlại cómột vị tiểu thư đến tìm hắn vậy.
- Nương, việc này sẽkhông truyền ra ngoàiđâu, chuyện này chỉngười trong nhàchúng ta biết thôi, không ai nói ra ngoài thìai biết cơchứ? Nàng vừa nói xong, liềnhướng tới Lăng Sương Sơ đang đứng bên cạnh nghe liếc mắt một cái. Lăng Sương Sơ nàng liền nói: - Trừ bỏ Thiên Tiêu, ta tuyệt đối sẽ không nói cho bất luận ai biết nữa, kể cả cha và mẹ của ta. - Nàng nói thật thành thực, nhưng chuyện này cũng không thể mãi giữ bí mật được. Mà cho Tam lang biết cũng là trong phạm vi của nàng vì vậy cũng không khiến Thiên Diêu phản đối.
Diêu phu nhân cũng giật mình thếnào lại có cônương đến tìm hắn vậy liềnđi ra ngoài coi cái dạng nữtửnào tìmđến. Nếu là cái dạng nữtửdụdỗkhông ra gì mànói thìliền đuổi đi, đừng đến làm hỏng đứa con bảo bối của nàng. Trong lòng nàng đứa con trai của mình ngàn vạn đều tốt, đều tại nữ tử không biết liêm sỉ ở khắp nơi phá hư mà thành như vậy.
- Vìcái gìkhông cóbiện pháp? Các ngươi lại cóchuyện gìtrọng yếu nữa vậy?
- Nhịđệđã trởvề.- PhóNhã Lan lãnh đạm chào hỏi lại hắn, đồng thời cốý lui ra phía sau hai bước cùng hắn bảo trìkhoảng cách.
- Không còn, đây làLong tiểu thưngười ta sai người đưa tớiđấy, nói để ngươi tẩm bổ thân thể nha.- Diêu phu nhân nhìn hắn nói.
Long Phiêu Phiêu hôm nay làcốý tân trang một phen màđến. Nàng mặc xiêm y đủ mọi loại mằu sắc sặc sỡ, trênđầu còn càiđủ loại trâm quýphát ra tiếng kêu leng keng. Giống như một cây thông Noel vậy, thật xứng với cái thân hình khổng lồ kia. Nàng nhìn thấy Diêu Kế Tông cười đến híp mắt lại mà nói.
- Tứlang a, hai ta dùsao cũng làhuynh đệ tương giao mà,đừng cónóng lên nói nhưvậy! Tốt xấu gìcũng phải hỗtrợnhau chứ? Hơn nữa, mẫu bạo long kia cũng đã nhìn trúng ngươi nha? Này không phải ta tìm ngươi chia sẻđâu, làchính nàng làtuyển chọn mộtngười trong chúng ta à nha. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diêu KếTông không còn cách nào miễn cưỡng bày ra vẻmặt tươi cười đem vị khách không mời mà đến này giới thiệu một phen. Vừa nghe giới thiệu nữ tử béo này là thiên kim tiểu thư Long Ngũ gia song, lão thái thái nàng như thế nào đã chướng mắt rồi cũng không muốn làm hỏng hình tượng của mình mà nói xã giao vài câu.
Hai người cùng nhau điđến, Long Phiêu Phiêu liền nói:
- Ngươi nói cái gìvậy?
- Tiểu nữra mắt Sởphu nhân vàLăng tiểu thư. - Long Phiêu Phiêu hướng tới hai người hành lễ.
Diêu KếTông quay ra nhìn SởThiên Diêu, nàng cũng quay lại nhìn hắn, hai người đều từ trong mắt nhau thấyđược sau khi say rượu tỉnh lại tình trạng của mình không tốt. Vìthếliền quay lại hướng tới Long Phiêu Phiêu cười nói:
- Không thểnói nhưvậy nha, người tốt tất cóbáo nha. Tứlang không phải không báo, mà chưa tới thôi.- Diêu KếTông cười hìhì nói.
Ba người cùng ngây ngốcđứng trước cửa, cùng nhìn hai người trong sân. Một người là Diêu Kế Tông, còn một người khác...
Xêdịch lại gầnđứa con bảo bối thì thầm nói: - KếTông, thậtđúng làm cho nương không thểtưởng tượng được nha! Dẫn một cô nương ‘phân lượng’nhưvậy vềthật là tốt nha. -Hai từ ‘ phân lượng’ này là nàng cắn răng nhấn mạnh nói cho hắn nghe.
- Chính ngươi đi tìm, ngươi cóthểtìmđược một cônương nào tốt a! Toàn là dụ dỗ lừa đảo ngươi thôi như thế nào mà lấy về làm vợ được cơ chứ. - Nàng hướng ánh mắt coi lại đứa con này nói.
Diêu KếTông bịmẫu thân chất vấn một hồi cũng thông qua một cách dễdàng, còn SởThiên Diêu nàng thì phiền toái hơn nhiều. Sở phu nhân miệng há to cơ hồ có thể cho được quả trứng ngỗng mà hét lớn. - Cái gì? Thiên Diêu, ngươi cùng với Diêu Kế Tông đêm qua cùng nhau ngủ ở tửu quán sao?
Diêu phu nhân thật sựlàkhông cóbiện pháp vớiđứa con này, đành buông tha không nhúng tay vào việc của hắn nữa. Sau khi hắn lớn lên như cây cối thành hình vậy, không thể lay chuyển hắn được một phân nào, không khỏi thở dài thở ngắn nói:
Diêu phu nhân nhìn con nửa ngày, cuối cùng cũng chỉ cóthểcười khổnói:
- A ngươi còn nói sao? Nếu không phải tại ta nhất thời nổi lên hảo tâmđáp ứng ngươi chuẩn bịcái gìhậu sựkia, lúc này sao rước phải mắt xanh của vị‘thiên kim’kia a.- Nàng đem hai từ ‘thiên kim’cắn răng nói, vị“Thiên Kim” kia thực tế là “nghìn cân” nha.
- KếTông, ngươi bao nhiêu ngày qua không córa bên ngoài chòng hoa ghẹo liễu. Nương còn tưởng ngươi đã sửađổi thói hưtật xấu, không nghĩ tới, hôm qua ngươi lại chứng nào tật nấy nha. Ngươi không cầnđi dính vào thanh lâu nữtửnữa,cũng không nên đi trêu chọc vào phong lưu góa phụ a, ngươi còn chưa ăn đủ khổ sao? Ngươi tuổi cũng không còn nhỏ nữa, nên hồi tâm chuyển ý lại đi. Nương phải làm chủ thay ngươi tìm một cô nương hiền thục về để yên bề gia thất.
Hai người liền hướng tới Sởphu nhân cáo từ, Long Phiêu Phiêu ngồi xe ngựa của nàng, còn Diêu Kế Tông ngồi trên hắc mãcủa hắn. Cách cửa xe hướng tới nàng nói lời cáo biệt:
Diêu KếTông hắn chỉcóthểcười khổ, này thật sựlàhắn không muốn nha! Diêu phu nhân nói vài câu chuyện phiếm liền tìm cớly khai lưu lại vịLong Phiêu Phiêu kia cho hắn bồi tiếp đi. Nói được vài câu, vị khủng long mẹ kia hỏi hắn: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Là...- Hắn cũng không thểnói rõđược, khuôn mặtđỏ bừng. Cảbuổi sau oán hận giậm chân nói:
- Tứlang a, thật sựlàoan uổng cho ta. Tên họVương kia nói kỳthật không phải làta, màlàngười khác cơ.
- Diêu KếTông, ngươi theo ta ra đây một chút.
Hắn vừa vềđến nhàliền vùiđầu mà ngủ, giường rộng chănđệm mền mại so với ngủ trên bànởtửu quán thoải mái hơn nhiều. Hắn ngủmột mạch đến cơm trưa cũng không cầnăn, thẳng đến buổi chiều tối hắn mới dậy. Diêu phu nhân liền bưng cho hắn một bát canh gà, hắn như bị bỏ đói đã lâu vậy làm một hơi sạch bách. Uống xong hắn còn nói:
- SởPhu nhân mạnh khỏe.- Diêu KếTông cung kính hướng vềphía Sởphu nhân vấn an, tiếpđó liền giới thiệu. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Phiêu Phiêu cônương, ta cũng không dám dấu, tình trạng hôm nay của chúng ta không được tốt lắm nên không cóbiện phápđi cùng ngươi. Ngày mai cóđược không? Ngày mai ta cùng với Tứlang bồi ngươi ra ngoài nha.
- Nhịthúc a, Đệ...Lànói quálờiđi.
- Phu nhân vịcônương này Long Phiêu Phiêu thiên kim tiểu thưcủa Long Ngũgia. Phiêu Phiêu cô nương, đây làSởphu nhân, còn bên cạnh là Lăng tiểu thư.
- Không có, làm sao vậy?
Sởphu nhân hóađá tại chỗnửa ngày sau mới run rẩy phục hồi lại tinh thần bóp tay giậm chân thởdài nói:
- Chúng ta đi ra ngoài một chút đi, ở trong nhà uống trà còn gì là ý tứ nữa cơ chứ?
- Này này này...Thếnày còn ra cái thểthống gìnữa cơchứ? Ngươi làmột côgái còn chưa cólấy chồng, cưnhiên lại cùng một nam tửngủ cùng một chỗ cơ chứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cừthật, nàng này kêu lên một tiếng, giống như đại pháo oanh tạc vậy. Dưới tàng cây xa nhưvậy hai người cũng bịnàng dọa ột cúsốc. Trong phòng Lăng Sương Sơkhiếp sợnấy tay chelại tai mình. Còn Sở phu nhân tay đang bưng chén trà bị chấn động làm đổ một nửa. Diêu Kế Tông giật mình trong chốc lát sau khi hồi phục lại tinh thần không khỏi quay lại hướng Sở Thiên Diêu nói:
- Ngươi khác? Người khác là ai? Rõ ràng hắn nói là ngươi còn như thế nào mà chối?
-Ngươi thật làhồđồ, hiện tại chúng ta mới vào kinh không cóbao lâu. Người ngoàiđều cho rằng ngươi chính làbinhsĩ Sở gia a, nhưng mà thời gian tới, tự nhiên mọi người sẽ biết được ngươi chính là nữ nhi Sở gia đi. Đến lúc đó chuyện vỡ lở, ngươi như thế nào mà gặp người ngoài? (đọc tại Qidian-VP.com)
Chính sựnói xong, nàng liền chất vấn hắn .
Hai người bọn họnhất thời không có nói chuyện, Sở phu nhân đi ra liền lên tiếng.
- SởThiên Diêu kia nhàởđâu vậy?
- Tứlang à, Phiêu Phiêu cônương tới nhà ta tìm ngươi. Ta liền dẫn nàng đến.
Trởlại chuyện lúc Diêu KếTông bịchất vấn:
Nàng bật cười lên một tiếng rồi thởdài.
- Làm sao vậy? Hắn không rõhỏi nàng.
Diêu Kế Tông cười không nổi, vị cô nương này thật giống như keo bám chặt theo hắn không rời, thật là phiền toái nha. Hắn liền hướng tới Sở Thiên Diêu nhìn lại, nàng sắc mặt càng khó coi, nhất định cũng đau đầu vạn phần đi.
- Không ngại không ngại, nương, con sẽnói với hắn, làm cho hắnđừng đem việc này nói lung tung ra ngoài nha .
Nàng nói với hắn nhưvậy cũng làm cho hắn thoải máiđượcđôi chút mànói với nàng.
- Canh ngon thật nha! Nương, còn nữa không?
- Kia cũng không phải khôngcó khả năng a! Nhưng mà hắn sẽ nói cùng Sở gia tứ lang. Hai cái nam nhân một chỗ uống rượu say cùng nằm một chỗ, không tính là cái gì.
- Tứlang à, ngươi đã nói như vậy ta đây nếu nói cho người nào biết, thì ta chính là con c·h·ó nhỏ đi.
- KếTông a! Chính ngươi làm việc cẩn thận đi, ngàn vạn lần không lên rước nấy phiền toái về nhà đấy.
Mắt hạnh nàng nhìn lại hắn, trong lời nói của hắn dường nhưcónỗi khổnàođấy không thểnói cho người khác biếtđược. Nàng cũng không truy cứu hắn nữa, ngữkhídịu lại nói với hắn:
- Nhịcông tử, nhịcông tửcómột vịtiểu thưđến tìm người nè, nàng nói là bằng hữu của công tử.
Đúng là tiếng Diêu Kế Tông, thật đúng là nhắc tới Tào Tháo thì Tào Tháo đã đến, hắn như thế nào mà đến đúng lúc như vậy. Nàng thoáng cái chạy ra ngoài, ngẩng đầu hướng trong sân nhìn, nhất thời giật mình. Sở phu nhân cùng Lăng Sương Sơ đi theo sau, cũng nhất thời ngây ngốc tại chỗ.
- Long cônương mời vào trong nhàngồiđi. - Sởphu nhân nói.
Diêu KếTông tinh thần run lên. - Ngươi muốn tìm hắn, ta dẫn ngươi đi tìm liền nha. - Tứlang a Tứ lang, đừng trách ta không cónghĩa khínha. Khủng long này, khôngthể để một mình ta khiêng được. Huynh đệ với nhau thì cùng chia sẻ đi.
Diêu phu nhân vừa ra đến cửa, hướng trong sân nhìn lại. Một vịcônương người đầy châu ngọc đi tới, bước từng bước một làm mặt đất như dung chuyển. Nàng hớp một ngụm không khí, trời trên đời sao có một nữ tử béo như vậy cơ chứ? Diêu Kế Tông hắn vừa ra tới nơi cơ hồ muốn té xỉu. Không phải chứ? Thế nào lại là Long đại tiểu thư tới tận cửa tìm cơ chứ, thật sự là hòa thượng chạy được người nhưng không chạy được miếu.
- Ta hôm nay làđến tìm hai ngươi, mấy ngày trước suy nghĩnhưthếnào chọn một trong hai ngươi, tính đi tính lại tốt nhất làcùng ởchung một thời gian rồi chọn sau đi.
- Diêu KếTông, nếu ngươi không thoải mái trong người liền tới xe ngựa của ta ngồiđi, ta đưa ngươi trở về.- Long phiêu phiêu cực nhiệt tâm nói
- A Tứlang, ngươi nghe vịVương công tử kia nói hươu nói vượn một hồi, phải chăng...sợ cái chuyện kia truyền ra ngoài sao?
- Nương, người không cần phải loạn lên thay con làm chủa! Nương tửcủa con phải chính con tìm chứ, người khác tìm con không chấp nhậnđâu.
Diêu KếTông vừa bước vào trong nhà, khi đi qua hành lang liền gặp chịdâu NhãLan liền chào.
- Đúng, đúng lànhưvậy nha. Cho nên, ngươi không cần nói lung tung ra bên ngoài nha. Có được không?
- Không phải, Diêu KếTông làta cũng cố ýđến tìm ngươi nha. - Long Phiêu Phiêu lại hướng về phía hắn cười nói đến híp mắt.
- Đương nhiên không phải rồi, nương người như thếnào mànghĩnhưvậy? - Hắn một lời liền chặn lại lời mẫu thân của hắn.
- Ta mặc kệngươi, chuyệnđó là của ngươi, ngươi cũng đừng quên chính ngươi trêu chọc đến nàng nha. Này đừng động một chút tìm ta chia sẻ nha, nói thực ta đây cũng không đảm đương nổi, ngay cả có tâm đi chăng cũng là vô lực. - Nàng nói lời này đầy ý vị thâm trường (lời nói đấy sâu xa)
Bỗng cómột gia đinh chạy vào báo cho hắn.
-Chịdâu mạnh khỏe.
- Nương, không phải chung chăn chung chiếu gìmà. Là chủtiệm rượu thấy chúng ta đều say rượu không dậyđược liền mang 2 cái bàn xếp với nhau rồi mang chăn ra an trícho hai người thôi.- Nàng biện bạch nói.
- A Tứlang, nàng làmuốn tìm ngươi nha, ta đây chỉ còn lựa chọn giúp nàng tìm thôi. Nếu không đi tìm ngươi chẳng nhẽ để nàng ngồi ở nhà ta chờ cả ngày sao. Mà nàng nói là sẽ lựa chọn à nha.
Sởphu nhân thìnhíu mi mànói:
- Tứlang, tứlang ngươi ởđâu? Mau ra đây nhanh!
- Muốn nói thìliền chạy nhanh đi nói với hắn mau, để qua mấy ngày nữa hắn đã nói cho người bên ngoài biết hết tiêu rồi. Đến lúc đó không kịp mất.- Sở phu nhân thúc giục nói.
Nàng mắc nghẹn nửa ngày cũng không tìm ra cái lý do thích hợp nói cho hắn, cuối cùng cũng chỉcó thểkhông phân phải trái nói.
Rốt cuộc bậc làm cha làm mẹvẫn làngười chu đáo, Sởphu nhân nói nhưvậy. Nàng nghe được trong lòng chấn động, này quả thật chính là vấn đề lớn đây. Nghĩ nghĩ, nàng nói:
- Hai người các ngươi đang thìthầm nói cái gì đấy?
- Không vìcái gìcả, dùsao không cho ngươi hướng đến người khác nói lung tung.
Diêu KếTông ngây ra nửa ngày rồi mới nói:
- Ai nha, nguyên lai làLong cônương, cônương cóphúc tướng thật làtốt nha.
- SởThiên Diêu, làta đến tìm ngươi.- Long Phiêu Phiêu nói song câu này hướng đến nàng cười híp mắt lại. Diêu Kế Tông ở đằng sau tủm tỉm cười bổ sung một câu.
-Tối hôm qua chúng ta ở tửu quán uống rượu say như vậy, ngươi đã nói với người nào chưa?”.
- Nga, con nói là, tuyệtđối sẽkhông mang cái dạng nữtữkhông ra gìvềlàm nương tửnha. Nhấtđịnh chọn một cônương thật tốt làm cho người hài lòng mớiđược. - Nghe được Diêu KếTôngnói như vậy làm Diêu phu nhân vui vẻ lên một chút liền nói với hắn.
Long Phiêu Phiêu thấy hai người bọn họ không có phản ứng lại, há miệng chuẩn bị phát ra tiếng. Diêu Kê Tông thấy vậy không ngừng nói:
- Ngươi tin không? Nàng ởcửađông thành Trường An màhét to một tiếng, người phía tây thành Trường An đều nghe thấy nha.
- Chịdâu a, ta hiểu làtrước kia ta cólỗi với chị, nhưng chịđại nhânđại lượng khoan dung tha thứcho tađi. Từ nay về sau, ta cam đoan sẽ không có những hành động l* m*ng với chị nữa. Cho nên về sau này, chị thấy ta cũng không cần có bộ dáng sợ hãi như tránh ôn dịch thế nha.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.