Huyền Mệnh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: Thương đoàn đi qua.
Trần Mệnh Trung có chút do dự, dù sao Luyện Huyết Khí đối với hắn mà nói có giúp ích rất nhiều. Ngoài tu luyện huyết khí còn có các tác dụng đặc biệt khác.
Hơn nữa, thiết nghĩ đám thương đoàn cũng không cán giúp đỡ. Vừa nãy Trần Mệnh Trung mơ hồ cảm nhận sự hiện diện của ba thuật sư, cùng với hai người ở trong thương đòn. Có khi còn chẳng sợ hãi trước tình huống này.
Giờ đây nói muốn bỏ qua tu luyện lại từ đầu có chút khó khăn.
Trần Mệnh Trung vẻ mặt bình tĩnh, cũng không định ra tay giúp đỡ. Sau này, hắn sẽ dùng công pháp đoạt hồn luyện đan, chính là người của ma đạo, cũng không phải người tốt.
Sắc trời ngày một tối hơn, tiếng bước chân tiếng gào hú của dã thú cũng ngày càng nhiều.
Ngay khi thấy một phần cái đỉnh, từ huyết sắc chuyển thành lam sắc, hắn liền vui mừng tiếp tục điều khiển quả thứ hai, thứ ba,...cuối cùng là quả thứ bảy.
Grú....
Sắp sếp xong, Trần Mệnh Trung quyết định tu luyện công pháp Thủy Lưu Đ·ạ·n đầu tiên.
Sau khi ra bên ngoài, hắn ngoảnh đầu nhìn lại phía sau: "Cảnh tượng quen thuộc này... cái núi kia!" Trần Mệnh Trung kinh ngạc trong đầu nhớ lại ngọn núi cao phía trước bản thân đã từng nhìn thấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lạch Cạch Lạch Lach.
"Bỏ đi, tiểu thư từ trước đến này luôn ở trong Sơn Trang, nên cảm thấy mới lạ cũng là bình thường. Hơn nữa, nghe nói cô ấy là một tu hành giả, nhất định không sợ đám dã thú đâu"
Quá trình ngưng đỉnh có nhiều loại, trong đó có một loại tên là Ngoại Thuộc Đỉnh.
Loạt xoạt
Oang oạt
...
Bên trong hang động ngồi xếp bằng tại trung tâm, Trần Mệnh Trung lặt từng trang đọc kĩ từng chữ được viết trong sách.
"Oa, ngủ trong rừng thật là kích thích." Trần Nhiên đầy vẻ háo hức, ánh mắt long lanh nhìn mọi thứ trong khu rừng.
Đồng thời lúc này hắn nghe thêm một tiếng động, tiếng động này càng ngày càng tiến đến gần.
Quả thủy cầu cuối cùng sau khi dung nhập vào đỉnh, liền thấy rõ ràng từ cái đỉnh ban đầu toàn thân huyết sắc. Hiện tại chỉ còn lại một nửa, một nửa bên phải là huyết sắc đỏ tươi, nửa bên trái thì trở thành lam sắc thủy thuộc tính.
Quyết định xong, hắn bắt đầu ngồi xuống lặt ra quyển Huyết Hồn Trận xem kĩ.
Điều Trần Mệnh Trung muốn chính là báo được thù, cho nên sẽ không vô cớ ra tay giúp đỡ. Biết đâu giúp đỡ không thành, còn bị đàn soi vây hãm thì kết cục chỉ có t·ử v·ong.
Chỉ trong mệnh hải lúc này, ở giữa trung tâm là một cái đỉnh màu đỏ tươi, có bốn chân trụ hình chữ nhật... xung quang cái đỉnh là hơn năm quả cầu màu xanh dương. Đây chính là thủy nguyên khí, do hắn dùng thủy hệ thuộc tính, kết hợp với nguyên khí năng lượng trong nguyên thạch mà thành.
Màn đêm buôn xuống cũng là lúc các dã thú ăn thịt bắt đầu một buổi đi săn của mình. Trần Mệnh Trung dù đang yên tĩnh tu luyện, nhưng do thính giác tăng cường từ việc trở thành thuật sư. Liền có thể nghe rõ ràng tiếng của bầy sói tru, cùng với đó là tiếng bụi rậm đung đưa, bước chân chạy nhanh...
Luyện huyết khí này, ngoài việc ngưng tụ huyết khí, nó còn giúp vận chuyển khí huyết lưu thông, tăng cường tế bào giúp hồi phục các vết thường cũng như sức lực nhanh chóng...
Một quả thủy cầu sau đó bắt đầu hóa thành một dòng khí xanh chảy vào trong huyết đỉnh, không ngừng dung nhập đẩy một nữa huyết sắc ra khỏi đỉnh, thay thế nó bằng lam sắc thủy hệ.
Dẫu sao trong người Trần Mệnh Trung cũng có hơn bảy trăm viên linh thạch, không sợ thiếu tiền. Tuy nhiên hắn cũng không ngu đến mức lại làm lộ bản thân có nhiều tài, chỉ cần cẩn thận giấu đi là được...
Đầu tiên là phải luyện ra huyết khí, tiếp theo là chọn một vật làm nơi thôn phệ, hấp thụ sinh hồn.
"Trời ạ, ngủ ở đây thì có gì mà kích thích. Cô ấy Không sợ bị thú dữ ăn thịt à?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhóm thương đoàn này, sau khi dừng trại thì đã dựng một hàng rào tre, đồng thời phái ra vài người thay phiên nhau canh gác.
Sau khi đoạn xe đi được một lúc liền dừng chân, rất gần với nơi Trần Mệnh Trung ẩn nấp.
Ninh Thổ sau đó bắt đầu chỉ huy mọi người sắp xếp hàng hóa, cuối cùng dựng trại tạm nghỉ ở đây.
Từ khi tu luyện đến bây giờ hắn vẫn chưa quên nguyên do bản thân phải tu luyện. Chính là để báo thù, mà muốn trả thủ phải có sức mạnh lớn. Hiện tại bản thân chỉ mới là cấp một, tiểu thành. Quả thật thời khắc trả được thù vẫn còn quá xa vời.
Nhìn thấy màn này hắn cũng không bất ngờ mấy: "Nói mà, làm gì có chuyện dễ như vậy. Quả nhiên phải có Nghịch Linh Đan, cùng với phương pháp hợp luyện bản mệnh đỉnh mới được"
Ngoại Thuộc Đỉnh, chính là một loại phương pháp ngưng tụ đỉnh nằm ngoài ngũ hành thuộc tính. Huyết đỉnh là một ví dụ, vì nó là Ngoại Thuộc Đỉnh nên chỉ có thể luyện một loại thuộc tính, đó là huyết khí, ngoại chừ những pháp thuật cần điều động huyết khí và các pháp chú không cần năng lượng nguyên tố, còn lại đều không thể sử dụng.
Trần Mệnh Trung lập tức lấy ra hai quyển tu hành thủy hệ còn lại, sau khi bỏ ra hơn một giờ đồng hồ đọc lần lượt hết hai bộ thuật pháp.
Mà trong đó Ngũ Hành đỉnh, là một loại đỉnh phổ biến nhất. Ngưng tụ loại đỉnh này, có thể học tập nhiều công pháp có thuộc tính tương thích.
Đột nhiên lúc này trong mắt hắn chợt lóe lên dị động, vẻ mặt ngưng trọng: "Huyết Hồn Trận! Phải, đúng rồi mình còn có nó, tuy nhiên...pháp thuật này quả thật quá hung ác, nếu bị người khác bắt gặp chắc chắn bị tiêu diệt."
Vừa đi vừa suy nghĩ, chẳng mấy chốc trời đã chập tối. Lúc này hắn đột nhiên dừng chân lại, vì khi trời tối chính là thời điểm dã thú hoạt động nhiều. Hơn nữa đây còn là địa bàn của đàn sói, nếu không cẩn thận sẽ gặp nguy hiểm.
Vì vậy Trần Mệnh Trung cẩn thận tìm kiếm hang động gần đó, tuy nhiên lại không phát hiện ra gì. Chỉ có thể tìm một gốc cây lớn chèo lên đó, ẩn thân.
"Tiếng xe gỗ di chuyển?" Hắn thầm đoán nhưng cũng không thèm quan tâm tiếp tục tu luyện.
...
Ngay lúc sắc mặt trở nên u ám, đột nhiên trong mắt Trần Mệnh Trung lóe lên một tia tinh quang: "Phải rồi, còn có hợp luyện mà!"
Tuy nhiên lơ là một giây, một bên huyết đỉnh đột nhiên sôi sùng sục, lập tức khuếch tán. Bắt đầu cắn nuốt lam sắc thủy hệ, một nửa màu lam lập tức bị mài mòn. Cuối cùng huyết sắc thôn phệ sạch sẽ lam sắc, trở lại cái huyết đỉnh toàn thân đỏ tươi.
"Vậy chẳng phải là nói người sử dụng phải tu luyện qua Thủy Khiếu Thuật, công pháp thủy hệ hay sao?"
"Đến lúc ra ngoài rồi, tìm kiếm danh tính cũng như tìm hiểu về đối phương trước. Đến khi nắm rõ thực lực, sẽ dễ dàng tính toán trong việc báo thù hơn. Tuy nhiên trước đó phải làm rõ, việc hợp luyện hoặc chế tạo phệ hồn khí..."
Trần Mệnh Trung có chút bất ngờ: "Dễ ngư thế à? Không lẽ mình thật sự là thiên tài?"
"Phải phải, lo cho các người trước đi"
Quá trình chế tạo phệ hồn khí lại cực kì gian nan, vậy nên còn rất lâu mới có thể thi triển.
Nghiền ngẫm một lúc hắn đột nhiên nhăn mày: "Muốn luyện Thủy Lưu Đ·ạ·n Cần có Thủy Nguyên Khí nồng đậm. Nếu chỉ dựa vào huyết khí cùng với thủy thuộc tính, thì không đủ để tu luyện..."
Trần Mệnh Trung lấy ra Luyện Huyết Khí, vẻ mặt đầy hoài nghi: "Chẳng lẽ... luyện thuật này còn có ảnh hưởng đến tâm trí?"
Sau một lúc cuối cùng Trần Mệnh Trung cũng đưa ra quyết định của mình: "Sống trong rừng hơn một năm nay, cũng đến lúc ra ngoài tìm hiểu rồi. Sẵn tiện tìm kiếm danh tính của những kẻ đó!" Nói đến câu cuối, trong mắt hắn lóe lên tia hung quang.
Dù chỉ là suy đoán nhưng, hắn đã có thể dám chắc vài phần.Tuy nhiên lúc này hắn đột nhiên cười to: "Ha ha ha, phải, vậy thì đã sao chứ! Chỉ cần trả thù được, g·iết một ít thì đã sao!!"
Lúc này bên ngoài đột nhiên hắn nghe thấu tiếng sói tru lớn. Theo sau là tiếng bước chân chạy nhanh đến.
Hắn nhìn kỹ càng một phen quả thật là đường đi, tuy nhiên cũng không có kinh ngạc lắm. Dù sao băng qua khu rừng này chính là đi đến một tòa thành lớn. Lúc trước hắn từng nghe mọi người kể qua, tòa thành này do một vị tiên nhân thuật sư cai quản. Chỉ là không lúc đó không biết có thật hay không, hiện tại rất có thể thành chủ kia cũng là một thuật sư.
Trần Mệnh Trung lúc này ở trong hốc cây, đang thử hợp luyện thủy thuộc tính vào bên trong huyết đỉnh.
Sắc mặt Trần Mệnh Trung cũng dần dần xệ xuống, bộ dáng rất là khó coi.
"Được rồi, tiếp tục."
kẽo kẹt...
Trần Mệnh Trung sau đó vừa đi vừa cẩn thận quan sát xung quanh. Đến một đoạn hắn liền dừng lại, trước mặt hiện ra một con đường đất mòn chải dài: "Ở đây có đường đi?"
"A, không đúng!" Trần Mệnh Trung đột nhiên phát hiện bản thân ngày càng hung ác a.
Sau khi đi đường dài, Trần Mệnh Trung ngồi trên gốc cây khoanh chân nhắm mắt, vận hành công pháp hồi phục sức lực.
Nhóm thương đoàn cuối cùng đã dựng xong lều trại, những lều trại này đều gần xát nhau, tiện lợi cho việc điều động nếu có chuyện không hay. Trong đó cũng có năm sáu cái lều trại phân riêng ra...
Trần Mệnh Trung đi theo lối mòn này, tiếp tục tiến về trước. Tin rằng chỉ cần theo con đường này là có thể ra khỏi khu rừng, đi đến tòa thành lớn. Đến lúc đó, bản thân sẽ thử tìm hiểu thông tin về danh tính hai người, cũng như về cách mua Nghịch Linh Đan và phương pháp hợp luyện.
Chương 13: Thương đoàn đi qua.
....
Sắp xếp mọi thứ qua một lượt, Trần Mệnh Trung bắt đầu đứng dậy thu dọn mọi thứ rời đi: (đọc tại Qidian-VP.com)
Huyền Giới Phụ Lục tại giữa trang có nhắc đến.
Mấy tiếng sau.
Đọc qua hết ba bộ thuật pháp vậy mà tất cả đều phải tu luyện qua Thủy Khiếu thuật: "Không lẽ thật sự từ bỏ Luyện Huyết Khí. Tu luyện lại từ đầu?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Huyết Sát Phong An, Huyết Hồn Tụ Đan!
Quả nhiên chỉ sau một lúc đàn sói đã bao vây lấy thương đoàn nọ.
Trần Mệnh Trung thở dài một hơi, sau cùng học thuộc pháp quyết cùng cách triển khai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quyết định xong hướng đi tiếp, Trần Mệnh Trung tiếp tục mon theo con sông nhỏ, kết quả trước mặt là một hang động khác thông ra bên ngoài.
Khi trước rõ còn tự cho là không nên tu luyện, Huyết Hồn Trận này. Vậy mà bây giờ lại đang cân nhắc sử dụng. Hơn nữa nhớ lại lúc trước, bản thân không do dự một dao đâm vào thái dương của gã thanh niên kia, nghĩ lại đúng là khiến bản thân rùng mình.
Lúc này đôi con ngươi của Trần Mệnh Trung từ đen hóa đỏ, nhưng sau đó nhanh chóng trở lại bình thường.
Mặt trời lặng xuống hoàn toàn, màn đêm bắt đầu bao phủ khu rừng.
Nhìn một màn này, ánh mắt hắn ngưng trọng, lập tức thực hiện quá trình hợp luyện.
"Mọi người dừng chân nghĩ ngơi đi, chỉ cần qua đoạn đường này, đi thêm vài ngày sẽ tới Lâm Thành. Đến khi đó mọi người có thể thả lỏng mà nghĩ ngơi." Đứng trước đoàn xe vận chuyển, một người trung niên thân hình cường trán đứng ra thông báo. Gã là Ninh Thổ, cũng là trưởng đoàn khu vận chuyển này.
Hắn ngồi yên trầm tư suy nghĩ hồi lâu: "Nếu hủy đi tu vi thật sự là quá đáng tiếc, tuy nhiên muốn hợp luyện lại cần một viên Nghịch Linh Đan. Haiz, ở trong rừng hoang mông quạnh thì làm gì có thể có người chứ?"
Tóm lại, nếu muốn tu luyện công pháp thủy hệ, Trần Mệnh Trung có hai lựa chọn. Một là bản thân tự phá hủy huyết đỉnh, ngưng tụ ngũ hành đỉnh mới. Hai chính là hợp luyện giữa huyết và thủy thuộc tính...
Sau khi đọc xong, ánh mắt hắn lộ vẻ ngưng trọng: "Quả nhiên công pháp này, cần hiến tế hồn phách con người để ngưng tụ ra hồn đan"
"Đây chẳng phải là phía nam, nơi có đàn sói ư?" Hắn giật mình khi nhận ra, trong lòng lập tức trở nên thận trọng.
Một đám thanh niên liên tục bàn tán xôn xao, bọn họ vừa cười đùa vừa dựng trại một cách điêu luyện, khẳng định không phải là lần đầu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.