Huyền Mệnh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Bị người nhắm đến.
Trần Mệnh Trung nghe thế chỉ cười nhạt không có nói gì, lúc trước hắn đã từng đọc qua Sơn Thánh Truyện mấy lần. Sau mỗi lần đọc, mỗi lần ngẫm nghĩ, bản thân đều có các suy nghĩ khác nhau không giống trước đó.
Khi đó trong một lần tình cờ Thủy Thần cùng với Sơn Thánh gặp được nhau. Hai người vừa gặp đã thân kết thành huynh đệ... (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại một gian mật thất nọ.
Sau khi cả hai bước vào, gã trung niên ánh mặt lạnh băng ấn vào cái nút giấu dưới kệ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy nhiên Thủy Thần thấy bất công, không cam tâm lập tức trả thù. Thủy Thần không còn cứu giúp người dân nữa, mà cho nước dâng cao quá đầu.
Nhìn thấy màn này, Trần Nhiên lần nữa trấn an: "Trần đạo hữu đừng quá cảnh giác, ta quả thật chỉ là muốn tiện đường đi đến đó nên muốn cùng đạo hữu đi mà thôi, không có ý gì cả."
Trần Mệnh Trung chậm rãi mở mắt, hít một hơi sâu sau khi đã khôi phục được tám thành năng lượng.
Hắn vẫn chưa hết kinh ngạc đâu.
Chương 18: Bị người nhắm đến.
....
Trần Mệnh Trung chấn động, nhíu mày trong lòng thầm nghĩ: "Là cô gái kia?"
Tiếp theo bọn họ được đưa xuống phía dưới căn cứ bí mật của Truy Tựu Lâu.
"Rất xin lỗi, nhưng chúng tôi từ chối yêu cầu này"
Tượng hình nhân liền thủng một lỗ ngay bụng, phải biết tượng hình nhân này, phía trước là gỗ mềm thông thường, nhưng bên trong lại là kim loại sắt cứng răn. Vậy mà hiện tại, chỉ một kích đã đâm xuyên thủng một lỗ lớn trên bụng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuối cùng hai người đi đến một một bàn, ngồi đối diện nhau bắt đầu trò truyện.
Trần Mệnh Trung đã đem ba chữ này khắc sâu vào tâm trí, không để quên được.
Ba ngày sau.
"Ồ, vậy thì tốt. Ta sẽ tự xem xem, kia đó là ai. Nói đi hắn đang ở đâu?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Lạch cạch lạch cạch.
"Được rồi, vậy ta sẽ kể tiếp..."
Cùng thời điểm đó, ở một bờ sông nọ, có một vị thủy linh cũng được người đời thờ phùng. Chuyên cầu vị thủy linh này vào năm h·ạn h·án, cầu sinh dâng mưa. Thời gian trôi qua hơn nhiều năm, nhờ vào sự thờ phụng tính ngưỡng của mọi người. Vị thủy linh này cũng đã lột xác, hóa hình thành dạng người. Được người gọi là Thủy Thần.
Ngay lập tức cái hộp rung chuyển, lá thư bên trong được chuyển đến một nơi nào đó. Việc còn lại chỉ là chờ vài phút, sẽ có người đến trả lời.
Lúc này một người trung niên gầy gò lùn tịt đi đến vui vẻ hỏi thăm: "Không biết khách quan muốn vào phòng riêng uống, hay ở bên ngoài..."
Trần Nhiên cười gượng có chút xấu hổ nói: "Ha ha, thật ra là chuyện trước kia đạo hữu kể qua. Ta thấy vẫn chưa thỏa mãn lắm, nên muốn nghe đạo hữu kể thêm một chút về giới tu hành."
Ngay lập tức, Ken một tiếng.
Ngay sau đó từ sau canh cửa vang lên giọng nói ngọt ngào quen thuộc: "Là ta đây, Trần đạo hữu!"
"Thế nào rồi Trần đạo hữu đã tìm được thông tin mình muốn chưa?" Trần Nhiên miệng thì hỏi, nhưng nhìn sắc mắt của đối phương cũng đã biết đáp án.
Trước khi cùng Trần Nhiên đến Truy Tựu Lâu, hắn đã chào tạm biệt trước với Lâm Thành thành chủ. Bản thân cũng đã thu dọn mọi thứ vào túi trữ vật.
Cũng vì điều này mà vừa hắn đã dò hỏi thử về thông tin của Huyền Thanh Tông.
Trần Mệnh Trung nghe nói một hồi ánh mắt lập tức trở nên kỳ lạ: "Sao lại..."
Sau một lúc cuối cùng phía trên cánh cửa hiện ra ba gạch.
Vừa ra, hắn liền thấy Trần Nhiên đang đứng chờ.
"Ồ, phía bắc à. Vậy chắc là đến Xích Quốc rồi!"
Bên trong phòng, một cái cái hộp lớn, cùng với một lá thư đặt trên.
Gã trung niên nghe xong trong mắc lóe tinh quan, ồ một tiếng cuối cùng dẫn hai người đến một căn phong.
...
....
Khi đó, hắn thuận thế xoay thương mạnh mẽ đâm tới hình nhân tường.
Trần Mệnh Trung ồ một tiếng, không biết là có tin lời này của đối phương hay không, mà như ý nguyện đáp ứng Trần Nhiên.
"Phải, là nó." Trần Nhiên trả lời.
Sau đó cả hai liền rời đi.
Trần Mệnh Trung sau đó không chở về phủ thành chủ nữa, mà bắt đầu rời khỏi thành đi đến Xích Quốc, tìm kiếm tiên lộ.
Tương truyền thuở xưa có ngọn núi linh, ở đó có một vị sơn linh được người đời thờ phùng. Trải qua nhiều năm hương hỏa, vị sơn linh này hóa thành một tràng trai tuấn tú, có năng lực dời non lấp bể được mọi người tôn sùng là Sơn Thánh.
Đột nhiên đằng sau cánh cửa vang lên tiếng gõ.
Trong mấy ngày qua Trần Mệnh Trung chuyên tâm luyện thương, đã nắm vững các chiêu thức cơ bản về thương pháp. Dù sao nếu thật sự lại đối đầu với một thuật sư khác, chỉ dùng huyết khí bao bộc cơ thể với thuật hóa cứng là không đủ. Mà các công pháp thủy hệ lại không có cách nào tu luyện được, vậy nên học thêm chiêu thương pháp này kết hợp với thanh kiện khí Ngân Thương.
"Không biết Nhiên cô nương đến đây là chỉ để chào hỏi thôi, hay còn có gì..." Trần Mệnh Trung cũng không nói nhiều, thẳng thắn hỏi.
"Ha ha được rồi, ngài muốn uống gì nào." Gã trung niên lùn tịt nghe xong, lộ ra nụ cười tinh quái.
Trước một quán rượu trong một con hẻm nhỏ.
Tuy nhiên chớ trêu thay, bọn họ lại vì một người con gái mà bắt đầu trở mặt.
Sơn Thánh không chịu nổi cảnh đó, bắt đầu ra tay giúp đỡ. Mỗi khi thủy thần dâng nước đến đâu, Sơn Thánh lại nâng đất cao hơn trừng đấy. Cuối cùng, Thủy Thần ăn đắng trong tức giận.
Lúc này đây Trần Mệnh Trung ngồi tại ghê nhăn mày nhớ lại lời nói trước đó của Hiên Quáng Lăng trong Lưu Ảnh thạch.
Sau một lúc liền nhận được lời của một gã đeo mặt nạ.
Trần Nhiên nghe xong trầm tư suy nghĩ, sau một lúc liền hỏi: "Gã thủy thần này đúng là đáng hận, nếu đã thua cuộc thì cớ sao lại không chịu nhân thua chứ."
Tiếng bánh răng bắt đầu chuyển động, cuối cùng dưới chân cả hai lập tức rung chuyển.
Hắn quay đầu hỏi: "Là ai"
"Đây là tầng ba." Trần Nhiên quay đầu nói, cuối cùng mở cửa tiếp tục đi.
"Bẩm tiên trưởng, người thanh niên này vừa rời Lâm Thành. Đang hướng về phía bắc mà đi, chỉ là thuộc hạ không biết người đó định đi đâu."
Huyền Thanh Tông!
Vừa nãy chỉ mới cầm Ngân Thương trên tay, sau đó liền vận dụng kỹ thuật thương pháp điều động chân trụ, xoay eo cùng với cổ tay. Kết hợp ba thứ, đồng thời truyền thêm huyết khí vào. Chỉ trong chớp mắt Ngân Thanh Thương phát ra luồng sáng bạc, sát thương đột nhiên tăng cao.
"Vào phòng riêng" Trần Nhiên nói.
"Làm phiền Trần đạo hữu rồi, vừa nãy khi đi buôn hàng. Nghe thấy thành chủ nói đạo hữu đang dừng chân ở đây, ta liền đến chào hỏi một chút." Trần Nhiên vẻ mặt tươi tắn, không giống như nói dối.
"...Đệ tử hãy thay ta báo thù Huyền Thanh Tông..."
Nhưng rất nhanh hàng lông mày đã dãn ra, bình tĩnh nói: "Thì ra là Nhiên cô nương, xin cứ vào tự nhiên"
Thời điểm đó, sấm nổ ầm ầm, m·ưa b·ão quét qua không ngừng rơi xuống. Nhưng sinh vật thủy quái được Thủy Thần triệu gọi, bắt đầu lên bờ phá hủy tất cả mọi thứ.
Đứng trước mặt, Trần Mệnh Trung có chút khó tin: "Nơi này,...thật sự là nó ư?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Mệnh Trung không nhiều lời viết vài chữ rồi bỏ lá thư vào cái hộp.
Sau một lúc thở lấy hơi, Trần Mệnh Trung bắt đầu ngồi xuống khoanh chân tu luyện, vận dụng Luyện Huyết Khí khôi phục sức lực cùng khí huyết.
Sát thương cao là vậy, nhưng kiện khí Ngân Thương này lại ngốn rất nhiều năng lượng. Vừa nãy hắn chỉ muốn điều chỉnh truyền một phần huyết khí vào trong. Nhưng kết quả bị hút hơn sáu phần công lực, khiến cho hắn có chút kinh ngạc lẫn bất ngờ.
"Một ly Thiên Truy Hương và hai vò Lưu Ly Tựu." Trần Nhiên tiếp tục nói.
Liền có thể tạo ra uy lực kinh người nha!
"Kế tiếp là Sơn Thánh Truyện.
Trần Mệnh Trung nhíu mày, cuối cùng thất vọng quay đầu đi ra cánh cửa.
Tuy nhiên khi đó Sơn Thành sẽ lại ra tay ngăn chặn..."
Trần Mệnh Trung lắc đầu không nói.
"Người có chắc là có người muốn tìm Huyền Thanh tông bọn ta không?"
Trần Mệnh Trung nhìn cô gái trước mặt, định nói nhưng rồi lại thôi.
Cuối cùng hắn cùng với Trần Nhiên đi vào bên trong.
Kẽo kẹt, mở cửa đi vào. Thân hình một nữ nhân xinh xắn, mặc một cái xanh lam, trên đầu có buộc một cái lục lạp.
Trần Nhiên ngồi đối diện ánh mặt đầy vẻ mong chờ, bắt đầu chăm chú lắng nghe.
Trần Mệnh Trung liền cười ha ha, chấp tay nói: "Ra là như thế, Nhiên nương có lòng rồi"
Vừa bước vào, lập tức có nhiều ánh mắt hướng về hai người.
Cả hai không để tâm, một trước một sau tiếp tục đi lên lầu.
Trần Mệnh Trung đứng giữa bãi sân trống trãi, xung quang sân tập là những tấm bia gỗ, tượng hình nhân dùng để tập luyện cùng với vài thứ chuyên dụng.
Đi đến trước một căn phòng, nàng liền mở cửa đi vào, Trần Mệnh Trung thì đi vào căn phong khác. Khi nãy Trần Nhiên đã nói với hắn một qua một phen, nắm rõ được kết cấu hoạt động. Trần Mệnh Trung liền tự đi vào bên trong một căn phòng.
Trò chuyện thêm một lúc, Trần Mệnh Trung mới nghe ra mục đích thứ hai mà Trần Nhiên đến đây, đó chính là muốn cùng hắn đến Truy Tựu Lâu.
Khi Trần Mệnh Trung muốn từ chối, nhưng khi nghe xong lời của nàng, khiến hắn không thể từ chối được.
Trần Mệnh Trung không nói gì, suy nghĩ một lát cuối cùng vẫn chấp nhận.
Hai ngươi sau đó quyết đi tìm, cuối cùng Sơn Thánh tìm thấy trước. Thủy Thần đến sau, cuối cùng vua cha quyết gã con gái của mình cho Sơn Thánh.
Tương truyền vào tháng mười mỗi năm, Thủy Thần đều làm phép triệu mưa dâng nước lên cao.
Hiện tại hắn không ngừng thở hổn hển, bản thân chỉ mới luyện tập có năm tiếng đã lại cảm thấy kiệt sức rồi.
"Vâng ạ, tiểu nhân chắc chắn. Mặc dù không biết tên, nhưng là một thanh niên phi thường...."
"Trần đạo hữu có điều không biết, mặc dù Truy Tựu Lâu là một tổ chức phàm nhân. Nhưng lại có căn cơ rất sâu, trừ những việc liên quan đến tiên nhân, những thứ còn lại bọn họ đều dám làm, hơn nữa đây là một tổ chức bí mật sẽ không thể nào muốn tìm là tìm được. Vừa hay chúng ta có tình báo biết được tổ chức Truy Tựu Lâu ở đâu...."
Vì người con gái chỉ có một, mà lại có đến hai người cầu làm rể hiền, vua cha lập tức ra lệnh cho họ tìm kiếm các loại lễ vật đặc thù.
....
Cộc cộc cộc.
Mặc dù không dám khẳng định chắc chắn, nhưng rất có thể Huyền Thanh tông chính là nơi mà hai tên kia bái nhập.
Quyển Sơn Thánh Truyện này nghe thì có vẻ không có gì hay, nhưng bên trong lại chưa đựng các 'tầng cơ' sâu sắc, khiến cho mỗi người mỗi cảm nhận.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.