Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 19: Hải Tặc (1).

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Hải Tặc (1).


...

Nhìn tấm ngọc bài trên tay, Trần Mệnh Trung cẩn thận quan sát một lúc. Cuối cùng liền nhắm mắt, đưa linh thức vào bên trong.

Cũng vì điều này mà hắn quyết định đi bằng đường thủy.

Lúc này đây, con thuyền lớn không ngừng rung lắc dữ dội, tuy nhiên không vì vậy mà nó sẽ thất bại trước con sóng lớn này.

Trần Mệnh Trung thở phào nhẹ nhõm: "Xem ra đã kết thúc rồi."

Tuy nhiên lẫn với vẻ mặt kinh ngạc hồn nhiên ấy, tất cả những người lớn khác lại lộ ra vẻ kinh hãi tột đồ mà chưa từng có.

Trận Mệnh Trung nhìn dòng người náo nhiệt xung quanh liền đi quanh một vòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hự.

Rầm rập!

Nhìn cái bánh bao nóng hổi, hắn liền há to miệng cắn một miếng. Thịt bầm bên trong liền lộ ra.

Lần này thần ảnh hắn dù nhìn có vẻ chậm chạp bình thường, tuy nhiên mỗi bước đi đều để lại dư ảnh ngang qua khiến cho người ta khó phân biết thật giả.

Đó chính là mỗi khi tiêu hao sạch huyết khí, sẽ lấy ra nguyên thạch hồi phục năng lượng cấp tốc. Cứ như thế lặp đi lặp lại nhiều vòng, hắn có thể luyện thành sớm hơn thông thương mấy năm trời.

Đây không ai khác chính là Trần Mệnh Trung.

Rầm rập!

Đối với Trần Mệnh Trung hiện tại, bản thân chỉ muốn nhanh chóng mạnh lên. Nâng cao thực lực, sớm ngày báo được mối thù diệt thân.

"Nếu là người tốt, ta có thể cân nhắc giúp đỡ nếu người cần, còn là người có ý đồ xấu" Nói đến đây trong mắt Lục Nam trở nên gian ác, nắm chặt đấm tay, tạo ra một tiếng cớp êm tai, "Ha ha vậy thì chắc chắn sẽ phải c·hết dưới tay ta rồi."

Trên tàu có người người đi qua đi lại, rất là náo nhiệt.

Đồng thời bản thân liền cảm nhận được cơn đau đầu truyền đến, choáng váng một lúc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây chính là cơ bản của bộ pháp chú này, di chuyển nhanh dứt khoát, không lưu lại động tác chậm.

Lúc trước sau khi rời khỏi Lâm Thành, dựa theo bản đồ hắn đi về phía bắc. Tuy nhiên giữa đường lại gặp phải con sông lớn, nhìn con sông này trên bản đồ.

"Oa!" Trên con tàu, một cậu bé vỡ òa kình ngạc.

Trần Mệnh Trung tiện lợi lấy ra tiền xu đưa cho người bán. Người bán sau khi nhận được liền đem bánh bao nhân thịt nóng hổi đưa cho hắn.

....

....

Trấn Linh phù một tấm linh phù cấp 3, tương đương kiện bảo cao cấp nhưng quý giá hơn nhiều.

Đồng loạt sau đó mọi người trước bon tàu lộ ra sự kh·iếp hãi, tất cả đột nhiên hỗn loạn. Người nào người này vội chạy vào tòa phòng. Có người thì nắm chặt lan can không buông.

Trải qua thời gian dài tập luyện, Trần Mệnh Trung cũng đã nắm vững được cơ sơ, bước vào bậc hai, Bước Chân Lưu Ảnh.

Luyện tập thêm một lát, cuối cùng Trần Mệnh Trung dừng lại, hít một hơi thật sâu sau đó thì ngồi xuống lấy linh thạch ra hấp thụ.

Trần Mệnh Trung chậm rãi mở mắt điều chỉnh hơi thở, sau đó đứng dạy vươn vai một cái, rồi mở cửa bước ra ngoài.

Bên trong quyển Huyết Hồn Trận có đề cập đến. Muốn luyện thành phệ hồn khí cần ba nguyên liệu chính, cùng mười loại nguyên liệu phụ.

Biết được điều này Trần Mệnh Trung không cảm thấy khó khắn mà bản thân đã sớm tìm ra cách.

Đến khi đạt được trình độ này, sẽ tiến thêm một bậc gọi là Bước Chân Lưu Ảnh. Nghĩa như tên, chính là đi một cách dứt khoát, cộng với pháp chú làm tăng tốc độ, sẽ để lại lưu ảnh trong khoảng cách ngắn.

Phù sư thông thương đều được các thế lực lớn chiêu mộ, vậy nên rất khó để có thể tìm một phù sư bậc thầy.

Trần Mệnh Trung dù bên trong phòng cũng cảm nhận được sự rung lắc lên xuống mạnh mẽ.

Trên một con tàu lớn, đung đưa trôi về phía trước.

Sau một lúc Trần Mệnh Trung cũng ném quyển công pháp này vào trong túi trữ vật.

"Quả là tiện lợi, cũng may trước khi đi, đổi với thành chủ Lâm Thạch một ít nguyên thạch lấy tiền tệ của người bình thường."

Cái đầu tiên Trần Mệnh Trung còn thực hiện được, tuy nhiên đến cái thứ hai và thứ ba chỉ biết lắc đầu.

Những con sóng như vũ bão không ngừng đánh vào con tàu, liên tiếp mấy tiếng động lớn vang lên.

Nay đã gần tháng, bản thân vẫn chưa thể nào học được: "Không được, chiêu Lưu Ảnh Bộ này nhất định phải học để giữ mạng."

Sau khi trở lại bình thường hắn không khỏi cảm thán: "Thì ra đây chính là đường vào trong, quả nhiên là thần kỳ. Chỉ một lần nhìn đã có thể nhớ rõ không bỏ sót chi tiết nào." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn tưng bước tiến đến mép tào, đặt tay lên lan can ánh mắt hướng ra mặt biển không ngưng chuyển động: "Quả nhiên, lâu lâu ra ngoài hít thở cũng không tệ"

Trần Mệnh Trung cũng đã nghe thấy tiếng cảnh báo, lúc này đây hắn đang ở bên trong phòng vừa mới tu luyện xong.

Cứ như vậy ngồi thuyền hơn hai tháng, Trần Mệnh Trung sáng sớm tu luyện, chiều tối luyện pháp chú, đương nhiên thỉnh thoảng có ra ngoài hít thở vài lần. Cứ như vậy một vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại nhiều lần, đến nay đã gần đến được xích quốc.

....

....

Bên trong căn phòng trần ngập yên tĩnh, Trần Mệnh Trung giữa trung tâm, trên miệng không ngừng niệm chú quyết, bàn chân không ngừng chuyển động theo hướng chỉ định.

Biết được sự quý giá của ngọc bài, Trần Mệnh Trung càng thêm cẩn thận đem nó giấu trong túi trữ vật.

Hắn chính là Lục Nam, là đệ tử tinh anh của Huyền Thanh Tông. Lúc trước nghe nói có người muốn tìm kiếm thông tin về bản môn. Hắn liền cảm thấy hứng thú, quyết tìm kiếm hỏi thăm một phen.

....

Sau khi đi một vòng, mua vài thứ. Trần Mệnh Trung đi vào căn phòng mà bản thân thuê. Đây là một căn tầm trung, giá cả hơi cao nhưng cũng được xem là đầy đủ.

"Hử? Có sóng lớn ư?"

Tại huyền giới muốn luyện phù cần nhiều kinh nghiệm, cùng với kỹ năng thương thừa. Mới có thể luyện chế linh phù, nếu không chỉ cần một chút sơ sót trong quá trình chế tạo phù, linh phù sẽ bị p·hát n·ổ vô cùng nguy hiểm.

"Vốn định chúc mừng Cựu sư đệ đạt được cơ duyên trong phúc địa Tử Khúc, ai ngờ sau khi có được cơ duyên đệ ấy lại tiếp tục bế quan." Nghĩ đến đây, hắn lại sầu não mà thở dài, "Haiz, đồ c·hết tiệt ai lại đi đặt ra cái quy định trên ba lăm tuổi không được tham gia chứ!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Trôi qua hai mươi phút dằn co, cuối cùng sóng lớn cũng bắt đầu biến nhỏ, cuồn cuộn trở về biển cả.

Ra rồi mới biết, một bộ phận tạo bị sóng đánh hư, đang được thợ sửa chữa.

Hiện tại duy nhất còn lại quyển Lưu Ảnh Bộ được đặt trên bàn, Trần Mệnh Trung đã quyết sẽ tập trung tu luyện thành thạo bộ pháp này. Như vậy, khả năng bảo mạng lại tăng thêm một phần.

"Mọi ngươi! Lập tức bám chắc vào gì đó đi. Nếu không sẽ bị sóng sô ngã đó!!" Một âm thanh cảnh báo lớn vang vọng khắp con thuyền.

Một tháng trước, hắn ở trong người gã già trước tuổi lấy được quyển pháp chú này.

Với thiên phú nhị phẩm mệnh căn của hắn, không thể nào có thể luyện bộ pháp chú này thành công chỉ với thời gian ngắn được.

Ở vài khu đường được bày bán ra đủ loại thứ, từ đồ vật cho đến thức ăn.

Một cái bóng đang không ngừng bành trường.

Nguyên thạch cũng không phải của mình, tại sao phải tiếc?

Tuy nhiên phương thức này lại tiêu hao rất nhiều nguyên thạch, chỉ mới hai tháng, mà từ bảy trăm khối hiện tại trong túi chỉ còn lại hơn bốn trăm viên.

Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn lóe lên tia hung ác: "Đáng tiếc Huyết Hồn Trận không thể dùng được"

Ngắm nghía nhìn lại mọi thứ xung quanh một cái, Trần Mệnh Trung hài lòng gật đầu, cuối cùng thì ngồi trên ghế. Trong tay lấy ra một khối ngọc hình chữ nhật, và vài thứ khác đặt lên bàn.

Đột nhiên, trong đầu hắn hiện ra một con đường nhỏ. Mặc dù chỉ mới nhìn một lát, nhưng con đường này lại bị hắn khắc thật sâu vào tâm trí, khó có thể quên được.

Sau đó hắn lại đảo mắt qua phải nhìn quyển Huyết Hồn Trận.

Thế nên trên thế gian này mới sinh ra một nghề gọi là, Phù Sư.

Người người bị sóng lớn cuốn trôi, có người lại nắm chặt lan can, nhưng vẫn thua trước sức mạnh của cơn sóng, b·ị đ·ánh bay đi.

Tiếp đó bản thân lại lần nữa tập trung, trong miệng lẩm nhẩm pháp chú, trên mặt sàn hình bóng đôi chân lúc đầu còn đứng yên. Tuy nhiên sau một hơi thở, cả thân ảnh Trần Mệnh Trung không ngừng di chuyển, tốc độ cực nhanh, dấu chân để lại dưới sàn đã hơn trăm bước.

Nhìn đến đây hắn lại cười khổ: "Muốn luyện ra Phệ Hồn Khí, cần rất nhiều điều kiện. Trong đó cần một cái pháp khí, thì mình có thể làm được. Tuy nhiên, đến mấy cái sau, đúng thật là chưa nghe thấy bao giờ!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Có thể thấy rõ, muốn đến xích quốc có hai con đường, một là đường bộ tuy nhiên lại mất khá nhiều thời gian, ít nhất là tầm một năm. Thứ hai chính là đường thủy, chỉ khoảnh ba tháng là tới.

Chương 19: Hải Tặc (1).

Mà trong đó ba loại chính lần lượt là, Kiện khí trung cấp, Trấn Linh Phù, cùng với Tử Hồn Châu!

Chưa nói đến Trấn Linh phù cấp 3, đến ngay cả viên Tử Hồn Châu là gì, Trần Mệnh Trung còn không biết, huống chi là tìm kiếm.

Lúc này, tại một ngọn núi nọ, một thanh niên mặc một bộ áo màu xanh nằm dài trên phi kiếm, mắt hướng lên trời trong miệng thì ngậm một cọng cỏ than vãn.

"Cuối cùng đã luyện xong, mặc dù tiêu tốn nguyên thạch. Nhưng bản thân lại có một đại chiêu dùng để bỏ chạy, không thiệt." Trần Mệnh Trung cũng không có tiếc nguyên thạch, ngược lại trong lòng cảm thấy rất vui vẻ.

Cuối cùng, hắn lại đảo mắt nhìn một quyển tịch đặt trên bàn.

....

"Lưu Ảnh Bộ..." Trần Mệnh Trung lẩm nhậm cái tên này trong đầu, nét mặt có chút đau khổ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Hải Tặc (1).