Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 10: Huyết Vô Tâm, Võ thần, dấu vết võ đạo

Chương 10: Huyết Vô Tâm, Võ thần, dấu vết võ đạo


"Gia gia, ngài thật không bị thiếu niên kia lừa? Bằng những vật này, thật có thể thay đổi cuộc đời chúng ta?"

Không chỉ một mình cháu trai của Từ Phúc là Từ Huyền cảm thấy gia gia bị lừa, ngay cả con dâu hắn cũng làm nét mặt nghi ngờ tương tự.

"Các ngươi sớm sẽ hiểu". Cầm tín vật cùng tấm vải trên tay, Từ Phúc cẩn thận cất lại.

Hắn không muốn giải thích nhiều, đây là những thứ bản thân dùng tiền đổi lấy từ tay thiếu niên kỳ lạ gặp lúc chiều.

Vị đại nhân kia từ nhiều năm trước đã luôn chờ đợi trong xưởng dệt Vạn An.

Ban đầu mới mua lại cũng có người tìm đến làm ăn, nhưng từ rất lâu về trước đã không còn ai lui tới nữa.

Từ Phúc còn nhớ câu cuối cùng nghe được từ vị kia chính là phải báo cho hắn nghe nếu có người đến thăm cửa tiệm.

Có thể để một đại nhân vật chờ đợi lâu như vậy chắc chắn không phải người thường.

Chính vì vậy khi nghe người thanh niên kia bảo có thể giúp cháu mình được học dưới trướng vị vĩ nhân đó, hắn liền lập tức tin tưởng.

"Ngày mai Huyền nhi đi theo ta đến Đại Hồ thành". Từ Phúc nghiêm giọng lên tiếng.

"Vậy còn báo danh Viễn Tinh đường?". Từ Huyền một mặt không buông bỏ nhỏ giọng hỏi.

"Không cần phải báo danh nữa".

Một giọng trung niên cắt đứt.

Từ Ngọc trầm ngâm một lúc, từ nhỏ cũng được nghe phụ thân hắn kể về sự tích vị đại nhân kia, cũng một lòng hướng tới, chỉ là không có thiên phú, cuối cùng cũng chỉ là một võ giả bình thường.

Hôm nay thấy cha mình quả quyết như vậy, cũng tinh ý nhận ra được bất thường.

"Nghe theo gia gia của ngươi, chắc chắn không sai". Từ Ngọc ý vị sâu xa nói.

..........

Đoàn Trí đến Đại Ngu thành đã hai ngày, hai ngày này hắn đi qua nhiều nơi nhưng hoàn toàn không ai nhận ra mình.

Hắn biết nhiều năm qua mình lo lắng vô nghĩa, thế gian đã sớm thay đổi, nhiều năm qua đi, đã không người nào để ý ông chủ củ của xưởng dệt Vạn An này.

Ăn xong hết một lượt mỹ vị nhân gian trong Đại Ngu thành, Đoàn Trí nhìn thấy một đoàn thám hiểm, người cầm đầu cơ thể lực lưỡng mình đầy sẹo đang đi đến cổng thành.

Tiếp sau đó, liên tuc, liên tục rất nhiều võ giả cũng bắt đầu hướng đến cổng thành, chuẩn bị rời đi.

"Nghe nói gì không? Giang hồ chấn động, các ngươi biết võ giả tập trung nhiều như vậy là đi đâu sao?"

"Nghe nói sắp bạo phát phân tranh, lần này đương thời ngũ đại cao thủ đều sẽ xuất hiện"

"Đại hội so tài không phải mười lăm năm đều tổ chức một lần sao? Lần này có gì đặc biệt?"

"Biến mất hơn trăm năm, Huyết Kiếm sơn trang lần nữa xuất hiện, xuất hiện tin đồn trong ghi chép vị kia lần nữa hiện thế."

Nghe được tên Huyết Kiếm sơn trang, Đoàn Trí cũng nhướng mày kinh ngạc.

Từ lúc hắn xuyên qua thế giới này cũng tìm hiểu qua về lần thanh tẩy của Huyết Kiếm sơn trang .

Theo ghi chép, nhân sĩ Huyết Kiếm sơn trang dùng máu tươi luyện kiếm, công pháp của bọn hắn càng kỳ quái, đồ sát môn phái nhiều vô kể.

Trang chủ Huyết Vô Tâm là kỳ tài võ học, luyện võ năm mươi năm đã leo lên đến hàng ngũ thiên hạ vô song. Không thể không nói đây là một nhân vật máu mặt.

Nếu không phải võ thần lúc bấy giờ là Lý Tiêu Dao đột nhiên quật khởi, đồng thời liên kết cao thủ giang hồ đánh úp Huyết Vô Tâm thì đây chắc chắn là một trận thảm chiến.

Thời điểm Đoàn Trí xuyên qua, sự kiện Huyết Kiếm sơn trang đã qua hơn ba mươi năm. Nếu tin đồn là thật vậy.....

"Tin từ Thiên Hải thành truyền đến, Huyết Kiếm sơn trang Trang chủ Huyết Vô Tâm năm ngày trước xuất hiện tại Hướng Thiên sơn, trong mười ngày ước chiến truyền kỳ võ thần Lý Tiêu Dao cùng thiên hạ cao thủ.

Đương thời ngũ tuyệt Vân Phi Dương tiếp hắn một kiếm thì vẫn lạc."

Một tiểu nhị quá trọ chạy về thông báo.

"Thật hay giả? Huyết Vô Tâm thật sự mạnh như vậy? Hắn hôm nay cũng gần hai trăm tuổi rồi đi?"

"Đương thời ngũ đại cao thủ chỉ có thể tiếp hắn một kiếm, chỉ sợ thế gian đã không còn ai cản được hắn, ngay cả các vị lão tiền bối cũng không ngoại lệ."

Đương thời ngũ đại ca thủ đã là giang hồ chi đỉnh, có thể tồn tại lão tuyệt nhưng cuối cùng tuổi cũng đã cao, hơn nữa chưa chắc đã áp đảo được đương thời.

"Chỉ hy vọng Tiêu Dao võ thần còn sống, chỉ có hắn mới có thể so chiêu cùng Huyết Vô Tâm."

Đoàn Trí ngồi một bên nghe đến Huyết Vô Tâm thật sự xuất hiện, trong lòng nổi lên mong chờ, muốn gặp nười này một lần.

Có thể sống gần hai trăm tuổi chắc chắn đã tìm ra hướng đi của võ đạo.

"Tốt nhất Tiêu Dao võ thần cũng nên sống sót, như vậy thì càng thú vị."

Chưa nhìn thấy đối thủ, hắn không dám vọng luận ảo tưởng mình mạnh hơn đối phương.

Chính vì vậy mới hy vọng Tiêu Dao võ thần có thể cùng Huyết Vô Tâm đánh một trận, từ đó suy diễn kỹ càng về thực lực bản thân.

Nghĩ liền làm Đoàn Trí ngay lập tức lên đường đến Hướng Thiên sơn.

...............

Nguyên Sơ sơn mạch kéo dài không chỉ về hướng Nam, một phần của sơn mạch cũng đi ngang qua Thiên Nam quốc cùng Nguyên Việt quốc.

Đây được xem là vùng đệm tự nhiên của biên giới hai quốc gia này. Bình nguyên, cao nguyên, nhấp nhô như sóng, chính vì vậy được gọi là Lãng sơn nguyên.

Lãng sơn nguyên có nhiều bang phái, đây được xem là nơi quy tụ của võ học cả Thiên Nam cùng Nguyên Việt.

Không nhận hoàng quyền quản chế, chỉ có phép tắc giang hồ cùng thực lực bản thân quyết định.

Nguyễn Ngọc Chúc khí chất hiên ngang, cưỡi một con kỳ thú như bạch hổ chạy thẳng đến ngũ đại gia tộc sản nghiệp là Thiên Hải thành, trong lòng kích động.

Kể từ khi học được tuyệt học ông chủ cũ để lại, hắn đã cảm thấy thế gian vô vị, đã không còn ai đủ tư cách so chiêu với mình.

Châu Sa quận cùng Lê Hà quận tiếp giáp Lãng sơn nguyên, chính vì vậy tin tức từ Thiên Hải thành, Huyết Vô Tâm một chiêu đánh bại Vân Phi Dương hôm qua liền truyền đến tai hắn.

Cùng mang ý nghĩ giống như Đoàn Trí, Nguyễn Ngọc Chúc hy vọng Tiêu Dao võ thần sẽ hiện thân, như vậy càng dễ dàng giao lưu võ đạo.

Đem theo mong mỏi một lần được giao thủ hết sức cho tận hứng, lập tức hổ không dừng vó, ngày đêm không nghỉ.

Thiên Hải thành những ngày này tiếp đãi vô số nhân sĩ giang hồ, tất cả đều chung mục đích muốn xem thế gian võ đạo chi đỉnh quyết đấu.

Một nhà trọ nhỏ khuất trong góc Thiên Hải thành, tiểu nhị trẻ tuổi quay người nhìn về phía lão chủ nhân đang đứng nhìn ngoài cửa, xoắn xuýt lên tiếng hỏi dò:

"Ông chủ đại nhân, mai là ngày diễn ra trận đại quyết chiến, khách nhân chắc chắn sẽ rất ít,

Ta muốn đến Hướng Thiên sơn nhìn sự đời náo nhiệt, ngài nhìn xem cho ta nghỉ ngày mai, giảm lương nửa tháng cũng được?"

Lão nhân lúc này quay đầu lườm về phía tiểu nhị kia:

"Ngươi muốn tham gia náo nhiệt? ngươi không sợ có đi không có về sao?"

Tiểu nhị lúc này một bộ c·hết không sờn: "Ta nghe nói Huyết Kiếm sơn trang vị kia trang chủ không phải là loại thị sát vô tội".

Lại nhìn về bộ mặt lão nhân đang kinh ngạc.

"Huyết Kiếm sơn trang môn hạ không nhiều, bọn họ chỉ g·iết những kẻ đáng c·hết, lấy huyết ngăn huyết, lấy sát ngăn sát."

"Ngươi hiểu rất rõ về bọn họ?"

"Tổ tiên ta từng lưu truyền xuống Huyết Kiếm sơn trang đối với hắn có ân nghĩa to lớn,"

Nghe được lời này từ tiểu nhị, lão nhân phất tay rời đi vào nhà bếp không nói.

"..."

"Ngày mai ta cũng không có dự định mở hàng, ngươi sẽ vẫn được trả thù lao như dự tính"

Tiểu nhị nghe vậy liền đại hỷ, cảm tạ không dứt, ra khỏi quán lên đường đến Hướng Thiên Sơn.

Lão nhân nhìn theo hướng tiểu nhị, một mặt hồi tưởng cuối cùng hắn quyết định ăn mặc chỉnh tề, đi theo hướng tiểu nhị.

Nếu nhìn kỹ, có thể thấy mỗi bước hắn bước ra đều nhẹ nhàng nhưng lại giống như thoắt ẩn thoắt hiện, chỉ một bước chân đã so được với nhiều bước chạy của người khác, đây tuyệt đối là một cao thủ.

.........

Hướng Thiên sơn, dốc núi dựng đứng, khó di chuyển, đỉnh núi bằng phẳng hướng lên trời.

Đây chính là di chỉ ngày xưa của một môn phái từng thống trị Lãng sơn nguyên, Huyết Kiếm sơn trang.

Huyết Kiếm sơn trang mặc dù đã trở thành quá khứ, nhưng những điều để lại luôn được người sau ghi nhớ.

Huyết kiếm sơn trang ngày xưa trang chủ Huyết Vô Tâm một lần nữa xuất hiện, vấn kiếm anh hùng thiên hạ, gửi lời ước chiến Tiêu Dao võ thần trong truyền thuyết.

Trận đầu tiên đã trảm đương thời một trong ngũ đại cao thủ Phi Dương võ quán quán chủ Vân Phi Dương.

Hôm nay cũng là ngày thứ mười, là thời điểm ước chiến của Tiêu Dao võ thần cùng Huyết Vô Tâm.

Một đoàn người gồm nhiều giang hồ cao thủ, lộ ra vẻ chờ mong, trong lòng hy vọng Tiêu Dao võ thần đến ứng chiến, dù sao không phải lúc nào cũng có dịp nhìn thấy võ đạo truyền thuyết giao thủ.

Lúc này, ba đạo nhân ảnh nhanh chóng xuất hiện trên lôi đài, nhìn thấy chỉ có ba người này xuất hiện đám người không khỏi thất vọng.

Ba người này nhìn qua đã không còn trẻ, thân mang võ bào đây chính là ba trong năm ngũ đại cao thủ đương thời.

Một người mắt phương hàm én, gương mặt đã có nhiều nếp nhăn, đương thời đệ nhị cao thủ Châu Thần Chi.

Hai người còn lại cùng mặc võ bào của một phái, một người râu quai nón, mặt chữ điền, mũi cao mắt sáng chỉ vừa trung niên khi còn trẻ chắc là một mỹ nam tử.

Người còn lại trong già nua hơn, lưng đã còng xuống cần phải chống gậy, nhưng râu tóc trắng xóa, mặt mũi hiền từ.

Hai người bọn hắn lần lượt là Trần Hiền Khanh cùng Trần Hiền Quân, là huynh đệ ruột thịt, Cũng là hai vị sơn chủ của núi Tuyết Nam, được mệnh danh là nhất sơn song tuyệt.

Mặt dù danh khí là rất lớn nhưng võ công so với Vân Phi Dương cũng không cao hơn bao nhiêu, những siêu nhất lưu cao thủ đều biết ba người hợp sức lại chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của Huyết Vô Tâm,

Theo bọn hắn thấy, thiên hạ ngũ đại cao thủ trừ vị kia đương thời đệ nhất nhân thực lực không có người có thể ước đoán.

Còn lại những người khác thực lực cuối cùng cũng chính là vượt trội hơn siêu nhất lưu một chút như vậy mà thôi.

Chương 10: Huyết Vô Tâm, Võ thần, dấu vết võ đạo