Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thêu Dệt Khởi Nguyên
Unknown
Chương 109: Chạm mặt, phiền phức
"Ầm...."
"Ầm.... Ầm...."
Tiếng Huyền lực v·a c·hạm liên tục nổ ra.
Chỉ thấy, từ trên không, hàng loạt Thiên Không Thần Ưng cùng Thiên Không Thần Hạc đang không ngừng vỗ cánh bay lượn.
Thần Ưng mang theo màu xanh thẳm, Thần Hạc có màu như ánh trời chiều, cả hai đều có phần trong suốt, bên trong xuất hiện từng điểm sáng trông như sao trời thu nhỏ, các điểm sáng liên kết với nhau thành nhiều dạng Hoàng Đạo riêng biệt có phần giống những ký tự.
Cả hai loại tinh không thần thú mỗi lần đập cánh, v·a c·hạm lẫn nhau tạo ra từng đợt sóng chấn động hủy diệt một khu vực rộng lớn, dư chấn từ chiêu thức có thể dễ dàng khiến Thiên Võ cảnh cường giả bị trọng thương.
Không khó để nhận ra, chiêu thức này giống với chiêu thức mà Nguyễn Thanh Phong cùng Đặng Phi Long hai người đã sử dụng trước đây trong Hoàng Kim Cổ Điện, đây là chiêu thức kết hợp từ Triền Lực Võ Bộ cùng Linh Thú Pháp.
Bên trong tâm chấn là hai bóng người đang giao thủ quyết liệt.
Người điều khiển Thiên Không Thần Ưng ánh mắt kiên định, mắt kiếm sắc bén, gương mặt khôi ngô, người còn lại điều khiển Thiên Không Thần Hạc ánh mắt sâu như hải dương, trán đeo dây ngọc, khí chất như gió thu không bị ràng buộc.
Mỗi lần Huyết Vô Tâm vung kiếm sẽ tạo ra nhiều cánh chim Thần Ưng vuốt sắc lăng lệ kết hợp với lông vũ, đập cánh tạo ra từng cơn lốc kiếm khí cuốn bay vật cản, một kiếm chém ra không chỉ có Tinh Chấn còn có Huyền Môn Chiến Điển do bản thân tự ngộ ra.
Lý Tiêu Dao mặc dù b·ị đ·ánh lén, nhưng cũng không rơi vào hạ phong, thương mang đâm ra tạo nên từng đầu Thần Hạc uyển chuyển, thương ý như mưa hóa thành dòng lũ mềm mại nhưng đủ sức nhấn chìm tất cả.
Bên dưới chiến trường là những tòa kiến trúc vững chắc, không hề nghi ngờ, trước đây nơi này từng là một tòa tông môn cường thịnh, thậm chí, hộ tông đại trận trận văn còn được Hỗn Mang Chi Lực nuôi dưỡng có thể chóng lại Ngư Long cảnh cường giả công kích.
Thế nhưng, một tòa trận pháp cường đại như vậy, dưới tác động từ Huyền lực phát ra lại giống như ngọn nến trước gió, tùy thời có thể bị dập tắt.
"Ầm... Ầm..."
Chỉ qua mấy chục chiêu dư chấn, trận văn đã ảm đạm, kế đó Huyền lực dễ dàng xuyên qua, phá hủy công trình kiến trúc bên trong.
Huyết Vô Tâm cùng Lý Tiêu Dao chỉ mới tu luyện Linh Thú Pháp trong Huyền Môn Chiến Điển đến cấp độ đại thành đã có thể lấy Ngũ Huyền Môn chi cảnh bộc phát ra lực lượng của đệ lục cảnh, Ngư Long cảnh giới, chỉ như vậy là đủ nhận ra sự mạnh mẽ của mỗi người.
Qua một hồi chiến đấu, cuối cùng cả hai mới tách nhau ra...
"Huynh đệ, lại gặp mặt."
Huyết Vô Tâm gương mặt thanh tuấn, mỉm cười với người trước mặt.
Vài giờ trước, Huyết Vô Tâm dò xét Sinh Mệnh Giới Tuyến, phát hiện điểm tích lũy Đệ Tam Quân Đoàn đã tăng mạnh một cách bất thường, bỏ rất rất xa hai đoàn còn lại.
Chính vì vậy mà Huyết Vô Tâm đã liên lạc với các thống lĩnh khác chia ra để đi tạo phiền phức cho đối thủ.
Hắn biết, ưu thế của Đệ Tam Quân Đoàn nằm ở chỗ có nhiều Huyền Giả là bậc thầy Triền Lực Võ Bộ có khả năng ra đòn nhanh gọn, tính hủy diệt trên diện rộng, nhưng khoảng cách thi triển có phần bị hạn chế, tuy nhiên như vậy lại rất phù hợp với những cuộc giao tranh nhỏ lẻ.
Các thống lĩnh còn lại trong Đệ Tam Quân Đoàn khi phát hiện điểm số thay đổi cũng nghĩ đến tận dụng ưu thế của mình để triệt hạ đối thủ, dù sao không ai biết được, hai quân đoàn còn lại có thể gặp được cơ duyên giống như bọn hắn hay không.
Chỉ cần xuất thủ phá rối hai quân đoàn còn lại, thậm chí, thời khắc mấu chốt, ra tay c·ướp đoạt thành quả, nói không chừng trước khi giai đoạn cuối của sự kiện bắt đầu thì Đệ Tam Quân Đoàn đã tuyệt đối khóa chặt thắng cục.
Huyết Vô Tâm dẫn theo thành viên trong nhóm mình đi một vòng xuống phía Nam khu vực Hồ Vọng Ngữ, không bao lâu thì chạm mặt thống lĩnh Lý Tiêu Dao, vừa gặp mặt chính là cảnh tượng mỉm cười của người trước.
Lý Tiêu Dao nét mặt vô cảm, không bộc lộ cảm xúc, thở dài, nói: "Xem ra Đệ Tam Quân Đoàn là gặp được cơ duyên to lớn, nhanh như vậy đã có thể thu hoạch được lượng điểm tích lũy một cách bất thường."
Lý Tiêu Dao tự nhiên biết được điểm mạnh của đối phương, nhưng trái ngược với suy nghĩ các thành viên trong Đệ Tam Quân Đoàn, hắn không nghĩ rằng bảo tàng điểm tích lũy là dễ gặp, bởi vì chia khu vực là nhờ bốc thăm may rủi.
Nếu khu vực nào cũng có bảo tàng như vậy, thì Huyền Chủ đại nhân cần gì phải cho tam đại quân đoàn bốc thăm chọn khu vực khởi đầu?
Hơn nữa, đây là sự kiện đoàn chiến, quan trọng ở chữ "chiến" chứ không phải là một sự kiện thu thập tài nguyên, cho nên Lý Tiêu Dao không nghĩ lượng tài nguyên có trong Bách Tông Lĩnh là nhiều, nếu không thì thật sự có chút kỳ lạ.
Chỉ là hắn có chút không hiểu, cơ duyên phải lớn đến mức độ nào mới có thể cho ra điểm tích lũy nhiều một cách khó hiểu như vậy.
Lý Tiêu Dao cho rằng, Đệ Tam Quân Đoàn khả năng cao là may mắn khi chọn trúng khu vực Tà Dương Miếu, vừa trùng hợp, nơi đó lại có bảo tàng điểm tích lũy, khiến bọn hắn nhanh chóng áp đảo điểm số.
Huyết Vô Tâm cũng có chung suy nghĩ với người bạn lâu năm của minh, bản thân cũng rất tò mò, đến cùng là làm cách nào mà quân đoàn của mình có thể tìm ra được số điểm tích lũy lớn như vậy.
Hắn từng liên lạc với các thống lĩnh khác để hỏi ngọn nguồn, tuy nhiên không ai biết chuyện gì xảy ra.
Tất cả các thống lĩnh khác đều cho rằng điểm tích lũy là do Nguyễn Thanh Phong cùng Đặng Phi Long hai người này kiếm về, bởi vì từ đầu đến cuối đều không có thông tin gì về hai người bọn họ, đồng thời cả hai cũng không thể liên lạc được.
Không người nào đoán ra được, vì nguyên nhân gì mà cả hai thống lĩnh trẻ kia không phản hồi liên lạc, nhưng dựa theo Sinh Mệnh Giới Tuyến, mọi người cảm ứng được cả hai người vẫn còn ở Bách Tông Lĩnh, sinh mệnh vẫn rất mạnh mẽ, do đó, hiển nhiên là cả hai người này không muốn hồi âm.
Nghĩ đến đây, Huyết Vô Tâm thu lại ý cười, trong lòng âm thầm suy tính: "Hai người kia xảy ra chuyện gì sao? Nếu không thì, ta vẫn nên trở về hội họp với những thành viên khác một chút?"
Kể từ lúc bắt đầu săn g·iết tà niệm, Huyết Vô Tâm luôn dâng lên một cảm giác kỳ lạ khó tả, kết hợp với lần trước ở Tà Dương Miếu, làm hắn cảm giác có chút bồn chồn, thường xuyên mất tập trung.
Phải biết, phàm là tu luyện Huyền Dẫn Pháp thì tâm thần, ý chí đã vững chắc không bị tà niệm q·uấy r·ối, tâm thức càng là biển sâu tĩnh lặng, mãi không gợn sóng, có thể làm cho một Huyền Giả mạnh như Huyết Vô Tâm bồn chồn chỉ sợ là có một nguyên nhân đặc biệt.
Bây giờ, hai người Nguyễn Thanh Phong cùng Đặng Phi Long từ chối hồi âm làm cảm giác bồn chồn bên trong Huyết Vô Tâm càng thêm mãnh liệt, đây cũng là một phần lý do khiến hắn muốn đi tìm cao thủ để chiến đấu, chỉ có chiến đấu mới có thể khiến bản thân tập trung, quên đi cảm giác bồn chồn.
Lý Tiêu Dao tinh ý nhận thức được tâm lý dao động từ Huyết Vô Tâm âm thầm tính toán, nói: "Xem ra Đệ Tam Quân Đoàn cũng không phải là điểm số cao liền trở nên vô lo vô nghĩ."
"Ngươi thật không sợ ta cùng Đệ Nhất Quân Đoàn liên thủ t·ấn c·ông Đệ Tam Quân Đoàn của ngươi sao?"
Những người tham gia đoàn chiến đều hiểu rõ điểm mạnh của đối phương, tự nhiên cũng có thể nghĩ ra được đối sách để chống trả.
Nếu ngay từ đầu Đệ Tam Quân Đoàn chỉ dẫn trước một ít điểm tích lũy, bọn họ liền không có gì phải lo lắng, nhưng bây giờ đối phương lại dẫn trước một cách áp đảo như vậy, muốn thắng chỉ có thể kết hợp, lấy nhiều khi ít.
Chỉ cần cả hai quân đoàn còn lại cùng hợp sức, hoàn toàn có thể ép đến Đệ Tam Quân Đoàn phải ở nhà cố thủ, trong lúc những quân đoàn còn lại sẽ có thêm thời gian cùng nhân lực truy tìm bảo tàng, cân bằng điểm số.
Cho dù không tìm được bảo tàng thì chỉ cần đợi đến tầm ảnh hưởng từ cả ba Tàn Tích Hỗn Mang bao phủ toàn bộ Bách Tông Lĩnh, đến đó thì lợi thế "Chuộc Mạng" trên sân nhà sẽ bị mất đi, Đệ Tam Quân Đoàn trở thành cá trong chậu, không còn đường lui.
Huyết Vô Tâm tất nhiên cũng tính đến trường hợp này, gương mặt không chút bối rối, đáp lời: "Các ngươi cho rằng có thể dễ dàng bao vây chúng ta? Bách Tông Lĩnh rộng thì cũng không rộng, nhưng nói nhỏ thì tuyệt đối là không nhỏ."
"Muốn bày trận vây khốn chúng ta cần phải mất bao lâu? Các ngươi có thể tập trung lại với nhau, chẳng lẽ chúng ta lại không biết tách ra bỏ trốn sao? Đến lúc đó các ngươi có thể tìm được chúng ta sao?"
"Cho dù tìm được, muốn gọi người cũng phải mất một thời gian à? Ngươi không sợ, đoàn của mình tách lẻ ra thì sẽ bị g·iết ngược sao?"
Huyết Vô Tâm biết, Huyền Chủ từng nói, Tàn Tích Hỗn Mang là không thể phá hủy được, do đó Đệ Tam Quân Đoàn có thể trốn mà không cần phải lo lắng cho những Tàn Tích Hỗn Mang bên phe mình, đến cuối sự kiện bọn hắn vẫn có thể "Chuộc Mạng".
Về phần g·iết ngược người khác, tất nhiên chỉ là nói cho mạnh miệng.
Đối phương là hai Quân Đoàn mạnh về giao tranh tổng lực, quân số còn gấp đôi, cho nên khi trốn thì cần phải tách ra để trốn, ai sẽ chạy chung một chỗ để kẻ địch có cơ hội lùa trâu xuống vực?
Mục đích Đệ Tam Quân Đoàn tách nhau ra đi gây rối một lý do khác cũng vì đề phòng kẻ địch hợp sức vây quét căn cứ khiến bản thân rơi vào thế bị động, một khi có biến, các thống soái sẽ dẫn theo nhóm của mình tách ra để bỏ chạy.
Lý Tiêu Dao biết, mặc dù Huyết Vô Tâm chỉ nói mạnh miệng nhưng lại không lên tiếng phản bác, hắn cũng hiểu, kế hoạch cho dù có hoàn hảo đến đâu cũng đều có lỗ hỏng, mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên.
Nếu không tìm ra bảo tàng để nâng điểm tích lũy, thì chỉ còn cách chơi trốn tìm may rủi với Đệ Tam Quân Đoàn, để xem là Đệ Tam Quân Đoàn bị diệt trước hay sự kiện này sẽ kết thúc trước.
Chỉ là Huyền Chủ đại nhân không cho biết thời gian kết thúc, thậm chí thời gian mở ra phần cuối của sự kiện đều không đề cập, điều này khiến cả ba quân đoàn đều cảm thấy rối tinh rối mù.
"Mọi người rút lui."
Nhìn thấy Lý Tiêu Dao suy nghĩ không nói, Huyết Vô Tâm ra hiệu cho những thành viên bên dưới ngừng chiến đấu, chuẩn bị trở về.
Hắn muốn đi chế tạo phiền phức bằng cách đánh lén người khác, chứ không muốn giằng co lâu dài tạo cơ hội để đối phương vây bắt, đáng tiếc Huyền giả có linh giác quá mạnh, tính cảnh giác quá cao, làm việc đánh lén trở nên khó khăn.
Càng đen đuổi hơn là người đầu tiên mà Huyết Vô Tâm gặp phải lại chính là Lý Tiêu Dao, một đối thủ không phân cao thấp với bản thân.
Lý Tiêu Dao vừa định truyền âm cho những thành viên khác trong quân đoàn đến đây trợ giúp vây bắt Huyết Vô Tâm lại nhìn thấy đối phương rút lui, trong lòng am thầm thở dài tiếc nuối.
Đúng lúc này, âm thanh của Phan Ngọc Lâm truyền đến Sinh Mệnh Giới Tuyến: "Tiêu Dao tiền bối, chúng ta tìm thấy một nơi kỳ lạ, cần trợ giúp..."
Ngay tức khắc, Lý Tiêu Dao nhìn Huyết Vô Tâm một chút, dẫn theo thành viên trong nhóm quay người rời đi.
Một bên khác, Huyết Vô Tâm nhìn thấy Lý Tiêu Dao rời đi cũng không có ý định đuổi theo hay muốn đi tìm nhóm khác chế tạo phiền phức, thay vào đó là một gương mặt cũng âm tầm bất định.
Ngay vừa rồi, hắn cũng đã nghe được một giọng nói kỳ lạ, một lời hồi âm từ quá khứ...