Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thêu Dệt Khởi Nguyên
Unknown
Chương 121: Hoàng hôn chiếu xuống Tà Dương
Âm thanh từ trụ đá xung quanh Tà Dương Miếu nghe thì có vẻ bình thường, xong, Đặng Phi Long cùng Nguyễn Thanh Phong đều nghe ra, đây là âm thanh quen thuộc.
"Keng..."
"Keng...."
Cả hai đánh ra một chưởng hướng đến hai trụ đá khác nhau, mặc dù chưởng lực rất lớn nhưng không hề có dấu hiệu hư hại.
"Lengg.... keng...."
Âm thanh như chuông bạc ngân lên, tiếng chuông ngân vang đem đến sự yên bình.
Cảm giác bồn chồn trong lòng hai vị tiểu sư trẻ tuổi biến mất.
"Tinh Không Phong Linh!". Một tiếng đồng thanh xuất hiện.
Lực lượng, cộng thêm âm thanh từ thạch trụ phát ra hoàn toàn không khác gì Tinh Không Phong Linh.
Nói cách khác, những trụ đá này rất có thể là Vũ Trụ Huyền Môn.
Huyền Môn vốn là vô hình vô định, nhất diệp nhất thế giới.
Việc Huyền Môn diễn hóa trở thành những trụ đá cũng không có gì là khó hiểu.
Đặng Phi Long cùng Nguyễn Thanh Phong phi thân lên cao.
Những thạch trụ bao quanh Tà Dương Miếu cao đến mức có thể gọi là xuyên thẳng vân tiêu, phải mất một lúc thì cả hai mới có thể bay lên đến đỉnh.
"Vù...."
"Vù...."
Tiếng gió thổi mạnh truyền đến, mây mờ che khuất không thể nhìn thấy toàn cảnh bên dưới Tà Dương Miếu.
"Vạn Tượng."
Hai người Đặng Phi Long, Nguyễn Thanh Phong khẽ giọng một tiếng, cả hai đồng thời tung chưởng đánh ra một chiêu.
"Gràooo....."
"Grừu........."
Vô số tiếng hổ khiếu long ngâm vang vọng một khu vực rộng lớn.
Hàng loạt Tinh Không Thần Hổ cùng Tinh Không Thần Long từ chưởng lực uốn lượn, bay nhảy tán loạn, đồng thời nhanh chóng thổi tan những đám mây che khuất tầm nhìn.
Mây mờ che đỉnh bị thổi tán loạn xung quanh, để lộ ra một khoảng trời trong xanh rộng lớn.
"Đây là..."
Từ trên cao nhìn xuống, nét mặt của hai người Đặng Phi Long, Nguyễn Thanh Phong không khỏi hiện lên vẻ kinh ngạc.
Tà Dương Miếu đứng từ thiên không chiếu xuống đó là nhiều hình vòng tròn khổng lồ.
Cả hai vô thức lấy ra miếng ngọc lụa mà sư phụ tặng cho mỗi người trước khi thành lập Võ viện.
"Vòng tròn Zen"
Không sai, những hình tròn bên dưới chính là vòng tròn Zen hay còn được gọi là Ensō trong thiền đạo.
Sư phụ bọn hắn từng nói, Ensou là biểu tượng của sự giác ngộ, trí tuệ tri thức, thức tỉnh bản thân, mang ý nghĩa vĩnh hằng.
Đầu tiên, ở bên ngoài đại diện cho những cột trụ sắp với nhau tạo nên một hình tròn được vẽ từ nhiều nét đứt xanh lam phản chiếu ánh sáng trên bầu trời.
Bên trong bức tường làm bằng thạch trụ chính là vô số những đại thụ khổng lồ cũng được trồng thành một vòng tròn gần kín.
Những tán lá giang rộng va chạm vào nhau khiến vòng tròn giống như trở nên liền mạch không bị ngắt quãng.
Đây mới thật sự là vòng tròn Zen chân chính.
Đài phun nước ở chính giữa cũng hiện ra dáng vẻ vốn có.
Đài phun nước chỉ có hai tầng.
Tầng một là bể chứa nước hình tròn.
Tầng hai là phần bát có hình thái kỳ lạ, bát không có dạng tròn mà được xây nên từ những đường nét khúc khuỷu, ở giữa phần bát lại có một viên ngọc lục bảo lớn, trong rất kỳ lạ.
Nhưng khi nhìn từ trên cao, không khó để nhận ra, phần bát chứa nước chảy xuống trông giống như một chiếc đầu rắn.
Toàn thể đài phun nước nhìn từ gốc độ thiên không là hình một con rắn đang tự cắn đuôi của mình.
"Ouroboros."
Đặng Phi Long nhìn hình ảnh đài phun nước bên dưới nhẹ giọng lầm bầm.
Ouroboros cũng là biểu trưng của sự giác ngộ, đồng thời còn là tượng trưng của sự vĩnh hằng vô hạn trong Giả Kim Thuật.
"Cách sắp xếp này hẳn không phải là trùng hợp."
Nguyễn Thanh Phong nỉ non nói.
"Vù.... vù.... vù...."
Đang lúc hai người Đặng Phi Long, Nguyễn Thanh Phong còn đang suy nghĩ, thì chợt tiếng gió thổi vi vu từ xung quanh truyền đến.
Chỉ thấy, từ trên trời cao, những áng mây bay lơ lửng ẩn chứa sắc trời bị đánh tan lúc trước, dưới tác động của Huyền Lực Cổ Ngữ bắt đầu có dấu hiệu ngưng tụ.
Màu sắc ban đầu của những đám mây trước khi bị đánh tan là màu trắng pha lẫn xanh lam biển ngọc.
Bây giờ, khi một lần nữa ngưng tụ trở lại, màu sắc đã chuyển sang đỏ cam dịu nhẹ, như màu sắc đặc trưng của ánh hoàng hôn.
"Ráng chiều nhuộm đỏ Ánh Tà Dương!"
Giờ phút này, câu thơ trong Phù Thế Khúc chính thức trở thành sự thực.
Có tụ tất có tan.
Một vài áng mây nặng trĩu linh khí hóa lỏng bắt đầu ngưng tụ thành vô số hạt mưa linh khí trút xuống Tà Dương Miếu.
Những hạt mưa linh khí phản chiếu màu sắc đỏ cam như ráng chiều dịu nhẹ chiếu sáng một khu vực rộng lớn.
"Chuyện gì xảy ra?"
"Là ở bên trong cứ điểm, hai vị thống soái tìm ra được thứ gì sao?"
"Chẳng lẽ Tà Dương Miếu thật sự có bí mật? Thế nhưng, chúng ta bỏ ra hơn một tháng cũng không tìm thấy gì à?"
"Ngươi nói nhảm sao?
Một tháng trước khi bắt đầu sự kiện, các vị thống soái còn đang chăm chỉ tu luyện, làm gì có thời gian tìm kiếm bí mật?"
"Không sai, xem ra chỉ có những môn đồ của Huyền Chủ mới có thể phát hiện ra điều bí ẩn bên trong."
"..."
Những thành viên đứng bên ngoài kết giới bàn tán xôn xao về chuyện xảy ra bên trong.
Mọi người rất muốn đi vào trong xem thử, nhưng nhìn màn sương mờ ảo đang che phủ toàn bộ Tà Dương Miếu trước mắt liền từ bỏ ý định.
Hiển nhiên, hai vị thống soái trẻ tuổi đã khởi động trận pháp, ý đồ rất rõ ràng, bọn họ không muốn có người đi vào.
Bên trong Tà Dương Miếu, mưa rơi như trút.
Linh khí hóa vũ thắm sâu vào mọi công trình kiến trúc bên dưới.
Không bao lâu, lượng nước ở phần bát của đài phun nước đã đầy, dị biến cũng bắt đầu phát sinh.
Nước từ phần bát tràn ra chảy xuống làm phần bể chứa bên dưới cũng nhanh chóng được lấp đầy.
Khoảnh khắc bể chứa được đổ đầy linh khí hóa lỏng, ống phun nước bên trên cũng tự động phun ra rất từng màn sương Cổ Ngữ.
Màn sương đem theo Cổ Ngữ chi lực chạm vào mọi vật xung quanh.
Đại thụ che trời dưới tác động của màn sương Cổ Ngữ, lá cây hóa màu đỏ cam.
Thạch trụ xung quanh Tà Dương Miếu tiếp nhận Cổ Ngữ lực lượng cũng hiện lên toàn bộ hoa văn nguyên bản của mình.
Tất cả thạch trụ chuyển hóa thành màu xanh, đồng thời trở nên trong suốt, bên trong là từng điểm sáng trắng tinh lấp lánh tựa sao trời, mỗi chòm sao lại liên kết với nhau trở thành một hình dạng kỳ bí.
Các chòm sao có kết cấu phức tạp kia chính là hình thái phức tạp của Cổ Ngữ, cũng chính là nguồn lực đã khai sáng thế gian vạn vật.
Hai người Đặng Phi Long từ từ đi xuống Tà Dương Miếu.
Nhìn sắc đỏ cam trên từng lá cây, từng hạt mưa rơi xuống mang theo ánh chiều tà, những áng mây xanh ban đầu đã chuyển qua ráng chiều.
Tà Dương Miếu mang theo thanh sắc hoàng hôn buông xuống thế gian, bây giờ mới đúng với tên gọi của nó.
Ráng chiều nhuộm đỏ Ánh Tà Dương!
"Vù.... vù.... vù...."
"Leng.... keng.... keng..."
Tiếng gió thổi trầm bổng đập vào các trụ đá tựa phong linh rung động linh hồn.
Hai người Đặng Phi Long, Nguyễn Thanh Phong tiếp nhận tiếng sáo xuyên qua, cảm giác toàn bộ ý thức bị tách ra làm nhiều phần, trong giây phút đó, cả hai giống như cảm giác được chiều sâu của thế gian, lắng nghe được âm thanh, tiếng nói từ vạn vật.
Đặng Phi Long, Nguyễn Thanh Phong đưa mắt nhìn về hai tay của mình, trên cơ thể bọn hắn bắt đầu xuất hiện những điểm sáng như quang cầu chứa sinh mệnh ý thức được nhìn thấy trong đoạn hồi tưởng trước đó, chỉ có đều, quang cầu của bọn hắn có màu đỏ nhạt.
Quang cầu chạm vào những hạt năng lượng Cổ Ngữ từ đài phun nước nhanh chóng được tinh hoá chuyển sang màu vàng nguyên bản.
Bể chứa nước bên dưới giống như có ma lực, thu hút ý thức của hai người Đặng Phi Long, Nguyễn Thanh Phong đi vào một phương thế giới khác.
Bên trong thế giới này, Thời Gian Hải Sa phiêu phù tựa bọt biển, mỗi một hạt cát lại mang theo một câu chuyện cho riêng mình.
Sinh mệnh ý thức quang cầu dung nhập vào từng hạt cát, những hồi ức về quá khứ bên trong quang cầu hiện ra trước mắt.
Mỗi quang cầu đại diện cho một phần tà niệm còn sót lại ở Niệm Huyền Thiên, kinh lịch quá khứ của mỗi tà niệm là riêng biệt.
Có tà niệm tu luyện ma đạo đầy đọa nhập ma, nhưng có tà niệm cũng tu luyện ma đạo lại trở thành một phương cự phách tâm tính kiên định.
Có tà niệm bước chân từ hồng trần phù du đăng môn nhập đạo, có tà niệm là tu sĩ thiên tư kém cỏi, có tà niệm là thiên tài vạn không được một.
Câu chuyện của tà niệm là muôn hình vạn trạng, có rất nhiều gốc độ.
"Keng... keng.. leng... keng.."
Tiếng chuông gió Tinh Không Phong Linh vẫn tiếp tục ngân dài.
Từng đoạn hồi tưởng đi qua trong đầu hai người Đặng Phi Long cùng Nguyễn Thanh Phong giống như một thước phim được chiếu một cách gia tốc.
Nếu không phải nhờ có tiếng chuông gió ổn định tâm thần thì người tiếp nhận thước phim kia chắc chắn sẽ trở nên điện dại.
Phải biết, đây là kiến thức được kinh lịch từ hơn vạn tà niệm, vạn cuộc đời, sống càng lâu kinh lịch càng nhiều.
Cho dù là thần cảnh cường giả, khi tiếp nhận lượng lớn thông tin như vậy cũng có thể khiến thần hồn quá tải dẫn đến ý thức bị xé tan thành từng mảnh nhỏ, trở nên loạn trí.
Không biết qua bao lâu, hai người Đặng Phi Long, Nguyễn Thanh Phong đồng loạt lấy lại ý thức.
Trải qua một hồi kinh lịch, bọn hắn đã biết được cách mà Niệm Huyền Thiên vận hành.
Nguyên lai từ hơn ba mươi ngàn năm trước, những sinh linh được biết đến với danh xưng Khái Niệm Hỗn Mang tiếp tục xảy ra đại chiến.
Trận chiến kia thậm chí còn khủng khiếp hơn trận chiến ở thời đại của vị trung niên đế hoàng trước đó.
Chính vì một trận chiến này mà bên ngoài Hỗn Mang Thạch đã xảy ra hiện tượng tương tự thời không rối loạn, khiến một vùng phàm gian bị lôi kéo vào rìa của Hỗn Mang Thạch.
Phần ngoài rìa này cũng chính là Nhị quốc, đồng thời là tiền thân của Nguyên vực hiện tại.
Ban đầu, tu sĩ của Nhị quốc cũng chỉ là những võ giả bình thường, trình độ tối cường chỉ đạt đến Thông Huyền cảnh mà thôi, Thiên Võ cảnh đối với bọn hắn đều chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Thế nhưng, không lâu sau đó, mọi chuyện được cải biến, trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Những võ giả khi đó đã phát hiện Nguyên Sơ sơn mạch, cũng nhận ra, nguồn lực lượng sâu bên trong dãy núi rộng lớn kia là vô cùng kỳ diệu, chỉ cần tu luyện, tuyệt đối có thể làm ít công to.
Những Khái Niệm Hỗn Mang chiến đấu đã đem lại không ít lợi ích cho tu sĩ.
Dư âm còn sót lại của trận chiến kinh khủng kia mang đến rất nhiều lực lượng thần bí.
Tu sĩ chỉ cần cảm nhận được nguồn lực lượng này thì tốc độ tu hành sẽ tăng cao một mảng lớn, thiên phú cũng được tăng giới hạn một khoảng rộng.
Càng kỳ lạ hơn nữa, có những người khi cảm nhận lực lượng từ bên ngoài Nguyên vực đã sinh ra nhiều khả năng đặc biệt vượt xa những ghi chép về thánh thể, thần thể có trong tu luyện giới.
Giờ đây, Thiên Võ cảnh đã không còn là truyền thuyết, Thần đạo chỉ lộ đã không còn là chuyện viễn vông.
Tuy nhiên, mọi chuyện đều có hai mặt!