Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 15: Đốc thúc tu luyện, hắn thực sự là gia gia của ngươi?

Chương 15: Đốc thúc tu luyện, hắn thực sự là gia gia của ngươi?


Hướng Thiên sơn luận võ nhanh chóng cũng đi đến hồi kết.

Thông tin đại hội giang hồ lần này lan nhanh với tốc độ chóng mặt.

Lần này tưởng chừng đây là sân khấu của một thời sát phạt Huyết Kiếm sơn trang trang chủ Huyết Vô Tâm tổ chức để vấn kiếm anh hùng thiên hạ.

Một mình hắn lấy thế sét đánh không thể ngăn cản đánh bại đương thời tứ đại cao thủ.

Ba người đệ nhị cho đến đệ tứ cao thủ đương thời liên thủ đều không đủ tư cách cho hắn rút kiếm.

Đồng thời tin tức về Tiêu Dao võ thần lần nữa tái xuất cũng được mọi người chú ý đến.

Tuy nhiên đến cuối cùng đương thời đệ nhất nhân, đứng đầu ngũ tuyệt Nguyễn Ngọc Chúc một mình sử dụng quyền cước xuất quỷ nhập thần, cường thế đánh bại hai vị võ đạo truyền kỳ càng khiến Nhị quốc dạy sóng.

Có người nói Nguyễn Ngọc Chúc thiên phú xuất chúng đã chạm đến cảnh giới võ đạo tối cao, tiền cổ vô nhân hậu vô lai giả.

Cũng có tin đồn Nguyễn Ngọc Chúc được đại năng truyền thụ võ đạo, thành công bái nhập môn hạ của thế ngoại cao nhân.

Đại hội giang hồ lần này trở thành chủ đề bàn tán của toàn bộ võ đạo giới, rất nhiều người nghe danh đã tìm đến Nguyễn gia quỳ cầu bái sư học nghệ.

Có người nghe được Viễn Tinh đường ở Thiên Bình quận chính là nơi dạy ra được đệ nhất cao thủ đương thời, liền không ngừng tìm đến bỏ giá cao cầu được nhập học.

Còn về phần hai vị võ đạo truyền kỳ Lý Tiêu Dao cùng Huyết Vô Tâm, sau khi bại trận vào tay Nguyễn Ngọc Chúc, không còn ai thấy bọn hắn xuất hiện.

Quán trọ mà Lý Tiêu Dao từng kinh doanh trong Thiên Hải thành cũng đã đóng cửa.

Huyết Vô Tâm, hôm đó cởi bỏ võ bào, bái tế huynh đệ bỏ mạng vì Huyết Kiếm sơn trang hơn một trăm năm trước, lại dùng một ngày phá hủy toàn bộ đỉnh núi Hướng Thiên Sơn,

"Tiệc tan đêm tàn, ta nguyện cầu các ngươi được yên nghỉ. Đa tạ mọi người,

Các huynh đệ, ta đi !". Đây là câu nói cuối cùng những võ giả chứng kiến được nghe từ miệng hắn.

Nói xong, dứt khoát quay người rời đi.

Từ đó thế gian đã không còn di chỉ của Huyết Kiếm sơn trang cũng không còn ngày xưa Huyết Kiếm sơn trang trang chủ. Chỉ còn một lãng khách du hành thế gian.

Hại vị võ đạo truyền kỳ, một lần nữa lặng yên biến mất.

...........

Thôn Vạn An, không khí trong lành, mùa xuân đã bắt đầu đến.

Đã hơn hai tháng kể từ đại hội luận võ trên Hướng Thiên sơn, Đoàn Trí đang bình yên uống trà, bên cạnh là rất nhiều sách ghi chép sự kiện.

Sau khi đại hội tỷ võ kết thúc, hắn đã đi một chuyến đến nhìn xem Thiên Nam quốc.

Nơi đó võ đạo cũng chỉ ngang ngửa với Nguyên Việt quốc, mặt dù cũng rất trù phú, nhưng cuối cùng cũng không có tin tức gì liên quan đến võ thuật.

Đoàn Trí tìm được đặc sản nổi tiếng nhất của Thiên Nam đó chính là loại trà hắn đang uống, vị có phần ngọt như trà sữa, được làm từ lá cùng cành cây một loại cây thân gỗ.

Trông giống như trà Yerba Mate ở trên Trái Đất.

Hai tháng qua Nguyễn Thanh Phong cùng những người khác đều khắc khổ tu luyện, nghĩ đến bọn hắn chăm chỉ khổ tu nhưng hắn lại là người được lợi khiến hắn có chút cảm giác tư bản bốc lột công sức.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, bọn hắn tu luyện cũng được lợi ích không nhỏ.

Hơn nữa đây còn là ước mơ của Nguyễn Thanh Phong cùng bằng hữu, vì vậy Đoàn Trí cũng bớt áy náy.

"Xem ra muốn một phát ăn liền vô địch vũ trụ là không được, phải chờ bọn hắn từ từ."

Lúc này, sợi vải được những đồ đệ tương lai này đã dần được định hình.

Đoàn Trí thấy rõ chỉ là những sợi tơ mỏng trắng như tơ mảnh, rõ ràng công pháp trên lụa đỏ rất khó để có thể một lần lên cao, cần thời gian thêu dệt.

Năng lực sợi chỉ xanh lục nhạt màu của Nguyễn Ngọc từ mảnh lụa cam đã giúp hắn có cảm giác rất mạnh mẽ một khi rút chỉ từ lụa đỏ còn khủng kh·iếp đến mức nào?

Đoàn Trí từng nghĩ đến việc truyền đạo thế gian, để ai cũng tu luyện giúp hắn, nhưng cuối cùng quyết định dẹp bỏ ý tưởng này.

Không phải ai cũng có thiên phú, hơn nữa dệt một lúc quá nhiều số lượng không đi kèm chất lượng cơ thể quá tải hắn biết tìm ai cứu?

Con thoi cùng cọc suốt một lần chỉ dệt được số lượng nhất định, phải dệt xong chỗ này mới có thể dệt đến nơi khác.

Mọi người đều là môn sinh của hắn vậy cuối cùng phải dệt cho ai?

"Tham thì thâm, aizz, muốn dùng hack để one hit one kill xem ra còn một đoạn đường dài".

"Sư phụ, sư phụ, sư phụ...". Ba tiếng sư phụ dồn dập vang lên.

Một tháng nay Đoàn Trí đều đã quen với cách gọi này, mặt dù chưa nhập môn nhưng đám đồ đệ tương lai này từ khi bắt đầu tu luyện, gan đều mập, không coi lời của hắn ra gì.

"Nếu các ngươi lại muốn ta búng một ngón tay lập tức trở thành thiên địa chí tôn.

Thì ta khuyên các ngươi tốt nhất vẫn nên về phòng ngủ rồi thắp hương cầu nguyện mình mơ được giấc mơ như vậy".

Đoàn Trí lườm Đặng Phi Long một chút rồi đánh phũ đầu.

Mấy tên chuẩn đệ tử này suốt ngày mơ mộng trở thành chúa tể thế gian này, còn muốn hắn lập tức thực hiện.

Ta là thần đèn à? Không.

Các ngươi có bảy viên ngọc rồng à? Không.

Hack của các ngươi có mạnh hơn ta sao? Không.

Cái gì cũng không, còn muốn lập tức trở thành chí cường giả?

Các đồ nhi à, nếu có thể một cái búng tay trở thành Thanos thì vi sư chắc chắn sẽ ăn trước, không đến lượt các ngươi.

Đám nhóc này, chắc phải đ·ánh đ·ập bọn chúng một trận.

Tuy nhiên cuối cùng nghĩ đến ngày xưa, hắn được các sư phụ trong thiền viện yêu thương, cuối cùng cũng nhịn xuống.

"Ngày xưa ta được cho quá nhiều, giờ cũng nên trả bớt". Hắn thầm nghĩ, chính vì suy nghĩ này khiến Đặng Phi Long gan càng ngày càng lớn.

Đặng Phi Long bọn người nhìn thấy Đoàn Trí lườm mình nhưng không hề có một chút sợ hãi, hắn ngượng ngùng lên tiếng:

"Sư phụ ngài nhìn bọn ta thật sự là quá ốm yếu a, lở sau này sư phụ không có ở đây chúng ta bị người khác bắt nạt, vậy phải làm sao bây giờ?". Nét mặt giả vờ sợ hãi.

"Vậy thì để người khác đánh thôi, tốt nhất là không nên chống trả, để các ngươi thấy không chăm chỉ tu luyện cuối cùng sẽ b·ị b·ắt nạt".

Đoàn Trí nghĩ thầm: "Lại đến giờ, lần này là muốn đòi hỏi cái gì đây?".

Nhìn về phía Đặng Phi Long bọn tiểu quỷ đang ngậm miệng cười, mấy tên tiểu quỷ này mấy tháng trước liên tục tắm linh khí, lại được hắn truyền đạo pháp.

Thể chất bọn hắn bây giờ, không dám nói có thể đánh thắng nhất lưu cao thủ, bỏ chạy tuyệt đối là dễ dàng hơn nữa năm người hợp sức đều có thể đánh liều một phen.

Còn nữa Nguyên Sơ sơn mach sương mù dày đặc quanh năm.

Ai lại rảnh rỗi đi vào liên tục mấy cái thung lũng cụt đường để tìm đến đây.

Nếu không phải bọn hắn có thụy thú đồng hành, có lẽ Đoàn Trí đến bây giờ còn đang sống một mình.

"Sư phụ ngài nghĩ kỹ xem có võ học nào cực kỳ mạnh mẽ, tốt nhất là thể loại có thể một chưởng thổi bay gia gia của ta dạng này cường giả".

Nguyễn Thanh Phong mở to đôi mắt, nụ cười trở nên bỉ ổi đòi hỏi.

Bọn hắn bàn bạc với nhau đã nghĩ kỹ, chỉ cần đánh thắng Ngọc Chúc gia gia thì được coi là nhập môn.

Vậy thì không bằng ngay lập tức học một loại võ kỹ cực kỳ mạnh mẽ về thổi tung gia gia của Nguyễn Thanh Phong?

Dạng này chẳng phải là xem như nhập môn được tự do hành động.

Nguyễn Thanh Phong lúc đó nghe được không những không thương tiếc, còn con mắt tỏa sáng.

Hắn thậm chí có chút hối hận, lúc viết thư cho gia gia quên nhắn cho gia gia mình để ngài đến làm diễn viên.

Đoàn Trí nghe được lời của Nguyễn Thanh Phong, cả người đều ngu. Hắn nhớ được, Nguyễn Thanh Phong kể, gia gia của hắn rất thương đứa cháu này.

Kết quả mới không gặp hơn hai tháng hắn đã muốn thổi bay Nguyễn Ngọc Chúc?

Hắn vội vàng dùng Khung Cửi Vận Mệnh kiểm tra tình hình mấy người đứng trước mặt.

Cuối cùng không có gì bất thường mới nghĩ bụng: "Bọn hắn hoạt động thể chất quá nhiều, chắc đến lúc tăng động, hẳn là cần phải tịnh tâm".

Mấy tên này, suốt ngày không học thiền định, lại luôn cùng Bạch Lân Mã tụ tập quanh hồ nước nóng vui vẻ chơi đùa, tu hành ít, chơi thì nhiều.

"Năm người các ngươi, từ hôm nay trở đi trừ giờ ăn cơm, các ngươi phải Nhập thiền Huyền Dẫn Pháp liên tục mười ngày cho ta".

Nói xong liền quay người rời đi, chuẩn bị cá khô cho mười ngày.

Nhìn thấy sư phụ một mặt nghiêm túc dặn dò bọn hắn, Phan Ngọc Lâm nuốt nước bọt nhìn về phía Nguyễn Thanh Phong, cả bọn thầm nghĩ trong đầu: "Lần này tiêu".

"Oaaaa............hu......hu".

"Truyền thuyết thần thoại lừa gạt chúng ta".

"Oaaaaaa....oaaaaaaaa".

Lúc này năm tên tiểu quỷ trực tiếp oa oa khóc lớn.

"Khóc thêm một phút phạt thêm một ngày". Một tiếng nói bình thản vang lên nhưng vào tai bọn chúng lại như ác ma đòi mạng.

Ngay lập tức, năm người mặt mếu như mèo hoa, lặng lẽ theo sau, trong lòng thầm cầu nguyện sư phụ sớm đổi ý.

Đoàn Trí không rảnh bận tâm đến bọn hắn.

Lần trước trên Hướng Thiên sơn hắn đã hẹn Nguyễn Ngọc Chúc cùng Huyết Vô Tâm, Lý Tiêu Dao ba người này gặp mặt.

Tuy nhiên vì lo lắng đi lâu nhóm Đặng Phi Long, Nguyễn Thanh Phong sẽ không ngồi yên, nên chỉ vừa ghé qua Thiên Nam vài ngày liền vội vàng trở về.

Giờ ngày hẹn cũng sắp tới hắn cũng muốn làm rõ một chút về cảnh giới võ đạo trên thế gian này, cũng dễ dàng đưa ra phán đoán cùng thực lực hiện tại.

Hơn nữa hắn cũng tò mò muốn biết Huyết Vô Tâm cùng Lý Tiêu Dao là làm cách nào tiếp xúc được với chân chính võ đạo tu hành.

Mặc dù truyền thừa của bọn hắn thiếu sót không hoàn chỉnh nhưng có thể tự lực cánh sinh vượt khỏi lối mòn công pháp, Đoàn Trí không khỏi khăm phục hai người bọn họ.

Hắn cũng muốn lôi kéo hai người này tu luyện võ đạo pháp môn mình sáng tạo, nhưng lại lo lắng sẽ bị từ chối.

Dù sao muốn tu luyện pháp môn của hắn khả năng cao bọn hắn cần phải phá đi rồi mới xây lại được.

Bỗng nhiên nghĩ đến gì đó Đoàn Trí nhìn về hướng Nguyễn Thanh Phong, trong lòng ngứa ngáy muốn hỏi: "Nguyễn Ngọc Chúc, hắn thật sự làm gia gia của ngươi?".

Chương 15: Đốc thúc tu luyện, hắn thực sự là gia gia của ngươi?