Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thêu Dệt Khởi Nguyên
Unknown
Chương 19: Tinh thần lực phân chia
"Sư phụ, sư phụ, chúng ta tuy luyện thật quá chậm a, quá buồn tẻ chúng ta có thể đi chơi không?"
Một giọng trẻ con nhanh nhảu cất lên phá tan sự yên tĩnh trong thôn Vạn An.
Lúc này một nữ hài mắt to linh động, môi đỏ anh đào, trong tay nàng còn cầm một quyển sách, vội vàng chạy đến.
"Nếu ta không cho thì các ngươi sẽ không lẻn đi sao?". Đoàn Trí tức giận nhìn Phan Ngọc Lâm.
Ở ngoài cửa thôn, có bốn đầu người đang chen chúc lắc lư, vụng trộm nhìn vào bên trong hai đạo nhân ảnh kia.
Nhóm Đặng Phi Long đang chờ, chỉ cần sư phụ gật đầu liền lập tức chạy đi.
Còn nếu sư phụ tức giận đuổi bọn chúng đi, bọn chúng cũng sẽ chạy đi.
Chung quy lại thì Phan Ngọc Lâm chỉ vào báo tin thể hiện một chút lễ phép, hiển nhiên đây không phải là lần đầu cả nhóm trốn đi chơi.
"Cút, phải về trước khi trời tối, tuyệt đối không được tách nhau ra".
Đoàn Trí cuối cùng phải bó tay trước bọn hắn, phải thỏa hiệp.
Những ngày mình không có mặt ở đây, những tên đệ tử này thật sự là rất siêng năng tu luyện, vốn tưởng bọn hắn đã đổi tính lại không ngờ muốn chờ hắn về làm lốp dự phòng.
Ba tháng liên tục chỉ có thể lui tới giữa Vạn An thôn cùng hồ linh khí, khiến nhóm trẻ tám tuổi này cảm thấy chán nản.
Bọn hắn có năm con Thụy thú thông linh muốn tìm cách kiếm chỗ khác để chơi, nhưng cuối cùng lại sợ bị lạc, chính vì vậy tất cả đều nhất trí đợi sư phụ trở về rồi sẽ đi.
Sự phụ am hiểu địa hình, cường đại vô song, chắc chắn có thể tìm ra bọn hắn.
Nghĩ liền làm, mọi người bắt đầu chăm chỉ tu luyện chờ đợi sư phụ trở về kể công khóc lóc, đòi hỏi đi chơi chữa lành tổn thương.
Đoàn Trí đối với việc này có chút thông cảm cho bọn hắn, dù sao hồi còn trẻ thơ làm gì không có ai mà không trốn nhà đi ra ngoài chơi đâu?
Hơn nữa nhìn năm con Thụy thú đi theo bên canh đồ đệ mình, Đoàn Trí cũng yên tâm phần nào, đây mới thật sự là bảo hiểm của năm người.
Tuy nhiên vẫn luôn có ngoại lệ, có những lần bọn hắn chơi đến quên trời quên đất, cuối cùng Đoàn Trí vẫn phải đi xách cổ toàn bộ bọn hắn trở về.
Đuổi xong Phan Ngọc Lâm, Đoàn Trí bắt đầu sáng tạo công pháp đem tặng cho võ viên, từ đó góp phần giúp võ đạo giới trở nên hưng thịnh.
Hiện nay đã biết được bốn cảnh giới của võ đạo bao gồm: Luyện Thể, Ngưng Khí, Chân Cương, Thông Huyền.
Còn biết được cách thức vận hành, điều kiện để đột phá cảnh giới.
Rất nhanh nhờ sự trợ giúp từ Khung Cửi Vận Mệnh cùng võ công giang hồ đã đọc được trước đây, rất nhiều võ đạo công pháp, chiêu thức võ kỹ đã xuất hiện.
Đa số trong này đều là từ xanh lá cây trở lên một số ít thậm chí đạt đến lụa cam hơi vàng
Đây chủ yếu là các công pháp có dung tính mạnh, dễ dàng chuyển tu thậm chí có thể kết hợp với công pháp cấp cao hơn nếu phù hợp.
Còn về phần lụa đỏ hoàn toàn không có, dù sao pháp môn lụa đỏ quá cao siêu, hắn không nghĩ có thể dệt ra một cách dễ dàng
Giờ nghĩ lại lúc trước kỳ vọng năm người Đặng Phi Long có thể lập tức rút ra chỉ đỏ từ mấy Pháp môn cao cấp kia thật không khác gì cho người phàm đọc chân kinh rồi kêu hắn lập tức đi diệt thánh.
"Muốn viết ra hết những thứ này chắc phải tốn thời gian rất lâu đây, không nên vội nhất thời". Đoàn Trí đặt bút xuống bắt đầu suy nghĩ.
Từ lần trước nghe được phân chia võ đạo, phân chia tinh thần lực, công với tảng đá dưới hồ linh khí giờ phút này hắn đã có đầy đủ cơ sở suy diễn.
Tinh thần lực theo giai hẳn là mỗi mười giai tương đương với một đại cảnh giới võ đạo, mỗi một giai tương đương với một tiểu cảnh giới.
Còn về tên gọi mỗi cảnh giới của Tinh thần lực hắn cũng không tiện đoán mò.
"Công pháp Tinh thần lực cùng thể chất của ta sáng tạo bổ trợ lẫn nhau, hoàn toàn không cần phải tu luyện võ đạo, như vậy quá thừa."
"Tinh thần lực có thể t·ấn c·ông từ xa, thể chất mạnh mẽ giúp cận chiến mạnh mẽ, cả hai kết hợp đã là đầy đủ."
"Hơn nữa cả hai đạo pháp này lại đang có dấu hiện đan xen lẫn nhau, chỉ sợ kết hợp cả hai năng lực lại sẽ có kết quả vượt quá tưởng tượng."
Huyền Dẫn Pháp lấy huyền môn dẫn đạo pháp, mười huyền môn cấu thành trật tự thế giới mỗi huyền môn có thập tinh dẫn pháp chứa sức mạnh tinh thần.
Vấn Thể Kinh là yếu quyết luyện thể đơn thuần, không chú trọng vào võ đạo, chỉ cố gắng đào lên hết tiềm lực thân thể có tác dụng tẩy tủy, phạt cốt, biến chất kinh mạch, toàn bộ ngóc ngách trên cơ thể đều được thuế biến.
Vấn thể kinh không phân chia cảnh giới, chỉ cần có đầy đủ điều kiện hoàn thành thuế biến càng nhiều càng mạnh mẽ.
Mỗi lần khai mở một Huyền môn, Huyền môn sẽ định vị trong ba hồn bảy phách sinh ra chất biến về lực lượng tinh thần.
Có thể sử dụng lực lượng được chất biến này dùng cho Vấn Thể Kinh khiến cơ thể cũng được thuế biến.
Đây là lý do sau khi sáng tạo ra Huyền Dẫn Pháp Đoàn Trí mới có thể khiến Vấn Thể Kinh tăng cấp lên màu đỏ.
"Cơ thể con người có cách vận hành khác nhau, sức mạnh tinh thần, đại diện cho tinh thần cũng khác nhau.
Như vậy những ai đồng thời tu luyện cả hai pháp môn của ta đều sẽ sinh ra những thể chất, tinh thần khác biệt".
"Một đạo pháp liên quan đến thể chất tượng trưng cho võ đạo, một đạo pháp liên quan đến tinh thần lực tượng trưng cho tinh thần lực nhất đạo"
"Cả hai pháp môn này có thể bổ trợ lẫn nhau cũng là hai pháp môn lụa đỏ đặc biệt nhất.
Huyền Môn mở ra vừa tăng tinh thần lực vừa có thể lập tức sử dụng tăng cường thể chất.
Vậy mạch này của ta sẽ là Huyền Môn chi đạo, mười huyền môn tương ứng với Nhất Huyền Môn đến Thập Huyền Môn".
"Đoán chừng mỗi cảnh giới Huyền môn sẽ tương đương với một đại cảnh giới võ đạo, một một ngôi sao được ngưng tụ trong huyền môn tương đương một tiểu cảnh giới trong võ đạo".
Môt phen suy xong, Đoàn Trí quyết định sẽ sử dụng Huyền Môn làm tên cảnh giới cho mạch này của mình.
Theo hắn nghĩ, đã mình có hai đạo pháp môn cao nhất có thể xuất hiện trong Khung Cửi Vận Mệnh, hơn nữa lại có thể đan xen bổ trợ lẫn nhau.
Đền bù điểm hoàn hảo yếu của Thể chất lẫn tinh thần lực vậy cũng nên sử dụng một cảnh giới riêng để phân biệt.
Dù sao mạch này của mình đều tập trung chú ý vào mở huyền môn, khai thần tinh.
Sau đó tập trung vào cơ thể cân bằng bản thân, có thể nói chỉ cần huyền môn đủ mạnh cơ thể cũng không lo thụt lùi.
Tuy nhiên đây cũng chỉ là trên lý thuyết của bản thân đặt ra, cụ thể mạnh yếu thế nào còn phải chờ xem năm người đồ đệ phát huy.
Dù sao Đoàn Trí đúng là chỉ có thể thí nghiệm đưa ra lý thuyết, còn về vận dụng thực nghiệm thì vẫn phải chờ người chứng minh.
Không có cách à, hắn có sức mạnh nhưng là hoàn toàn không thể tu luyện
..........
Hai người Lý Tiêu Dao cùng Huyết Vô Tâm từ khi được thấy thủ đoạn Đoàn Trí dùng để truyền pháp môn cho mình từ đó kh·iếp sợ không thôi.
Rõ ràng tiên sinh đứng yên bất động, lại có thể vô thanh vô tức truyền pháp cho bọn hắn, hơn nữa đạo pháp mà vị kia truyền còn có pháp môn tu luyện tinh thần lực.
Phải biết, tinh thần lực trong mắt hai người cũng chỉ là nghe nói qua mà thôi hoàn toàn không biết dáng dấp như thế nào, nhưng theo ghi chép lại rất thần diệu.
Tuy cảm giác đạo pháp môn tu luyện tinh thần lực này nhìn có vẻ không đúng cho lắm hoàn toàn tập trung vào cái được gọi là Huyền Môn.
"Hai vị tiền bối đã thấy khỏe hơn chút nào không?"
Một âm thanh vang lên, Nguyễn Ngọc Chúc đi vào trước mặt hai người.
Lúc trước Nguyễn Ngọc Chúc có học qua pháp môn của Đoàn Trí, điều này khiến hắn tu luyện bản cải tiến "Vấn thể kinh" cũng dễ dàng hơn nhiều.
"Tiên sinh đúng là thần nhân à, lại có thể sáng tạo ra diệu pháp bậc này".
"Không sai, tâm thể tương hỗ lẫn nhau, đền bù điểm yếu, bậc này diệu pháp không ngờ ta lại có thể học được".
Huyết Vô Tâm, Lý Tiêu Dao nói. Nói xong liền quay qua nhìn Nguyễn Ngọc Chúc.
"Hai vị tiền bối, võ viện dự kiến sẽ sớm xây xong trong hai tháng nữa.
Ta muốn xin để sử dụng công pháp nhặt được của hai vị trở thành truyền bá cho võ giả, xem như nhập môn công pháp.
Ý kiến của các tiền bối thế nào? Yên tâm tiền bạc không thành vấn đề"
Nguyễn Ngọc Chúc lên tiếng vào chủ đề chính.
Quay lại mấy ngày trước hắn đã bắt đầu truyền "Vấn Thể Kinh" phiên bản ban đầu chưa qua chỉnh sửa cho cao tầng của ngũ đại gia tộc tu luyện.
Xét thấy võ viện cũng đã sắp mở, lại không thể dùng chiêu thức giang hồ tầm thường để lừa gạt võ sinh, suy nghĩ một hồi liền đến gặp hai vị từng là võ đạo truyền kỳ này.
Mặc dù trước đây không lâu đối phương từng nói sẽ truyền bá võ đạo, nhưng cuối cùng không nói sẽ truyền bá "Huyết Hà công" cùng "Thanh Giang công". Đây dù gì cũng là tuyệt học của hai người.
"Ngươi cứ lấy đi a, không cần phải xin phép chúng ta.
Chúng ta đã tặng tiên sinh, tiên sinh chướng mắt thì ngươi nhặt được cũng là của ngươi".
Lý Tiêu Dao lên tiếng trả lời Nguyễn Ngọc Chúc, đứng ở một bên Huyết Vô Tâm cũng là đồng ý kiến gật đầu.
Không nói đến bọn hắn đã có đường mới sáng lạng hơn, có võ đạo pháp môn hoàn thiên hơn, đường đi được cũng xa xôi hơn.
Đem so sánh với công pháp cũ giống như là sỉ nhục.
Cả hai cũng đã sớm có hùng tâm truyền dạy tuyệt học của mình để thế gian biết được từng tồn tại một nền văn minh võ đạo mạnh mẽ.
Nếu bọn hắn là người ích kỷ thì Huyết Vô Tâm đã không sáng lập Huyết Kiếm sơn trang, truyền dạy võ đạo đến mức máu nhuộm giang hồ.
Nguyễn Ngọc Chúc nghe được lời của Lý Tiêu Dao, trong lòng luôn cảm thấy là lạ ở điểm nào, trong lòng các người ta giống như là người dọn rác?
Nghĩ như vậy nhưng vẫn cảm ơn hai người rồi mới rời đi.
"Võ đạo thịnh thế à, thật chờ mong ngày đó dến sớm, như vậy thế gian sẽ đặc sắc hơn rất nhiều". Huyết Vô Tâm nhẹ giọng nỉ non nói.