Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 29: Thời gian sai lệch, truyền ngôi

Chương 29: Thời gian sai lệch, truyền ngôi


Hai người Hoàng Chung sắc mặt thay đổi khiến người xung quanh không khỏi bất ngờ.

Phải biết Hoàng Chung tộc trưởng từ trước đến nay, tâm bình khí tĩnh, rất ít khi hiện lên nét mặt kinh hoảng.

Lần gần nhất vị này biểu lộ nét mặt lo lắng, kinh hoảng là ngày xưa khi con trai của mình cùng đồng bạn đồng bạn đem theo năm con thụy thú bỏ trốn trong đêm.

Vê phần đại trưởng lão Hoàng Thanh Nguyên tính cách càng là trái ngược với huynh đệ song sinh của hắn Hoàng Thanh Thần.

Hoàng Thanh Nguyên tính cách trầm ổn, không vội vã, làm mọi việc có xu hướng chậm rãi, từ tốn. Chính vì vậy Hoàng Thanh Nguyên mới có thể được chọn làm Quan Tinh Tháp tháp chủ.

Bây giờ cả hai người đứng đầu gia tộc đều đang thể hiện sự hoảng hốt đây là điều chưa từng có tiền lệ.

"Các vị huynh trưởng, có chuyện gì sai sao?". Hoàng Thanh Thần thắc mắc.

"Ngươi xác định là không nhớ nhầm?". Hoàng Chung văn hỏi.

Hoàng Thanh Thần nghe được lời này, trong lòng buồn bực không thôi.

Các vị huynh trưởng hôm nay xảy ra chuyện gì? Nghi ngờ ta liên tục.

Tinh tượng sư của Hoàng gia từ nhỏ học cách ghi nhớ sao trời, người nào không phải là luyện tập khắt khe?

Ta có thể làm nhị trưởng lão của gia tộc chắc chắn chuyên môn tuyệt đối không có vấn đề.

Hôm nay vậy mà các vị huynh trưởng lại không tin tưởng mình? Cho là là mình nói nhảm?

"Đại ca, nhị ca, ta thật sự không nhớ nhầm, ngươi nhìn, ta còn nhớ hôm qua gặp được một cô nương xinh đẹp tên là....."

Để tăng thêm sự uy tín cho lời nói, Hoàng Thanh Thần không ngừng kể những chuyện dọc đường mình gặp.

Chỉ có một điều kỳ quái là hắn chỉ toàn kể đến tên của những nữ nhân mình gặp.

Người khác nghe xong lời này từ vị trưởng bối đáng kính của mình, phải cố gắng ngậm miệng, che giấu ý cười.

Nhị trưởng lão, thật sự có trí nhớ rất tốt!

Hai người Hoàng Chung không quá quan tâm lời tiểu đệ mình nói, ra hiệu cho các tộc nhân khác lui ra khỏi phòng.

"Vậy theo thời gian tầm hai tuần lễ trước, ngươi vẫn đang đi theo dấu vết của con hươu kia?"

"Đúng vậy." Hoàng Thanh Thần gật đầu.

"Ngươi có nhìn thấy con hươu kia sao hay chỉ đi theo dấu vết của nó?".

"Chắc chắn, ta nhìn thấy tuyệt đối là con hươu kia, ta cùng Giang tộc trưởng liên tục nhìn thấy nó mấy lần mới co thể lần theo lâu như vậy."

Yên lặng một lúc, hai người Hoàng Chung trở nên suy tư.

Nếu đúng như những gì Hoàng Thanh Thần nói, nhân sinh quan bấy lâu được dạy dỗ của hai người đã không còn chính xác.

Sau này việc nhìn tinh tượng chỉ sợ là không còn chính xác như trước nữa.

"Hơn ba tuần lễ trước, Thiên Nam quốc chủ đã thành công nhận nuôi con hươu đó, trở thành thụy thú cá nhân của mình"

Hoàng Chung sắc mặt nghiền ngẫm, mở miêng nói ra.

"Cái...cái gì? Không thể nào như vậy được, từ hai tuần trước chúng ta thật sự đã nhìn thấy nó xuất hiện.

Đại ca không tin có thể đi hỏi Giang tộc trưởng, thậm chí lúc đó Thừa Vân hiền chất còn có mặt ở đó."

Lần này, đến lượt Hoàng Thanh Thần trở nên kinh hoảng, rõ ràng hắn không nói dối.

Nhưng hai vị ca ca cũng chẳng có lý do gì lừa gạt hắn cả.

Hắn đến đây chỉ là muốn kể về việc thời gian có phần bị sai lệch bên trong Tĩnh Lặng chi lâm mà thôi.

Việc nhắc đến con hươu chỉ là tình cờ đang nói đến lý do đi lạc, không ngờ đây lại trở thành điều khiến mọi người kinh hoảng.

"Hai vị huynh trưởng không phải là nhìn lầm đi? Có thể bọn chúng chỉ là cùng một loài à?"

Hoàng Thanh Thần trở thành người đặt nghi vấn, bắt đầu hoài nghi tính xác thực của hai vị ca ca.

"Không, cho dù là cùng loài cũng nên khác hoa văn trên cơ thể.

Ngươi nhìn năm con Bạch Lân Song Giác Mã, có con nào là có cùng cách sắp xếp vẩy không?

Cho dù là huynh đệ song sinh ngươi cùng Thanh Nguyên đều có một chút khác biệt.

Con hươu mà ngươi nhìn thấy cùng con hươu của vị quốc chủ kia...ta e...chỉ sợ là cùng một con".

Thụy thú hiếm gặp, siêu thụy thú càng là chỉ xuất hiện trong thần thoại, truyền thuyết.

Bốn mươi năm trước đồng loạt xuất hiện sáu con đã chấn động khắp thế gian.

Nếu con hươu kia thật sự có đồng loại giống y hệt mình như vậy tại sao còn đi với năm con ngựa kia?

"Xem ra thế gian vạn vật thật sự quá đặc sắc, chúng ta chỉ là người trong phàm trần, không thể sử dụng kiến thức của mình để ước đoán được".

Lời cảm khái này của Hoàng Chung vừa ra, hai người còn lại liên tục gật đầu đồng tình.

"Nếu như lời của Thanh Thần là đúng, thì tổ tiên của chúng ta chỉ sợ không phải đến từ Nguyên Việt."

Bọn hắn là cao tầng của Hoàng gia, tự nhiên có thể biết được một chút bí mật mà người đời không biết.

Tổ tiên của bọn hắn đã chính mình ghi chép, từ khi ra khỏi Tĩnh Lặng chi lâm, hắn liền trở nên mơ hồ không còn tỉnh táo.

Lý do lấy cái tên Tĩnh Lặng làm tên là bởi vì khu rừng này quá quỷ dị, sao trời giống như đứng yên một chỗ, hoàn toàn không có quy luật di chuyển.

Mỗi địa điểm khác nhau sẽ có một hình ảnh sao trời cố định khác nhau, quy tắc này cho đến ngày nay vẫn là bất biến.

Lúc trước, Hoàng Chung lần đầu tiên nhìn thấy biểu tượng Cửu Đầu Thanh Long trên long bào của Thiên Nam quốc chủ hắn đã có vài phần suy đoán.

Về phần tinh tượng ở hải vực cùng Nguyên Sơ sơn mạch chỉ có thể khiến suy đoán trở nên mơ hồ.

"Trở về, chúng ta cần đem chuyện này báo cho Nguyễn lão tộc trưởng, để ngài ấy đi tìm vị đại năng kia xin giải đáp."

Cả ba người nhận định, đây đã không phải là vấn đề mà bọn hắn có thể giải đáp.

Những chuyện siêu nhiên thì cần phải tìm được thế ngoại cao nhân mới có thể giải quyết.

..........

Thiên Nam quốc, Cự Ngư thành, Thần Vương phủ.

Bát Hiền Vương vài ngày trước vừa tiếp đón cháu trai của mình là Thiên Nam Quốc Chủ chưa qua được bao lâu thì nhận được một đạo khẩu dụ.

Trong thư Lạc Hồng Minh than thở, tấu chương quá nhiều, xin được mời hoàng thúc của mình đến ngự thư phòng phụ giúp.

Điều này khiến Lạc Tinh Hà vô cùng ngạc nhiên.

Hắn nhìn thấy Lạc Hồng Minh lớn lên, hiểu được đứa cháu này của mình từ trước đến nay chỉ sử dụng ngự thư phòng để đọc sách, hoặc là xem thần thoại.

Hồi tưởng về mấy ngày trước những gì được viết bên trong hộp của Hoàng Chung càng làm Lạc Tinh Hà cảm thấy có điều gì đó bất ổn.

Trong hộp chỉ có một mẫu giấy ghi chú nhờ hắn chuyển bức thư phía dưới cho Quỷ Diện Nhân phần tái bút lại là của đương thời đệ nhất cao thủ Nguyễn Ngọc Chúc.

"Xem ra tầm mắt của Hồng Minh cuối cùng vẫn là ở đường chân trời xa xôi kia."

Thở dài một hơi, Lạc Tinh Hà lên liễn xa tiến về hoàng cung.

Thiên Nam hoàng cung, Ngự Thư phòng.

Ngự Thư phòng hôm nay đặc biệt gọn gàng, sách được phân chia thành tầng rõ ràng dễ tìm kiếm.

Trên giá sách đã không còn các loại chuyện kể về thần thoại, truyền thuyết mà thay vào đó rất nhiều thư tịch ghi chét về các vấn đề, sự kiện thế gian.

Bàn đọc sách hoàn toàn trống trơn, chứng minh việc nơi này vừa được dọn dẹp sạch sẽ, bụi đã không còn thấy tăm hơi.

Lạc Tinh Hà lấy một bức họa được cất kỹ trên một kệ sách rồi ngồi vào bàn.

Trong tranh là hình ảnh hoàng huynh của hắn cũng là quốc chủ đời trước, tay phải cầm côn bổng đặt ngang lên vai, hai ngón tay trái bóp kiếm ấn đang vắt chéo trước ngực.

Đây chính là bức tranh được vẽ bởi một trong những nhân vật truyền kỳ của Ngũ đại gia tộc, Đặng tiên lão tộc trưởng đã vẽ tặng hoàng huynh của hắn lúc du lịch ở Thiên Nam.

Ngồi hoài niệm kết thúc, Lạc Tinh Hà kéo ngăn kéo của bàn ra khỏi.

Không ngoài dự kiến, đập vào mắt của hắn mà một hộp lập phương được cất giữ cẩn thận, cùng một tờ chiếu chỉ đã ở đó từ trước.

Lúc này, một hình bóng áo đen đang từ một nơi xa quan sát về hướng Ngự Thư phòng. Nhìn thấy có người đi vào, bóng đen đó lập tức quay đầu biến mất trong màn đêm.

Sáng hôm sau chiếu chỉ truyền ngôi do đích thân Thiên Nam đương nhiệm Quốc Chủ đích thân viết được đọc ngay tại thần đô của quốc gia.

Bát Hiền Vương Lạc Tinh Hà dưới sự chứng kiến của người dân Thiên Nam thần đô Cự Ngư thành tiếp nhận Thanh Kim Cửu Long bào trở thành một đời mới Thiên Nam quốc chủ.

Tin tức ngay Thiên Nam đổi chủ như sóng lớn lan truyền khắp Nhị quốc.

Những ngày này không ít tiếng nghị luận về lý do đằng sau

"Ta nghe đồn Thiên Nam lại đổi quốc chủ"

"Không phải là tin đồn, là sự thật, bằng hữu của ta lúc đó có mặt ngay tại Cự Ngư thành"

"Thiên Nam năm năm trước đã đổi chủ, bây giờ lại tiếp tục đổi chủ, không hiểu có nguyên nhân gì?"

"Ta đoán chắc là hoàng gia đoạt quyền"

"Nói nhảm, Quốc Chủ đời trước là con trai duy nhất của Tiên Quốc Chủ lúc đó, đoạt quyền để làm gì?"

"Đúng vậy, nghe nói Bát Hiền Vương chính là người nuôi lớn vị cháu trai kia."

"Thiên Nam Hoàng Thất đã không có ý kiến gì, hiển nhiên là công nhận vị này tân Quốc Chủ"

"..."

Lời bàn tán xôn xáo không ngừng, không ai biết Thiên Nam Hoàng Thất đời trước đã toàn bộ m·ất t·ích.

Người dân Thiên Nam lần thứ hai thay đổi Quốc Chủ khiến lòng dân không khỏi hoang mang.

Để ổn định dân tâm, tân Thiên Nam Quốc Chủ chiêu cáo toàn dân, mọi chính sách, mọi công việc mà Quốc Chủ đời trước đặt ra đều sẽ được giữ nguyên, không thay đổi.

Bao gồm việc cho toàn dân tiếp xúc võ đạo, xây dựng đại thành ở Lãng sơn nguyên.

Đồng thời phát hành bản đồ hải vực mới, trên đó ghi rõ ràng, chi tiết các dòng chảy, cách xác định phương hướng thông qua tinh tượng.

Về phần nguyên nhân truyền ngôi, không có ai hoàn toàn biết.

Tất cả dân chúng đều cảm thấy quen với việc này, dù sao trong một đêm lập tức thành vua cũng không phải là lần đầu tiên.

Mọi người chỉ lo chính sách tốt đẹp của Quốc Chủ đời trước bị hủy bỏ, như vậy muốn tiếp cận võ đạo sẽ trở nên bất tiện hơn.

Nay Bát Hiền Vương vừa lên ngôi đã tuyên bố giữ lại những chỉ lệnh này, tất cả đều cảm thấy an tâm.

Bát Hiền Vương ngày xưa là văn võ toàn tài, hơn nữa còn là thầy của Quốc Chủ đời trước, mọi người tự nhiên cho rằng đây là lựa chọn của Thiên Nam Hoàng Thất.

"Hy vọng siêu thụy thú của Hồng Minh có thể thực sự dẫn dắt linh hồn của hắn đến với ước mơ của mình"

Lạc Tinh Hà trong lòng chân thành chúc phúc cho cháu trai.

Chương 29: Thời gian sai lệch, truyền ngôi