Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thêu Dệt Khởi Nguyên
Unknown
Chương 55: Tinh Không dị tượng tái hiện
Mặt trời vừa chớm xuất hiện, khi bình minh còn chưa ló dạng, sương sớm còn chưa tan.
Ánh sao trời vẫn tỏa sáng như mọi khi, chưa bao giờ có dấu hiệu dập tắt.
Trong Võ viện lúc này, mây mờ như làn khói trắng, gió thổi đìu hiu mang theo từng đợt linh khí khiến nơi này trong như thế ngoại đào nguyên.
Trái ngược với vẻ bình yên, thanh tĩnh của sắc trời, nhiều chiếc phi thuyền đang nhanh chóng di chuyển hướng về tổng điện.
Hôm nay là ngày giảng bài chính thức đầu tiên, tất cả các đạo sư bao gồm cả viện trưởng cùng hai vị phó viện trưởng đều sẽ xuất hiện.
Những võ sinh vừa mới nhập học, ôm lòng muốn trở thành đại năng tiêu dao thiên địa, bao quát chấp sự đoàn tự nhiên không muốn bỏ lở cơ hội này.
Vừa bước vào tổng điện, những võ sinh được tuyển thẳng liền nhìn thấy nhiều đạo sư đã ngồi chờ sẵn, mặc dù thời gian giảng bài vẫn còn rất lâu nữa mới đến.
Đoàn người nhanh chóng cúi đầu hành lễ, rồi tìm vị trí cho bản thân mình.
Có nhiều người dễ dàng nhận ra thân phận của các đạo sư ở đây, lên tiếng nhỏ giọng thì thầm.
"Kia chẳng phải là Ma Nhân Môn môn chủ sao, ta nghe nói thanh danh của vị này không tốt"
"Suỵt, có thể trở thành đạo sư, không phải là người mà chúng ta có đủ kiến thức để chỉ trích"
"Tàn Lão Cốc cốc chủ cùng hai vị trưởng lão kia cũng trở thành đạo sư sao?"
"Các ngươi có nhìn thấy Châu Thần Chi tiền bối cùng Nam Tuyết sơn đương đại sơn chủ sao?"
"Đó chẳng phải là Thiên Nam quốc hai vị tiền quốc chủ sao? Bọn họ cũng trở thành đạo sư?"
"..."
Tiếng rì rầm bàn tán khắp nơi, tạo nên không gian có phần hơi ồn ào.
"Tất cả mọi người đã đến sớm thì cũng không nên ồn ào như vậy, không nên quấy rầy sự thanh tĩnh"
Trần Hiền Quân gương mặt hiền hòa, mỉm cười lên tiếng, âm thanh mang theo chân cương chi khí phát ra.
Mặc dù tiếng nói không quá lớn, nhưng khi vào tai mỗi người lại giống như vị đạo sư hiền lành trên kia đang nói thẳng vào tai của bọn hắn.
Điều này khiến toàn bộ võ sinh lập tức yên lặng, không còn dám nói lời nào, ngoan ngoãn chờ đời đến giờ nghe giảng, đồng thời trong lòng mọi người cũng chấn kinh, âm thầm hít một ngụm khí lạnh.
Có thể lan truyền âm thanh một khoảng cách xa, một cách tinh chuẩn như vậy, đây ít nhất là Ngưng Khí cảnh.
Trên gương mặt Giang Thừa Phong lúc này không còn sự ngay ngô mà hiện lên vẻ rung động hiếm có.
Hắn được huynh trưởng dành cho chỗ ngồi khá gần với các đạo sư.
Ngay vừa rồi, khi người đạo sư hiền lành kia lên tiếng, Giang Thừa Phong cảm nhận được có nhiều sợi chân khí tách ra truyền đến tai từng người.
Có thể làm được đến trình độ này, vị đạo sư này tuyệt đối phải là võ giả đã ngưng tụ Chân Cương.
Hơn nữa vị Chân Cương cảnh võ giả này còn phải là loại cực kỳ, cực kỳ mạnh mẽ, đến mức có thể lấy một địch mười đối thủ cùng giai, nếu không, người này không thể tách chân khí ra ngàn sợi một cách tinh chuẩn như vậy được.
Trong lòng Giang Thừa Phong trở nên ngưng trọng, đạo sư nhìn có vẻ vô hại này chắc chắn là Chân Cương cảnh mạnh nhất từ trước đến nay mà bản thân mình đã gặp.
"Bắt đầu tu luyện từ tuổi xế chiều, lại có thể trong vòng năm năm đạt đến Chân Cương cảnh.
Nhìn trình độ tại Chân Cương cảnh của đạo sư này.....chỉ sợ có thể so sánh với vị thánh nữ trong truyền thuyết kia"
Giang Thừa Phong âm thầm đánh giá, đồng thời cũng cảm thấy tò mò cách tu luyện của những đạo sư ở đây.
"Chẳng lẽ trong Nguyên Sơ sơn mạch lại có thần quả giúp tẩy cân phạt tủy để người khác có thể sung sức như lúc trẻ?
Nếu không bọn họ làm sao có thể tu luyện đến trình độ mạnh mẽ như vậy?"
Theo Giang Thừa Phong công pháp của những người ở đây tuyệt đối không thể so được với thánh địa, như vậy chỉ có duy nhất một khả năng, đó là trong Nguyên Sơ sơn mạch thật sự có thần quả.
Đang lúc mọi người còn đắm chìm trong suy nghĩ cá nhân.
Không một ai phát hiện, có năm thân ảnh đã sớm xuất hiện bên cạnh những đạo sư khác trên bục giảng.
"Bài giảng sắp bắt đầu, mọi người có thể xem trước quyển sách mỏng được đặt trước mặt mỗi người.
Trong lúc nghe giảng, chỗ nào chưa hiểu thì đợi đến lúc bài giảng kết thúc có thể đặt câu hỏi"
Châu Thần Chi cầm một cuốn sách đưa lên, nghiêm túc dặn dò.
Đây là bài giảng đầu tiên của Võ viện, tiên sinh đã nói sẽ từ xa quan sát, chính vì vậy tất cả đều muốn bài học hôm nay thật trôi chảy, không phụ sự kỳ vọng của tiên sinh.
"Vù"
Đúng lúc mọi người muốn lật sách thì một cơn gió nhẹ sượt qua toàn bộ võ viện.
Tiếp sau đó từng cơn, từng cơn gió đem theo linh khí giống như bị hút về phía xa, nơi có dãy núi chỉ dành riêng cho đạo sư kia.
Đoàn Trí nhanh chóng sử dụng Khung Cửi dệt những tấm vải linh khí trở thành nhiều chiếc chuông gió lở lửng trên không, đồng thời truyền vào lượng lớn Huyền lực.
"Vùuu....vùu........vùuuuuuuuu"
"Leng.....keng.....leng......"
Âm thanh gió cuốn va vào nhau kết hợp với tiếng chuông gió ngân lên giống như đem đến sự tĩnh tâm, minh trí.
Trong tổng điện, các vị đạo sư cùng năm người Đặng Phi Long nhanh chóng biến mất về phương xa.
"Bài học thực tế đầu tiên đến sớm, tất cả nhanh chóng đến Tinh Thần phong."
Tiếng nói của Trần Hiền Quân vừa rơi vào tai các tân võ sinh cùng chấp sự đoàn, mọi người nhanh chóng lên phi thuyền đến Tinh Thần phong.
Vừa đến nơi, ai ai cũng tò mò, đảo mắt nhìn quanh muốn biết sắp sửa có chuyện gì xảy ra.
Hơn nữa, lúc trước đi tham quan võ viện chưa từng có người nhìn thấy nơi này có chuông gió.
Ngay cả Giang Thừa Phong đều rất tò mò, không hiểu tiếng chuông gió phát ra từ đâu, vì sao có thể giúp thần trí thanh tĩnh như vậy, âm thanh thần diệu đến mức có thể giúp cho linh hồn khuyết thiếu của hắn trở nên tinh tâm rất nhiều.
"Yên lặng quan sát, không nên ồn ào". Một đạo sư chăm chú nhìn về phương xa nghiêm túc mở miệng.
Từ phương xa, linh khí bắt đầu hội tụ về Đạo Sư viện, hình thành những vòng xoáy tại ba nơi khác nhau.
"Leng.....leng.....kengggg"
Tiếng chuông gió mang theo Huyền lực khuếch trương về ba vòng xoáy linh khí.
Tinh không dị tượng lần nữa tái hiện thế gian!
Chỉ thấy từng đợt từng đợt sóng huyền lực xuất phát từ ba địa điểm, giống như đang đáp lại tiếng chuông, nhanh chóng vận hành.
Trên bầu trời Đạo Sư viện, ba mảnh tinh không bắt đầu diễn sinh ra tính chất của mình.
Một mảnh tinh không như thương thiên tĩnh lặng, mây trắng ngang trời, tinh cầu, thiên thạch hững hờ di chuyển, trong đó ba mươi ngôi sao giống như kiếm đang lặp lòe sắp xếp lại với nhau, hình thành một quy luật kỳ lạ.
Tinh không bên phải lại mang màu sắc buổi hoàng hôn, nhìn kỹ có thể thấy ba mươi đám mây phát sáng được ngưng tụ từ vô số bụi sao kia cũng đang tản ra những đường nối dài, liên kết đến phần còn lại.
Ở một nơi khác, sóng linh khí giống như bị đốt cháy bởi một vũ trụ chỉ toàn thái dương, mỗi vầng thái dương lan tỏa ra ánh sáng mang theo nhiệt độ khổng lồ truyền về những thái dương khác.
Đường liên kết tinh cầu đến từ cả ba vùng tinh không kia bắt đầu b·ốc c·háy bởi những ngọn lửa có thuộc tính khác nhau.
Từng mảnh tinh không kia giống như chứa ba mảnh tinh không khác, năng lượng tỏa ra từ xung đột liên kết giữa các tinh cầu khiến đệ tứ tinh không được sinh ra.
Những người khác nhìn thấy cảnh này hoàn toàn không thể nào giữ được bình tĩnh.
Tinh không vũ trụ là khái niệm gì, bọn hắn không biết.
Nhưng chỉ cần nhìn mười hai ngôi sao trên trời cao từ trước đến nay luôn tỏa sáng thì ai cũng hiểu vũ trụ là bao la, huyền bí đến nhường nào
Bây giờ, vũ trụ dị tượng lấy nhiều hình thái khác nhau xuất hiện trước mặt mọi người, thử hỏi ai không rung động?
Những mảnh tinh không kia không phải diễn sinh một vũ trụ đơn điệu thiếu sức sống mà diễn sinh đến ba tinh không dị tượng huyền bí, kỳ ảo.
Có sao trời dốc ngược như kiếm, có bụi sao ngưng thành mây lửng lơ trôi nổi, có thái dương hỏa nhiệt thiêu đốt thế gian...mọi thứ đều tạo ra những hình ảnh kỳ lạ, đương thời hiếm gặp.
Đây tuyệt đối là những điều chỉ có trong sách thần thoại.
"Đây....đây là thứ gì? Làm sao một nơi mà võ đạo tàn lụi lại có thể xuất hiện nhiều đầu chân long như vậy?"
Giang Thừa Phong ngây ngốc một chỗ thì thầm.
Hắn biết vài sự tích, điển tịch về việc mỗi khi tu luyện đột phá một đại cảnh giới sẽ sinh ra dị tượng.
Nhưng biết là một chuyện, chứng kiến lại là một chuyện khác.
Tự cổ chí kim, những ghi chép về đột phá thành di tượng như vậy chỉ là con sốt cực kỳ ít ỏi, thuộc về cấp bậc kỳ tài trong sách cổ mà thôi.
Theo ghi chép ở mỗi cảnh giới xây dựng đạo cơ, phải tu luyện đến thập trọng căn cơ, tẩy lễ đủ mười lần thì sẽ sinh ra một ít dị tượng, nên nhớ, chỉ là một ít.
Giang Thừa Phong chưa từng nghe qua chuyện đột phá một cảnh giới lại sinh ra tinh không dị tượng khủng kh·iếp như vậy.
Nhìn lực lượng tỏa ra, hắn cam đoan những người tu luyện đằng kia tuyệt đối không thể cao hơn Thông Huyền cảnh.
Vừa đột phá Thông Huyền lại sinh ra tinh không dị tượng, thật sự là không cách nào lý giải.
"Cuối cùng là sai ở điểm nào? Chẳng lẽ đây chính là truyền thừa của Nguyên Sơ sơn mạch?
Sâu trong Nguyên Sơ sơn mạch từng tồn tại một nền võ đạo văn minh mạnh mẽ sao?"
Giang Thừa Phong càng ngày càng tin, Nguyên Sơ sơn mạch chất chứa cơ duyên to lớn.
Hắn quyết định, đợi khi bản thân có đủ thực lực, nhất định sẽ tiến vào Nguyên Sơ sơn mạch một chuyến để tìm kiếm cơ duyên, truyền thừa.
"Nếu có thể đạt được truyền thừa giống như bọn họ, ta có hy vọng để giúp đỡ cho linh hồn bản thể, cũng giúp đỡ cho linh hồn của ta"
Cho đến giờ phút này, Giang Thừa Phong vẫn không quên tìm cách giúp đỡ cho thần trí của phần linh hồn kia khôi phục trở lại.
Vừa rồi khi cảm nhận tính chất từ lực lượng ba người kia, hắn đã nhận ra nguồn năng lực này có tính chất khá giống với lực lượng tỏa ra trên chuông gió.
Chỉ cần có thể tu luyện loại võ đạo này, Giang Thừa Phong tin tưởng bản thân mình sẽ đạt đến trình độ nhất thể song hồn.
"Chúc mừng viện trưởng cùng hai vị viện phó thành công đột phá, từ đây có thể ngao du thiên địa"
Lạc Hồng Minh gương mặt hâm mộ, ánh mắt tràn đầy đấu chí, chúc mừng.
Đạt đến cảnh giới võ đạo thứ tư, tương đương Thông Huyền cảnh, võ giả có khả năng ngự không phi hành, đây có thể xem là bước đầu cho việc tiêu dao thế gian.
"Chúc mừng viện trường, chúc mừng hai vị phó viện trưởng"
Những người đạo sư còn lại cũng nhao nhao gửi lời chúc mừng đến Nguyễn Ngọc Chúc cùng Lý Tiêu Dao, Huyết Vô Tâm.
"Đây lại là cảnh tượng đột phá của các vị viện trưởng? Quá khủng bố đi"
"Không biết chúng ta có mạnh như mấy người bọn ho không?"
"Ngươi nằm mơ thôi, nhìn dị tượng như vậy chỉ sợ là trình độ của các vị kia không đơn giản"
"..."
Theo tiếng nghị luận từ các võ sinh khiến không khí trở nên ồn ào, nhưng trong giọng nói có thể nghe được bọn hắn có vô hạn niềm mong ước vào tương lai sau này.