Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 59: Huyết Luân Nhãn, thuộc tính công pháp

Chương 59: Huyết Luân Nhãn, thuộc tính công pháp


"Tiên sinh, không phải đợi đến lúc kết thúc tuyển sinh thì ngài mới rời đi sao"

Nguyễn Ngọc Chúc buồn bã hỏi.

Bên cạnh, Huyết Vô Tâm cùng Lý Tiêu Dao cũng lộ vẻ không thôi.

Ngay vừa rồi ba người thành công đột phá Vấn Thể Kinh, cơ thể sinh ra thuế biến lần thứ tư.

Thay đổi trong thể chất lần này, đặc biệt dễ nhận dạng, bằng chứng là đôi mắt của cả ba đã thay đổi.

Vấn Thể Kinh có thể sử dụng Huyền Lực để tiến hóa cơ thể theo hướng có tính chất liên quan mật thiết đến Huyền Môn đạo.

Bây giờ đôi mắt của nhóm người Nguyễn Ngọc Chúc đã không còn là trắng đen như lúc trước.

Xung quanh phần đồng tử đã mở rộng, chuyển sang màu đen pha lẫn màu đỏ đồng thời xuất hiện những hoa văn khác nhau.

Đoàn Trí vừa nhìn thấy đôi mắt của ba người, trong lòng lộp bộp một tiếng.

Đệ tứ Huyền Môn sinh ra đồng nghĩa với việc, chuông gió Tinh Không Phong Linh được hình thành.

Tinh Không Phong Linh ngân vang có tác dụng phá bỏ hư ảo, thức tỉnh bản tâm, bảo vệ tinh thần ý chí.

Do đó, khi sử dụng huyền lực để tu luyện Vấn Thể Kinh tại cảnh giới Tứ Huyền Môn, thì tự nhiên các giác quan trên cơ thể cũng theo đó mà tiến hóa.

Đôi mắt là cửa sổ linh hồn của con người là nơi chứa đựng thị giác, nhận được sự tẩy luyện của Vấn Thể Kinh, cộng với tính chất tăng cường giác quan của huyền lực, từ đó thay đổi.

Đôi mắt của Huyền giả ở Tứ Huyền Môn cảnh giới, đại diện cho tinh thần ý chí trong Tinh Không Huyền Môn của mỗi người.

Đoàn Trí khi biên soạn Vấn Thể Kinh đã dự đoán con mắt sẽ có sự pha lẫn giữa màu đỏ và đen.

Đỏ đại diện cho màu của tấm lụa dệt nên Huyền Dẫn Pháp cùng Vấn Thể Kinh là sự hoàn hảo vô khuyết theo đánh giá của Khung Cửi Vận Mệnh.

Màu đen đại diện sự vô hạn trong tinh không vũ trụ, là biểu trưng của vật chất tối đồng thời cũng là màu nền làm nổi bật những ngôi sao, tinh cầu trong vũ trụ.

Vấn Thể Kinh mô tả dòng chảy năng lượng cơ thể, có lẽ đây chính là lý do mà còn mắt của những người tu luyện Huyền Môn đạo trong cực kỳ giống với Vạn Hoa Đồng Tả Luân Nhãn.

Rất may là những người này đều có thể che giấu đi con mắt của mình, điều này giúp bớt đi việc luôn phải trở thành tiêu điểm.

Tuy nhiên mắt của bọn hắn đã vĩnh viễn chuyển sao màu xanh ngọc biển, ngược lại là rất đẹp.

"Không sai, đã luyện ra được Vấn Thể Kinh, tiến hóa bản thân thành Tinh Không Huyền Môn thể chất, rất tốt.

Các ngươi cũng đã có đảm lực tu gánh vác một phương, sau này phương Nam xa xôi kia các ngươi sẽ dẫn đầu khai phá."

Đoàn Trí gật đầu, hài lòng nhận xét, hắn có ý định, trước khi rời đi sẽ giúp Võ viện cũng như Nhị quốc có thêm không gian để tìm kiếm tài nguyên.

Nguyên Sơ sơn mạch chịu ảnh hưởng mãnh liệt từ viên đá thời không bất phàm kia, cho nên đối với trình độ võ giả hiện tại hoàn toàn không có cách nào để vào sâu bên trong.

Võ đạo giới muốn phát triển thì không thể thiếu khu vực thám hiểm, khu vực tìm kiếm tài nguyên được.

Thực lực của Đoàn Trí hiện tại đã có thể sử dụng Khung Cửi để định trụ một mảnh thời không nhỏ của Nguyên Sơ sơn mạch,

Nếu dựa theo mức độ tài nguyên từ Tĩnh Lặng chi lâm cùng Lãng sơn nguyên thì chỉ cần một mảnh nhỏ như vậy cũng đủ để cho võ giả bình thường thám hiểm suốt đời.

Hơn nữa mặc dù nói là mảnh nhỏ, nhưng đó là khi so sánh với diện tích của Nguyên Sơ sơn mạch mới bị coi là một gốc nhỏ.

Phải biết, Nhị quốc cùng với Lãng sơn nguyên cộng lại còn chẳng bằng một cái chấm trên bản đồ của Nguyên Sơ sơn mạch.

Ba người Nguyễn Ngọc Chúc nghe được lời của Đoàn Trí gương mặt cũng hiện lên chút chờ mong.

Bọn hắn từ lâu đã muốn đi theo tiên sinh vào sâu trong Nguyên Sơ sơn mạch để mở rộng tầm mắt, nhưng lúc đó quá yếu, không dám mở lời.

Bây giờ thực lực đại tiến, đôi mắt càng là có khả năng khắc chế hư ảo, cộng thêm miếng ngọc lụa được tiên sinh tặng cho, lòng tin tiến vào chỗ sâu tăng lên không ít.

"Được rồi, các ngươi tiếp tục tu luyện, ta phải đi tìm năm tên nhóc kia"

Nói xong, không chờ nhóm người Nguyễn Ngọc Chúc kịp phản ứng, Đoàn Trí đã biến mất tại chỗ.

..........

"Hàn Thanh Quyết, Luyện Thể cảnh công pháp.

Tu luyện thành công có thể đem mười hai điểm khiếu huyệt, ẩn huyệt, kinh mạch, lạc mạch, vị trí trong cơ thể tương ứng tăng thêm thuộc tính băng"

"Thủy Linh Quyết, Luyện Thể cảnh công pháp.

Tu luyện thành công có thể đem tám vị trí tăng thuộc tính thủy hệ, sáu vị trí cơ thể tăng thuộc tính lực hệ"

"Tàn Linh Công, Luyện Thể cảnh công pháp.

Tu luyện thành công có thể đem bốn điểm thuộc tính vô, bốn điểm thuộc tính hoạt, bốn điểm thuộc tính khí..."

"Quy Hà Công, Minh Kim Pháp, Lăng Sương Yếu Quyết,..."

Giang Thừa Vân nhìn giới thiệu trên từng công pháp cảm thấy có chút khó khăn, lựa chọn quá nhiều, phù hợp với bản thân cũng không ít, quá khó để quyết định.

"Để xem, kinh mạch của ta có ba điểm ẩn huyệt vận hành nhanh, 6 điểm lạc mạch chống chịu tốt.

Theo lý thuyết nên cũng cố linh hoạt cho huyệt vị để tăng cường điểm mạnh.

Thuộc tính Vô hoàn toàn không thuộc bất kỳ tính chất gì nhưng lại có khả năng tăng cường, khuếch đại sự tiếp nhận thuộc tính.

Tàn Linh Quyết có thêm bốn điểm thuộc tính khí, có thể giảm áp lực khi vận hành khí huyết cho kinh mạch."

Giang Thừa Vân thì thầm, nhưng qua một hồi lại lắc đầu

"Không đúng, ta hẳn là nên tu luyện ba điểm ẩn huyệt theo hướng thủy hệ.

Như vậy có thể vừa tăng một chút tốc độ vân khí, vừa tăng một sức chống chịu áp lực cho kinh mạch.

Thừa năm vị trí thủy hệ khác, ta cũng có thể kết hợp với lực hệ để tăng tính bên cho sáu điểm lạc mạch kia"

Qua một hồi đắn đo Giang Thừa Vân quyết định lựa chọn Thủy Linh Quyết.

"Đáng tiếc, tiểu Phong không có ở đây"

Hôm nay là ngày lựa chọn công pháp đầu tiên của võ sinh cũng như chấp sự đoàn.

Các đạo sư đã đến đây từ sớm, chờ đợi mọi người đến đông đủ để có thể giải thích về những vấn đề liên quan đến công pháp.

Đây cũng là lần đầu tiên nhóm người mới đến biết được về đặc trưng của Võ viện.

Võ viên chỉ tu hành công pháp theo từng cảnh giới, không có công pháp đồng nhất để luyện một mạch lên cao.

Tất cả cũng được nghe giải thích về dung tính của công pháp, không cần lo đến chuyện sẽ không tìm được công pháp phù hợp cho cảnh giới tiếp theo.

Bên cạnh đó, nhóm đạo sư cũng diễn giải thông tin chi tiết các thuộc tính cơ bản.

Nếu kết hợp từng thuộc tính cơ bản lại sẽ cho ra nhiều loại thuộc tính khác nhau, căn bản là không thể kể hết.

Tu luyện giả chỉ cần nắm rõ Mạch đồ, hoặc là Tinh Thần đồ sẽ biết cách để kết hợp thuộc tính, không lo xung khắc, bài xích lẫn nhau...

Mọi người có thể lựa chọn con đường riêng cho bản thân mình, chỉ cần phù hợp liền có thể thỏa sức sáng tạo, đi riêng con đường chỉ thuộc về duy nhất cá nhân mỗi người.

"Ít nhất là Tiệm Cận Vô Khuyết.

Nếu có thể tìm hiểu đầy đủ ba lạc mạch của bản thân trên Mạch đồ, căn cơ Vô Khuyết cũng không phải là không được"

Giang Thừa Vân kể từ khi nghe lời chỉ dạy của vị vũ trụ chí cường kia, đã sớm tìm ra một vài bí mật ẩn trong Mạch đồ.

Bây giờ, lại được chọn thêm công pháp phù hợp với bản thân khiến lòng tin tăng vọt, tin rằng bản thân mình nhất định có thể ngưng tụ căn cơ cao cấp.

"Ồ, Giang đại ca, tên đệ đệ hay cười ngây ngô lúc hỏi của ngươi đâu rồi?"

Nguyễn Thanh Phong với vai trò tiểu sư, hôm nay cũng đến đây để thuyết giảng.

"Aizz, tiểu Phong vẫn còn nhỏ, hắn chỉ muốn tu luyện từ từ, cả ngày đóng cửa tìm hiểu Mạch đồ"

Giang Thừa Vân cố ý che giấu, nhưng gương mặt vẫn tươi cười nói.

Hắn không quá lo lắng cho đệ đệ của mình.

Võ viện chỉ vừa thành lập, võ đạo giới tuổi đời còn non trẻ.

Người gia nhập võ viện có đủ độ tuổi từ trẻ đến già, cần thời gian để thích nghi từ từ, cho nên trong vòng hai mươi năm hoàn toàn không có kiểm tra.

Nếu có ai muốn thực chiến thì có thể lên lôi đài gọi nhịp.

Để khuyến khích võ giả trau dồi thực chiến, các đạo sư sẽ thường xuyên đứng ra tổ chức thi đấu có thưởng, người muốn tham gia thì đến đăng ký, không muốn cũng không bắt buộc.

Về phần lên lớp, như đã nói, Võ viện theo tinh thần tự nguyện, ai muốn học thì đến nghe giảng, nếu không muốn thì ở nhà.

Thậm chí nếu muốn bỏ học, chỉ cần báo với chấp sự một tiếng là có thể rời khỏi học viện.

Do đó chỉ cần Giang Thừa Phong không quá phô trương, không gây chuyện thì cũng chẳng ai muốn dây dưa thị phi với hắn.

Dù sao Giang Thừa Phong còn có một người huynh trưởng là chấp sự.

"Ha ha người trẻ tuổi nha, đạt được ước muốn, nhưng ai cũng ham chơi, ngày xưa ngươi chẳng phải cũng như vậy?"

Một giọng nữ từ đằng sau truyền đến.

Nghe được lời này, Nguyễn Thanh Phong gương mặt có chút bực bôi, quay người lườm đối phương.

Đặng Phi Long cùng ba đồng bạn vừa đến thì nghe được cuộc trò chuyện của hai người trước mặt, Phan Ngọc Lâm liền lên tiếng góp vui.

"Hừ, ta là như vậy, chẳng lẽ các ngươi tốt hơn ta?

Là ai thường xuyên lười biếng tu luyện, bảo là tu luyện quá chậm, muốn đến hồ nước nóng ngâm mình?"

Tiếng hừ lạnh mang theo sự tức giận nhắm vào Phan Ngọc Lâm.

"Được rồi, được rồi, chuyện đã qua, đừng tiếp tục lôi ra bàn tán"

Hoàng Minh nhìn thấy bầu không khí giương cung bạt kiếm liền lên tiếng can ngăn.

"Xong bài giảng rồi, chúng ta cũng nên trở về"

Đặng Phi Long trầm giọng nhắc nhở.

"Giang đại ca, ta về trước, gặp lại sau"

"Giang đại ca, lần sau gặp"

"..."

Nhóm người Đặng Phi Long mang theo Nguyễn Thanh Phong quay trở về, trên đường đi, cuộc trò chuyện tiếp tục.

"Sư phụ tìm chúng ta? Không phải ngày nào cũng gặp sao, hôm nay gấp gáp như vậy?"

Nguyễn Thanh Phong ngạc nhiên, sư phụ rất hiếm khi triệu gọi bọn hắn.

"Không biết, Ngọc Chúc gia gia bảo chúng ta đến gặp sư phụ"

Đặng Phi Long lắc đầu, đáp

"Ta nghĩ, sư phụ lần này muốn rời đi"

Một mực im lặng, Hoàng Minh giờ phút này lên tiếng.

Nghe được câu này, cả nhóm trở nên trầm ngâm.

Thật ra bọn hắn đã có điều suy đoán, chỉ là không ai muốn nói ra thôi.

Xuyên suốt đường đi, không ai nói nhau câu này, không khí trở nên tĩnh lặng, nhưng đường đi đến Thanh Âm Các lại trở nên gần một cách khó hiểu.

Chương 59: Huyết Luân Nhãn, thuộc tính công pháp