Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Thêu Dệt Khởi Nguyên
Unknown
Chương 81: Hướng phát triển của Thần Thụ lâm
Tam đại thú vương vừa đi về phía Tây mấy ngày thì gặp phải một vật thể đang phi hành về phía bọn chúng.
Hươu Tím cùng Hắc Mã nhanh chóng sinh ra cảm giác khó hiểu, một cảm giác về huyết mạch kết nối dần thành hình.
"Huýtttt......Huýtttt"
"Hưummmm..Hưummmm"
"Hưummmm..Hưummmm"
"Hưummmm..Hưummmm"
Tiếng Hươu kêu huýt dài, đi kèm sau đó là hàng loạt tiếng ngâm như Lân Mã xuất hiện.
"Là bọn nhóc kia, bọn hắn còn sống"
Hắc Mã kêu lên, ánh mắt vui vẻ chạy về trước, Hươu Tím ngay lập tức cũng theo sau.
"Vụt...Vụt"
Hai đạo thân ảnh dừng lại trước phi thuyền của Võ viện.
"Mau nhìn, là kỳ thú, hai con kỳ thú thật to lớn à"
"Ngươi nhìn con hươu khổng lồ kia, không phải là rất giống với thụy thú của Hồng Minh đạo sư sao?"
"Đây chính là cư dân trong Thần Thụ lâm à?"
"..."
Vài vị Võ viện chấp thấp giọng nghị luận.
Trên thuyền, năm con Bạch Lân Mã cùng Tử Văn Lộc liên tục kêu dài, sử dụng Chân Cương truyền âm cho nhóm Đặng Phi Long cùng Lạc Hồng Minh.
"Huýt...huýttt"
Tiếng hươu kêu, âm thanh trầm bỗng, truyền vào tai mỗi người.
Lạc Hồng Minh đang ngồi trò chuyện với Lạc Hồng Anh cùng hai huynh đệ Giang gia, nghe được tiếng kêu này, thân ảnh lập tức biến mất.
Lần nữa xuất hiện, Lạc Hồng Anh đã đến trước mũi tàu, gương mặt hiện lên nụ cười, đưa tay vuốt đầu người bạn thân của mình, hỏi: "Là phụ thân của ngươi?"
"Huýtttt....huýtttt"
Tử Văn Lộc huýt lên hai tiếng, Chân Cương lực phát ra truyền vào tai Lạc Hồng Anh.
"Hhhưummmm.......:
Từ phía sau, năm con Bạch Lân Mã chạy đến, hưng phấn ngâm to.
Đặng Phi Long cùng bốn người khác đi theo đằng sau, người nào người đó đều mang ánh mắt tò mò, muốn nhìn xem phụ thân của Lân Mã.
Theo kiến thức mà sư phụ cung cấp thì kỳ thú trong võ đạo giới gọi chung là yêu thú, được chia thành hai chủng khác nhau gồm linh thú cùng hung thú.
Hung thú sát niệm dày đặc, thị huyết thành tính, rất khó khai mở linh trí, do đó thường khó giao tiếp với loài khác.
Linh thú thiên sinh thông tuệ, linh trí mặc dù không được như con người, nhưng bù lại có linh tính, dễ dàng cho việc học tập ngôn ngữ, giao tiếp lẫn nhau.
Linh thú xưa nay vốn là rất hiếm có, nhưng lực lượng đặc biệt ở Thần Thụ lâm có tính chất trái ngược với Nguyên Sơ sơn mạch, do đó yêu thú được sinh ra ở đây được dưỡng linh rất tốt. Vì vậy mà Thần Thụ lâm trở thành thánh địa tạo ra linh thú.
Nguyễn Thanh Phong gãi cằm thụy thú của mình, có chút khó hiểu, hỏi: "Không phải linh thú rất thông tuệ sao? Vì sao bọn hắn không giao tiếp bằng ngôn ngữ đâu?"
Từ nãy đến giờ, nhóm linh thú ngoài kia liên tục sử dụng thú ngữ để biểu đạt ý định, khiến thụy thú trên thuyền cũng phải sử dụng thú ngữ đáp lời, làm việc giao tiếp trở nên khó khăn với mọi người.
"Ta nghĩ bọn hắn chỉ nói được thú ngữ, dù sao sư phụ nói qua, Thần Thụ Lâm không tồn tại văn minh nhân loại.
Đó hẳn là lý do khiến ngôn ngữ ở nơi đó không đồng nhất"
Phan Ngọc Lâm đưa ra suy luận của mình.
"Không sai, ta cũng cùng quan điểm với Ngọc Lâm"
Hoàng Minh gật đầu, tỏ ý đồng tình.
"Huýtttt....huýttt"
Phi thuyền chậm dần, một con Tử Văn Lộc khổng lồ cùng Hắc Lân Mã đưa chân bước vào thuyền.
Thụy thú trên thuyền thấy cảnh tượng này lập tức tránh lui, duy chỉ có sáu con thụy thú là hớn hở chạy đến, đưa đầu cọ cọ vào cổ hai vị thú vương phát khí tức mạnh mẽ kia.
Qua một hồi lâu, cuộc trao đổi thân tình của linh thú kết thúc.
Xuyên suốt cuộc trò chuyện, năm người Đặng Phi Long cùng Lạc Hồng Minh có chút bất đắc dĩ, rất rõ ràng, bọn hắn chẳng hiểu đối phương đang nói gì.
"Vùuuuu....."
Một con linh thú như lân, đầu rồng, bốn vó khỏe mạnh đột ngột xuất hiện, bắt đầu sử dụng thú ngữ truyền âm giao tiếp.
"Đây là ba vị thú vương mà tiên sinh đại nhân từng kể, đây là Hắc Mã thúc thúc, đây là phụ thân ta Tử Lộc, vị này là Thanh Long đại bá"
Tử Văn Lộc miệng phun nhân ngôn, đôi mắt xanh như ngọc biển hiện lên linh tính.
"Ta nhớ sư phụ từng nói là có bốn vị thú vương đi?
Chẳng lẽ đây là ba vị được sư phụ cứu? Muốn tìm sư phụ để trả ơn?"
Đặng Phi Long thắc mắc, sư phụ bọn hắn từng nói Thần Thụ Lâm có bốn vị thú vương, ngài ấy cũng từng cứu ba trong số bọn chúng.
Bây giờ nhìn thấy thú vương chỉ xuất hiện ba vị, trong lòng không khỏi có chút suy đoán.
"Huýttt....huýttt"
"..."
Tử Văn Lộc truyền lại nghi vấn, trở thành phiên dịch viên cho thú và người.
Một lúc sau, trao đổi hoàn tất, đầu Hươu quay về Đặng Phi Long mở miệng: "Phi Long ca, một vị thú vương được tiên sinh cứu vẫn ở lại trấn thủ lục địa, ba vị này muốn đến gặp tiên sinh để cảm ơn đã cứu giúp Thần Thụ Lâm"
Cuộc trò chuyện vẫn tiếp diễn, phi thuyền vẫn hướng về Thần Thụ Lâm...
...
Ở một gốc của phi thuyền, một người ánh mắt kinh nghi, miệng lầm bầm.
"Tê, thánh thú, hơn nữa còn là thánh trung thánh, xem ra, suy đoán lúc trước của ta là đúng."
Giang Thừa Phong đứng từ xa, phát giác được khí tức tỏa ra từ ba linh thú vừa xuất hiện, nhịn không được hít một ngụm khí lạnh.
Vừa rồi, hắn cũng được đi cùng mấy vị tiểu sư đến nghe tin tức.
Ngay lần đầu tiên chạm mặt ba vị thú vương, Giang Thừa Phong đã cảm giác không thể quen thuộc hơn được, đây chắc chắn là Thánh cảnh phía trên, uy áp này còn mạnh hơn sư phụ của Kiếm Huyền Phong.
Không!
Còn mạnh hơn lão tổ của Tàng Kiếm thánh địa rất nhiều, tuyệt đối phải là thánh đạo chi đỉnh, khoảng cách thần đạo chỉ sợ là một bước ngắn.
Trong mắt Giang Thừa Phong, loại này tồn tại đã là rất khủng khiếp, chắc chắn phải đứng đầu chuỗi thức ăn.
Vậy mà những kẻ được hắn cho là đứng đầu chuỗi thức ăn kia, lại không đủ tư cách để bước qua cổng dịch chuyển ở Thần Thụ lâm?
Như vậy những tà niệm tồn tại đằng sau cánh cổng phải đạt đến cấp độ gì?
Thật không dám tiếp tục tưởng tượng!
..........
"Huýttt.......Hỏa phượng, chúng ta trở về"
Hươu Tím huýt dài, âm thanh vang vọng toàn bộ Thần Thụ lâm.
Kể từ khi thời không được ổn định, lực lượng ngăn cản sức phá hoại từ giao tranh tồn tại trong Thần Thụ lâm cũng theo đó mà biến mất, khiến các vị thú vương rất lo lắng vấn đề này.
Bởi vì bọn hắn biết, nếu không có lực lượng bí ẩn kia giảm thiểu sức phá hoại thì chỉ cần một trận chiến với Địa Ngục Khô Lâu, toàn bộ lục địa sẽ dễ dàng tan vỡ.
Do đó lực lượng tồn tại trong Thần Thụ Lâm vừa là hạn chế, vừa là tấm khiên bảo vệ nơi này.
Bây giờ lục địa bình yên, hạn chế cũng biến mất, khiến việc vận dụng năng lực bản thân cũng trở nên thuận tiện hơn rất nhiều.
"Hừ..con rồng già giả dối có theo cùng ngươi sao?
Hôm nay ta phải mở ra vương chiến, một mất một còn với tên không đáng tin cậy này"
Chân trời phía xa, một ngọn lửa đỏ rực đang thiêu đốt không gian cấp tốc di chuyển đến.
Hỏa Phượng ánh mắt giận dữ, nhiệt lượng từ bản thân tỏa ra, ý đồ muốn lao vào sống c·h·ế·t với Thanh Long.
Thanh Long nhìn thấy đồng bạn của mình, trong lòng có chút chột dạ, bốn vó bắt đầu lùi về sau Hươu Tím, há miệng, nhe răng cười cười.
"Hưummm...Đừng làm rộn, chúng ta có khách ghé thăm"
Hắc Mã hiếm khi bỏ lở chuyện vui, nhưng lần đầu tiên ngâm lên tiếng ngăn cản giao tranh.
Hỏa Phượng lúc này cũng bắt đầu chú ý đến vật thể bay kỳ lạ mà ba đồng bạn của mình đang đứng, ánh mắt dịu xuống, thu liễm thần hỏa trên thân, cẩn thận đáp xuống, hỏi: "Các ngươi tìm được vị nhân tộc đại năng kia rồi?"
"Vẫn chưa, đây là..."
Hươu Tím kể lại mọi chuyện được biết trên phi thuyền.
"Vậy cánh cổng đó sẽ tồn tại như vậy mãi sao?"
Hỏa Phượng nghe xong, không khỏi có chút lo nghĩ.
Cổng dịch chuyển là rất thần diệu, nhưng nó vẫn muốn biết chắc chắn, nơi này có thể cách ly mọi nguy hiểm hay không.
"Không sai, vị đại nhân kia nói, tà niệm không thể tràn ngược xuống đây.
Chúng ta muốn xâm nhập vào cổng dịch chuyển thì phải đủ sức mạnh phá bỏ lớp lôi điện niêm phong kia.
Chỉ cần phá bỏ niêm phong một lần, mọi người liền có thể tự do xuất nhập, không còn ràng buộc gì, kể cả con non cũng có thể đi vào cổng dịch chuyển cao cấp."
Hắc Mã đáp lời, mang theo sự mong chờ.
Nó là Hắc Lân Mã, thiên tính loài ngựa mang theo bản chất thích chạy nhảy, chỉ là từ trước đến nay không thể ra khỏi Thần Thụ Lâm, cho nên có chút thu liễm mà thôi.
Bây giờ tân lục địa mới xuất hiện, nhiều thứ vẫn đang cần được khai phá, khiến trong lòng Hắc Mã rất vui vẻ.
"Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì nha?"
Hỏa Phượng tò mò hỏi, nếu đã an toàn, nó tự nhiên cũng muốn bay lượn cửu thiên, đi nhìn nhân sinh một chút.
"Chúng ta sẽ đi đến Võ viện của vị đại năng kia, cầm lấy yêu thú tu luyện pháp, còn phải học ngôn ngữ để giao tiếp.
Chờ một thời gian, khi tu luyện có thành tựu, tất cả cùng nhau hợp sức, kết bạn lập nhóm, khám phá Niệm Huyền Thiên"
Hắc Mã ngâm vài tiếng, nói ra dự định.
Linh thú trong Thần Thụ Lâm được nuôi lớn nhờ vào nguồn lực lượng thần bí từ Hỗn Mang Thạch, đa số đều là man lực, chiêu số rất ít, phụ thuộc vào bản năng nhiều hơn.
Bây giờ phương pháp tu luyện bày ra trước mắt, bọn hắn có thể khai phá tiên thiên, hậu thiên tăng trưởng, đào móc, phát huy ra tiềm lực của mình.
Hơn nữa tốc độ phát triển từ việc chủ động tu luyện cũng sẽ nhanh hơn rất nhiều.
"Vậy còn chờ gì nữa à? Sao các ngươi không đi luôn mà còn quay về?"
Hỏa Phượng ngạc nhiên, tiếng kêu mang theo sự khó hiểu.
"Là lão Long gọi chúng ta quay trở về đón ngươi, hắn nói phải đem ngươi đi cùng, tránh cho ngươi bị lạc hậu"
Hươu Tím huýt lên vài tiếng, giải thích.
Không thể không nói, Thanh Long làm thú vẫn rất có nghĩa khí, lúc vui vẻ không quên bạn hiền, hắn chính là nguồn cơ để phi thuyền tiếp tục tiến về Thần Thụ Lâm
"Hừ, xem như ngươi có chút lương tâm, nể tình lần này, bản đại nhân tha thứ cho ngươi một lần"
Hỏa phượng nhìn về con rồng đang trốn trong gốc, gương mặt vui vẻ, miệng chim há to, tự nhận là bản thân rộng lượng.
Đặng Phi Long được Tử Văn Lộc truyền âm, ra hiệu cho phi thuyền quay trở về Võ viện.
Một ngày này, Thần Thụ lâm chính thức thay đổi...